Rể Quý Rể Hiền

Chương 418: Chương 418: Âm hồn không tan!




Những người trẻ tuổi đi hãng xe BMW ở phía sau, cũng như hai bảo vệ, bao gồm cả Kim Tuyết Mai đều nhìn Cao Phong với vẻ ngạc nhiên.

Anh Thẩm, đội trưởng bảo vệ sẽ không thật sự đến đây để đón Cao Phong chứ?

Không ngờ, đội trưởng bảo vệ nghe xong liền sửng sốt, liếc mắt nhìn Cao Phong, nói: “Đón cậu? Cậu là ai mà tôi phải đón?"

“Đây... ha ha ha!” Thanh niên BMW sửng sốt, sau đó bật cười không ngừng.

Kim Tuyết Mai mặt cũng đỏ ửng, lườm Cao Phong, lập tức kéo Cao Phong đi.

Ngay cả Cao Phong lúc này cũng cảm thấy có chút gượng gạo, nhưng anh lại không động đậy.

Vốn định tạo cho Kim Tuyết Mai một bất ngờ, nhưng chuyện này làm cho...

Lẽ nào Lâm Vạn Quân không không sắp xếp ổn thỏa chuyện này? Không nên!

Xem ra vẫn phải gọi cho Lâm Vạn Quân.

"Vèo vèo!"

Cao Phong vừa lấy điện thoại di động ra, chợt nghe thấy có tiếng động cơ xe gầm rú.

Mọi người nhìn lại thì thấy một chiếc xe thể thao mui trần màu xanh đang phóng nhanh đến, mọi người xung quanh đều nhường đường.

Chiếc xe thể thao này giống như một con hổ giữa đêm, bốn bánh bám chặt vào mặt đất, và khung xe thấp đến khiến người ta phát tức.

Nhiều người không khỏi lo lắng, nếu qua gờ giảm tốc, xe có bị cọ xác trực tiếp vào khung xe không?

"Vèo vèo!"

Một chiếc xe thể thao đuôi vẹt màu xanh dài đột nhiên chạy tới và dừng lại trước quán bar.

Audi R8, kết hợp với động cơ V10, dẫn động bốn bánh đặt giữa, ly hợp kép cấp bảy, dẫn động cấp bốn mạnh mẽ, bên trong xe thể thao là một khẩu pháo thép cỡ nhỏ.

Giá thấp nhất của bản cấu hình cũng hơn ba tỷ tám, bản đỉnh tầm cỡ bốn tỷ sáu.

Kể từ khi chiếc xe này xuất hiện, dàn xe BMW của mười mấy thanh niên đã bị lu mờ.

"Ối chà, khách quý đến rồi."

Anh Thẩm, đội trưởng bảo vệ vừa nhìn thấy chiếc xe, lập tức đến tiếp đón và tự mình mở cửa cho chủ xe.

"Bật!"

Chân trái đi giày da Gucci nâu sáng bóng, sạch không bám bụi nhô ra khỏi cánh cửa.

Sau đó, một thanh niên khoảng 20 tuổi kiêu hãnh bước ra dưới sự chào đón của anh Thẩm.

Sau khi bước ra, nam thanh niên đứng cạnh cửa xe, tiện thể ngoáy ngoáy cổ.

Nam thanh niên trẻ tuổi này mặc một bộ đồ vest cao cấp do Hailan House đặt làm riêng và trên tay đeo một chiếc đồng hồ Patek Philippe lấp lánh.

Mặt mang vẻ kiệt ngạo, với tính cách đó, thoạt nhìn liền biết hắn là một cậu ấm gia đình giàu có.

“Đây, đây không phải là cậu chủ Ngụy hay sao?"

"Đúng là cậu chủ Ngụy, cậu chủ Ngụy vừa mới đổi xe!" Trong nháy mắt, hai bảo vệ liền nhận ra ngay.

Không chỉ có bọn họ, mà cả chục cô nhân viên xinh đẹp đang đứng ở cửa chào đón khách, lúc này đều nhận ra.

Suy cho cùng, cậu chủ Ngụy cũng là một vị khách VIP ở quán bar của họ!

Trong một năm, tiêu phí ở đây hơn sáu tỷ, trung bình mỗi ngày mấy chục triệu, thực sự là khách VIP cao quý hạng một!

Thậm chí, đến cả trong đám thanh niên chạy BMW đằng kia, có người nhận ra thanh niên này.

Cậu chủ của nhà họ Ngụy ở Đông Nam, Ngụy Minh Huy.

Nhà họ Ngụy ở Đông Nam, nói đúng ra là có phần không bằng nhà họ Lâm đứng hạng hai.

Nhưng họ vẫn giữ mối quan hệ, điều này đã xây dựng nên đi vị của họ ở thành phố Hà Nội.

Nhà họ Tưởng, một trong bốn dòng họ lớn ở Đông Nam, có quan hệ thông gia với nhà họ Ngụy, nghe nói chính là cô của Ngụy Minh Huy, gả cho con trai thứ ba của nhà họ Tưởng.

Có mối quan hệ này, địa vị của nhà họ Ngụy ở Đông Nam đương nhiên cao hơn nhiều thế lực khác.

Ngay cả nhà họ Kim ở Đông Nam cũng không bì kịp.

Tuy rằng nhà họ Kim cố gắng có thể chen chân vào hàng ngũ bốn dòng họ lớn, nhưng kể từ khi ông cụ Kim qua đời, nhà họ Kim ngày càng tụt dốc, xếp cuối cùng trong bốn dòng họ lớn.

Vì vậy, nhà họ Ngụy hoàn toàn không cần phải nể mặt nhà họ Kim.

“Cậu chủ Ngụy!"

“Cậu chủ Ngụy!"

Nhân viên của quán bar Oriental

Jade, cũng như một số thanh niên BMW, tất cả đều chào hỏi Ngụy Minh Huy.

Ngụy Minh Huy khẽ gật đầu, mặt tỏ vẻ kiêu ngạo.

Cao Phong liếc Ngụy Minh Huy mất cả hứng thú, cầm điện thoại di động chuẩn bị gọi cho Lâm Vạn Quân.

“Ôi chao, đây không phải là Kim Tuyết Mai sao?"

Đột nhiên, một giọng nói vô cùng nhu mì xen lẫn âm thanh đùa cợt truyền đến tai Cao Phong.

Nghe thấy giọng nói này, Cao Phong và Kim Tuyết Mai đều vô thức quay đầu lại.

Vì âm thanh này không còn xa lạ với họ.

Không chỉ Cao Phong và Kim Tuyết Mai mà những người xung quanh họ cũng sững người, Tuyết Mai...

Nhiều người bất giác nhìn xung quanh, âm thanh quấn quít mọi người...

Cao Phong nheo mắt nhìn người phụ nữ từ phía xa.

Hạ Vy!

Người phụ nữ đã lâu không gặp này lại xuất hiện.

Cô ta đúng là, như âm hồn không tan!

Hạ vy mặc một chiếc váy dài, vải voan mỏng màu đen, lộ ra dáng người duyên dáng, gương mặt trang điểm tinh tế và móng tay sơn đủ mọi sắc màu.

Lúc này, rúc vào bên cạnh Ngụy Minh Huy như một con chim nỏ nép vào người, nhìn Cao Phong và Kim Tuyết Mai vẻ trêu tức.

Đôi mắt Cao Phong dần sắc lại, ban đầu Hạ Vy theo Trương Hàn, sau này là chủ tịch Trương, và bây giờ là Ngụy Minh Huy.

Đơn giản là Cao Phong biết trong khoảng thời gian này cô ta đã thay đổi ba người đàn ông, không biết là sẽ thay đổi bao nhiêu người nữa.

Phải nói, Hạ Vy thật sự là người chuyện quái gở nào cũng có thể làm được!

Nhưng Cao Phong cũng vô cùng phục Hạ vy, cô ta biết sử dụng vốn liếng, lợi dụng khuôn mặt đẹp và dáng người hoàn mỹ, quả thực đã thành công có được địa vị.

Mỗi lần tìm bạn trai mới, địa vị người sau đều cao hơn người trước rất nhiều.

Hiện giờ, cạnh bên lại là Ngụy Minh Huy, một cậu ấm nhà giàu có sang trọng, nghiễm nhiên đã trở thành người trong giới thượng lưu ở thành phố Hà Nội.

“Hạ Vy?” Kim Tuyết Mai nhìn rõ mặt Hạ Vy, không khỏi thốt ra.

Trước tiên là vẻ kinh ngạc hiện lên trong mắt cô, theo sau là vô số hồi ức xẹt qua.

Dù gì thì cô và Hạ vy cũng có quan hệ chị em, có tình cảm bảy tám năm!

Kim Tuyết Mai không thể nào quên những chuyện đó, nhưng Hạ Vy hoàn toàn không chút mảy may nhớ đến.

"Ô, Kim Tuyết Mai, cô còn nhớ tôi? Tôi tưởng hai người quên tôi rồi." Hạ Vy giễu cợt.

Nhìn thấy Hạ Vy nói chuyện với Kim Tuyết Mai, nhân viên quán bar khó hiểu, đám thanh niên BMW cũng không nói gì.

"Vy Vy, hai người quen nhau à?" Ngụy Minh Huy liếc nhìn Cao Phong và Kim Tuyết Mai.

Trước tiên, là thất thần trước vẻ đẹp của Kim Tuyết Mai, sau đó nhìn quan sát Cao Phong, trong khóe mắt hiện lên vẻ khinh thường.

Cao phong, bánh ngô hấp hình gà bị gió thổi bay, ăn mặc rẻ tiền và chiếc xe sidercar bên cạnh, trên mặt anh hiện lên ba chữ rách tả tơi.

"Làm sao có thể không nhận ra, đây từng là chị em tốt của tôi cơ mà! Kim Tuyết Mai, cô nói có phải hay không?"

“Mọi người nhìn xem, vừa rồi nghe một câu nói Tuyết Mai, anh yêu em, lúc đó, tôi còn tưởng đó là Tuyết Mai, một người chị em tốt của tôi."

“Nhưng giờ xem ra là tôi quá mong nhớ, haha!” Trên mặt hạ Hạ Vy hiện vẻ châm chọc.

Những người khác cũng đang cười, vừa rồi lúc Hạ vy gọi Kim Tuyết Mai, nhiều người có vẻ ngạc nhiên.

Nhưng bây giờ nghe Hạ Vy nói thế, những người khác liền hiểu ra, thành phố Hà Nội này lại có thêm một người tên là Tuyết Mai?

Dựa vào người đàn ông đi xe sidercar rách nát, của Kim Tuyết Mai, anh ta có thể khiến cả thành phố treo bảng tên Kim Tuyết Mai?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.