Rồng Bay Phượng Múa Long Vương Thật Xấu Xa

Chương 108: Q.3 - Chương 108: Nam nhân là gây họa




Hồng Tuyến đang trong cơn giận dữ vô cùng muốn dạy Tử Tô một bài học, nhưng trong đầu của nàng đột nhiên hiện lên bóng dáng Tiểu Long Nhi, vì thế đánh mất ý niệm này trong đầu.

Cho dù Tiểu Long Nhi bây giờ còn chưa phải là Long Vương, nhưng thân phận của thằng bé này so với tất cả bốn vị Long Vương còn muốn tôn quý hơn, nếu là nàng thật sự động vào mẫu hậu của nó, nàng không chỉ có hai bàn tay trắng, nàng còn có thể chết vô cùng thảm khốc. Bởi vì Tiểu Long Nhi, Hồng Tuyến không dám chạm vào nàng.

“Long Vương tại sao lại ở chỗ của cô? Có phải cô bảo huynh ấy hưu chúng tôi hay không? cô ấy dù sao cũng là bạn tốt của cô, cô làm sao có thể đối xử với cô ấy như vậy?” Hồng Tuyến một bên tức giận, một bên chỉ vào Vu Mẫn, cô ấy trong miệng nàng ta chính là Vu Mẫn.

Vu Mẫn biểu tình phức tạp, trong lòng rối loạn phức tạp nhìn Tử Tô, cái gì cũng không nói, nhưng ánh mắt của nàng ta đã bán đứng nàng ta, nàng ta đương nhiên hoài nghi Tử Tô, thậm chí còn có chút phẫn nộ.

Vốn Tử Tô cảm thấy thập phần buồn bực, hai người này đột nhiên từ trên trời giáng xuống xuất hiện ở trước mặt chính mình, đổ ập những lời tức giận mắng mình, làm nàng cảm thấy không thể hiểu nổi, nhưng bây giờ nghe bọn họ nói như thế, thì ra là do tên Long Duệ kia.

Nàng rất tức giận: “Tôi xúi giục anh ta? Anh ta tựa như một tên du côn lưu manh, lại ở nhà của tôi không chịu đi, có bản lĩnh các cô đến mang anh ta về, các cô cho rằng tôi thích anh ta sao, hiện tại cầu các cô, nhanh chóng đưa anh ta đi, đừng nằm vạ ở nhà tôi mãi như thế.” Nàng nổi trận lôi đình, tức giận tận trời. Lúc này, chung quanh ba người các nàng mọi người đã sớm vây quanh xem náo nhiệt, người người đều mang vẻ mặt đang xem kịch vui, chỉ trỏ, xầm xì. Trong ba cô gái, Hồng Tuyến đẹp nhất diễm kiều mị hoặc, Vu Mẫn còn lại là xinh đẹp thanh tú, mà bộ dáng của Tử Tô lại là bình thường nhất. Cho nên mọi người chỉ nhìn vào gương mặt liền cảm thấy hai người kia đang gây sự còn Tử Tô mới là người vô tội.

Tử Tô vừa tức vừa giận lại không biết phải làm sao, sắc mặt của nàng thập phần khó coi, lần đầu tiên gặp phải loại chuyện như thế này, cư nhiên ở trên đường cái trở thành trò cười của người khác, điều này làm cho nàng làm sao còn mặt mũi nhìn người khác. Đều do Long Duệ, đều là tên nam nhân gây họa kia. Nghĩ tới nghĩ lui, nàng càng phẫn nộ hơn, ngay cả tâm tình đi tìm việc làm cũng không có, thầm nghĩ trở về tìm nam nhân kia tính sổ.

“Các cô theo ta trở về, đem tên kia đi đi.” Nàng lạnh lùng thốt, xoay người liền đẩy ra đám người đi về nhà, cũng không quan tâm Hồng Tuyến cùng Vu Mẫn có đuổi kịp hay không.

Nàng một đường tức giận tận trời, hướng trong nhà đi, trong lòng nổi lên lửa giận phừng phừng, hiện tại nàng thầm nghĩ phát tiết, thầm nghĩ tìm nam nhân kia mắng cho một trận. Nam nhân thật sự không có cái gì tốt cả, nam nhân không là gì hết.

Hồng Tuyên cùng Vu Mẫn thấy nàng ném một câu sau, lập tức xoay người lại. Nhìn bóng dáng nàng xoay người rời đi, hai người cũng không dám động nếu để cho Long Duệ biết các nàng tự tìm đến Tử Tô gây phiên toái, chỉ sợ hắn sẽ càng phẫn nộ, tình cảnh các nàng lại càng không tốt.

Hai người liếc nhau, lập tức đuổi theo, thở hổn hển vù vù ngăn Tử Tô lại.

Tử Tô bị các nàng ngăn lại, tức giận, mặt không chút thay đổi nhìn các nàng, không biết các nàng lại muốn làm gì.

“Các cô muốn làm gì?” Nàng lạnh như băng hỏi, lãnh liệt ánh mắt từ trên người Vu Mẫn đảo qua, từ giờ trở đi, Vu Mẫn không còn là bằng hữu của nàng.

Vu Man bị một cái liếc mắt lạnh như băng kia của nàng nhìn xem có chút xấu hổ, nàng đột nhiên nhớ tới trước kia nàng còn giúp qua chính mình, nên mình mới có hôm nay, hiện tại nàng tựa hồ đang lấy oán trả ơn. “Chúng tôi không đi tìm Long Vương, chỉ là muốn cảnh cáo cô, cô nếu dám xúi giục Long Vương hưu chúng tôi nữa, chúng tôi lần sau nhất định sẽ không khách khí như vậy.” Hồng Tuyến kỳ thật là hổ giấy, vừa nghe muốn tìm Long Duệ, liền bị dọa đến, sợ sẽ làm Long Duệ tức giận, kết cục đương nhiên sẽ vô cùng thảm.

Tử Tô dĩ nhiên lạnh như băng nhìn các nàng, trong lòng biết các nàng không dám nhận lấy lửa giận của Long Duệ, sợ Long Duệ. Nhưng là, các nàng sợ, cũng không bao gồm cả nàng cũng sợ. “Không đi? Bây giờ còn tùy vào các cô sao? Các cô nói không đi sẽ không đi, nói đến là đến, các cô xem tôi là loại người nào? Các cô phát tiết xong rồi bước đi, sợ hãi Long Duệ? Hừ.”

Tử Tô liếc mắt một cái liền xem thấu ý tứ các nàng, cả người lạnh hơn, tâm tình nàng vốn không tốt, hiện tại cư nhiêntìm nàng phiền toái, này không phải là tự tìm phiền toái sao?

Hồng Tuyến cùng Vu Mẫn không lời nào để nói, nhìn cơn thịnh nộ Tử Tô, trong lòng các nàng hiểu được, Tử Tô nhất định sẽ trở về tìm Long Duệ tính sổ, Long Vương khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình.

“Cô….” Hồng Tuyến kiều giận một tiếng, thiếu chút nữa muốn động thủ đánh người.

Tử Tô vẻ mặt không sợ, vẫn như cũ mặt không chút thay đổi, lạnh như băng cực. Vu Mẫn vội vàng kéo Hồng Tuyến, sợ nàng thật sự sẽ động thủ đánh người.

Ba người cứ như vậy ngươi xem ta, ta xem ngươi, lửa giận trong không trung làm không khí ngột ngạt, cảm nhận được lửa giận của đối phương.

“Có bản lĩnh, đi theo ta đi.” Thật lâu sau, Tử Tô ném một câu như vậy, xoay người tiếp tục về nhà, nàng sẽ không bỏ qua cái tên Long Duệ kia, lại càng không để cho hai nữ nhân này nói oan uổng mình.

Nghe được câu khiêu khích này của nàng, Hồng Tuyến cùng Vu Mẫn lại liếc mắt nhìn nhau, trong lòng biết lần này không thể không đi, Tử Tô không thỏa hiệp, Long Duệ nhất định biết.

Đi theo phía sau nàng, ba người một trước hai sau hướng về phòng của Long Duệ cùng Tiểu Long Nhi mà đi.

Lúc này, đang ở trong nhà cùng Long Duệ chơi đùa Tiểu Long Nhi đột nhiên ngẩn ra, đột nhiên nở nụ cười thần bí, tặc tặc nhìn về phía Long Duệ cười hì hì.

Thây nụ cười tà mị của thằng bé Long Duệ kinh hãi, không hiểu tại sao, Vì thế, thật cẩn thận mở miệng dò hỏi: “Bảo Bối, làm sao vậy?” Hắn có chút sợ hãi, con thần thông hắn đã sớm biết.

“Phiền toái của thúc đã đến đây, mẫu hậu đang rất giận, hiện tại đang ở trên đường về nhà.” Tiểu Long Nhi đắc ý dào dạt cười nói, quả thực chính là vui sướng khi người gặp họa.

Long Duệ cả kinh, lập tức dùng pháp lực đi thăm dò xem, khi vừa thấy sự thật y như thế, hắn tức giận đến xanh cả mặt, hắn nổi trận lôi đình, vô cùng hờn giận.

“Để xem thúc hướng mẫu hậu giải thích như thế nào.” Tiểu Long Nhi còn chêm vào một câu như vậy, kỳ thật thằng bé đang lo lắng sẽ vắng một người để nó trêu chọc rồi.

Long Duệ sợ hãi, vội vàng dùng ánh mắt cầu xin nhìn Tiểu Long Nhi, hy vọng Tiểu Long Nhi có thể giúp mình. Hắn biết, Tử Tô lúc này đây nhất định sẽ đuổi mình đi, nhất định sẽ không lưu tình.

Tiểu Long Nhi lắc đầu, biểu tình một bộ xem kịch vui, làm Long Duệ bất đắc dĩ thật sự.

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau sau, cửa phòng bị mở ra, Tử Tô tức giận tận trời xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, ngay cả Tiểu Long Nhi cũng sợ hãi lùi vào một góc của sô pha, đồng tình nhìn Long Duệ cũng đang sợ hãi không thôi.

Tử Tô vừa thấy đến vẻ mặt vô tội Long Duệ, lửa giận càng tăng lên, hai ba bước đã đến trước mặt của hắn, chỉ vào mũi hắn, cả giận nói: “Hai nữ nhân của anh đã tìm đến cửa, anh hãy đi về cùng các cô ấy đi.”

Long Duệ liêu mạng lắc đầu, lộ ra biểu tình đáng thương và vô tội, hy vọng lương tâm của nàng phát hiện một chút, có thể buông tha chính mình. Chỉ cần qua một cửa này, hắn khẳng định chắc chắn sẽ đi tìm hai nữ nhân tính sổ kia, đã dám cãi mệnh lệnh của hắn, tìm tới cửa


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.