Quyến Rũ Thần Tình Yêu

Chương 19: Chương 19: Chương 6.2




Tổng giám đốc, chờ một chút hội nghị lúc mười giờ. . . . . .”

“Hội nghị cái gì? Cút!” Đại Thiếu Gia anh không đếm xỉa tới hội nghị chết tiệt kia.

Cứ như vậy, một hội nghị nội bộ quan trọng liền không duyên cớ bị Hạ Quang Hi gạt bỏ. Nhưng anh vẫn cảm giác không đủ, còn muốn quét toàn bộ tài liệu trên bàn xuống đất, mới có thể phun ra oán khí.

“Long si!”

Tài liệu xếp chồng phút chốc giống như gặp phải tuyết lở rải rác trên đất, trong đó không thiếu tâm huyết của Hàn Dĩ Chân, đối với Hạ Quang Hi mà nói, cái này ngược lại thành ngọn nguồn căm hận.

Anh không cần tồn tại của cô chỉ là tài liệu, chỉ là dặn dò, hoặc là những thứ ký kết được trợ cấp kia đáng chết. Anh muốn cô ở bên cạnh anh rót cà phê, muốn cô nói cho anh biết dây cà vạt nào có vẻ thích hợp áo sơ mi hôm nay, anh muốn cô --

“Đáng chết!” Tức giận cầm chìa khóa xe lên, Hạ Quang Hi lại xông ra.

fmxfmxfmxfmxfmxfmxfmxfmx

Tình cảm giữa huynh đệ tốt ở chỗ là sức mạnh đoàn kết lớn, chỗ xấu là chỉ cần có chuyện rắm chó xúi quẩy gì, nói chung đều trốn không thoát khỏi liên quan, Hạ Hãn Hi chính là như thế.

Buổi sáng chưa tới mười giờ, Hạ Quang Hi liền kéo Hạ Hãn Hi ra ngoài uống rượu, Hạ Hãn Hi cũng sắp điên rồi, trời mới biết cậu còn trong giờ làm.

“Sáng sớm không có quán bar mở cửa, hơn nữa -- được rồi! Em gọi điện thoại cho Vick¬ey mượn chìa khóa, anh chờ em mộ chút.” Bởi vì sắc mặt của Hạ Quang Hi thật đáng sợ, cũng dưavào tình nghĩa huynh đệ, Hạ Hãn Hi không thể làm gì khác hơn là mặt dày mượn bạn tốt quán bar, tạm thời ném công việc ở một bên.

May mắn, bạn già rất dứt khoát, nói không đến hai câu cậu ấy liền gật đầu đồng ý. Hạ Hãn Hi thuận miệng nói: “Cảm ơn nha!” Hẹn đối phương đến nhà cậu ấy lấy chìa khóa, trời mới biết đối phương còn đang ngủ.

Vick¬ey còn buồn ngủ giao chìa khóa quán bar cho Hạ Hãn Hi, hỏi cậu xảy ra chuyện gì? Hạ Hãn Hi hất cằm, muốn cậu ấy tự xem chán nản bộ dáng của Hạ Quang Hi, vick¬ey len lén liếc mắt nhìn, bày tỏ hiểu, đây rõ ràng là ánh mắt rơi vào tình yêu không cách nào kiềm nén.

Mỗi người đều hiểu chuyện gì xảy ra, mà một mình Hạ Quang Hi nhìn không rõ, ra sức kéo Hạ Hãn Hi kể khổ.

“Anh thật sự vô cùng nổi giận.”

Vừa đến được Vick¬ey's Hạ Quang Hi liền vội vàng phát điên.

“Tại sao cô ấy có thể đối với anh như thế? Anh là ông chủ của cô ấy nha!”

Sau đó, anh lại lặp lại lần nữa từ đầu tới đuôi đối xử gần đây anh phải chịu, nghe đến lỗ tai Hạ Hãn H sắp mọc vết chai.

“Người ta chưa bao giờ nói qua anh không phải là ông chủ của cô ấy, làm gì không có phong độ như vậy?” Lỗ tai chai cũng được, cậu còn phải tạm thời làm người hầu rượu, cậu là trêu ai chọc ai?

“Em không biết.” Hạ Quang Hi khoát tay, cường điệu nỗi khổ sở của anh. “Cô ấy không cần nói, anh liền có thể hiểu ý của cô ấy, trong lòng cô ấy căn bản không có anh.”

“Không đến nỗi chứ?” Hạ Hãn Hi vội vàng tìm rượu cậu để lại, lục lọi một chút mới tìm được chai Whisky kia.

“Jeanie không phải loại phụ nữ không có trách nhiệm đó, cô ấy hẳn là giao phó xong chuyện rồi, mới có thể đi làm chuyện riêng.” Từ đầu đến cuối, anh hai cậu đều ở đây oán trách cùng một sự kiện: cô giúp lão Nhị nhà khác quay chụp, cậu cũng sắp thuộc lòng rồi.

“Cô ấy thật sự bàn giao toàn bộ chuyện mới đi quay chụp, nhưng là không nên như thế, em biết anh hỏi cô ấy chuyện gì cũng tìm không thấy người, loại cảm giác này có bao nhiêu khổ sở không?”

Hạ Quang Hi còn chưa bắt đầu uống rượu đã say khướt, Hạ Hãn Hi lo lắng ngộ nhỡ cậu thật sự rót rượu, anh sẽ càng điên khùng lợi hại hơn, nhưng vẫn là đổ đầy rượu Whisky vào trong ly của anh hai cậu.

“Em thấy cô ấy cũng xin phép nghỉ rồi!” Hạ Hãn Hi khuyên Hạ Quang Hi yên tâm bớt buồn, không nên so đo quá nhiều.

“Cô ấy khỏe như trâu, mới sẽ không xin nghỉ.” Bất đắc dĩ Hạ Quang Hi không cảm kích, mà cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

“Dù là trâu cũng sẽ ngã bệnh, nếu không thì bác sỹ thú y làm gì?” Hạ Hãn Hi không cách nào đồng ý cách nói của anh hai cậu, cho là anh quá không hợp lý.

“Bác sỹ thú y mới không chữa cho trâu, bọn họ chỉ chữa mèo chó những sủng vật làm người khác ưa thích kia.” Hạ Quang Hi kêu la.

Ngụ ý chính là Hàn Dĩ Chân không có điểm nào làm người ta thích, ~HBT~ vậy buổi sáng tinh mơ anh kéo cậu ra uống rượu làm cái gì?

Hạ Hãn Hi mắt trợn trắng, lại rót đầy rượu vào ly của Hạ Quang Hi, nguyền rủa anh dứt khoát say chết thôi.

“Em xem anh căn bản là bởi vì cô ấy không ở bên người anh mới có thể tức giận như vậy, một chút cũng không liên quan đến công việc.” Nói trắng ra một chút, chính là đổ bình dấm chua.

“Nói bậy!” Hạ Quang Hi nhảy dựng lên. “Anh chỉ là không có cô ấy ở bên chỉ điểm, không quen thôi. . . . . .”

“Là đơn thuần như vậy sao?” Hạ Hãn Hi hỏi ngược lại anh hai cậu. “Tất cả mọi người có thư ký, nhưng chỉ một mình anh không có Jeanie tựa như bị phế tay chân, anh thật sự yếu ớt như vậy sao?”

Đây là một vấn đề đáng cân nhắc, đáp án đã sớm tồn tại trong lòng của tất cả mọi người. Chỉ là có lẽ mọi người bên cạnh bọn họ hiểu, hai người bọn họ đã sớm rơi vào lưới tình, chỉ là hai người trong cuộc đều không thấy rõ, cho tới nay vẫn còn đang truy đuổi.

Hạ Hãn Hi là người ngoài cuộc, tự nhiên vừa nhìn hiểu ngay. Vấn đề là Hạ Quang Hi là người trong cuộc, lại trì độn hơn người bình thường, trong đầu luôn là đang vẽ vòng tròn.

Anh cũng nghĩ tới, tại sao anh không có Hàn Dĩ Chân liền hoàn toàn không làm việc? Nhưng anh luôn cho là đó là vấn đề thói quen, từ một phía suy nghĩ sâu sắc hơn, cho nên trong mắt chứa đầy dấu chấm hỏi.

“Quan hệ giữa anh và Jeanie thật sự rất quái lạ, giống như người yêu lại không giống người yêu, giống như chủ tớ lại không giống chủ tớ, phạm vi của cô ấy đã sớm mở rộng vượt qua một người thư ký, ngược lại giống như bạn gái.” Không chịu nổi sự trì độn của anh hại cậu, Hạ Hãn Hi tiến một bước nhắc nhở Hạ Quang Hi, anh lại theo thường lệ giậm chân.

“Bạn gái gì? Em đừng nói lung tung!” Bạn gái mới nhất của anh là em gái Lâm, cũng không phải là cái Bất Nam Bất Nữ đó.

“Nói lung tung liền nói lung tung, dù sao cũng không phài chuyện của em, em cũng chẳng muốn quản.” Hạ Hãn Hi mắt trợn trắng lần nữa. “Chỉ là xin anh không nên không có việc gì liền chạy tới công ty tìm em, em đã chịu đủ rồi rắc rối của Thế Hi và Vũ Hi (Vũ Hi này không phải là Vũ Hi kia mà là người yêu của Thế Hi trong truyện khác), gần đây anh cả không ba cũng năm sẽ chạy tới khóc lóc kể lể, xin các người lo lắng trạng thái tinh thần của em một chút, đừng ép em đến điên được không?”

Nếu bàn về gặp xui xẻo, không ai có thể giành vô địch với cậu, dường như tất cả mọi người đều tìm tới cậu, nghiễm nhiên chính trung tâm tập họp của anh em, lúc nào thì cậu trở nên hấp dẫn như vậy?

“Anh biết rồi, anh sẽ không lại đến công ty tìm em nữa.” [)[)|_Q[) Hạ Quang Hi tâm không cam tình không nguyện bảo đảm với em trai đây làmột lần cuối cùng.

Vì thưởng cho sự chu đáo của mình, Hạ Hãn Hi dứt khoát rót sạch chai rượu, hai người nâng ly.

“Đừng trách em vô tình.” Cậu đã chịu đủ quấy rầy, chỉ muốn một chút yên tĩnh. “Đây là chìa khóa quán bar, anh thích uống bao lâu liền uống bấy lâu, uống đến khi anh sảng khoái mới thôi.”

Cuối cùng, cậu còn giao chìa khóa quán bar cho anh, coi như là tận nghĩa huynh đệ cuối cùng.

“Biết rồi, em cút đi! Đừng cản trở anh uống rượu.” Còn nói là huynh đệ tốt cơ đấy, kết quả cũng là một kẻ phụ tình.

Hạ Hãn Hi vỗ vỗ bờ vai của anh, nhếch miệng cười một tiếng, ngay sau đó rời đi, bốn phía phút chốc khôi phục yên tĩnh.

Hạ Quang Hi vừa nguyển rủa em trai anh, vừa tìm rượu, lung la lung lay giống như lại nghe thấy lời nói của Hạ Hãn Hi, cũng vì vậy mà dừng lại một chút.

Quan hệ giữa anh và Jeanie thật sự rất quái lạ, giống như người yêu lại không giống người yêu, giống như chủ tớ lại không giống chủ tớ, phạm vi của cô ấy đã sớm mở rộng vượt qua một người thư ký, ngược lại giống như bạn gái.

. . . . . . Mới không phải ! Làm sao cô có thể là bạn gái của anh? Bạn gái của anh nên hễ kêu là tới, anh muốn làm gì liền giúp anh làm đó, không giống cô hoàn toàn không để ý đến anh. . . . . .

Tôi không biết hôm nay nên phối cà vạt thế nào.

Anh đặc biệt gọi điện thoại hỏi tôi vấn đề này?

. . . . . . Cô thậm chí ngay cả cho anh ý kiến nên phối cà vạt nào vậy một cái cà vạt cũng không nguyện ý, cô thật! Thật đáng giận. . . . . .

Tiện tay lại mở một chai Whisky, Hạ Quang Hi dường như dọn sạch rượu Vick¬ey's, nhưng anh vẫn không vui vẻ chút nào, không có chút nào. . . . . . vui vẻ. . . . . .

fmxfmxfmxfmxfmxfmxfmxfmx

Bởi vì quá trình quay chụp thuận lợi hơn dự liệu, vì vậy chưa đến ba giờ chiều Hàn Dĩ Chân liền rời khỏi phòng chụp ảnh trước, tạm thời nói bye bye với cuộc sống model.

Cô và Hạ Vũ Hi đều có chung nhận thức, đây là sản phẩm cuối cùng, sau vô luận nhiều hàng bán chạy, anh cũng sẽ không cung cấp cho kênh mua sắm nữa, cô rốt cuộc có thể tháo gánh nặng trên vai xuống.

Chân chính phát ngôn và tạm thời đảm đương model chương trình mua sắm, thật ra thì có sự khác nhau rất lớn, Hàn Dĩ Chân cũng rõ ràng sự khác biệt trong đó hơn ai khác. Nếu như hôm nay cô thật sự chính là người phát ngôn, cô phải làm cũng không chỉ là quay chương trình mua sắm đơn giản như vậy, còn phải quay một đống quảng cáo mặt bằng lớn và quảng cáo TV, nói không chừng còn phải tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông, không thể nào dễ dàng vượt qua như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.