Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 107: Q.3 - Chương 107: Dây dưa không ngớt




Tuy rằng Tử Tô giống như một chủ nhân phân phó hắn làm này làm kia, Long Duệ vẫn vô cùng vui vẻ tiếp nhận, lúc này đây cảm nhận của hắn hoàn toàn khác trước, không còn có xuất hiện cảm xúc bài xích.

Long Duệ phát hiện mình trước kia thật ngốc, tại sao luôn cùng Tử Tô so đo, luôn cùng nàng không qua được, tranh này tranh kia, giống hai oan gia, hoàn toàn không vừa mắt nhau.

Kỳ thật, tất cả mọi chuyện này đều là hắn không đúng, năm đó nếu không phải bởi vì uống rượu say, không có phóng ra long uy chính mình, lại càng không đem hồn phách của nàng quyến rũ, lại càng không sẽ làm nàng mang thai ngoài ý muốn, sinh hạ Tiểu Long Nhi.

Đương nhiên, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không nói cho nàng, đối với chuyện ngoài ý muốn này, hắn chưa bao giờ hối hận, lại càng không cảm thấy chính mình làm sai, sinh hạ Tiểu Kim Long hắn cảm thấy cái gì đều đáng giá.

Cho nên, hắn hiện tại thực nghe lời của Tử Tô, nàng nói cái gì chính là cái gì, nàng bảo hắn sang hướng đông, hắn tuyệt đối sẽ không sang hướng tây, lại càng không phản bác, tranh luận. Ngược lại thường xuyên lộ ra sắc mặt lấy lòng, thần sắc luôn vui vẻ.

Tử Tô buồn bực, nam nhân này là làm sao vậy? Uống nhầm thuốc rồi sao? Hay là thần kinh thác loạn bây giờ đối chính mình thật tốt.

Cho dù nàng đối xử với hắn như thế nào, nói những lời nói khó nghe như thế nào, hắn cũng không trả lời, vui vẻ hoặc làm như không hề nghe thấy, làm cho nàng muốn nổi giận, muốn kiếm cớ uổi hắn đi, nổi giận không được, mắng cũng không được. Xoay mình làm cho chính mình buồn bực không thôi, ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Được rồi, nàng không thích hắn, thật sự không thích, tuy rằng nói hắn là phụ thân thân sinh của con, nhưng mình lại không có nửa điểm cảm giác, cũng chưa bao giờ xem hắn là cha của con mình.

Nàng hoài nghi, hắn tiếp cận bọn họ, là vì Tiểu Long Nhi, là muốn trở thành phụ thân Tiểu Long Nhi, điều này làm cho nàng càng lúc càng không có hảo cảm đối với hắn.

“Bảo Bối, con thích thúc ấy sao?” Nàng cùng Tiểu Long Nhi nằm ở trên ghế sô pha xem ti vi, nàng hướng về phía Long Duệ tại đang bận rộn phòng bếp, nhẹ giọng hỏi bé.

Tiểu Long Nhi đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng, tâm tư mẫu hậu, thằng bé cái gì đều biết, đều hiểu được. Vì thế thông minh lắc đầu, nãi thanh nãi khí nói: “Mẫu hậu, Bảo Bối không thích ông ấy đâu, Bảo Bối chỉ muốn ở cùng mẫu hậu cùng một chỗ.” Thằng bé thật ranh ma, không thích phụ vương, đương nhiên là thích mẫu hậu.

Tử Tô hoàn toàn không hiểu được ý nghĩ rảnh ma của thằng bé, nên không khỏi thập phần cao hứng, ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó hôn một cái thật mạnh, vui vẻ vô cùng nói: “Ông ấy là phụ vương thân sinh của con a?”

Tiểu Long Nhi bỉu môi, cười tủm tỉm nói: “Mẫu hậu, Bảo Bối từ lúc sinh ra cho đến giờ, cũng chỉ cùng mẫu hậu cùng một chỗ, phụ vương ở nơi nào, Bảo Bối không biết.” Tử Tô thật vừa lòng, không khỏi gật đầu mãi, mặt mày hớn hở, chỉ cần câu nói này của bé, nàng không còn có gì ngại ngần nữa, không thương lượng, lại càng không khổ sở, không bao giờ cố kỵ nữa.

Tiểu Long Nhi nhìn nàng tặc tặc tươi cười, không khỏi lo lắng cho Long Duệ tại nhà bếp, không biết mẫu hậu lại muốn làm gì, chỉ sợ không có chuyện gì tốt.

Lúc này, Long Duệ đang vất vả cần cù lao động trong nhà bếp đương nhiên cũng đem những đối thoại của hai mẹ con nghe không sót một chữ, hắn một bên nghe một bên không khỏi cười khổ Hắn làm người thật thất bại a, thế nhưng bị một lớn một nhỏ khi dễ, lại là một nhân loại tầm thường a. Thân phận hắn cao quý, hắn là Long Vương trong long tộc a, đáng thương lưu lạc đến gian làm một vú em bất đắc dĩ, lại còn phải nơm nớp lo sợ.

Ngày thứ hai, Tử Tô rời khỏi nhà đi làm, nếm qua bữa sáng, mặc quần áo xong liền đem Tiểu Long Nhi giao cho hắn, dặn dò nói: “Không được để thằng bé đói, không được để cho bé bị thương, không được để cho bé mất tích, không được để cho bé sinh bệnh.” Giống như kỷ luật của quân đội. Từng câu từng câu nói rõ ràng rành mạch.

Long Duệ một bên nghe, một bên gật đầu, sau đó ôm chặt Tiểu Long Nhi vào trong ngực, dường như đang ôm một Bảo Bối, sợ khi buông ra thằng bé sẽ biến mất vây.

“Hôm nay làm cơm ăn ngon một chút, phong phú chút, tôi không thích ăn thức ăn cũ.” Tử Tô thấy bộ dáng hắn vô cùng hài lòng, sau khi dặn dò tỉ mỉ, liền vui vẻ rời khỏi nhà.

Nàng một vừa đi, Long Duệ ôm Tiểu Long Nhi ngồi phịch ở trên sô pha, mồ hôi lạnh liên tục, thật khó hầu hạ a, hắn phát hiện chính hắn là một Long Vương gia mà cũng không thể đấu lại cái miệng lợi hại của nàng.

“Hắc hắc.” Tiểu Long Nhi thấy hắn bộ dáng cảm thấy vô cùng buồn cười, che cái miệng nhỏ nhắn lại cười ngã trái ngã phải, vui vẻ vô cùng.

“Bảo Bối, con không cần cười nữa, phụ vương thực thảm a.” Hắn đáng thương vô cùng nói, chỉ có ở trước mặt Tiểu Long Nhi, hắn mới buông vẻ mặt thật nghiêm túc, lộ ra biểu tình ủy khuất.

Tiểu Long Nhi cười càng lợi hại hơn, bàn tay nhỏ bé đều không che được cười cái miệng nhỏ nhắn đang cười sặc sụa kia.

“Phụ vương, cha nên nghe theo lời của mẫu hậu đi làm đi, bằng không người sẽ chịu thiệt thòi đó.” Tiểu Long Nhi cho dù lá gan của bé có lớn đến đâu, cũng không dám làm mẫu hậu sinh khí, huống chi thằng bé lại vô cùng yêu mẫu hậu của mình.

Long Duệ ngây ngốc ngơ ngác gật gật đầu, hắn cũng không dám trông cậy vào Tiểu Long Nhi, hắn biết Tiểu Long Nhi là hướng về mẫu hậu của thằng bé, làm sao có khả năng giúp đỡ hắn. Ngẫu nhiên, giúp một chút, đã là may mắn lắm rồi.

“Người nên cố gắn lên, có lẽ có một ngày, mẫu hậu sẽ phát hiện.” Tiểu Long Nhi cuối cùng một lời nói mà có hai ý nghĩa ám chỉ nói, bé tuy thích Long Triệt, nhưng càng thích phụ vương chính mình hơn.

Mà Tử Tô chân trước vừa bước ra khỏi nhà không bao lâu, liền bị hai nữ nhân ngăn lại, hai nữ nhân này không phải người khác, đúng là Hồng Tuyến cùng Vu Mẫn.

“Tử Tô.” Vu Mẫn tâm tình phức tạp kêu to nói, vừa rồi nàng tận mắt đến Long Duệ đưa nàng ra cửa, nhìn đến bọn họ cùng một chỗ, nàng lập tức sửng sốt, sau đó đó là phẫn nộ vạn phần, vạn vạn không nghĩ tới, nữ nhân làm cho Long Duệ hưu mình, không phải người khác, đúng là đồng sự tốt nhất của mình - Tử Tô, cái này bảo nàng làm sao có thể chấp nhận? Trong khoảng thời gian ngắn, nàng không biết nên phản ứng như thế nào.

Tử Tô nghe được thanh âm của nàng, nhất thời cũng lộ ra biểu tình kinh ngạc, không nghĩ tới nàng ta sẽ xuất hiện ở trong này, lại có thể biết chỗ ở của mình.

“Vu Mẫn, tại sao bạn lại ở đây? Bạn không phải ở Long Cung sao?” Nàng một chút cũng không phát hiện Vu Mẫn đang nhìn mình thật phức tạp thân thiết hỏi.

Vu Mẫn nhìn nàng thật sâu không nói gì, nếu đúng theo như lời Hồng Tuyến nói, bạn thân của mình tranh giành nam nhân của mình, điều này làm cho nàng không biết nên làm như thế nào.

Nàng không nói lời nào, Hồng Tuyến lại giành trước nổi giận mắng: “Ngươi con hồ ly tinh này, còn giả vờ sao, cư nhiên có tâm cơ như thế, một bên cùng Đông Hải Long Vương thân mật, bên kia lại sang đây tranh giành Long Vương của chúng tôi, ngươi thật sự là quá nhiều dã tâm mà, cư nhiên quyến rũ nam nhân chúng tôi.”

Tử Tô ngây ngẩn cả người, đồng thời cũng thấy được Hồng Tuyến, nhướng mày, nàng lập tức hiểu được các nàng tìm tới mình là vì cái gì, có lẽ cho rằng mình quyến rũ Long Duệ, tìm đến mình để tính sổ.

“Nói chuyện với tôi, cô tốt nhất hỏi rõ ràng rồi nói sau, đừng ở chỗ này dùng lời lẽ lung tung.” Nàng cũng cả giận nói, sắc mặt phi thường khó coi, nơi này là trên đường lớn, mỗi người đều vây xung quanh các nàng nhìn a. Các nàng không biết xấu hổ, nhưng nàng thì không như thế.

Hồng Tuyến nổi giận, vừa rồi nàng ta thi triển pháp thuật tìm được chỗ ở của Long Duệ, liền mang theo Vu Mẫn khẩn cấp tiến đến bắt kẻ thông dâm, nhưng là vạn vạn không dự đoán được, gian phụ này không phải người khác, đúng là nữ nhân lúc trước đối với Long Duệ khinh thường nhất, vừa mắng vừa đuổi Tử Tô.

Kết quả này, thật sự quá mức làm cho hai người không thể nhận


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.