Quyền Tài

Chương 1242: Chương 1242: Sờ không?




Trong phòng.

Trong phòng tắm ẩm ướt.

Nhìn Trương đại tỷ đưa lưng về phía của mình, Đổng Học Bân có chút đổ mồ hôi, nuốt nước miếng cái ực, trong lòng cũng có cảm giác nóng rực.

Thật sự rất là dụ dỗ!

Cái này không phải là khiến cho tôi phạm vào sai lầm sao?

Đổng Học Bân vội nói : Cái này thật sự không thích hợp!

Trương Long Quyên nói : Chị nói thích hợp là thích hợp, cậu tới hay không? Hả?

Đổng Học Bân do dự một chút : Nhưng ... Bằng không tôi gọi chị Diễm một tiếng? Để cho cô ấy giúp ngài?

Hai chị em các nàng còn có nhiệm vụ, đâu có rãnh rỗi như vậy Trương Long Quyên vừa nói chuyện với hắn, hai tay cũng không nhàn rỗi, cô ấy vươn tay lên xoa bọt xà phòng, ào một iếng, một bên đùi cực kỳ no dủ và trắng bóng từ trong nước được cô ấy vươn lên, dùng tư thế ngang tựa vào bồn tắm, chân theo thân lên, tựa lên trên gạch men trắng trên tường, một chân khác cũng vươn lên đặt trên tường, cả người cong xuốg : Hơn nữa hai chị em ấy cũng không quen thuộc với chị, làm sao có thể không biết xấu hổ kêu người ta chà lưng cho chị?

Trời đất, với tôi thì không biết xấu hổ hả?

Lời này Đổng Học Bân không nói ra, bởi vì hắn đã bị tư thế của Trương đại tỷ làm cho nhìn không muốn chớp mắt, nửa người trên bọc khăn tắm của cô ấy hầu như đều dưới nước, nhưng chân lại duỗi thẳng trên tường, hai đùi hoàn toàn không che đậy ấn nhập tầm mắt của Đổng Học Bân, bất quá đáng tiếc duy nhất chính là, chổ đùi bị khăn tắm che lại, tuy rằng hai chân nâng lên hơi rơi xuống, nhưng cũng không lộ ra.

Chịu không nổi!

Thật chịu không nổi!

Phòng tuyến của Đổng Học Bân hoàn toàn tan vỡ, nói: Vậy được.

Trương Long Quyên quay đầu lại dùng dư quang nhìn hắn.Ha ha, vậy cảm ơn.

Đổng Học Bân tìm chiếc ghế kéo qua ngồi phía sau cô ấy, một tay cật lực xắn tay áo, chà xà phòng vào trong lòng bàn tay, sau đó đặt lên trên vai trơn của Trương đại tỷ.

Trương Long Quyên khẽ ừ, Thoải mái.

Đổng Học Bân tâm nói thoải cái gì mái chứ, còn chưa có chà mà.

Tay giật giật. Đổng Học Bân bắt đầu chà cho cô ấy, bất quá phía sau lưng có khăn tắm, phía dưới cũng chà không được.

Chà trên vai và phía sau lưng là được. Trương Long Quyên cười nói: Khăn tắm chị sẽ không cởi. Sợ tròng mắt của tên nhóc cậu chiếm tiện nghi.

Đổng Học Bân nhất thời choáng váng, Sẽ không.

À? Vậy cậu là muốn chị cởi?

Đừng, tôi cũng không nói như vậy.

Chưa nói. Đó chính là nghĩ như vậy?

Tôi. . . Trời ơi, tại tôi nói không rõ.

Ha ha, chọc tên nhóc cậu chơi thôi, tiếp tục đi tiếp tục đi , thật là thoải mái.

Đổng Học Bân bị Trương đại tỷ đùa giỡn thái quá, hắn không thể chịu được nhất cũng là loại phụ nữ cởi mở này, tuổi lớn hơn hắn, tính cách thành thục hơn hắn, từng trải sâu hơn hắn, còn có mặt không da. Đối với loại phụ nữ này, Đổng Học Bân căn bản là không có lực chống đỡ, bị ăn đến tận xương.

Vậy tôi tiếp tục?

Ừm, tiếp đi, dùng lực là tốt nhất.

Đổng Học Bân tiếp tục chà lưng cho cô ấy.

Trương Long Quyên cũng để tay sờ trên hai chân dài. Đánh xà phòng lên, tự mình chậm rãi xoa xoa đùi, một hồi lấy đầu ngón tay đẩy đẩy, một hồi lại dùng năm ngón tay xoa bóp, đem xà phòng chà vào chân, động tác rất gợi cảm.

Trên người cô ấy phủ đầy bọt trắng.

Bởi vì Trương đại tỷ là đưa lưng. Đổng Học Bân thấy cô ấy không nhìn thấy mình, con mắt cũng dần nhìn lên, len lén ngắm nghía tư thái của Trương đại tỷ.

Thật là nóng bỏng.

Sao tuổi này mà vóc người còn tốt như vậy hả?

Đổng Học Bân có chút tán thán, không nhịn được tán thưởng hơn nửa ngày, ngoại trừ thoáng bụng nhỏ có chút to và khóe mắt có nếp nhăn khó phát hiện, thật không nhìn ra Trương đại tỷ đã là hơn bốn mươi tuổi, toàn thân trên dưới đều tản ra một loại mị lực mang theo phong vận, rất đẹp!

Xoa xoa. . .

Xoa. . .

Đẩy. . .

Phía sau lưng và vai của Trương đại tỷ đã rất sạch sẽ.

Thật ra trước đó Đổng Học Bân không chà cũng chẳng sao cả, cũng không có bẩn.

Thấy đều làm hơn mười phút rồi, bọt đều tan hết, Đổng Học Bân cũng không thể làm mãi, lưu luyến không rời giơ tay lên, Được rồi chị Trương.

Ừm, khổ cực.

Chuyện nhỏ, vậy tôi đi ra?

Được, một hồi cậu tắm rửa, đổi thành chị chà lưng cho cậu.

Đừng, vết thương của tôi còn chưa có khép lại, cũng tắm rửa không được.

Hai đùi đẹp Trương đại tỷ để lên trên tường cũng bị cô ấy chà xong, trước mặt của Đổng Học Bân thu lại, cuộn mình chui vào trong nước, xà phòng trên đùi tan hết, da thịt lại lần nữa lộ ra, tới lui trước mắt Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân đứng ngây người.

Trương Long Quyên lấy nước rửa xà phòng trên vai, cũng không quay đầu lại, cười nói: Thế nào, còn muốn nhìn đại tỷ cởi quần áo xả nước hả?

Khụ khụ, không.

Đổng Học Bân nhanh chóng xoay người đi ra, đóng cửa lại cho cô ấy, cuối cùng còn nhịn không được nhìn vào trong cửa một chút, ài, hắn trông mà thèm.

. . .

Phòng khách.

Hai mươi phút sau.

Tiếng bước chân chợt vang lên, Đổng Học Bân biết Trương Long Quyên tắm xong, cũng làm bộ không nghe thấy, giả vờ xem một tiết mục trên TV.

Người không tới, mùi tới trước.

Mùi thơm cơ thể đặc biệt trên người Trương đại tỷ và hương vị tắm rửa hỗn tạp cùng một chỗ, nhẹ nhàng đi ra.

Xem TV à?

Ừm, ngài tắm xong?

Đúng vậy, phù, thoải mái.

Vậy ngài nghỉ ngơi? Ngủ một giấc?

Không vội, sấy tóc đã, chờ làm khô một chút.

Trương Long Quyên cũng ngồi xuống sô pha bên cạnh Đổng Học Bân, đắc địa dựa vào đây sấy tóc, cũng cùng hắn xem TV. Trương đại tỷ đã thay một cái váy ám hồng, giày cao gót màu trắng cũng được cô ấy mang trên chân đẹp, vớ chân màu da chật căng lộ ra bên ngoài chân nhỏ của cô ấy, ngoại trừ gợi cảm cũng chỉ là gợi cảm.

Hơn nữa vừa rồi mờ ám trong phòng tắm, nhìn lướt qua Trương đại tỷ, Đổng Học Bân cảm giác càng ngày càng nhịn không được, chỉ có thể nhìn không chớp mắt xem tiết mục.

Một phút đồng hồ.

Hai phút.

Trương Long Quyên bỗng nhiên nở nụ cười một tiếng, nhìn nhìn hắn.Chị nghĩ sao tên nhóc cậu có chút cứng ngắc, một tiết mục giải trí rất vui, cậu làm như xem phim kịnh dị vậy? Có đáng sợ như vậy sao?

Đổng Học Bân trong lòng nói tiết mục không đáng sợ, nhưng ngài rất đáng sợ, không khỏi giải thích một câu, Không có, cũng là trên người có chút đau. Cũng không thoải mái.

À, cho chị nhìn.

Không có việc gì không có việc gì, không sao cả.

Vậy cũng không được. Cho chị nhìn.

Đổng Học Bân nói không sao, Trương Long Quyên nhất quyết đòi nhìn.

Trương đại tỷ thân thể hơi cúi thấp, lần này, cổ áo của cái váy nhất thời bị bộ ngực no đủ của cô ấy đè xuống, mở rộng trước mắt Đổng Học Bân.

Bên trong một mảnh màu da cuộn trào mãnh liệt nhào ra!

Đồ lót cũng bị Đổng Học Bân thấy được, là một áo ngực tơ tằm màu đen đẹp tới cực điểm, cái loại rất mỏng, hầu như là nhìn thấu.

Trời đất!

Cái đệch!

Đổng Học Bân con ngươi co rụt lại, cũng không ngăn Trương đại tỷ.

Trương Long Quyên nhìn ánh mắt của hắn, cười theo ánh mắt của hắn cúi đầu nhìn dưới cổ áo mình, cũng không đỏ mặt, ngược lại nói: Tròng mắt không thành thật nha.

Không không. . .

Vậy nhìn cái gì?

Trời, không nhìn cái gì cả.

Nhìn thấy thì nhìn thấy đi. Ha ha, chị còn có thể móc con mắt của cậu ra hả?

Thật không thấy mà, ặc không phải, căn bản tôi cũng không nhìn.

Trương Long Quyên cũng không nói thêm nữa, cười cười, vén quần áo của hắn lên kiểm tra một chút, thấy vết thương không trở ngại, mới đem quần áo hắn thả xuống, chợt nhìn thẳng con mắt của Đổng Học Bân.

Đổng Học Bân lúc này cũng đang nhìn hướng cô ấy.

Ánh mắt của hai người ngay lập tức chạm vào nhau, bầu không khí cũng có chút cứng đờ ra.

Bị thân thể chị Trương quyến rũ nửa ngày, Đổng Học Bân thật sự chịu không nổi. Cái này vừa nhìn đôi mắt của cô ấy, Đổng Học Bân cũng nổi gan lên không né tránh ánh mắt nữa.

Hắn nhìn cô ấy.

Cô ấy cũng nhìn hắn.

Hai người nhìn nhau đủ ba giây đồng hồ.

Nhìn đôi mắt mang theo tiếu ý và quyến rũ của Trương Long Quyên, Đổng Học Bân nổi tâm hung ác, nhích người trên sô pha qua một ít, một tay ôm lưng của Trương đại tỷ.

Sờ sờ, một mảnh da thịt, rất mềm mại.

Trương Long Quyên cười nói: Đây là làm gì? Hả?

Đổng Học Bân không lên tiếng, tay trợt xuống, theo lưng của cô ấy sờ soạng tới, theo bụng nhỏ của cô ấy một đường hướng về phía trước, cảm giác được xúc cảm dưới váy của cô ấy, vẫn không có dừng, trực tiếp lấy tay sờ soạng trước ngực ngực, ngón tay cái đã chen vào phần thịt mềm mại phía dưới bộ ngực của Trương đại tỷ, trên ngón tay cũng có chút cảm giác chạm vào hoa văn bên trong áo ngực, khiến cho tim Đổng Học Bân đập cực kỳ nhanh.

Trong lúc Đổng Học Bân đang muốn tiếp tục đưa tay mò lên ngực của cô ấy, cổ tay lại bị Trương Long Quyên cười ha ha nắm lại, Tuổi không lớn, mà không thành thật như thế? Ngay cả cỡ tuổi như chị cậu cũng dám chiếm tiện nghi? Ừm? Chị có lực hấp dẫn như thế lúc nào hả? Ha ha.

Đổng Học Bân thử thăm dò động tay tiếp tục, xúc cảm mềm mại trêm ngón tay còn lưu lại.

Trương Long Quyên không buông hắn ra, cười nói: Không khác biệt lắm là được, ha ha, chị đều đã tuổi này rồi, làm như vậy chị xấu hổ lắm.

Thấy cô ấy không đáp ứng, xấu hổ ngược lại là Đổng Học Bân.

Thằng nhãi này thật vất vả lấy đủ khí thế, kết quả bị đóng cửa cá rầm, Đổng Học Bân trên mặt tràn đầy xấu hổ, hận không thể tìm một cái lổ nhảy vào.

Trời! Mình làm cái gì thế!

Đổng Học Bân ơi là Đổng Học Bân! Mày đúng là một sắc lang!

Cái tật xấu này nhiều năm như vậy mày cũng không đổi được hả? ?

Biểu tình của Đổng Học Bân biến ảo, cuối cùng vẻ mặt đau khổ nói: Xin lỗi chị Trương, tôi cái này, khụ khụ, không phải cố ý, không phải cố ý.

Trương Long Quyên cười nói: Tay đều sờ vào, còn không phải cố ý sao?

Ài. Đổng Học Bân trong lòng nói ngài đừng nói nữa, anh em cái này rơi vào tình huống khó xử.

Sờ trúng không?

Hả?

Ngực của chị, sờ trúng không?

Ặc, ừm, hình như có.

Trương Long Quyên tựa như không nghĩ có cái gì, biểu tình đối với Đổng Học Bân cũng vẫn là hình dạng trước đây, không có biến hóa, cười nhìn hắn, Lá gan rất lớn, dám động tay động chân với chị.

Đổng Học Bân lau lau mồ hôi, Không có, thật sự là. . . Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn.

Hắn chỉ có một tay có thể cử động, lau mồ hôi cũng là cái tay vừa rồi sờ mó Trương đại tỷ, lúc này, trên bàn tay nhất thời truyền đến chút hương vị thành thục trên người của Trương Long Quyên, rất mê người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.