Rể Quý Trời Cho

Chương 378: Chương 378: Anh cũng có tư cách nói đến pháp luật?




Phía trước tòa nhà dạy học.

Một Người toàn thân đều là hàng hiệu, một người đàn ông hung hăng đang đứng ở đây, với vẻ mặt đáng khinh nhìn chằm chằm vào hai tấm ảnh trên điện thoại của mình.

Hai tấm ảnh đó là cảnh tượng một người phụ nữ đang tắm, nếu như nhìn kỹ, có thể nhìn ra được, người phụ nữ bên trong bức ảnh, chính là Lục Hân Dao.

Lúc này Lục Hân Dao với vẻ mặt lo lắng chạy đến trước tòa nhà dạy học, sau khi nhìn thấy Trương Minh, đã nhanh chóng chạy qua đó.

“Trương Minh, anh có ý gì, anh cầm đồ gì của tôi?” Lục Hân Dao thở gấp mở miệng hỏi.

Trương Minh nhìn Lục Hân Dao nở một nụ cười xấu xa, lấy di động, cho Lục Hân Dao nhìn thoáng qua một cái.

Lục Hân Dao nhìn thấy bức ảnh trong điện thoại của Trương Minh, lập tức muốn đoạt lấy điện thoại.

Trương Minh vội vàng cất điện thoại của mình, cười nói: “Thế nào, cô muốn cướp điện thoại của tôi, đúng là nằm mơ.”

“Tại sao anh lại có bức ảnh lúc tôi đang tắm, Trương Minh, anh đúng là tên khốn, có phải anh đã nhìn trộm tôi tắm?” Lục Hân Dao vẻ mặt khẩn trương nói.

“Cô nói chuyện có thể dùng đầu suy nghĩ một chút không, cô ở bên trong ký túc xá tắm, tôi làm sao có thể nhìn trộm, về phần tấm ảnh này tại sao lại có, cô đừng nên quản nữa, cô chỉ cần biết, trong tay tôi có bức ảnh này, cô đưa tôi 900 triệu, có lẽ cũng không đủ.” Trương Minh vẻ mặt nham hiểm nói.

Lục Hân Dao nhịn không được lùi về phía sau hai bước, đồng tử hơi co lại, Trương Minh không thể vào được ký túc xá nữ, vậy chỉ có thể là.....Uông Diểu Diểu.

Nghĩ đến lúc tối hôm qua cô đang tắm, tự nhiên bị mất nước, bên ngoài vẫn vọng đến tiếng cười của Uông Diểu Diểu, bức ảnh này chỉ có thể là Uông Diểu Diểu chụp.

“Bức ảnh này có phải là Uông Diểu Diểu chụp không? Anh hãy xóa nó đi, anh đây là đang xâm phạm quyền riêng tư của tôi!” Lục Hân Dao gần như sụp đổ, bây giờ trong trường học dều là những tin đồn tiêu cực về cô, nếu như lúc này Trương Minh đưa bức ảnh công bố ra, như vậy cô thực sự không có biện pháp tiếp tục ở lại trường học nữa.

Trương Minh nở một nụ cười lạnh, nói: “ Muốn tôi xóa bức ảnh này đi, cũng được, cô nhất định phải có 900 triệu, và cùng tôi và chú của tôi ngủ một đêm, còn không nếu cô chỉ đưa tôi 900 triệu thì bức ảnh này vẫn bị gửi đi.”

Lục Hân Dao mấy ngày nay vì những chuyện này đã trở lên rất nhạy cảm, cô vốn là một người con gái chăm chỉ luôn hướng về phía trước, vì hiểu rõ tình hình của gia đình, cho nên vẫn luôn giản dị.

Trong trường học cô là một học sinh ưu tú, rất nhiều người đều coi cô là tấm gương để học tập, nhưng hiện tại cô lại gặp những chuyện như thế này, cho nên tất cả mọi người đều nói cô là một con điếm, đây là một đả kích rất lớn đối với cô.

Cô hai mắt đỏ bừng liếc mắt nhìn Trương Minh, lúc sau tiến lên, đưa tay cướp lấy điện thoại từ trong tay của Trương Minh.

Trương Minh không nghĩ tới một nguời từ trước đến nay luôn nho nhã dịu dàng như Lục Hân Dao lại có thể chủ động cuớp đồ, cũng là bị dọa một cái.

Có điều dù sao anh ta cũng là một người đàn ông, lúc sau phản ứng lại, nhanh chóng nhét di động của mình vào trong túi, một bàn tay bắt lấy cánh tay Lục Hân Dao, hét lên: “Cô mẹ nó điên rôì sao?”

“Anh xóa đi cho tôi!” Lục Hân Dao hét lên một cách điên loạn.

“Con mẹ nó, bố mày chính là không xóa đấy sao nào, cô thế nhưng còn dám cướp di động của tôi, con mẹ nó thực sự nghĩ rằng bố mày cho cô mặt mũi rồi phải không?” Trương Minh hướng về phía Lục Hân Dao mắng một câu.

Lục Hân Dao lúc này đã không thể kìm chế tức giận trong lòng, cô dùng sức vươn người về phía túi quần của Trương Minh, muốn cướp di dộng của Trương Minh.

Trương Minh thấy Lục Hân Dao còn không dừng lại, cũng có một chút tức giận, sau đó hướng mặt của Lục Hân Dao tát một cái.

Ba một tiếng.

Lục Hân Dao thiếu chút nữa không đứng vững, lảo đảo, lui lại phía sau mấy bước.

“Con điếm thối, cô vẫn còn động thủ, thực sự nghĩ rằng tôi không dám ra tay sao?”

Trương Minh hung dữ nói.

Lục Hân Dao vẻ mặt uất ức, không nghĩ đến Trương Minh sẽ ra tay đánh mình, ôm mặt đứng im tại chỗ, ngơ ngác nhìn Trương Minh.

Bởi vì âm thanh cãi nhau rất lớn, cho nên thu hút sự chú ý của một số bạn học đi ngang qua, trước tòa nhà dạy học rất nhanh vây quanh một đám người.

Trương Minh nhìn mình bị nhiều người vây xem, trên mặt lộ vẻ hằn học, sau đó hướng về mọi người xung quanh mở miệng: “Mọi người cùng lại đây xem xem, con điếm Lục Hân Dao này, vì muốn tiền của tôi, bắt đầu trong trường học câu dẫn tôi, tôi không đồng ý, cô ta bám dính lấy tôi, mọi người nói loại người đê tiện như cô ta, ở trong trường học của chúng ta, chính là bôi nhọ trường học của chúng ta!”

Sau khi mọi người nghe được những lời của Trương Minh, ngay lập tức đối với Lục Hân Dao chỉ trỏ nói xấu sau lưng, nhìn cô với ánh mắt hèn mọn.

“Không phải nói Lục Hân Dao là học sinh ưu tú của trường chúng ta sao, cô ta làm sao có thể làm ra chuyện như vậy? Trước mặt mọi người đi câu dẫn người khác, cái này cũng quá mất mặt đi?”

“Bạn không biết những tin đồn gần đây sao, bọn họ đều nói Lục Hân Dao là một con điếm, vì kiếm tiền đã bắt đầu nêu rõ giá cả rồi, trước đây cô ta luôn quấn lấy Trương Minh, không nghĩ đến cô ta còn không biết xấu hổ như vậy, bắt đầu trong trường học tán tỉnh Trương Minh.

“Chậc chậc, dù có tốt đến mấy thì có tác dụng gì, còn không phải bán mình sao, cô ta cần tiền như vậy sao, hơn nữa với nhan sắc của cô ta, coi như có người khác bao nuôi, cũng không đến mức hỗn thành như vây.”

“Ai biết được, nghe nói gia đình Lục Hân Dao rất nghèo, đều là mẹ cô ta đi làm kiếm tiền nuôi cô ta ăn học, bây giờ cô ta lại làm ra loại chuyện như thế này, nếu như để cho mẹ cô ta biết, không phải là sẽ bị tức chết sao.”

........

Lục Hân Dao nghe những lời thảo luận xung quanh, nước mắt không ngăn được mà rơi xuống.

“Không phải như vậy, không phải như mọi người nghĩ, tôi là bị người khác hãm hại, tôi chưa từng làm ra những chuyện như vây.”

Cô nhỏ giọng nói, nhưng mà lúc này căn bản sẽ không có người nghe thấy những gì cô nói, mọi người đều vui vẻ xem tin tức ba học sinh giỏi mới xảy ra. Cho dù Lục Hân Dao có giải thích, mọi người cũng sẽ không tin.

“Mọi người mau xem, cái con kỹ nữ này thế vậy mà còn khóc ra được, tôi vẫn còn chưa thấy ủy khuất đây, cô lại giả bộ đáng thương, mọi người ngàn vạn lần đừng tin tưởng bộ mặt này của cô ta, là cô ta diễn kịch, diễn giống y như thật!” Trương Minh nhìn thấy Lục Hân Dao khóc, lập tức lại hô một tiếng.

Lúc này Trương Minh quay đầu lại nhìn Lục Hân Dao một cái, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, thấp giọng nói: “ Con điếm thối tha, đây chính là kết cục cô không nghe lời, đừng nghĩ rằng chuyện này đến đây là kết thúc, tao cho cô thời gian một ngày để suy nghĩ, đến lúc đó nếu cô không đồng ý với yêu cầu của tôi, tôi sẽ tung ảnh của cô ra ngoài.”

Nói xong, Trương Minh xoay người rời đi.

Trong nháy mắt lúc anh ta xoay người, đột nhiên cảm thấy trước mắt mình tối sầm, tiếp đó va phải một bộ ngực rắn chắc.

Lúc sau Trương Minh đứng vững lại, tập trung nhìn vào, phát hiện ngăn cản trước người mình nhìn qua rất phổ thông bình thường, có điều người đàn ông đó lớn tuổi hơn anh không ít.

Nhìn người đàn ông này chũng không có điểm gì đặc biệt, Trương Minh tùy tiện mở miệng mắng: “Mày có bệnh sao? Ở đây chặn đường tao, nhanh tránh ra!”

“Tùy ý nói xấu hủy hoại sự trong sạch của một cô gái, lại vẫn còn quanh minh chính đại, anh thật đáng mất mặt đàn ông.”

Người đang nói chuyện chính là Lâm Thanh Diện, sau khi đến đại học Tô Thành một lúc, anh vốn định gọi điện cho Lục Hân Dao, sau đó nhìn thấy một đám đông vây quanh, tới xem qua một chút.

Anh đã nhìn qua bức ảnh Lục Hân Dao chụp cùng Tôn Tuệ Phương, cho nên biết diện mạo của Lục Hân Dao, rất nhanh xác định cô gái gần như sụp đổ kia chính là Lục Hân Dao.

“M* nó mày là ai, cũng dám ở đây nói với ông mày như vậy? Ai hủy hoại sự trong sạch của cô ta, cô ta chính là một con điếm, lẽ nào cái này vẫn cần tao hủy hoại sao?” Trương Minh không chút khách khí nói.

Lâm Thanh Diện tiến lên một bước, đấm một cái lên mặt Trương Minh.

Trương Minh trong nháy mắt ngã xuống đất, một bên mặt nhanh chóng bị sưng lên.

Mọi người xung quanh chứng kiến Lâm Thanh Diện đột nhiên ra tay, tất cả đều kinh ngạc, không thể không cách xa Lâm Thanh Diện một chút.

“Con m* nó mày rốt cuộc là ai! Tại sao lại đánh tao, mày sẽ không phải là người yêu của con tiện nhân này chứ?”Trương Minh căm giận trừng Lâm Thanh Diện, nếu không phải đã cảm nhận được sức lực cú đấm này của Lâm Thanh Diện, anh ta đã muốn xông lên đánh Lâm Thanh Diện.

“Cái người này chắc không phải là người bao nuôi Lục Hân Dao đi, thế nhưng lại ra tay mạnh như vây.”

“Người này nhìn qua cũng không giống như người có tiền, làm sao có thể là người bao nuôi Lục Hân Dao, theo thôi nghĩ chỉ là một người thích Lục Hân Dao mà thôi.”

Lục Hân Dao này có tính lẳng lơ như vậy, làm sao sẽ có người thích cô ta, theo tôi nghĩ chắc là người thân của cô ta, bằng không làm sao có thể thay cô ra mặt.”

........

Lục Hân Dao cũng không nghĩ tới sẽ có người đứng ra giúp cô, lại còn ra tay đánh Trương Minh.

Cô cẩn thận suy nghĩ, phát hiện ra chính mình cũng không quen người này.

Nhưng rất nhanh, cô nghĩ ra, lúc đó mẹ cô gọi điện nói với cô, lát nữa sẽ có người đến giúp cô.

Người vừa đến chính là người thuêTôn Tuệ Phương làm giúp việc, Tôn Tuệ Phương lúc gọi điện thoại cho Lục Hân Dao thường xuyên nhắc đến Lâm Thanh Diện, cho nên Lục Hân Dao cũng biết đến cái tên Lâm Thanh Diện.

“Người kia, chính là anh Lâm Thanh Diện sao?” Lục Hân Dao lẩm bẩm nói.

Lâm Thanh Diện bước về phía Trương Minh, cúi đầu nhìn anh ta, âm thanh lạnh lùng mở miệng: “Lấy di động của anh ra đây.”

Trương Minh nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện nói: “Anh bảo tôi đưa thì tôi phải đưa cho anh sao? nói cho anh biết, chú của tôi chính là chủ nhiệm hội sinh viên trường đại học Tô Thành. Ngày hôm nay anh đánh tôi, sau này đừng nghĩ có thể làm bừa ở cái trường học này.”

Anh ta vẫn còn tưởng Lâm Thanh Diện cũng là người trong trường học.

“Không đưa đúng không?” Lâm Thanh Diện giơ chân lên, nhìn qua có thể tùy ý đá ra bất cứ lúc nào.

Trương Minh nhìn chân Lâm Thanh Diện, nuốt nước bọt, người có thể đấm một cái ngã ra đất, nếu như lại dùng chân đá ra một phát, e rằng sẽ i đá cho gãy xương.

Anh ta do dự một lúc, cuối cùng vẫn không kháng cự nổi áp lực, thành khẩn lấy di động của mình từ trong túi quần ra.

Lâm Thanh Diện cầm lấy điện thoại, Trương Minh lập tức hét lên một câu: “Mọi người nhanh báo cảnh sát đi, cái người này ngang nhiên cướp điện thoại của tôi, còn có luật phát nữa không đây!”

Lâm Thanh Diện mở điện thoại ra xem, phát hiện ra trong điện thoại có bức ảnh Lục Hân Dao đang tắm, trong lòng cũng không khỏi tức giận.

Anh nhìn chằm chằm vào Trương Minh, lạnh lùng nói: “Anh mà cũng có tư cách nói đến pháp luật? Thật buồn cười.

Nói xong, anh ném điện thoại của Trương Minh xuống đất, một chân giẫm lên, điện thoại ngay lập tức bốc khói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.