Chơi game một lần chỉ cần 5 tệ, mà nếu duy trì được phong độ 'trở thành huyền thoại' thì còn có thể chơi mãi, tức là sao, tức là sẽ như một vòng tuần hoàn, cắm net không hồi kết.
Trần Mục tâm trạng phơi phới, đối mặt với buổi học và kiểm tra ban tối cũng không thấy một chút áp lực nào.
Buổi tập farm lính hôm nay là farm bằng một vị tướng có tên là Tiếng Ru Tử Thần Karthus, vị tướng này có thời gian hồi chiêu siêu ngắn, thêm cả chiêu Q (Tàn Sát) ăn lính hồi năng lượng, nhưng lại không cho dùng, bắt phải dùng A (đánh thường) để farm.
Con tướng này đúng là ngang ngược, đánh thường của nó phải nói là một thiết lập phản nhân loại, rõ ràng là muốn người ta dùng Q để farm mà!
Hệ thống chẳng thèm đoái hoài gì đến phàn nàn than thở của Trần Mục, chỉ biết tích cực nâng yêu cầu, giờ 10 phút phải được 89 lính.
Trần Mục farm vô cùng cực khổ, cơ mà vẫn gian nan hoàn thành được nhiệm vụ, dù sao thì Trần Mục cũng đã tra hết rồi, ba tướng này được xem là khó farm lính nhất rồi, trên lý thuyết sẽ không có quái vật nào khó nhằn hơn xuất hiện nữa.
Giờ tập huấn buổi tối xuất hiện đúng như thường lệ, hệ thống bắt đầu đưa ra các câu hỏi về chỉ số kinh nghiệm, bốc thăm ngẫu nhiên từ cấp 1 đến cấp 18.
“Cấp 15 lên cấp 16 cần bao nhiêu kinh nghiệm?”
“1685.”
“Cấp 13 lên cấp 14 cần bao nhiêu kinh nghiệm?”
“1175.”
“Khi hai bên đi đường, nếu không ăn quái rừng và không có điểm hỗ trợ, ăn đến con lính thứ mấy thì sẽ lên được cấp 2?”
“Ăn đến con lính thứ 7 sẽ lên cấp.”
“Câu hỏi nâng cao, tại sao tướng đường trên cần phải lên cấp 2 trước?”
“...Lắm chuyện thế, theo cách hiểu của cá nhân tôi thì vị trí nào cũng cần phải lên cấp 2 trước hết, lên được cấp 2 lượng máu sẽ tăng từ vài chục đến vài trăm tùy tướng, giáp tăng, sát thương cũng tăng, và lợi thế hơn 1 chiêu thức, nếu mang theo phép bổ trợ có tên là Thiêu Đốt, thì mỗi cấp sẽ tăng 20 điểm sát thương chuẩn, giả dụ một chiêu thức gây ra được 50 sát thương, mà lượng máu của hai bên lại chênh từ một trăm đến vài trăm, vậy thì bên cấp thấp sẽ không thể chịu nổi sát thương của bên cấp cao. Do đó sau khi lên được cấp 2 trước, chỉ cần không ăn trọn sát thương của tất cả lính, thì đánh nhau 90% là thắng, ngoại trừ tướng có tính đặc thù ra. Dù có hạ được đối phương hay không thì ít nhất cũng có thể xây dựng được lợi thế áp đảo đối thủ.” Trần Mục nói như đang viết văn vậy, văn chương lai láng lời lẽ trôi chảy, phân tích thành một đoạn dài, đây đúng thật là thu hoạch của Trần Mục trong một ngày chơi Darius.
“Vật chủ thấu hiểu rất sâu sắc, tiếp theo đây chúng ta sẽ học hết chiêu thức bao gồm cả nội tại của tất cả các tướng, mục tiêu là ghi nhớ lượng sát thương, thời gian hồi, tác dụng, phạm vi, năng lượng tiêu hao, combo, có thể hóa giải bằng Thanh Tẩy hay không, có thể vô hiệu hóa bằng Khăn Giải Thuật được hay không...”
“Im mồm, đồ hệ thống mất nết! Giờ tôi tính thế này nhé, mỗi tướng tính cả nội tại là có 5 chiêu thức, hiện tại có khoảng 100 tướng, ý của cô là muốn tôi học thuộc hết toàn bộ phần giới thiệu và giải thích của 500 kĩ năng?” Trần Mục vội vàng cắt ngang, càng ngày càng biến thái, muốn giết người hay gì.
“Nói một cách chính xác, hiện tại có 106 tướng, tướng tiếp theo là Chúa Tể Bóng Tối Zed vẫn còn đang trong quá trình chế tạo, vật chủ tạm thời không cần phải học, chỉ cần ghi nhớ 106 tướng hiện có là được.” hệ thống đáp.
Trần Mục thốn tận rốn, 106 tướng, lại còn “là được”, là được cái lồng!
“Tôi cứ tưởng là duyên kì ngộ, hệ thống thần bí, hẳn sẽ có cao kiến gì đó cho chủ nhân của mình. Không ngờ lại nói ra những lời bỉ ổi như vậy, 106 tướng, 530 chiêu thức, hàng ngàn số liệu, thế mà lại không giúp đỡ được gì, tăng khả năng ghi nhớ, nâng cao hiệu quả, tất cả đều phải tự dựa vào sức mình, đuối đến mức mất cả khả năng tự chủ, học thuộc đến mức tóc tai dựng đứng, đã thế lại còn nói một câu, 106 mà thôi, thật sự tôi chưa bao giờ gặp một hệ thống nào mặt dày vô liêm sỉ như vậy!”
“Xin vật chủ bớt nóng, bạn hãy nhớ lại đi, lúc trước bạn học tiếng Anh, từ vựng nhiều vô số kể, nhưng bạn vẫn nhớ được đó thôi, chỉ cần bạn đam mê thì không có vấn đề gì cả, dù hệ thống không ép bạn thì tự bạn cũng sẽ nỗ lực. Hệ thống đã nói với bạn từ trước rồi, đừng lãng phí thời gian vào chuyện học hành, chuyên tâm học thuộc kiến thức về game, sớm muộn bạn cũng sẽ trở thành nhà vô địch của giới Liên Minh!”
“Vô số kể cái quỷ gì, từ thường dùng chỉ có 3500 thôi, thi lên cấp 8 còn không cần tới mười nghìn từ nữa.” Trần Mục cạn lời thật rồi, trên đời có cả thể loại hệ thống biết ăn nói như vậy, nói chuyện mà cứ như đang đọc vè, hơn nữa lại còn mặt dày không biết xấu hổ nữa, lời lẽ rõ ràng quá rồi, việc học thuộc số liệu phải tự thân vận động từ đầu đến cuối, tuyệt đối không có bất kì trợ giúp đại loại như nâng cao khả năng ghi nhớ nào cả.
“Xin vật chủ hãy yên tâm, nội dung học lần này sẽ kéo dài trong một tuần, chia đều cho từng ngày, như vậy sẽ không tạo cho bạn áp lực quá lớn, hơn nữa khi bạn tích đủ 1000 điểm sẽ được rút thưởng, có lẽ sẽ được đồ tốt đấy.” hệ thống nhắc nhở.
“Cô đang chơi trò nước ấm hầm ếch chứ gì, còn lâu tôi mới tin.” Trần Mục bất mãn.
“Dù sao thì bạn cũng không phản kháng được đâu, chơi nhiều thì sớm muộn gì bạn cũng sẽ yêu tựa game này mà thôi, được rồi, bắt đầu học thôi, giới thiệu chiêu thức tướng theo giá tiền, bắt đầu từ 450.” Giọng nữ không bận tâm đến phản ứng của Trần Mục, chuẩn bị vào tiết giảng bài của mình.
“Khoan đã, tại sao lại bắt đầu từ tướng giá rẻ?” Trần Mục hỏi.
“Vì bạn nghèo, bạn có nạp tiền để mua tướng không? Nếu không thì đừng lằng nhằng nữa, mau nghe giảng đi!”
“...” Trần Mục nghẹn họng hồi lâu, chỉ cảm thấy cô nói đúng là rất có lý, mấy con tướng quỷ quái này, giá đúng là khủng bố thật.
Bỏ tiền ra mua, chẳng mấy chốc đã tốn mấy chục tệ, số tiền mình cực khổ cò kè với Trác Tiểu Bạch cũng chẳng mua được bao nhiêu tướng.
Càng khỏi nói đến mấy bộ trang phục tướng đắt cắt cổ, trang phục Tối Thượng 200 tệ, ngắm thôi là được rồi.
Tóm lại thì với sự chỉ dạy tận tâm của hệ thống, lại thêm một đêm học được nhiều điều mới, về khoản mạnh yếu thì tướng 450 với tướng 6300 không có gì khác biệt, chỉ là đa phần cơ chế kĩ năng tương đối đơn giản, không đã mắt như một số tướng 6300, giống như khi nhìn thấy Jayce, Trần Mục mới phát hiện mình tính sai rồi.
Hóa ra còn có cả tướng có đến tận hai bộ kĩ năng, nói vậy, số chiêu thức không chỉ dừng lại ở 530...
Lên nhầm thuyền giặc của hệ thống cmnr, trên đường đến trường Trần Mục thỉnh thoảng lại xem phạm vi tấn công của Thiên Thần Phán Quyết Kayle.
Vừa bỏ cặp xuống thì thấy Trác Tiểu Bạch ngồi ngáp ở đằng sau, hai mắt còn có quầng thâm mờ mờ.
“Cậu sao thế?” Trần Mục hỏi.
“Đừng nhắc nữa, xem giải cả một đêm, cái chỗ chết tiệt đó chênh múi giờ với nước mình, làm tôi mệt chết đi được.” Trác Tiểu Bạch vừa ngáp vừa nói.
“Tình hình chiến sự sao rồi?” Trần Mục tiện thể hỏi một câu.
“Sao rồi á hả? Xem mà tôi tức gần chết, đội Trung Quốc lại để thua Việt Nam, bị người ta đánh cho vắt chân lên cổ mà chạy, còn một đội thì thua Hàn Quốc, vòng bảng mấy hôm nay, chỉ có mỗi Hàn Quốc là chưa thua trận nào, ba đội Trung Quốc đều thua một trận.” Trác Tiểu Bạch tức tối nói.
“Liên Minh Huyền Thoại của Hàn Quốc mạnh vậy sao? Không phải chứ.” Trần Mục hiếu kì, theo cơ chế giải mà cậu được biết, bốn bảng thì chỉ có hai đội đầu bảng mới được vào vòng trong.
Sau đó đội nhất bảng sẽ đấu với đội đứng nhì của bảng khác, vì thế trận nào cũng phải dốc toàn lực mà đánh, vì như vậy có thể mang lại lợi thế cho các trận ở vòng sau, đây là ưu điểm của việc mô phỏng luật đấu vòng loại trực tiếp của World Cup, có thể mang đến cho khán giả những trận đấu đặc sắc nhất.
Cũng có nghĩa là, vòng bảng không có ai muốn từ bỏ dù chỉ một điểm, Hàn Quốc không thua trận nào, chứng tỏ đội Hàn Quốc thực sự rất mạnh.
“Đúng thế, năm ngoái Hàn Quốc vô địch mà, thôi bỏ đi, càng nói càng tức, không nói chuyện này nữa. Sáng hôm qua tôi có đọc được một bộ tiểu thuyết, có câu hỏi rất thú vị muốn hỏi cậu.” Trác Tiểu Bạch nói.
“Ừ, cậu hỏi đi.” Trần Mục vừa sắp xếp lại sách vở, vừa lắng nghe.