Buổi chiều.
Ba giờ hơn.
Bận việc từ sáng đến chiều, Đổng Học Bân cuối cùng cũng rãnh rỗi thở một hơi, dưới yêu cầu mạnh mẽ của Khương Phương Phương và mấy người lãnh đạo huyệ, Đổng Học Bân trở về gia thuộc viện huyện ủy, về nhà của mình tắm rửa một cái, rửa sạch vết máu trên người, lại thay đổi quần áo.
Phù.
Mệt thật.
Đổng Học Bân nằm xuống sô pha, hút thuốc, cũng không muốn nhúc nhích.
Nhắm mắt một hồi, đại khái lúc bốn giờ, reng reng reng, điện thoại vang lên.
Đổng Học Bân tỉnh dậy, lấy điện thoại di động ra tiếp : A lô Là thư ký Trương Phong của Mông Duệ gọi đến.
Trương Phong nói : Đổng huyện trưởng, Mông bí thư bảo tôi thông báo ngài, nếu như thân thể không có vấn đề gì thì đến cơ quan một chuyến
Hả? Lại xảy ra chuyện?
Không có, là cuộc họp thường ủy
À, tốt, tôi lập tức đế
Vừa nghe cái này, Đổng Học Bân lúc đầu mệt mỏi không chịu nổi liền tỉnh táo tinh thần lại, cầm đồ xuống lầu lái xe, một đường thẳng đến đại viện huyện ủy.
...
Huyện ủy.
Phòng họp nhỏ.
Đổng Học Bân vừa tiến đến, đã có không ít thường ủy huyện ủy tới.
Bí thư ủy ban kỷ luật Bồ An lập tức quan tâm nói: Đổng huyện trưởng, nghe nói buổi sáng cậu cứu không ít người? Còn thiếu chút té lầu? Thế nào? Thân thể không có việc gì chứ?
Đổng Học Bân cười cười, Không có việc gì.
Vậy là tốt rồi. Bồ An thở phào nhẹ nhõm.
Giản Hướng Vinh cũng tới hỏi vài câu, thái độ khác biệt so với lúc trưa.
Cuộc họp thường uỷ lúc buổi sáng, sau khi Đổng Học Bân đưa ra phương án muốn sửa ký túc xá xây ký túc xá, Bồ An và Giản Hướng Vinh quả thật không biết hắn điên cái gì. Bình thường một người cơ linh vào thời khắc mấu chốt sao ra một ngu chiêu như thế, hai người bọn họ đều thiếu chút nữa vỗ bàn, nhưng nửa giờ sau, ký túc xá cục cảnh sát sụp, Bồ An và Giản Hướng Vinh mới khiếp sợ phát hiện, đề nghị của Đổng Học Bân này nhìn như ngu không thể ngu hơn nữa, lại có thể vừa lúc hợp thời cơ. Quả thật là thiên thời địa lợi nhân hoà tất cả đều chiếm đầy!
Ngu chiêu biến thành tuyệt chiêu!
Lần này hầu như có thể muốn mạng của Mông hệ!
Bồ An và Giản Hướng Vinh đều nghĩ chiêu thức của Đổng Học Bân quá đẹp!
Phải biết rằng, tất cả giao lưu trên cuộc họp thường ủy đều bị ghi lại trong hồ sơ, tất cả hội nghị văn kiện cuộc họp thường uỷ cũng đều sẽ đăng báo thành phố. Cái này làm giả không được, cũng không phải muốn sửa là có thể sửa, tất cả mọi người của Mông hệ cực lực phản đối đề án của Đổng huyện trưởng và Khương huyện trưởng. Bọn họ đã bị động!
Sai, không phải bị động!
Mông hệ lần này đã thua!
Đây là hỏi đều không cần hỏi!
Vài người đang ngồi của Mông hệ cũng đều nhìn Đổng Học Bân, sắc mặt đều không tốt lắm. Cách đây không lâu, chỉ có Khương huyện trưởng một mình thế đơn lực mỏng ứng chiến toàn bộ phe phái Mông hệ bọn họ, căn bản là nhìn không thấy hy vọng xoay người, nhưng từ khi Đổng Học Bân tới, tình huống lập tức thay đổi, cái tên họ Đổng này của không chỉ hành động vì Khương hệ khẩu chiến quần hùng trên cuộc họp thường ủy, còn từng bước mượn hơi Bồ An và Giản Hướng Vinh, nắm giữ quyền nói chuyện rất lớn trong huyện. Hiện tại ra kỳ chiêu, làm Mông hệ bọn họ bị đè xuống!
Được lắm Đổng Học Bân!
Thằng nhãi này rốt cuộc là từ chổ nào ra?
Sao ký túc xá sụp trùng hợp như thế! ?
Tiếng bước chân truyền đến, Khương huyện trưởng tới, ngay sau đó không quá một phút, Mông bí thư là người cuối cùng vào phòng họp nhỏ. Thư ký Trương Phong đóng cửa lại.
Bầu không khí trong phòng có chút tĩnh.
Cũng lộ ra một vẻ khẩn trương.
Sao có thể sụp?
Vì sao sụp?
Vì sao sớm không sụp muộn không sụp lại sụp ngay lúc Đổng Học Bân và Khương huyện trưởng vừa đề nghị ra phương án này?
Đây là chổ rất nhiều người đánh chết cũng nghĩ không rõ ràng, trong đầu cũng một mực suy nghĩ về vấn đề này, không tiếp thụ được!
Mông Duệ ngồi xuống, lần này cũng không có giống như bình thưòng, mà là trực tiếp nhìn về phía mọi người, Tiếp tục cuộc họp thường uỷ buổi sáng đi. Chuyện của gia thuộc viện mọi người cũng đều đã biết, người bị thương đều đưa đến bệnh viện, trọng thương không có, bởi vì nhà không có hoàn toàn sụp xuống, trên cơ bản đều là bị thương nhẹ, ừm, ở đây tôi cũng muốn điểm danh biểu dương Đổng huyện trưởng một chút, bên trong đại đa số người bị thương đều là Đổng huyện trưởng cứu ra đúng lúc, Đổng huyện trưởng trước đó vừa bị thương nặng, mọi người cũng biết, lần này còn có thể xông vào cứu người, cái tinh thần và dũng khí này đáng để chúng ta học tập. Tuy rằng là biểu dương, nhưng giọng điệu của Mông bí thư không có độ mạnh yếu gì.
Mông Duệ vừa muốn tiếp tục nói.
Khương Phương Phương lập tức cắt đứt, vỗ tay lên.
Bồ An và Giản Hướng Vinh vừa nhìn, cũng vỗ tay theo, cán bộ còn lại của Mông hệ không có biện pháp, tuy rằng có chút không tình nguyện, cũng phải vỗ tay hai cái.
Đổng Học Bân liền nói: Chuyện dĩ nhiên, dĩ nhiên thôi.
Tiếng vỗ tay kết thúc, Mông Duệ cũng tiếp tục nói: Mọi người cũng đều thấy được, ký túc xá cơ quan nhiều năm thiếu tu sửa, tồn tại tai hoạ ngầm rất lớn. Dừng một chút, Mông bí thư biểu tình tuy rằng không thay đổi, nhưng ai cũng biết nói ra lời này, Mông bí thư khẳng định cũng rất nghẹn khuất, Tôi đồng ý đề nghị tu sửa ký túc xá cơ quan của Khương huyện trưởng, về phần Đổng huyện trưởng đưa ra phí dụng ba mươi triệu, cá nhân tôi cũng không có ý kiến.
Ba mươi triệu!
Người của Mông hệ đều rất đau!
Vốn là tiền sửa đường của bọn họ! Hiện tại cái gì cũng không còn!
Nhưng bọn họ cũng biết Mông bí thư không có biện pháp, bị buộc đến bước này, không đồng ý cũng không được, cho nên những người khác cũng không có ý kiến.
Thấy tất cả mọi người đều đồng ý, Mông Duệ nói: Về phần mười triệu còn lại, bên trong năm triệu để bồi thường và trấn an cho người bị thương lần này, còn lại tạm thời để dành cho chi phí phát sinh, với những khoảng chi cần thiết, về phần chuyện sửa đường. . . Trước để qua một bên.
Khương Phương Phương chậm rãi nói: Tôi đồng ý.
Đợi chờ, thấy không ai nói cái gì, Bồ An liền nói: Loại công trình lớn này bình thường là phải có ban chỉ huy, nếu là đề nghị của Khương huyện trưởng, tôi thấy Khương huyện trưởng làm tổng chỉ huy là thích hợp nhất.
Đây là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi!
Một chút thịt cũng không lưu cho Mông hệ!
Nhưng Mông Duệ có thể có biện pháp nào, bao gồm chính ông ở bên trong, trước đó trên cuộc họp thường ủy rõ ràng phản đối đề án sửa ký túc xá, hiện tại ông ấy muốn nắm quyền cũng nắm giữ không được, chỉ có thể hơi trầm mặt nói: Khương huyện trưởng giữ chức tổng chỉ huy, về phần phó tổng chỉ huy. . . Đổng huyện trưởng, cậu làm đi.
Đổng Học Bân nhất thời nói: Cam đoan giám sát tốt công trình lần này.
Mông Duệ rất vô lực phất phất tay, Cứ như vậy đi, tan họp!
Người của Mông hệ đều vô tình đi ra, có vài người trong lòng nghẹn cháy, nhưng lại không thể tránh được, Từ huyện trưởng trước đó cũng phản đối đề án, Mông bí thư muốn phân một phó tổng chỉ huy cho ông ấy cũng không được, chỉ có thể cho Đổng Học Bân tới, lần này Mông hệ quả thật thua quá thảm!
Phó tổng chỉ huy!
Hơn nữa là công trình ba mươi triệu!
Đổng Học Bân trong lòng cũng rất thoả mãn, biết vừa rồi không uổng công!
Loại công trình này sẽ ghi lại hồ sơ, cái này coi như là phần chiến tích đầu tiên của Đổng Học Bân từ sau khi tới huyện Trinh Thủy!
. . .