Quyền Tài

Chương 1241: Chương 1241: Giúp chị chà lưng!




Buổi chiều ba giờ hơn.

Trong du thuyền, phòng VIP7.

Mấy người sau khi đi vào, thì đóng cửa phòng lại.

Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ không nói hai lời một trái một phải bắt đầu kiểm tra phòng, chăn, đèn treo, lan can, mỗi một chỗ đều bị các nàng tỉ mỉ kiểm tra, muốn nhìn xem có máy nghe trộm và camera hay không. Đó là một phòng rất xa hoa, có hai phòng nhỏ, một phòng vệ sinh, phòng khách cùng một phòng bếp nhỏ độc lập, tủ lạnh TV và mấy thứ khác cần cái gì đều có, cái gì cũng không thiếu, làm cho cảm giác giống như không phải ở trong thuyền, mà là tại một phòng xa hoa của khách sạn, nhìn rất hưởng thụ.

Ước chừng hai mươi phút sau.

Trầm Tiểu Diễm mới nói: An toàn.

Trầm Tiểu Mỹ bên kia cũng gật đầu, Không thành vấn đề.

Trương Long Quyên cười nói: Thiết bị nghe trộm hẳn là không có, người tới đều là có uy tín danh dự, bọn họ làm như thế, cũng giống như tự đập bảng hiệu, ít nhất sẽ không để ở chổ khách có thể kiểm tra ra, nếu như bọn họ thật sự là có dính dáng với quốc gia nước ngoài, muốn đặt thiết bị nghe trộm làm tình báo, cũng là đặt ở nhà hàng hay những chổ tương tự, bên kia người tương đối phức tạp, không gian lớn, cũng không ai cố ý cho vệ sĩ đi kiểm tra.

Trầm Tiểu Mỹ ừm một cái, Tôi cùng chị đi xem một phòng khác, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, chúng ta cẩn thận vẫn tốt hơn một ít.

Trầm Tiểu Diễm nhìn cô ấy, Trương tổng, phòng phân như thế nào?

Trương Long Quyên cười ha ha nói: Đều nói với bên ngoài Tiểu Đổng là tiểu tình nhân của tôi, đương nhiên là hai chúng tôi một phòng, các người nghỉ ngơi tại phòng bên cạnh đi.

Cũng tốt. Có Đổng Học Bân, chị em sinh đôi cũng không cần lo lắng an toàn của Trương Long Quyên. Có nguy hiểm, Đổng Học Bân phỏng chừng dùng một ngón tay cũng có thể phế người đi, trải qua mấy ngày nay thỉnh giáo công phu và kinh nghiệm chiến đấu của Đổng Học Bân, các nàng đối với Đổng Học Bân có lòng tin tuyệt đối, Bất quá hai chúng tôi cũng nghỉ ngơi không được, một hồi chúng tôi đi nhà hàng ăn cơm, rất nhiều công tác phải làm. Cũng làm quen hoàn cảnh một chút.

Trương Long Quyên ừm nói: Tôi chỉ lo việc mang các người tiến vào, còn lại các người tự xử lý, không phải tôi quản. Hơn nữa tôi cũng không hiểu lắm.

Ừm, chúng tôi đều biết.

Nói chung chú ý an toàn, tất cả cẩn thận.

Tốt Trương tổng. Ngài và Đổng tiên sinh cũng cẩn thận.

Cuối cùng, Trầm Tiểu Diễm lấy điện thoại ra chuẩn bị một chút, hình như phát tín hiệu gì, Trầm Tiểu Mỹ cũng mở pin điện thoại di động lấy ra một linh kiện, nhẹ nhàng nắm trong tay, không biết có phải là thiết bị nghe trộm, cuối cùng chuẩn bị sắp xếp, hai người mới ra khỏi phòng.

Cạch.

Cửa đóng.

Trương Long Quyên duỗi lưng, cười nói: Nhiệm vụ giao cho hai nàng, chị cái gì cũng đều không hiểu. Cũng không tiện đứng ra, tên nhóc cậu đi đứng không tốt, đi tới chỗ nào cũng đều sẽ chọc người chú ý, hai chúng ta không tiện nhúng ta tay, ăn cơm chưa? Ừm?

Đổng Học Bân cũng đói bụng.Được.

Trương Long Quyên liền tùy tiện đi vào phòng trong nằm lên giường, lấy điện thoại trên bàn trà gọi cho quầy phục vụ, tít tít tít, điện thoại thông.

Xin chào quý khách.

Ăn cơm, có cái gì?

Cơm Trung cơm Tây đều có.

Cơm Tây đi, bò bít tết hai phần. Rượu vang có không? Có loại gì?

Trương Long Quyên nói không ít, gọi một đống lớn, cũng không biết hai người ăn được không.

Chờ cô ấy cúp điện thoại, Đổng Học Bân cười nói: Bọn họ cho đồ ăn rượu nước miễn phí thật hả? Lỗ chắc.

Lỗ không được. Trương Long Quyên nói: Người đến ít nhất cũng mang một trăm ngàn đôla trên người, sòng bạc lại là chỉ lời không lỗ, phần trăm thắng thua ai tính, bọn họ tuy rằng chỉ rút ra một phần, nhưng cũng là một con số trên trời, ăn chút như vậy thì tính là cái gì?

Cũng đúng, cũng không thiếu chút tiền ấy.

Một lát sau, chuông cửa đã bị người ấn vang lên.

Đổng Học Bân mở cửa, một người phục vụ đẩy xe ăn tiến đến, Cơm của ngài được rồi, mời dùng.

Cảm ơn. Đổng Học Bân chờ sau khi hắn rời khỏi đây mới đóng cửa lại, cũng cẩn thận kiểm tra xe ăn một lần, thấy không thành vấn đề, mới đưa xe ăn đến bên giường, Có thể ăn.

Trương Long Quyên nằm ở trên giường lười động, Trên giường ăn đi, mệt mỏi.

Trương đại tỷ ngày hôm nay là một thân váy đầm đặc biệt khêu gợi, liền thân, màu sắc là màu đỏ có chút biến thành màu đen, giống như phu nhân vậy, gợi cảm cực kỳ.

Đổng Học Bân khụ khụ một tiếng, cũng chỉ đành ngồi ở trên giường, đem xe ăn kéo qua.

Trương Long Quyên cười ngồi xuống, cầm dao nĩa lên, đem bò bít tết cắt thành rất nhiều miếng, nhưng không tự mình ăn, mà là cho Đổng Học Bân, Đến đây đi.

Ngài ăn đi.

Đều cắt cho tên nhóc cậu được rồi, nhanh.

Ặc, vậy cảm ơn, tôi thật không biết cắt.

Ha ha, lần trước ở nhà chị thì chị đã nhìn ra.

Đối mặt với sự chăm sóc của Trương Long Quyên, Đổng Học Bân lại một lần bị ấm áp một chút, ừ một tiếng, cũng không làm giá, mở miệng ra ăn.

Sau khi ăn xong.

Trương Long Quyên nhìn thời gian, Còn sớm, ban đêm còn có một trận đánh ác liệt phải đánh, nghỉ ngơi đi.

Đổng Học Bân nói: Vậy ngài ngủ đi, tôi đi ra bên ngoài thủ, cũng không thấy mệt.

Không mệt cũng phải ngủ một chút, nếu không ban đêm làm sao chịu được? Sòng bạc đánh đến sáng mai, thân thể cậu chịu được cả đêm?

Vậy. . . Được.

Ha ha, chị đi tắm trước.

Trương Long Quyên xuống giường, cười cười với hắn, vào phòng vệ sinh.

Nghe bên trong có âm thanh cởi quần áo, Đổng Học Bân cũng ngồi không yên, thẳng thắn không đợi, đi ra ngoài phòng khách xem TV.

Cũng không biết qua bao lâu.

Nhóc đẹp trai của chị ơi?

Nhóc đẹp trai có ở nhà không?

Trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng hô của Trương Long Quyên.

Đổng Học Bân đi nhanh vào phòng, Tôi đây, ngài làm sao vậy?

Phòng tắm đèn sáng, có bóng người ở phía sau, tiếng nói của Trương đại tỷ cũng bị thủy tinh cách âm làm cho có chút không rõ, Cậu tiến vào một chút.

Hả? Tôi làm sao đi vào?

Ha ha, cửa không có khóa.

Không phải khóa không khóa, là ngài. . .

Chị mặc đồ, vào đi, có việc.

Vừa nghe, Đổng Học Bân vỗ vỗ trán, cũng kiên trì đem cửa phòng vệ sinh mở ra một khe nhìn vào trong một chút, khói quá trời, thấy không rõ ràng, không thể làm gì khác hơn là mở cửa ra một ít, nhất thời, Trương Long Quyên trong bồn tắm lớn xuất hiện ở trước mặt Đổng Học Bân, mái tóc dài ướt sũng của Trương đại tỷ để ra sau đầu, cái cổ và vai trơn trơn bóng nhìn qua đặc biệt đẹp, lúc này cô ấy đang ngồi trong bồn tắm lớn, thân thể đẫy đà chỉ bọc một cái khăn tắm, đưa lưng về phía của Đổng Học Bân, cũng nhìn không thấy mặt của cô ấy.

Ngài có chuyện gì?

Giúp chị chà lưng đi.

Hả? Chà lưng? Tôi chà cho ngài?

Đúng vậy, ha ha, còn không muốn hả?

Không phải không muốn, tôi cái này. . . Không tiện.

Mấy ngày nay bẩn quá, hôm nay lại mặc váy, lưng lộ phía sau không tắm không được, đến đây đi, chị cũng không coi cậu là người ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.