Năm giờ hơn.
Trước đây lúc này mọi người sớm thu dọn đồ về nhà, nhưng ngày hôm nay, bên ngoài ủy ban kỷ luật lâu lại sùng sục, rất nhiều người chưa đi, giật mình nhìn Đổng chủ nhiệm và nữ thị trưởng xinh đẹp mới tới cách đó không xa, cho dù người đã ra bên ngoài chuẩn bị tan tầm cũng quay đầu lại nhìn trong đại viện, không ít người trong ký túc xá ủy ban kỷ luật nghe được động tĩnh, đều đưa đầu ra cửa sổ nhìn xuống.
Chuyện gì xảy ra? Làm gì thế?
Lão Lý, các người thấy cái gì không? Chuyện gì?
Lão Trương, vừa rồi anh không nghe thấy?
Nghe cái gì? Không có, tôi vừa xuống lầu.
Tạ thị trưởng mới tới. . . Là vợ của Đổng chủ nhiệm chúng ta.
Hả? Hả? Hả? Người nọ kinh ngạc hả liên tục, Ai nói cho ông biết?
Đổng chủ nhiệm tự giới thiệu, hơn nữa ông không phát hiện, Tạ thị trưởng chờ Đổng chủ nhiệm về nhà mà.
Cái này. . . Đổng chủ nhiệm và Tạ thị trưởng là hai vợ chồng? Sao trước đây chưa từng nghe người ta nói qua?
Đổng chủ nhiệm mới tiền nhiệm, Tạ thị trưởng cũng mới đến, ông nghe qua chỗ nào?
Cái này thật đúng là tin tức lớn, thật ra người của ủy ban kỷ luật đối với Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan hai người cũng không tính xa lạ, Đổng Học Bân thì không cần phải nói, lúc địa chấn danh tiếng ra quá lớn, còn một lần khởi tử hồi sinh, vạn người đưa tiễn, đài truyền hình thành phố Phần Châu mỗi ngày đều đưa tin, mọi người muốn không biết đều khó, Tạ Tuệ Lan cũng như vậy, cô ấy tận lực khuyên dân chúng trước địa chấn rút khỏi nơi ở cũng được đưa tin, hơn nữa cô ấy trước đây là huyện trưởng, bình thường tới thành phố họp, cũng đã tới đại viện thị ủy vài lần, khuôn mặt xinh đẹp diễm kinh như thế, mọi người muốn không nhớ được cô ấy cũng khó.
Thế nhưng, chưa từng có người đem hai người bọn họ liên hệ với nhau, ai cũng không ngờ rằng Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan là hai vợ chồng!
Tướng mạo trướckhông nói, tuổi tác của hai người cũng cách nhau quá lớn?
Tạ thị trưởng vừa nhìn cũng là lớn hơn Đổng chủ nhiệm năm sáu tuổi.
Hơn nữa bình thường trong thể chế, cán bộ và cán bộ kết hôn không ít, nhưng tuyệt đại đa số đều là cấp bậc của chồng cao hơn so với vợ, bèo nhèo nhất cũng là cùng cấp, nhưng Đổng chủ nhiệm và Tạ thị trưởng ở đây hiển nhiên là trái ngược, phó phòng và phó xử. Tạ thị trưởng cao hơn Đổng chủ nhiệm mấy cấp bậc, cho nên nghe được Đổng Học Bân giới thiệu Tạ Tuệ Lan là vợ hắn, tất cả mọi người không cách nào tiếp thu.
Bên kia.
Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm với Đổng Học Bân.
Chờ một lát. Đổng Học Bân xoay người đi đến Porche, Hành lý còn trên xe anh.
Lấy đi. Tạ Tuệ Lan tiện tay mở cóp sau của chiếc Land Rover, Buổi tối ăn cái gìBên ngoài hay là trong nhà?
Ở nhà ăn đi. Tôi làm cho em, như thế này đi, em muốn ăn cái gì thì tôi tiện đường ra chợ mua.
Tạ Tuệ Lan khóe mắt hàm chứa nụ cười nói: Trời lạnh như vậy, đi ăn lẩu đi, cái kia cũng bớt việc, ha ha.
Đổng Học Bân từ trong xe lôi ra một ít hành lý, đi tới phía sau của Land Rover bỏ vào trong .Được, nghe lời em, lẩu đê hay lẩu bò?
Đều mua một chút.
Em ăn nhiều thật đấy, được.
Ha ha, đem xong chưa?
Chờ một chút, còn một cái va li và hai cái túi.
Được rồi. Em với anh cùng nhau lấy, cái túi cho em.
Ai da. Một mình anh là được, em ngồi một chút đi.
Em không yếu ớt như vậy. Cho em đi.
Nhìn Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan tương thân tương ái, mọi người cho dù không có cách nào khác tiếp thu cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Cao Văn Vinh hiện tại mới rõ ràng, hắn trước đó hỏi chuyện điều động công tác của vợ Đổng Học Bân thì Đổng Học Bân nói vợ hắn đã điều đến đây, là đến đây, ngày hôm nay vừa tới. Lương Tuyền cũng rõ ràng Tạ thị trưởng vì sao dám lái một chiếc Land Rover đỉnh cấp bốn triệu tới thị ủy báo danh, Đổng Học Bân gia sản trên một tỷ, hơn nữa đều là tiền đàng hoàng, người ta muốn lái xe gì cũng không ai có thể tra ra được nhược điểm, đúng rồi, còn có bảng số xe, một người là kinh thành đầu 9999, một người kinh thành đầu 6666, không phải như vậy chứ, sớm nên nhìn ra hai người bọn họ là một nhà, bảng số xe đều ghép thành đôi như thế.
Lúc này, thân ảnh của La Hải Đình từ trong ký túc xá đi ra, cầm chìa khóa xe trong tay về nhà.
Thấy Tạ Tuệ Lan phía trước Land Rover, La Hải Đình sửng sốt, lập tức cười đi qua.
Tạ huyện. . . không đúng, coi cái miệng tôi kìa, nên gọi là Tạ thị trưởng!
Tạ Tuệ Lan cười cười, bắt tay cô ấy một chút, La cục trưởng, đã lâu không gặp.
La Hải Đình cười khổ nói: Nói thật tôi chưa từng thấy mặt ngài, lúc địa chấn ngài an bài quần chúng dời đi, thời khắc mấu chốt tôi không ở trong cơ quan, ài. . .
Tạ Tuệ Lan mỉm cười khoát khoát tay, Chuyện tình tôi sớm biết rồi, không trách chị, lúc đó đường đều kẹt, đội cứu viện cũng vào không được, chị làm sao trở về? Đúng hay không? Đã qua thì cho qua, chuyện này cũng nên thành dĩ vãng, chị cũng không cần để ở trong lòng.
La Hải Đình ừ một tiếng, Được rồi, đã quên chúc mừng ngài và Đổng chủ nhiệm kết lương duyên.
Cảm ơn, ha ha.
Chuyện tình của Tạ Tuệ Lan và Đổng Học Bân, La Hải Đình là rõ ràng nhất, trước đây tại huyện Duyên Đài hai người bọn họ đã là người yêu của nhau, cần kinh ngạc chị La đã sớm kinh ngạc qua, cho nên nhìn thấy hai người đã kết hôn, trên mặt cũng cũng không có lộ ra thần sắc ngoài ý muốn.
Nhưng những người khác thì không giống.
Đông đảo cán bộ và khoa viên ủy ban kỷ luật từng bước từng bước đi ra, cũng từng bước từng bước nghe nói chuyện Đổng Học Bân là chồng của phó thị trưởng, cũng không khỏi chấn động, lộ ra ánh mắt cực kỳ phức tạp, có hâm mộ của, có kinh ngạc, có ghen ghét, có dở khóc dở cười của, vân vân…
Tạ Tuệ Lan nhìn nhìn chồng, Anh lái xe hay em lái xe?
Em lái đi. Đổng Học Bân cùng La Hải Đình cáo từ, đẩy cửa lên xe, đặt mông ngồi ở bên cạnh người lái.
Tạ Tuệ Lan ung dung nở nụ cười một chút, ngồi vào vị trí lái xe mang đai an toàn, nhấn ga, chiếc Land Rover dưới một tiếng động cơ nổ vang rất nhanh chạy ra đại viện thị ủy.
Phía sau và bên cạnh sườn rất nhiều người còn đang nhìn bọn họ hai người, âm thanh nghị luận càng lúc càng nhiều.
Cái này thật đúng là. . .
Đổng chủ nhiệm cùng Tạ thị trưởng kết hôn? Tôi thật không nghĩ tới.
Không phải như vậy chứ, chuyện này quả thật có chút. . . Có chút. . . Ừm, ngoài dự đoán mọi người.
. . .
Trên xe.
Đổng Học Bân đương nhiên không nghe thấy nghị luận của mọi người, bất quá không nghĩ cũng biết bọn họ đang nói cái gì, trên mặt có chút đắc ý đầy mặt.
Tạ Tuệ Lan nghiêng đầu, vui vẻ nói, Cười ngốc cái gì vậy?
Đổng Học Bân thản nhiên nói: Không có gì, không có gì.
Chuyện gì vui vậy, chia cho Tạ tỷ anh hưởng một chút có được hay không?
Đổng Học Bân vươn một tay nắm lấy bàn tay của cô ấy, Tôi cũng là nghĩ ngày hôm nay em cho anh mặt mũi, em xem ánh mắt vừa rồi của mọi người, ừm, trong lòng anh rất thoải mái.
Đổng Học Bân rất đắc ý.
Có thể lấy được Tạ Tuệ Lan một người có thân tại địa vị cao lại xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành khiến cho tất cả mọi người hâm mộ làm vợ, Đổng Học Bân cũng quả thật rất đắc ý.