Rể Quý Trời Cho

Chương 379: Chương 379: Lục hân dao




Trương Minh nhìn điện thoại mình bị đạp hư, hai mắt đăm đăm, đây chính là điện thoại anh ta mới mua được một tuần, cứ như vậy lại bị người này giẫm nát.

“M* nó đó là điện thoại mới của tôi, anh dựa vào cái gì giẫm nát điện thoại tôi, anh chờ đó cho tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!” Trương Minh trừng hai mắt về phía Lâm Thanh Diện hét, dáng vẻ như muốn đánh Lâm Thanh Diện một trận, nhưng không dám xông lên.

“Điện thoại tôi có thể bồi thường cho cậu, cậu có thể bồi thường tổn thương tinh thần cho cô ấy không?” Lâm Thanh Diện mặt lạnh nhìn Trương Minh.

Trương Minh nhất thời hơi chột dạ, có điều vẫn cắn răng nghiến lợi trợn mắt nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Anh có dám nói tên mình ra không, ở đại học Tô Thành, vẫn chưa có người tôi không trị được!”

“Chuyện này trước khi chưa được làm rõ hoàn toàn, tôi sẽ không rời đi, cậu tốt nhất nên nghĩ kĩ chuyện mình làm có vấn đề hay không, nếu không đến lúc đó không ai có thể cứu cậu.” Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói.

Trương Minh hừ một tiếng, sau đó từ dưới đất đứng lên, hung ác nói một câu về phía Lâm Thanh Diện: “Vậy anh cứ chờ đó cho tôi, tôi cho hai người chết cũng không được tử tế! Nói cho anh biết, nếu như Lục Hân Dao bị đuổi, chính là trách nhiệm của anh, ai cũng đừng hòng cứu cô ta!”

Nói xong, Trương Minh lao ra khỏi đám người, chạy đi xa.

Thấy Trương Minh rời đi, Lâm Thanh Diện xoay người đi tới trước mặt Lục Hân Dao, anh bây giờ phải làm rõ ràng đây rốt cuộc là chuyện gì, mới có thể nghĩ cách giúp Lục Hân Dao.

Nếu như cái gì cũng không làm rõ, xông lên đánh cho Trương Minh một trận, vậy cũng quá không biết điều rồi.

Lục Hân Dao hai mắt ngơ ngác nhìn Lâm Thanh Diện, thật lâu sau cũng chưa phản ứng lại, cô ta ở trong trường luôn là một mình, trước giờ chưa có ai ra mặt thay cô ta

Đây là lần đầu tiên cô ta cảm nhận được cảm giác có người làm chỗ dựa cho mình.

“Cô không sao chứ?” Lâm Thanh Diện mở miệng hỏi một câu.

Lục Hân Dao nghe thấy giọng của Lâm Thanh Diện, mới từ trong đống suy nghĩ rắc rối phục hồi lại tinh thần, sau đó vội vàng lắc đầu với Lâm Thanh Diện, nói: “Tôi... Tôi không sao.”

“Tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là...” Lâm Thanh Diện định giới thiệu bản thân trước.

“Anh là đại ca Lâm Thanh Diện?” Lục Hân Dao mở miệng, trong mắt tràn đầy cảm kích.

Lâm Thanh Diện cười lên, mở miệng hỏi: “Cô biết tôi?”

“Mẹ tôi thường xuyên nhắc với tôi về anh, bà nói với tôi anh là ân nhân của bà, anh đối với bà rất tốt.” Lục Hân Dao giải thích: “Chỉ là, tại sao anh lại xuất hiện ở đây?”

“Tôi tới Tô Thành xử lý một số chuyện, đúng lúc nghe mẹ cô nói cô gặp chút phiền toái, cho nên tới đây nhìn, chúng ta tìm một chỗ ngồi một lúc đi, cô nói cụ thể sự việc với tôi, tôi xem thử có thể giúp cô giải quyết phiền phức hay không.” Lâm Thanh Diện mở miệng.

Lục Hân Dao cảm thấy Lâm Thanh Diện lúc đó có thể ra mặt giúp cô ta cũng đã không dễ dàng rồi, nghe Lâm Thanh Diện nói như vậy, vốn là muốn cự tuyệt, có điều cô ta nghĩ đến mình bây giờ đã vào đường cùng, do dự một chút, rồi gật đầu.

Hai người cùng nhau đi về phía đám đông, người vây xem đều dùng ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm Lục Hân Dao và Lâm Thanh Diện, nhỏ giọng thì thầm.

Lục Hân Dao nhìn người ánh mắt của những người xung quanh, bất đắc dĩ thở dài, biết chuyện này đã không thể ngăn lại được, nếu như Lâm Thanh Diện cũng không có cách nào giúp cô ta, vậy sợ rằng cô ta thật sự phải nghỉ học.

Hai người đi tới ghế dài phía trước bên hồ của trường học, sau khi ngồi xuống, Lâm Thanh Diện bảo Lục Hân Dao giải thích cảnh ngộ của mình.

“Chuyện này cũng là vì tôi quá ngốc, nếu như ban đầu không tin lời của tên khốn kiếp Trương Minh, cũng sẽ không có những chuyện sau đó.” Lục Hân Dao cúi đầu, nhìn qua hơi tiều tụy.

Thì ra trước kia Lục Hân Dao ở trong trường vẫn luôn rất trầm lặng, nhiều nhất cũng chỉ có Uông Diểu Diểu ở trong kí túc xá bởi vì nhìn cô ta không vừa mắt, thỉnh thoảng sẽ gây ít rắc rối cho cô ta, để thuận lợi hoàn thành việc học, cô ta cảm thấy mình có thể chịu đựng.

Khoảng thời gian trước Lục Hân Dao đã kết thúc tất cả chương trình học của mình, tiết kiệm được rất nhiều thời gian rảnh, cô ta muốn tìm ít việc làm, kiếm ít tiền tiêu vặt, cũng giảm bớt áp lực cho Tôn Tuệ Phương.

Chính là lúc này, Trương Minh tìm tới Lục Hân Dao, nói có thể giới thiệu công việc cho cô ta.

Lục Hân Dao từ nhỏ đến lớn đều ra sức học tập, tiếp xúc rất ít với con trai, Trương Minh trên danh nghĩa là muốn giới thiệu công việc cho Lục Hân Dao, thực tế là đang theo đuổi cô ta.

Lục Hân Dao căn bản không có kinh nghiệm ở phương diện này, bị vài ba câu nói của Trương Minh bị mê hoặc, bản thân Lục Hân Dao ở độ tuổi thanh xuân cũng chỉ mới biết yêu, có con trai chủ động theo đuổi cô ta, cô ta làm sao có thể ngăn cản những cám dỗ này được.

Cho nên không bao lâu, Lục Hân Dao đáp ứng làm bạn gái Trương Minh.

Lúc mới bắt đầu, Lục Hân Dao cảm thấy giữa mình và Trương Minh coi như là yêu đương bình thường, cũng chỉ cùng đi ra ngoài ăn một bữa cơm, xem phim, nhiều nhất là nắm tay nhau.

Nhưng không qua mấy ngày, Trương Minh bắt đầu táy máy tay chân với Lục Hân Dao, hơn nữa còn đưa ra thỉnh cầu muốn đi thuê phòng.

Lục Hân Dao cảm thấy Trương Minh còn sớm đã muốn làm loại chuyện này, thật sự là có hơi nhanh, bị dọa sợ, cho nên cự tuyệt yêu cầu của Trương Minh.

Trương Minh sau khi bị cự tuyệt, cũng không nói gì, còn nói xin lỗi Lục Hân Dao, nói là mình kích động, mong Lục Hân Dao tha thứ cho anh ta.

Lục Hân Dao thấy thái độ nhận sai của Trương Minh thành khẩn như vậy, thì tha thứ cho anh ta, tiếp tục duy trì quan hệ yêu đương với Trương Minh, chỉ có điều từ đó về sau Lục Hân Dao cũng trở nên cẩn thận hơn.

Ngày đó Trương Minh tìm được Lục Hân Dao, nói với cô ta rằng đã giúp cô ta tìm được việc làm thêm đặc biệt thích hợp, làm gia sư, tiền lương cũng không thấp, sau đó lấy ra một phần hợp đồng, bảo Lục Hân Dao ký tên ở bên trên.

Lục Hân Dao xem phần hợp đồng kia, cảm thấy không có vấn đề gì, sau đó viết tên mình lên trên.

Nhưng ngày hôm sau lúc Trương Minh đưa Lục Hân Dao đi làm, Lục Hân Dao ý thức được không đúng, Trương Minh lại mang Lục Hân Dao tới quán bar, hơn nữa còn cho cô ta mặc váy cực ngắn, áo lót nhỏ, còn phải trang điểm quyến rũ.

Lúc Lục Hân Dao ý thức được chuyện này không đúng, lập tức chạy ra từ trong quán bar, Trương Minh đuổi kịp cô ta, nói cô ta đã ký hợp đồng, phải làm việc ở quán bar.

Lục Hân Dao chất vấn hợp đồng Trương Minh đưa mình ký không phải là làm gia sư sao, lúc này Trương Minh cười đểu lấy ra một phần hợp đồng, cho Lục Hân Dao xem, Lục Hân Dao nhìn nội dung trên hợp đồng, phát hiện đây lại là một bản “Khế ước bán thân”!

Trang cuối cùng của hợp đồng này, cùng với bản Lục Hân Dao ký tên giống nhau như đúc, bên trên đều viết một số chú ý không quan trọng, bây giờ phần hợp đồng này và chữ ký của Lục Hân Dao ở cùng một trang, hoàn toàn không có bất kỳ tương phản nào.

Lúc này Lục Hân Dao mới ý thức được mình bị Trương Minh lừa.

Trương Minh nói chuyện yêu đương với Lục Hân Dao, cũng bởi vì Lục Hân Dao dáng dấp xinh đẹp, muốn lừa cô ta lên giường, sau khi bị Lục Hân Dao cự tuyệt, Trương Minh nghĩ ra cách như vậy.

Hợp đồng Lục Hân Dao đã ký, cô ta phải tới quán bar làm, công việc chủ yếu chính là bồi khách uống rượu, Lục Hân Dao cũng biết trong này trừ bồi uống rượu, khẳng định còn có chuyện khác, dĩ nhiên sẽ không đồng ý.

Nhưng nếu như cô ta không tới làm, vậy thì nhất định phải bồi thường chín trăm triệu cho Trương Minh, nếu không Trương Minh sẽ kiện Lục Hân Dao ra tòa, theo hợp đồng mà nói, Trương Minh để Lục Hân Dao làm việc cũng không có vấn đề gì, lúc ấy ký hợp đồng chỉ có hai bọn họ, nếu Lục Hân Dao giải thích, Trương Minh hoàn toàn có thể nói là Lục Hân Dao đang bịa chuyện, xác suất Lục Hân Dao thắng rất thấp, hơn nữa cô ta căn bản không có tiền mời luật sư.

Chú của Trương Minh là chủ nhiệm hội sinh viên, sau ngày đó, Trương Minh dẫn Lục Hân Dao đi gặp chú của anh ta, hai người cùng uy hiếp Lục Hân Dao, bắt Lục Hân Dao hoặc là thường tiền, hoặc là ngủ với hai người họ, nếu không Lục Hân Dao không chỉ bị kiện ra tòa, còn bị trường đuổi học, ba năm học của cô ta cũng coi như mất hết.

Trương Minh và chú của anh ta cho Lục Hân Dao thời gian quyết định là một tuần, sau một tuần nếu như Lục Hân Dao còn chưa ra quyết định, sẽ khai trừ cô đồng thời kiện cô ra tòa.

Nghe Lục Hân Dao nói xong, Lâm Thanh Diện cũng nhíu mày, không nghĩ tới Trương Minh đó lại âm hiểm như vậy, rõ ràng vẫn chỉ là một sinh viên, nhưng lại nghĩ ra thủ đoạn hiểm ác này.

“Tôi thật sự là hết đường rồi, mới cần tiền của mẹ tôi, với sự nham hiểm của Trương Minh, cho dù tôi đáp ứng ngủ với bọn họ, bọn họ khẳng định cũng sẽ không bỏ qua cho tôi, nếu quả thật là như vậy, đời này của tôi sẽ bị hủy hoại.” Lục Hân Dao đầy tuyệt vọng nói.

Lâm Thanh Diện gật đầu với Lục Hân Dao, an ủi: “Cô không cần lo lắng, nếu đã biết ngọn nguồn của chuyện này, vậy tôi sẽ không để bọn họ được như ý, cô là con gái của chị Tôn, cũng chính là em gái tôi, tôi sẽ làm chỗ dựa cho cô.”

Đôi mắt Lục Hân Dao đỏ hoe, ánh mắt đầy cảm kích nhìn Lâm Thanh Diện

“Đi thôi, dẫn tôi tới phòng làm việc của hiệu trưởng, chuyện này đối với danh tiếng của cô đã tạo thành ảnh hưởng quá lớn, cũng chỉ có hiệu trưởng mới có thể ra mặt giải thích thay cô.” Lâm Thanh Diện mở miệng nói.

Lục Hân Dao ngây ra, không nghĩ tới Lâm Thanh Diện vừa mở miệng đã muốn đi tìm hiệu trưởng, đại học Tô Thành là đại học top đầu trong nước, thân phận của hiệu trưởng ở đây đều không đơn giản, không có thực lực nhất định, căn bản không thể để hiệu trưởng ra mặt.

Hơn nữa chú của Trương Minh là chủ nhiệm hội sinh viên, dường như tương đương với chân chó của hiệu trưởng, có chuyện gì, hiệu trưởng khẳng định cũng sẽ nói giúp bọn họ mới đúng.

Có điều bây giờ người cô ta có thể dựa vào chỉ có Lâm Thanh Diện, nếu Lâm Thanh Diện nói như vậy, ắt hẳn là có cách, vì vậy dẫn Lâm Thanh Diện đi về phía phòng làm việc của hiệu trưởng.

...

Trên đường tới trước tòa nhà hành chính.

Trương Minh và chú của anh ta, Trương Bách Phát, đang đi nhanh về phía tòa nhà hành chính.

“Không ngờ tới vẫn có người dám giúp Lục Hân Dao, thật là không coi chủ nhiệm hội sinh viên như tôi ra gì.” Trương Bách Phát lạnh lùng nói.

“Chú, người kia nhìn không giống người trong trường chúng ta, có điều mặc kệ anh ta là ai, Lục Hân Dao chắc chắn cũng chạy không thoát, chúng ta chỉ cần để Lục Hân Dao nếm đau khổ là được, cũng vì con điếm thúi này, điện thoại cháu vừa mới mua đã không còn, lần này nhất định không thể bỏ qua cho cô ta!” Trương Minh hung ác nói.

“Cái này cháu yên tâm, quan hệ giữa chú và hiệu trưởng không phải kiểu tùy tiện, muốn đuổi một sinh viên, cùng lắm chỉ là một câu nói, huống chi còn là một sinh viên không kiểm điểm, hiệu trưởng khẳng định cũng sẽ không giữ lại loại người như vậy trong trường học.” Trương Bách Phát mở miệng nói.

Trương Minh gật đầu, trong lòng cười lạnh một tiếng, suy nghĩ trước tiên cứ để Lục Hân Dao nếm đau khổ, còn về tên đàn ông cho anh ta một đấm kia, anh ta tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua.

Hai người cùng đi vào trong tòa nhà hành chính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.