Buổi đấu giá hắc đạo, được cử hành ở góc đường bí ẩn ở nước Pháp. Bên ngoài căn phòng thoạt nhìn rất cũ nát, nhưng khi đi vào trong mới có thể nhìn thấy cung điện xa hoa, toát ra sát khí nồng đậm, đừng quên, đây chính là nơi hắc đạo tổ chức buổi đấu giá.
Lúc đi vào những người khác đều phải trải qua cuộc kiểm tra thân phận nghiêm mật, dưới sự chỉ dẫn của người chủ sự Lại Tư và Tuyết Thuần đi vào ghế ngồi VIP.
Đúng như lời nói của Lại Dung Nhàn, nơi này có nhiều gương mặt, cô từng gặp qua ở tiệc sinh nhật của Lại Tư, đều là các lão đại hắc bang với một ít vị có địa vị xã hội quyền lực cao quý.
Gặp lại những người này, cô có chút khẩn trương. Nhưng trên mặt mỉm cười cùng Lại Tư ứng đối lại che giấu rất tốt việc này.
Buổi đấu giá liên tục đập trống tiến hành, Tuyết Thuần nhìn không khí buổi đấu giá tăng vọt lên, ánh mắt khiếp sợ không ứng phó nổi, mắt không hề chớp chăm chú nhìn.
Có súng lục bạc loại mới nhất, tượng Rames đệ nhị khổng lồ, ngọc tỷ của hoàng đế cổ đại, có kim cương có vận hạn nhất mang tên “Hy vọng”, thậm chí cả quyền trượng của Pharaong... Đều là trân bảo độc nhất vô nhị hiếm thấy. Chả trách Lại Dung Nhàn bất chấp mặt dày nhất định đòi đến, những kỳ trân dị bảo này đều là có thể gặp không thể cầu được.
Buổi đấu giá quả thực không giống bình thường, ngay cả những món đồ mà các nước bị lạc hoặc bị mất trộm đều có. Buổi đấu giá như vậy sao không làm người xem mà thán phục.
Người hắc đạo thật đúng là cái gì cũng dám làm!
Tuyết Thuần nhìn ra, chúng đáng lẽ phải trả lại cho các quốc gia bảo quản, ghi vào sổ sách lịch sử, mấy lão đại hắc bang dốc hết sức cũng chỉ lấy được vật chết cũng chỉ ôm đến lúc chết đi, lại có ý nghĩa gì? Cho dù lấy về được cũng chỉ là thỏa mãn được một chút lòng hư vinh của bọn họ mà thôi.
Mà nghe Lại Dung Nhàn nói, các lão đại hắc bang thậm chí táng gia bại sản cũng muốn lấy được thương phẩm giá trị xa xỉ, bởi vì chỉ có như vậy bọn họ mới được đề cao trên con đường danh vọng. Tuyết Thuần thấy ở đây, có đủ nhàm chán.
Thấy trong mắt Tuyết Thuần thoáng nét tò mò, lại thờ ơ, Lại Tư thực bất đắc dĩ, cô lại không có chút phản ứng giống những người phụ nữ khác khi nhìn thấy bảo vật sao? Dù sao thì, anh cũng là vì muốn cải thiện quan hệ của hai người bọn họ, vì để cô cao hứng nên mới đến.
Mấy ngày qua anh đã gây ra nhiều chuyện, quả thật làm tổn thương người. Giận dỗi với phụ nữ, anh cũng rất quá đáng. Tuy rằng hai người ở ngoài mặt nhìn đều hài hòa như vậy, nhưng, trong lòng vẫn vướng mắc vấn đề kia, chưa tiêu trừ toàn bộ, anh muốn cố gắng hơn nữa, đồng chí vẫn cần cố gắng hơn!
Tuy rằng không có đặc biệt thích muốn mua gì đó, nhưng Tuyết Thuần cũng được mở rộng tầm mắt, nhìn trân trân không nói nên lời. Điểm này, cô cũng rất cảm kích Lại Tư đưa cô tới.
Lại Tư gác chân dài, một tay giữ lấy lưng ghế tựa như muốn ôm lấy Tuyết Thuần, một tay lắc lắc ly rượu trên tay, nhìn rượu vang dập dềnh ở trong ly thủy tinh trong suốt như con thuyền đang uốn lượn quanh co.
Thấy cái miệng nhỏ nhắn cô khẽ giương lên thán phục, anh cười nhạt lại có chút mong đợi hỏi: “Không thích sao?” Buổi đấu giá đã được một nửa thời gian, Tuyết Thuần vẫn không có thích cái gì cả, anh cảm thấy rất thất bại.
Tuyết Thuần cười ngọt ngào nói: “Còn kém hơn bộ trang sức anh đưa cho em.”
Lại Tư vừa nghe xong, tâm lập tức nở hoa, “Cảm động.” Nói xong cười hôn lên mặt cô một cái. Hương vị của cô, trăm lần không chán.
Tuyết Thuần vui vẻ cười nói: “Tuy rằng đều rất tốt, nhưng đem về nhà cũng không có dùng gì.” Nói trắng ra là, đều là đồ chết, Tuyết Thuần không phải người thực dụng, đương nhiên không để vào mắt.
“Muốn uống sao? Đây là sâm banh hơn một trăm năm.” Chưa đợi Tuyết Thuần trả lời, Lại Tư đã nhấp một ngụm rượu, vươn qua mặt của cô, một giọt cũng không lãng phí.
Giống như Bách Tùng Lộ kết hợp với sô-cô-la, mới mẻ, tinh thuần, cùng rượu nho trắng sàn sàn như nhau, làm cho lòng người mênh mông. Trong lòng Tuyết Thuần không khỏi âm thầm cảm thán một câu: phẩm chất cao quý tạo ra đàn ông cao quý. Mà Lại Tư đúng là hình mẫu chân thực nhất.
“Có người đã từng nói với em, người đàn ông thích uống sâm banh tính cách đều rất soi mói, thích theo đuổi hoa lệ, cao quý, yêu cầu đối với người khác phái cũng rất cao.” Tuyết Thuần thầm nói, có chút kháng nghị với việc anh thình lình tập kích, bắt đầu nghịch ngợm mơ hồ soi mói.
“Cho nên, cho đến hiện giờ, chỉ có Tuyết Thuần phù hợp với yêu cầu của anh.” Mặt mày Lại Tư có chút cười, khóe môi hơi giương lên. Bởi vì chuyện lúc trước, nói chuyện thoải mái như vậy có vẻ rất quý báu.
Hơn nữa là một người bình thường không cam lòng, mặc dù là làm bạn bè bình thường, bọn họ ở chung điều kiện cũng rất đầy đủ. Tuyết Thuần âm thầm nói thêm. Nhưng mà nói ra, chỉ sợ anh càng được nước. Vốn là người không ai bì nổi, ngàn lần không thể khen quá nhiều.
“Có người đã từng nói như này: Sâm banh dịu dàng thay cho mũi tên Cupid, uống vào chốc lát liền xuyên qua thân thể người đàn ông. Cho nên, người thích rượu sẽ nói “ đàn ông uống sâm banh không hư hỏng”, nguyên nhân ngay tại vết thương kia tiết lộ dịu dàng.”
Nhìn khóe môi Tuyết Thuần hơi cong lên, môi mỏng Lại Tư giương lên, không giấu được gian kế bèn cười, “Cho nên, anh là người đàn ông rất dịu dàng.”
A! Tuyết Thuần dở khóc dở cười, người đàn ông này thật kiêu ngạo.
Lại Tư cười sâu hơn, kỳ thật Tuyết Thuần rất dễ dàng trêu chọc. Có lúm đồng tiền của cô cổ vũ, lòng tin anh lặng lẽ dâng trào.
“Các vị quý ông, quý bà, tiếp theo đây, là châu báu mà toàn bộ phụ nữ trên thế giới đều phải thét chói tai! Sẽ là cái gì đây?” Tiếng người chủ trì đến từ nước Pháp cất lên, sau đó bục đấu giá tối sầm lại. Điệu Saxo cùng với nền nhạc du dương lãng mạn, sân khấu chợt sáng lên.
“Tới rồi! Tới rồi! Nó một khi xuất hiện, sẽ vinh dự là sang quý nhất trên thế giới, trang sức đẹp nhất rực rỡ nhất!” Ngọn đèn chiếu rọi xuống, người chủ trì đeo bao tay màu trắng chậm rãi khéo màn che lên. Sau đó...
“Oa!”
“Oh, god!”
Kể cả đàn ông lẫn phụ nữ, đều thán phục chăm chú nhìn ánh sáng lóa mắt trên sân khấu. Trang sức độc đáo như vậy, đàn ông sẽ liên tưởng miên man, phụ nữ sẽ khâm phục ca ngợi.
Tuyết Thuần vốn bị phẩm cấp buổi đấu giá thiên kì bách quái này làm kinh ngạc đến ngây người, nhưng vừa thấy cái này, cũng có chút bất ngờ, không thể tưởng tượng được thế giới này thật có vật này, như vậy... Thật nhàm chán.
Cái gì? Bikini kim cương?
Một cô người mẫu tóc vàng xinh đẹp chỉ dùng ba viên kim cương cực lớn để che đi ba điểm khêu gợi, còn tươi cười hôn gió với mọi người xung quanh, tạo ra đủ loại tạo dáng quyến rũ.
Ánh sáng kim cương thuần khiết, đeo lên dáng người đầy đặn có lồi có lõm của người phụ nữ phương Tây, vừa khêu gợi vừa ngây thơ, kết hợp lại với nhau, lại kích thích ánh mắt thú vị của người khác như vậy.
Người chủ trì ở một bên nhiệt tình giới thiệu: “Bikini được làm từ kim cương đầu tiên trên thế giới, nghe qua thì thật sự điên khùng, nhưng thật ra lại có bảo bối như vậy. Bộ bikini này được tạo thành từ dây bạc và kim cương, tổng cộng có 350 cara kim cương không tỳ vết. Thử nghĩ bộ bikini kim cương mặc trên người mỹ nữ nóng bỏng, thật xinh đẹp cỡ nào vô cùng duyên dáng đây! Giá khởi điểm 1.5 triệu!”
Tuyết Thuần đen mặt, thứ này, chỉ có người nhiều tiền mới thích, hoặc là có sắc lang có ham mê siêu cấp biến thái mới có thể mua.
Suy nghĩ trong đầu cô vừa vụt lên, trong giây lát đã có rất nhiều người hưng phấn thi nhau kêu giá, cuồng nhiệt giống như uống thuốc lắc.
Ách... Loại sắc lang nhàm chán này, thật đúng là không thể tưởng tượng hơn!
Tuyết Thuần cảm giác không thể nói lý, mấy sắc lang này còn không bằng lấy số tiền đó đi mua một hũ đậu hũ trực tiếp đâm chết đi!
“Nếu không nhìn trúng cái gì, không bằng liền đấu giá cái này đi, loại đấu giá một năm tổ chức một lần, cũng không thể tay không mà về được.”
Lại Tư cười vui vẻ, ánh mắt trong suốt không rõ hàm xúc nhìn cô, giống như trong đầu đang hiện lên hình ảnh dáng người hoàn mỹ của cô lộ ra khi mặc bộ đồ này lên.
A! Mặt Tuyết Thuần thoáng cái liền đỏ lên, Lại Tư không thể đứng đắn chút sao, quang minh chính đại mua bộ bikini mặt đỏ tim đập thế này sao!
“Không, em không cần.”
Vừa mới nói xong, Lại Tư liền giơ thẻ, “2 triệu.”
“A, anh sẽ không làm thật chứ?” Tuyết Thuần vội vàng kéo tay anh, trong lòng rất khẩn trương, “Cái kia, đánh chết em cũng không mặc.”
Lại Tư thoáng quay mặt, ánh mắt buồn cười rơi xuống trên người cô, “Anh có bắt em mặc không?”
Cái gì? Tuyết Thuần ngây ngốc, trong lòng rất mất mát, chậm rãi hỏi, “Vậy anh để cho ai mặc?” Trình Diễm? Trù Nhiên? Hay là cái người tám trăm năm không có tạm biệt nhà thiết kế thời trang Tina nổi tiếng nhất thế giới?
“Đương nhiên là em.” Khóe môi Lại Tư giương lên quỷ kế đã thực hiện được.
Tuyết Thuần hồi hồn, biết mình bị đùa giỡn. Sau đó vung nắm tay nhỏ, giả bộ muốn đánh anh, “Anh đùa giỡn em!”
“Trước đây trong lòng anh tính toán, làm một tượng người sáp giống Tuyết Thuần, còn có bộ bikini hào quang bắn ra bốn phía ở trên kia, khi anh ra nước ngoài làm việc lúc nhớ em sẽ dùng đến. Nhưng mà em đã nói như vậy rồi, anh đương nhiên sẽ không làm em thất vọng, vì tâm nguyện của Tuyết Thuần, bộ bikini này nhất định phải lấy được.”
Lại Tư dễ dàng nắm lấy nắm tay của cô, thuận thế kéo vào trong lòng, “ Mèo nhỏ này ngoan nào, đừng có gấp, bảo bối đó là của em.”
“Ai mặc cái loại đồ này chứ.” Tuyết Thuần ngồi lên đùi anh, mặt đỏ tai hồng than thở. “Suy nghĩ kia của anh rất đáng giận!” Lại càng không thể thấy được so với bộ bikini kia!
Cô vẫn là người bảo thủ, được Lại Tư dạy dỗ, bởi vì là Lại Tư, mới hoàn toàn chấp thuận anh. Lõa thể trước mặt một người đàn ông đã rất ngượng ngùng rồi, còn phải mặc bộ bikini phong tình chỉ che được ba chỗ, Lại Tư biến thái đặc biệt thích chỗ nào?
Lại Tư bây giờ nung nấu mục tiêu, chính là thay đổi cách làm cho cô lớn mật hơn ở trên giường. Tuyết Thuần thanh thuần như vậy, nếu... Ngẫm nghĩ lại, anh liền không nhịn được thần trí dao động, trong lòng ngứa ngáy khó chịu.
Trên sân khấu cây búa gõ mạnh xuống, cuối cùng Lại Tư lấy giá 3 triệu mua bộ bikini tình thú xa xỉ.
Tuyết Thuần gần như không nói gì, Lại Tư tiền nhiều đến không có chỗ tiêu. Phải biết rằng số tiền đó sẽ quyên góp cho những em nhỏ vùng khó khăn, xác định nhất định sẽ thay đổi cuộc sống rất nhiều người.
Lại Tư mà biết lúc này cô nghĩ gì, nhất định sẽ bị suy nghĩ khó hiểu của cô kích thích đến hộc máu.
“Vật đấu giá tiếp theo là xác ướp Ai Cập trước Công Nguyên năm 940, theo như lời của các chuyên gia, khối xác ướp này được khai quật cùng với quan tài giữ gìn hoàn hảo, có tranh vẽ rõ ràng với chữ tượng hình ghi lại ở dưới, đây là vô cùng hiếm thấy, bởi vậy cất chứa giá trị rất cao. Xác ướp mặc bộ áo khoác thắt lưng, đầu trùm khăn đội đầu, vòng tay, vòng ngọc, các chuyên gia suy đoán, là một vị nữ tế ti trẻ tuổi. Tên của cô ấy là Thái Nại Sâm Tô, khi chết chỉ hơn ba mươi tuổi.”
“Một trăm vạn!” Phía sau truyền đến tiếng thét chói tai hưng phấn của Lại Dung Nhàn.
Một khối xác chết héo rũ, toàn thân đen tuyền, Tuyết Thuần cảm thấy lạnh cả người. Hoặc là, sau này cách xa Lại Dung Nhàn ra một chút, xa thêm một chút, chị ấy, ham mê của chị ấy càng biến thái hơn Lại Tư. Nghĩ theo phương diện này, bọn họ không hổ là chị em ruột!
“Một trăm mười vạn!”
“Một trăm năm mươi vạn!” Lại Dung Nhàn nổi giận, ông già biến thái cũng dám đấu với cô!
“Một trăm sáu mươi vạn!”
Lại Dung Nhàn gặp được người trong đồng đạo.
“Hai trăm vạn!” Lại Dung Nhàn rống lên, bên kia lập tức không còn ai dám lên tiếng.
Sau đó Lại Dung Nhàn ngây ngô cười to, “Ha ha ha ha...”
A! Tuyết Thuần nhìn Lại Tư, dù gì cũng là chị gái cùng cha khác mẹ, Lại Tư cũng sẽ không có sở thích biến thái như vậy đi? Sau đó suy nghĩ có chút mơ hồ, ngày nào đó Lại Tư sẽ không đem cô biến thành xác khô chứ?
“Đừng nhìn anh như vậy, anh cũng không phải Lại Dung Nhàn biến thái kia.” Lại Tư nhếc nhếc môi, “Cho nên sau này em cách xa người đàn bà điên này ra, công việc của chị ấy là pháp y, chuyên môn làm giải phẫu thi thể.”
Tuyết Thuần bừng tỉnh gật đầu, trong lòng lại âm thầm nói, mặc dù như thế, nhưng tiêu 3 triệu mua bộ bikini kia, sao lại không phải biến thái chứ?
Hai người trêu đùa một hồi lâu, cuối cùng cũng đến cuối buổi đấu giá.
Lúc này, nhân viên công tác khuân ra một cái lồng sắt, đèn sân khấu chợt chiếu sáng, trong lồng sắt là một người đàn ông trần truồng.
Người chủ trì ra sức giới thiệu, “Hiện tại mọi người đang nhìn thấy, là người đàn ông xinh đẹp nhất trên thế giới, có mỹ mạo kinh người. Nhưng mà, lai lịch của người đàn ông như thiên thần này lại không bình thường, anh ta là người nhân bản!”
Oa! Toàn hội trường bùng nổ.
“Bởi vì không hiểu hết mọi chuyện, cho nên thế giới quan của anh ta, giá trị của anh đều tùy ý người mua dạy bảo. Nhìn xem, tóc ngắn màu vàng chói, da thịt trắng nõn, ánh mắt ngọc bích trầm tĩnh như mặt hồ đóng băng vào mùa đông, khuôn mặt tinh mỹ, dáng người tiêu chuẩn.”
Người chủ trì giải thích, nhân viên công tác được huấn luyện nghiêm chỉnh, giơ lên roi da đánh lên trên người anh ta vài cái rất kĩ xảo, người đàn ông kia lập tức hừ hừ rên rỉ vài tiếng.
“Nghe, âm thanh thú vị cỡ nào, làm sủng vật trong nhà cũng tốt, làm người hầu cũng được, vật phẩm rất hiếm có nha, cho tới bây giờ, chỉ mới thành công có một cái.”
Tuyết Thuần thẳng người nhìn xem, hai mắt không hề chớp mắt nhìn người đó, rõ ràng bộ dạng giống như người bình thường, lại là người nhân tạo?
Mắt Lại Tư rét lạnh, lấy tay che mắt của cô, “Đừng nhìn mấy thứ bẩn thỉu.” Người đàn ông trong mắt Tuyết Thuần chỉ có thể là anh.
Không khí không ngừng tăng vọt, một đám đàn ông mặt lộ vẻ háo sắc, cũng không biết che giấu một chút.
Tuyết Thuần không nhìn được, cho dù là buôn bán đồ vật các nước bị mất, súng ống vũ khí các nước phát lệnh cấm, cô nhìn coi như xong. Nhưng đó rõ ràng là người sống nha! Cho dù không phải là người nhân bản, nhưng cũng là người có da có thịt! Chỉ cần là con người, có suy nghĩ, có ý thức, nhưng những người này lại coi anh ta một món đồ chơi để chơi đùa!
Nghe nói, tuổi thọ người nhân bản là căn cứ vào tế bào tuổi để tính toán, tuổi thọ người nhân bản bằng tuổi thọ người bình thường- tế bào tuổi. Không biết tuổi thọ người đàn ông kia được bao lâu, nhưng nhất định sẽ không sống được lâu dài như cô.
“Chúng ta đi thôi.” Lại Tư thấy sắc mặt cô hơi tái nhợt, đối với tình trạng này rõ ràng không hài lòng, không đợi cô nghĩ nhiều, rất nhanh đã đưa cô ra bên ngoài.
Tuyết Thuần nặng nề thở một hơi, có lẽ bản tính cô hơi lạnh nhạt, nhìn thấy mặt đáng thương của anh ta, cũng không ra tay. Cô có chớp mắt muốn mở miệng, có lẽ Lại Tư cũng sẽ đáp ứng yêu cầu của cô. Nhưng trên thế giới sẽ có rất nhiều chuyện bi thảm, mà vận mệnh sau này của một người nhân bản, cô không có khả năng. Bởi vì chính cô còn đang ốc mình không mang nổi mình ốc.
“Không phải cấm sản xuất người nhân bản sao?” Tuyết Thuần ngồi lên Rolls-Royce, âm thầm mở miệng.
Đôi mắt đen thâm thúy của Lại Tư, có gì đó thoáng qua, không trả lời trực tiếp câu hỏi của cô, ngược lại nói, “Lát nữa còn có thể xuất hiện quái vật người và động vật tạp giao tạo thành. Theo một mức độ nào mà nói, hắc đạo bí mật nghiên cứu một vài kỹ thuật, thậm chí còn cao siêu hơn với kỹ thuật được công bố trên thế giới. Chính bởi vì mặt đạo đức, nên chưa công bố.”
Lại Tư yên lặng nhìn vào trong mắt cô, “Em có muốn quay lại nhìn lại không?”
Mặt Tuyết Thuần đông cứng lại, có chút nghiêm túc nhìn về phía anh, một người nhân bản làm nô lệ đã kinh hãi lắm rồi, giờ lại có cả quái vật người với thú tạo ra?
“Lại Tư nói những lời này là có ý gì?”
Biết rất rõ cô chán ghét cái gì, vì sao Lại Tư còn muốn nói ra những lời này? Cô mới không muốn quay lại nhìn mấy thứ đáng ghê tởm đó, nghĩ lại phim điện ảnh, người giao hợp với động vật thì có thể tạo ra thứ bình thường sao? Sự xuất hiện của chúng, cũng chính là tồn tại đáng thương.
Lại Tư thở dài một tiếng, ôm cô vào lòng, từ từ mở miệng: “Đây là thế giới của hắc đạo.” Hắc đạo, nói trắng ra là, chính là theo hướng tà ác, khiêu chiến với nhân đạo.
Đây mới là mục đích quan trọng nhất của anh trong chuyến này. Anh muốn dần dần làm cho cô hiểu rõ hoàn cảnh cuộc sống của anh, hiểu biết toàn bộ thế giới hắc đạo của anh. Anh không muốn để mặc cô lưu huyến thế giới cũ không thể tự kiềm chế, anh muốn cô thực sự tiến vào sinh mệnh của anh.
Đây cũng coi là một cách an toàn, bắt tay làm những điều nhỏ nhất, để cô quen với cuộc sống có anh, thế giới quan, sau này bọn họ sẽ sống bên nhau tốt hơn. Như vậy, phương pháp bảo vệ không sơ hở, hai vợ chồng bọn họ sẽ không rời xa nhau.
Trên đầu truyền đến tiếng nói của anh, truyền đến rung động thoải mái. Tim mạnh mẽ đập một nhịp, Tuyết Thuần run lên, mặt mày đang im lặng, có gì đó càng trở nên trống trải.
Đúng vậy, thế giới của hắc đạo! Không phải rất rõ ràng không quan hệ, có tà ác nhất, coi rẻ tất cả các phép tắc tồn tại. Theo lời của Lại Tư, phải khiến năng lực chịu đựng của mình gia tăng, nhìn thấy nhiều chuyện kỳ lạ ở hắc đạo thì phải hiểu được “Đương nhiên” sẽ xảy ra.
Lại Tư nhìn biểu cảm nghiêm trọng của cô, không khỏi thân thiết hỏi: “Làm sao vậy? Chuyện này không cần em xen vào, đừng phí tâm tư. Hơn nữa việc tàn khốc hơn này cũng có. Nếu Tuyết Thuần thương hại, anh có thể quay lại mua anh ta về là được rồi.” Để cô làm đồ chơi giải sầu cũng được. A, có điều đó là một người đàn ông... Không được, không đáng tin.
“Không, không cần.” Tuyết Thuần ở trong lồng ngực anh hoảng hốt đáp lại.
Nghĩ lại những người ở Lại gia, không một người nào, không một ai là người dễ bắt nạt, cô muốn bảo vệ Trình Lãng còn thành như vậy, giờ mua người nhân bản kia về cũng không tốt. Bản thân cô chính là bám vào Lại Tư, không có Lại Tư, bản thân cô sẽ khó bảo toàn. Ốc còn không mang nổi mình ốc, sao có thể đi chiếu cố người khác?
Nói cho cùng, chuyện Lại Tư đối xử với Trình Lãng, đã tạo ra vết sẹo cho cô, vẫn còn trong lòng, chưa từng biến mất. Ở trước mặt Lại Tư, cô cũng không phải nói một là một.
Lại Tư nghe thấy Tuyết Thuần từ chối, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Tìm một người nhân bản vận chuyển súng ống đạn dược cho anh? Cho dù vậy, chính anh cũng ngại nhỏ yếu.
Buổi đấu giá hắc bang tổ chức lần này, Lại Dung Nhàn mua xác ướp giá cao trên trời, Lại Tư mua bộ bikini tình thú sang quý.
Trong đầu Tuyết Thuần hiện lên đúng một suy nghĩ, tất cả người trong hắc đạo đều biến thái.