Quy Tắc Của Nữ Phụ

Chương 10: Chương 10: Muốn vả mặt tôi?




Thẩm Tuyết Ly tự nhận đã bỏ ra rất nhiều công sức để khiến cho Tô Thập Vũ yêu cô ta say đắm. Mặc dù vậy, là một con người cẩn thận, cô ta muốn cắt đứt mọi hình ảnh đẹp đẽ của Thẩm Nhĩ Dạ khỏi tâm trí y.

Thẩm Tuyết Ly vốn muốn tìm đến Thẩm Nhĩ Dạ từ hôm qua, cô ta định lợi dụng vụ rùm beng của Kiều Dĩnh để thêm mắm dặm muối vào mối quan hệ giữa cô và Tô Thập Vũ. Nếu như Tô Thập Vũ phát hiện ra nữ nhân bấy lâu nay theo đuổi y lại còn có cả mối quan hệ úp úp mở mở với người khác, chắc chắn cô ta sẽ có thể khiến cho hình tượng của Thẩm Nhĩ Dạ sụp đổ. Cuối cùng, Tô Thập Vũ, vị hôn thê của đại tiểu thư Thẩm gia chẳng phải sẽ hoàn toàn thuộc về cô ta hay sao?

Chỉ khi đó cô ta mới có thể chân chính vượt qua đứa con gái của Thẩm Lục Đình, cô ta muốn trở thành một sự tồn tại còn vĩ đại hơn cả cái danh Đại tiểu thư của Thẩm gia!

Kế hoạch vốn rất hoàn mỹ nhưng khổ nỗi hôm qua Thẩm Nhĩ Dạ như bốc hơi khỏi khuôn viên trường. Vừa rồi hai người họ gặp nhau hoàn toàn là do Thẩm Nhĩ Dạ xui xẻo.

Thấy chưa? Không phải là nữ chính may mắn, mà là do nữ phụ quá nhọ. Kiếp trước nhọ đến không thấy đáy, bây giờ trọng sinh sống lại vẫn hoàn nhọ, tương lai cũng sẽ nhọ đến quên trời đất luôn!

Thẩm Tuyết Ly bám chặt cánh tay người trước mặt không buông khiến Thẩm Nhĩ Dạ cảm thấy cực kì phiền não: “Có chuyện gì?” Lằng nhằng mãi với nhân vật này cũng đau đầu lắm.

Nếu như Thẩm Tuyết Ly tỉnh táo hơn một chút thì sẽ ngay lập tức nhận ra sự bình tĩnh khác thường của Thẩm Nhĩ Dạ, nhưng cô ta lúc này quá tự đắc. Xét theo tính cách của Thẩm Nhĩ Dạ, đứa con gái này chắc chắn sẽ nổi điên lên khi thấy mặt cô ta. Dù có muốn trách ai thì cũng chỉ có thể trách vị trí của Tô Thập Vũ quá quan trọng trong lòng Thẩm Nhĩ Dạ. Cô ta đã đợi ngày này lâu lắm rồi, vì thế cô ta càng muốn nhanh chóng thổi phồng chuyện này lên, khiến cho Thẩm Nhĩ Dạ càng kích động càng tốt.

Thẩm Tuyết Ly muốn cho cả thiên hạ biết Thẩm Nhĩ Dạ mà mọi người tưởng rằng rất ngoan hiền, an phận, hóa ra lại là loại phụ nữ đanh đá, thích phá hoại tình duyên của người khác.

Thế nhưng cô ta đã tính sai một chuyện, hoặc đúng hơn, cô ta không hề biết rằng Thẩm Nhĩ Dạ trước mắt này đã không còn là đại tiểu thư bồng bột vì tuổi trẻ nữa. Cô tinh ý nhận ra sự vội vã của Thẩm Tuyết Ly.

Hình như nữ chính này rất nóng lòng muốn vả mặt cô?

Mơ ấy cưng.

Đừng hỏi tại sao cô biết người con gái này đang toan tính chuyện xấu. Kiếp trước đây chắc chắn không phải lần đầu tiên cô sập bẫy, càng tuyệt đối không phải lần duy nhất.

Thẩm Nhĩ Dạ đắc ý thừa nhận rằng phiên bản trưởng thành của Thẩm Tuyết Ly còn đáng sợ, thâm độc gấp nhiều lần đứa trẻ non nớt trước mắt cô lúc này. Thế nhưng ngoài cô ra còn mấy ai đủ khả năng chống chọi với Thẩm Tuyết Ly từng một thời càn quét làng giải trí Nam Hạ? Nếu như năm xưa không bị tổ chức kia truy bắt, cô chắc chắn mình vẫn sẽ ở lại làng giải trí, tiếp tục dây dưa với bụng bồ dao găm của cô ta.

---------------

“ Tiểu Dạ, thực ra mình không hề cố ý đâu, lúc đó là do cậu hiểu nhầm thôi!” Ừ ừ, cho nên hai người hôn nhau trước mặt tôi đều là do hắn chủ động hả?

“...Tô Thập Vũ, thực ra anh ấy cũng là do không điều khiển được tâm trạng thôi. Thực sự xin lỗi cậu!” Ừ nhưng cô vừa bảo là do hắn chủ động mà phải hôn? Tự nhiên quay lại xin lỗi tôi là wft?

Thẩm Nhĩ Dạ dường vừa sực nhận ra đây vẫn luôn là phong cách cửa miệng của Thẩm Tuyết Ly. Mỗi khi bị chất vấn, cô ta luôn luôn nhận sai lầm về phía mình, nhưng trước đó sẽ không quên ngầm đổ lỗi cho một kẻ liên quan, khiến cho kẻ đó nghĩ rằng mình mới là kẻ mang tội.

Sau đó thì sao?

Một Thẩm Nhĩ Dạ hồn nhiên không biết bản thân cô vẫn luôn mang tiếng xấu thay cho Thẩm Tuyết Ly, sau mỗi lần được cô ta giúp đỡ lại giống như mỗi lần cô đều được cô ta cứu rỗi khỏi vũng bùng, và sau đó cô lại càng tôn sùng cô ta hơn.

Thẩm Tuyết Ly - người con gái ưu tú mà cô đã từng ngưỡng mộ hơn hết thảy, nhưng bây giờ thì sao?

Trước mắt Thẩm Nhĩ Dạ bây giờ chỉ là một con nhóc ấu trĩ đang cố khoe khoang món đồ chơi đắt tiền nó mới có được. Thế nhưng món đồ đắt giá đó mới chỉ là nước cờ đầu tiên của cô ta mà thôi. Đã mất công trọng sinh rồi, chẳng lẽ cô lại để bản thân một lần nữa chơi đùa trong lòng bàn tay của cô ta?

Vậy nên Thẩm Tuyết Ly càng tỏ ý ngầm khiêu khích cô, Thẩm Nhĩ Dạ càng giả ngu không hiểu ý. Cuối cùng cô chỉ để lại đúng một câu: “Nhưng liên quan gì đến tôi?”

Một câu hỏi không đầu không đuôi, cũng không hề mong chờ một câu trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.