Quỷ Sát Huyết Tôn: Vương Phi Thật Yêu Nghiệt!

Chương 4: Chương 4: Ngươi... đồ nữ nhân không biết giữ lễ tiết ! (1)




Trước ra khỏi chỗ này đã Hạ Luân Xuyên tự nhiên bỏ đao vào trong y phục nhìn xung quanh tay chống hông nói

Này, ngươi biết khinh công không?Hạ Luân Xuyên nói

'Nữ nhân này hỏi làm gì?'Hắn nhất thời cảnh giác

Đừng suy nghĩ vớ vẩn, lão nương chỉ hỏi xem để biết ngõ đi bộ hay dùng khinh côngNhư đọc được suy nghĩ của hắn, Hạ Luân Xuyên nói

Biết thì sao mà không biết thì saoHắn hơi thả lỏng nhưng vẫn cảnh giác nói

Biết thì đi mà không biết thì ngươi cứ việc đi bộ ta dùng khinh công đi trước Hạ Luân Xuyên mặt đơ nhìn hắn nói

'Vô sỉ! Đường nào cũng tiện cho nữ nhân ngươi vậy ta đi đường nào?'Hắn giật giật khóe miệng nghĩ

'Nên nói nữ nhân này hắn biết khinh công không? Hắn chính là giả thành thường dân, mà thường dân mà nói biết khinh công thì hỏng bét, trước sau cũng sẽ khiến nữ nhân này vì tức giận mà nổi sát khí với hắn. Nhưng nếu nói hắn không biết thì đằng nào cũng đi bộ, từ đây ra khỏi rừng phải mất nửa canh giờ*,hắn mới không đi đâu!'Hắn suy nghĩ

Nửa canh giờ*: một tiếng

Biết...Hắn thầm thở dài nói, thôi, dù sao nữ nhân này là muốn hắn dẫn đến Đông Nguyệt để lấy ngân lượng nên nói hắn còn giá trị lợi dụng. Đến đó rồi bảo huynh đệ chống lưng là được....

Thì ra thường dân cũng biết võ công, ngươi kháHạ Luân Xuyên cười nhạt nhìn hắn, trong đó có một tia khinh thường. Ngu ngốc, một thường dân có thể có một cây đao đặc biệt vậy sao? Có sao? Một thường dân mà có thể kéo dài thời gian đối với bọn hắc y nhân đó sao? Nếu là người khác thì đã chết hồi lâu rồi huống chi hắn cũng có tý sứt mẻ gì, muốn che giấu kiểu đó đối với nàng như múa rìu che mắt thợ** vậy

Múa rìu che mắt thợ**: là làm một điều ngu ngốc trước mặt người khác, nhưng thứ đó người khác còn giỏi hơn mình

.... Hắn không nhìn tia khinh thường của nàng cúi đầu sờ mũi

Ngươi đi trước dẫn đường Hạ Luân Xuyên nói

ĐượcHắn nói rồi vận khí nhảy lên, nàng đi sau

Tới thành nhỏ trước khu rừng, hai người dừng lại trước cổng. Thành vốn nhỏ nhưng bên trong có thể gọi là nhiều người, khắp nơi nhộn nhịp, nhiều người ra vào thành

Ngươi trước vào trong mua cho ta bộ y phục nam trang màu đỏ và một mũ lưới màu đen, đỏ càng tốt Hạ Luân Xuyên sờ cằm nói, thầm nghĩ dung mạo này mà vô trong không mang tiếng xấu mới gọi là thần kỳ

Ngân lượng đâu mà mua cho ngươi Hắn trợn mắt nói, nữ nhân này... có phải nữ nhân không vậy? Y phục cũng nhờ nam nhân xa lạ mua dùm, thật không biết giữ lễ tiết!

Ta không biết, ngươi có thể trộm của người khác để mua, sẵn đặt một phòng trọ luôn, đẹp đẽ càng tốtHạ Luân Xuyên không biết hắn nghĩ gì nói, đối với chuyện này với người hiện đại là bình thường

...Hắn nhe răng rồi xoay người vào thành

Hạ Luân Xuyên thấy hắn vào thành rồi cũng tìm một nơi có bóng mát ngồi chờ, thấy đằng kia có một gốc cây lớn, phía dưới còn có khúc gỗ dài, Hạ Luân Xuyên tới đó ngồi lên khúc gỗ chờ

Chừng hai canh giờ*** mới thấy một bóng dáng đi tới, hắn dùng khinh công đi tới hướng nàng, trên tay còn cầm bộ y phục đỏ. Tới chỗ nàng, hắn liền nhìn tới cảnh khiến hắn muốn phun một bụm máu rồi bóp chết nàng

Trước mắt, nữ nhân khiến hắn ở trong thành khổ sở kiểm ngân lượng mua y phục cho nữ nhân này và đặt phòng trọ, còn nữ nhân này như bà quàng thảnh thơi nằm trên khúc gỗ ngủ ngon lành như vậy!

Ngươi về rồi à, nhờ ngươi mà lão nương được ngủ đến hai canh giờ Hạ Luân Xuyên cảm nhận có hơi thở người khác liền mở mắt, thấy hắn nàng liền ngáp vài cái chọc hắn thêm tức kéo dài mấy câu cuối

Y phục đâu? Hạ Luân Xuyên chìa tay hỏi

Đây Hắn hạ lửa giận đưa y phục qua cho Hạ Luân Xuyên

Tốt, mũ màu đỏ, rất hợp Hạ Luân Xuyên nhìn y phục vừa lòng nói

Không nhanh không chậm.... cởi y phục......

Ngươi.. nữ nhân này, ngươi làm gì vậy? Hắn hết hồn kéo lại y phục lên trên hỏi

Thay y phục Hạ Luân Xuyên mặt đơ nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.