“Anh để tôi suy nghĩ lại đã. Tôi khó mà chấp nhận được chuyện này.” Kim Tuyết Ngọc đỡ trán, thở dài một hơi.
Mặc dù Kim Hồng Vũ rất sốt ruột, nhưng lại không biểu hiện một chút khác thường nào.
“Anh biết. Dù sao Cao Phong cũng ngụy trang ở nhà họ Kim chúng ta suốt ba năm, lúc nào cũng bị coi là phế vật, nếu không phải gần đây xảy ra một vài chuyện thì anh thậm chí không dám tin anh ta có năng lực đó.”
“Tuyết Ngọc, em có thể không tin lời anh nói, nhưng em phải quan sát Cao Phong nhiều một chút, nhìn xem gần đây anh ta có biểu hiện khác thường nào không.”
“Cái kim trong bọc lâu ngày rồi sẽ lòi ra, dù sớm hay muộn” Kim Hồng Vũ tự tin nói.
“Ví dụ như?” Kim Tuyết Ngọc khẽ nhíu mày.
“Ví dụ như... Chẳng phải Cao Phong từng nói anh ta ở nhờ nhà họ Kim là vì chị em sao? Thế thì em chú ý xem anh ta có qua lại với những cô gái khác không.”
“Anh ta có thật sự trung thành với chị em đúng như lời anh ta từng nói hay không?” Ánh mắt Kim Hồng Vũ hiện lên một tia đắc ý.
Bàn về lĩnh vực dắt mũi người khác, Kim Hồng Vũ quả thực là bậc thầy.
Kim Tuyết Ngọc khẽ gật đầu: “Tôi biết rồi. Lần sau tôi sẽ liên lạc với anh.”
“Ừ! Tuyết Ngọc, sự an nguy của nhà họ Kim chúng ta và niềm hy vọng của ông nội đều nằm trên vai em đấy.” Vẻ mặt Kim Hồng Vũ vô cùng trịnh trọng.
Kim Tuyết Ngọc lại không trả lời mà đứng dậy, rời khỏi quán café.
Sau khi Kim Tuyết Ngọc đã rời đi, vẻ mặt Kim Hồng Vũ lập tức thay đổi, không thấy sự đau buồn và trịnh trọng lúc nãy mà thay vào đó là tràn đầy sung sướng.
Hai ngày sau, trừ lúc đưa Kim Tuyết Mai đi làm, hầu hết thời gian còn lại Cao Phong đều ở trong nhà.
Sau buổi họp lớp lần trước, Cao Phong vốn định đi làm ở chỗ công ty nhà Lê Trọng Việt, nhân tiện điều tra công ty bất động sản Phong Mai xem Cao Minh Trí rốt cuộc đang mưu đồ thứ gì. Nhưng sau khi đã bại lộ thân phận chủ xe Bentley, hiển nhiên chuyện này đã không còn thực tế nữa. Bất kể là ai cũng sẽ cảm thấy quái dị khi gặp một người có thể sở hữu chiếc Bentley Mulsanne trị giá hơn 10 tỷ đồng lại đi làm công việc với mức lương chỉ có 7 - 8 triệu đồng một tháng.
Hơn nữa không chừng Cao Minh Trí cũng sẽ phái người theo dõi Cao Phong, thế nên hai ngày nay Cao Phong không hề liên lạc với Khúc Đại Minh, chỉ nói chuyện qua điện thoại mà thôi.
Mọi việc đều đang được tiến hành đâu vào đâu, hơn nữa càng ngày càng đến gần ngày sinh nhật của Kim Tuyết Mai.
Chờ đến ngày sinh nhật của Kim Tuyết Mai, chân tướng sẽ được phơi bày. Khi ấy, Cao Phong sẽ thông báo khắp thành phố Hà Nội này, Kim Tuyết Mai là người yêu của anh.
Ông Kim chưa bao giờ nhìn nhầm người, Kim Tuyết Mai cũng không phải là kẻ ngốc khi vẫn luôn ở bên cạnh người chồng vô tích sự, hơn nữa Cao Phong không phải là kẻ phế vật trong mắt người ngoài.
Cao Phong sẽ lấy lại công bằng cho họ, lấy lại công bằng cho bản thân mình.
Hơn nữa lúc đó cũng là lúc Cao Phong trở về nhà họ Cao. Những gì nhà họ Cao còn nợ Cao Phong cũng phải trả lại hết.
Kiều Thu Vân đi chọn ngày lành, chuẩn bị mấy ngày nay sẽ dọn sang nhà mới.
Không thể không nói Kiều Thu Vân thật nhanh miệng. Nhất là trong chuyện này, bà chưa bao giờ giấu diếm mọi người. Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, hầu như người trong khu chung cư đều biết biệt thự mà nhà Kiều Thu Vân mới mua là do con rể Cao Phong mua cho.
Thế là cả khu chung cư trở nên náo nhiệt. Ai chẳng biết con rể của Kiều Thu Vân là phế vật, ba năm qua chẳng chịu làm việc, chỉ biết giặt quần áo nấu cơm. Bây giờ bỗng dưng một bước lên trời, trực tiếp mua biệt thự ở khu dân cư Phương Đông, khiến mọi người kinh ngạc hết sức.
Đương nhiên cũng có người vội vã tranh thủ dịp này làm thân với Kiều Thu Vân. Mấy ngày nay, cửa nhà sắp bị người ta đi qua đi lại tới mức lún xuống.
Cao Phong mệt mỏi ứng phó với mọi người, nhưng Kiều Thu Vân lại vui tới mức không ngậm miệng lại được.
Hôm nay, Cao Phong lại ứng phó với một nhóm hàng xóm trong khu chung cư. Sau khi những người đó đã rời đi, anh mới bất đắc dĩ lắc đầu.
“Cao Phong, con nhìn xem bên kia đã chuẩn bị xong chưa? Hai ngày sau chúng ta có thể dọn qua nhà mới rồi đấy.”
“Đây là chuyện lớn, lúc đó mẹ sẽ mời bác cả của Tuyết Mai qua đó ngồi chơi đấy nhé.” Kiều Thu Vân hỏi Cao Phong.
“Đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi, chúng ta có thể dọn qua đó bất cứ lúc nào.” Cao Phong gật đầu.
“Được được!” Nghe vậy, Kiều Thu Vân hết sức vui vẻ.
“Mẹ, con có việc ra ngoài một chuyến đây.” Kim Tuyết Ngọc vẫn luôn cúi đầu xem điện thoại bỗng ngẩng đầu lên nói.
“Con lại ra ngoài làm gì? Mẹ nói cho con biết, tốt nhất là con nên tìm việc làm đi, ngày nào cũng đi dạo phố thì còn ra thể thống gì.” Kiều Thu Vân chỉ vào mũi Kim Tuyết Ngọc nói.
“Rồi, con biết rồi mà.” Kim Tuyết Ngọc vừa nói vừa định thay giày.
“Con định đi đâu?” Kiều Thu Vân lại hỏi.
Kim Tuyết Ngọc ngập ngừng một lát mới đáp: “Con đi gặp bạn con.”
“Có cần anh đưa đi không?” Cao Phong hỏi.
“Không cần, tôi có thể tự gọi taxi.” Kim Tuyết Ngọc có vẻ rất nóng ruột, không kiên nhẫn khoát tay.
Cao Phong không hỏi thêm gì nữa. Hai ngày nay, anh có thể rõ ràng nhận thấy hình như Kim Tuyết Ngọc có gì đó sai sai, cứ như thể đang cố ý giám thị Cao Phong vậy. Mỗi khi Cao Phong gọi điện thoại thì Kim Tuyết Ngọc đều sẽ giả vờ như lơ đễnh nghe lén Cao Phong nói chuyện điện thoại.
Cao Phong đang bàn chuyện công việc với Khúc Đại Minh nên đương nhiên không thể cho người khác biết, thế nên mỗi khi Kim Tuyết Ngọc đến gần, anh đều vội vã nói mấy câu rồi cúp máy.
Mà biểu hiện của Cao Phong càng khiến Kim Tuyết Ngọc cảm thấy Cao Phong không bình thường, chắc chắn đang có bí mật gì đó. Lại thêm Kim Hồng Vũ không ngừng gây xích mích nên bây giờ, Kim Tuyết Ngọc đã dần dần không tín nhiệm Cao Phong.
Chẳng qua là vì cô ta còn chưa tìm thấy bằng chứng, nếu không chắc chắn cô ta sẽ đi nói với Kim Tuyết Mai. Nhưng Kim Tuyết Ngọc tin rằng cây kim trong bọc sớm muộn gì cũng sẽ lòi ra.
“Con đi nhé.” Kim Tuyết Ngọc khoát tay, sau đó đi ra ngoài, cầm điện thoại nhanh chóng gửi tin nhắn.
“Anh Mộc Phong, chúng ta gặp nhau ở đâu?”
Nick Zalo được ghi chú là “Anh Mộc Phong” lập tức gửi định vị. Kim Tuyết Ngọc gọi một chiếc taxi chạy tới địa chỉ đó.
Trong phòng khách.
“Cao Phong à, có phải con và Tuyết Ngọc đã có hiểu nhầm gì đó không? Mẹ thấy mấy ngày trước, hai đứa vẫn còn bình thường mà...” Kiều Thu Vân khó hiểu hỏi.
Mấy ngày trước, sau khi Cao Phong đưa ra biệt thự ở khu dân cư Phương Đông, thái độ của Kim Tuyết Ngọc đối với Cao Phong rõ ràng tốt hơn nhiều. Nhưng hai ngày nay, Kiều Thu Vân lại nhận thấy hình như quan hệ giữa hai người lại trở nên bế tắc như trước kia.
Cao Phong sờ mũi. Hai ngày nay anh cũng đâu tiếp xúc nhiều với Kim Tuyết Ngọc. Nói đúng ra thì Cao Phong chỉ từng tặng không ít quà trong phòng live stream của Kim Tuyết Ngọc mà thôi, nhưng chẳng lẽ điều đó lại khiến Kim Tuyết Ngọc phiền chán mình? Lại nói, Kim Tuyết Ngọc cũng đâu biết Mộc Phong là ai.
“Con cũng không rõ nữa.” Cao Phong chỉ có thể trả lời như vậy.
“Được rồi...” Lúc này, Kiều Thu Vân đối xử với Cao Phong hiền hòa hơn nhiều. Thấy Cao Phong không muốn nhiều lời, bà cũng không cố gặng hỏi.
Không lâu sau, bỗng có tin nhắn gửi đến điện thoại của Cao Phong. Cao Phong mở điện thoại ra xem thì lập tức khó hiểu, bởi vì nội dung tin nhắn này là tin nhắn thông báo chuyển khoản, tài khoản của anh vừa được cộng thêm 10 tỷ đồng.