Trọng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn

Chương 2: Chương 2




Edit - Beta: Vọng Thiên / Sóm

***

Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Ngôn liền trực tiếp đi tới công ty.

Nguyên chủ trực thuộc công ty trách nhiệm hữu hạn Nhất Gia của giải trí Hoa Tinh, chủ yếu phát triển trong lĩnh vực điện ảnh, dưới trướng có rất nhiều nghệ sĩ đã xuất đạo. Những nghệ sĩ này có giá trị con người không cao, thường thường cũng không có nhiều kinh nghiệm, vì vậy Hoa Tinh đều tiêu tốn rất nhiều công sức đi huấn luyện bọn họ.

Sự nghiệp vui chơi giải trí ở Hoa Hạ phát triển rất mạnh, dẫn đầu trong toàn bộ các tinh hệ, trong nước chỉ tính sơ qua các công ty giải trí lớn nhỏ đã có hơn một nghìn nhà, càng không phải bàn đến các nghệ sĩ hoặc người đại diện thành lập công ty riêng của chính mình.

Hoa Tinh có bốn công ty giải trí, miễn cưỡng xếp hạng trung bình, dù sao trong công ty Nhất ca, Nhất tỷ[1] cũng chỉ đi một đường minh tinh màn bạc tầm thường, thậm chí mơ hồ còn muốn rơi vào đường cùng, bị đào thải khỏi giới. Mà Sở Ngôn tại đây chỉ là một ngôi sao nhỏ, ngoại trừ gương mặt xinh đẹp bên ngoài, căn bản không có bất kỳ điểm nào hấp dẫn người khác.

[1] Đàn anh, đàn chị trong công ty Nhất Gia.

Nhất là khí chất nguyên chủ thực sự quá mức u ám, lạnh lẽo, tóc mái rất dài, đem đôi mắt sắc bén che dấu ở phía dưới, nhìn chăm chú sẽ có cảm giác da đầu run lên, càng khiến cho người ta không muốn quan tâm quá nhiều đến thiếu niên này.

Nhưng mà lúc này đây, Sở Ngôn không thể không đi hỏi thăm một chút văn phòng người đại diện của mình.

Một thiếu niên bộ dáng xinh đẹp bỗng nhiên đứng trước mặt bạn, ôn hòa, lịch sự nói chuyện cùng bạn, biết đây là cảm giác gì không? Trước đại sảnh công ty Hoa Tinh, A Nhã cả người sững sờ, sau một chốc mới đỏ mặt mà nói cho đối phương biết văn phòng của đại diện Triệu nằm ở chỗ nào.

“Cảm ơn.”

Sau một cái cúi đầu tao nhã cùng nói lời cảm ơn, Sở Ngôn liền hướng thang máy đi đến.

Mà ở phía sau cậu, A Nhã tỉ mỉ nhìn một hồi lâu, sau đó chọc chọc cánh tay đồng nghiệp bên cạnh, nhỏ giọng kích động hỏi: “Này, A Văn cái người vừa rồi nhìn có chút quen mắt, lớn lên bộ dáng thật đẹp. Công ty chúng ta lúc nào kí hợp đồng với người mới này a? Ngay cả văn phòng người đại diện ở chỗ nào cũng không biết...”

Thanh âm ở phía sau nhỏ dần, Sở Ngôn tiến vào thang máy, trực tiếp nhấn nút lệnh tầng 21, nút bấm, rất nhanh sẽ tìm được văn phòng người đại diện của chính mình —— cũng không có khả năng không tìm được, vì Sở Ngôn vừa mới bước ra khỏi cửa thang máy liền nhìn thấy một bóng người mập mạp đứng ở ngoài cửa phòng, vẫn lo lắng sốt ruột đưa mắt nhìn về phía thang máy bên này.

Người đại diện của nguyên chủ cao khoảng 1m70, cân nặng 190kg cả người béo tròn, diện mạo bình thường, thế nhưng tính cách ngược lại cũng không tồi, bằng không đổi lại là một người tính cách nóng nảy, chỉ e đã sớm tức giận đến trực tiếp đánh cho nguyên chủ một trận, để cái tên ăn không ngồi rồi này sớm một chút cút đi.Triệu Liên sau khi nhìn thấy Sở Ngôn, đầu tiên là kinh ngạc, sửng sốt một chút, sau đó mới đi lại gần hỏi han: “Làm sao lại đi thang máy rồi? Cái thứ này mấy trăm năm cũng không có người dùng, lần sau trực tiếp để tài xế đưa lên tầng 21 là tốt rồi, không cần phải vất vả như vậy....”

Âm thanh bỗng nhiên dừng lại, Triệu Liên sắc mặt biến hóa, dường như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cuối cùng mới thở dài nói: “Có điều về sau khả năng cũng không có “lần sau“. Tựa hồ muốn nói sang chuyện khác, vừa đi, Triệu Liên vừa hỏi: “Cắt tóc lúc nào thế? Đẹp hơn trước rất nhiều.”

Thời điểm đối phương nói đến việc hủy hợp đồng, Sở Ngôn cũng không nói chen vào.

Ở thế giới giải trí phồn vinh này, một người mới muốn đơn thân độc mã xông vào làng giải trí, này không nghi ngờ chính là lấy trứng chọi đá, tỷ lệ thành công tương đối thấp. Bất luận công ty này vì lý do gì mà suy nghĩ hủy hợp đồng với nguyên chủ, Sở Ngôn không tán thành, càng không nghĩ sẽ tiếp thu sự kiện này, vì thế hôm nay cậu đến đây chính là muốn bản thân tiếp tục được lưu lại.

“Cảm thấy tóc mái hơi dài, liền thuận tiện đem cắt.” Lúc nói lời này, thiếu niên mỉm cười khóe môi khẽ giương lên, một nụ cười sáng lạn liền xuất hiện ở trên gương mặt.

Diện mạo Sở Ngôn tuyệt đối là tinh xảo, đuôi mắt hẹp dài, lông mi dài, sống mũi cao thẳng, làn da trắng nõn, nhẵn nhụi. Diện mạo như vậy nếu giống như ở trong quá khứ âm trầm, lạnh lẽo, nhìn qua thật giống ma cà rồng.

Mà giờ phút này, Triệu Liên cảm thấy trong lòng ngẩn ngơ, tựa như có chiếc trống nhỏ ở trong lòng mình phút chốc rung lên một cái.

—— Tại sao tóc chỉ ngắn đi một chút, nhưng lại có khác biệt lớn đến vậy?

Tối hôm qua lúc hai người nói chuyện, Triệu Liên tuy rằng thấy được biến hóa của Sở Ngôn, nhưng nhìn đến cũng không quá rõ ràng. Thế nhưng hiện tại, y thế nhưng lại tận mắt chứng kiến thiếu niên này biến hóa, tựa như mỹ ngọc phất trần, bỗng chốc trở nên rực rỡ yêu kiều.

Nhất thời trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đến cuối cùng cũng không biết sao, Triệu Liên cư nhiên lại dặn dò: “Tuy rằng cậu bây giờ rất tốt, bất quá chờ lát nữa tiến vào phòng hội nghị, cậu...cậu vẫn nên là giống như trước đây, tốt hơn.”

Lời này khiến lông mày Sở Ngôn cau lại, cậu mặc dù không hiểu ý đồ của Triệu Liên, nhưng cũng nhận ra được đối phương đối với mình không có ác ý.

Đợi sau khi tiến vào văn phòng, Sở Ngôn liền giống như Triệu Ngôn vừa nói, hơi hơi cúi đầu, dùng tóc mái che đi hai mắt, mắt hơi hướng lên trên nhìn người. Một loại trầm mặc cùng bức bách đến từ trên người thiếu niên bao phủ cả căn phòng, rõ ràng là mặc áo sơ mi màu trắng lại mang đến một loại cảm giác đặc biệt âm lãnh.

Triệu Liên thấy thế nhất thời cả kinh: Y chỉ là thuận miệng đề xuất một cái ý kiến, Sở Ngôn làm sao lại đột nhiên biến trở về bộ dáng trước kia a?!

Triệu Liên tựa như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, mà hai người khác ở trong phòng họp nhìn đến thiếu niên khí chất u ám, hơi nhíu mày.Ngồi ở vị trí trên cùng bàn hội nghị chính là tổng giám đốc công ty Hoa Tinh, ngồi ở bên cạnh y chính là một người đàn ông trẻ tuổi lịch sự tuấn nhã. Ánh mắt Sở Ngôn dừng trên hai người một lúc, cuối cùng nhìn sang người đàn ông trẻ tuổi, con ngươi khẽ co rút, cuối cùng vẫn cúi đầu xuống, không nói gì.

Tổng giám đốc gầy gò lúng túng cười cười, nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi: “Chu tiên sinh, đây chính là Sở Ngôn. Công ty chúng ta một năm trước bỏ ra rất nhiều công sức mới có thể kí hợp đồng với cậu ấy, ngài nhìn xem điều kiện bên ngoài của cậu ấy, vóc người hoàn mỹ, hơn nữa tuổi còn trẻ, năm nay vừa tròn 18 tuổi, thật là một hạt giống tốt hiếm có a.”

Mấy câu nói thổi phồng sự thật kia khiến Sở Ngôn nhíu nhíu lông mày dường như có điều suy nghĩ, mà một bên Triệu Liên sắc mặt quỷ dị.

Hạt giống tốt hiếm có?

Bỏ ra công sức rất lớn mới có thể kí hợp đồng?

Tổng giám đốc đây cũng quá trợn mắt nói dối đi!

Bất quá người đàn ông trẻ tuổi kia đối với việc tổng giám đốc nói dối không có phản ứng quá lớn, y cười nhạt, bàn tay đặt ở trên bàn nhẹ nhàng gõ thành nhịp, nói: “Cảm tạ quý công ty đã từ bỏ một hạt giống tốt hiếm có như vậy, lúc này tôi phải nhanh chóng kí hợp đồng với Sở Ngôn thôi.”

“Chu tiên sinh, Sở Ngôn còn trẻ như vậy, về sau cũng không biết sẽ có tương lai thế nào, đối với chúng tôi chuyện này rất quan trọng a...”

“Vương tổng là cảm thấy?”

“Chúng tôi cùng Sở Ngôn kí hợp đồng ba năm rưỡi, vốn đang chuẩn bị mấy bộ phim truyền hình cho cậu ấy thử vai...”

......

Căn bản không cố kỵ đương sự nãy giờ vẫn đang đứng ở đây, Vương tổng giám đốc này da mặt cũng thật dày, đem nguyên chủ thổi đến tận trời. Đầu tiên là nói Sở Ngôn là hạt giống tốt bọn họ bồi dưỡng nhiều năm, lại nói cái gì bọn họ đã chuẩn bị vài cái tác phẩm lớn chờ Sở Ngôn một đường nổi tiếng.

Mà người đàn ông trẻ tuổi kia từ đầu đến cuối vẫn không có lấy nửa điểm phản ứng, vẫn giữ ý cười nghe vị Vương tổng kia khoác lác.

Chờ đến khi Vương tổng giám đốc kia trực tiếp đem phí bồi thường vi phạm hợp đồng tăng gấp ba lần, người đàn ông trẻ tuổi kia khóe miệng vẫn giữ ý cười, chỉ là bàn tay gõ lên mặt bàn bỗng chốc hơi ngưng lại, y ngẩng đầu nhìn về phía tổng giám Vương, ngữ khí ôn hòa, nhưng nụ cười lạnh lẽo đến cực điểm: “Vương tổng, ngài còn nhớ tôi là đại diện cho ai, đến kí hợp đồng với Sở Ngôn không?”

Một câu nói trực tiếp khiến Vương tổng giám đốc hoàn toàn biến sắc, cuối cùng đưa ra phí bồi thường vi phạm hợp đồng đã sớm định đưa cho đối phương.

Thời điểm phát sinh những chuyện này Sở Ngôn đều đứng ở một bên, dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn. Không có phản đối cũng không có ủng hộ, mãi đến tận khi các thủ tục, hợp đồng kí xong, Triệu Liên mới một bộ dáng áy náy đi tới, tiếc nuối hướng về phía cậu nói tiếng xin lỗi.Đối với chuyện này, Sở Ngôn khẽ mỉm cười , lắc đầu nói: “Anh đều vì muốn tốt cho em, mới để em đến Thiên Thịnh.”

Triệu Liên nghe vậy sững sờ, cả kinh nói: “Cậu biết Thiên Thịnh muốn kí hợp đồng với mình sao?

Trên khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn không có bất cứ cảm xúc nào, nghĩ giờ phút này, vị Chu tiên sinh kia đang cùng tổng giám Vương bàn giao những công việc cuối cùng, Sở Ngôn lại nhìn thẳng vào mắt Triệu Liên mà nói: “Vị Chu tiên sinh vừa nãy là người đại diện Chu Hòa Huy của Thiên Thịnh, em biết anh ta, trong tay anh ta còn một vị ảnh hậu cùng ba nghệ sĩ nổi tiếng.”

“Cậu thật để tâm mấy người trong giới?” Triệu Liên kinh ngạc hỏi: “Trước đây không phải cậu ghét nhất chính là những chuyện này sao?”

Nghe vậy Sở Ngôn chỉ cười mà không nói.

Chờ đến lúc thật sự phải rời đi, dù sao từ trước đến nay nguyên chủ cũng không mấy khi đến công ty, nên Sở Ngôn cũng không có gì phải thu dọn, liền đi theo Chu Hòa Huy rời khỏi công ty giải trí Hoa Tinh.

Trước khi đi, Triệu Liên còn có chút không nỡ mà nói với cậu, nếu như ở bên Thiên Thịnh không sống được, vẫn có thể trở về đây tìm y.

Loại hành động đầy thiện ý này khiến Sở Ngôn trong lòng ấm áp, lại gật đầu cười cười.

Chu Hòa Huy mở cửa huyền phù xa (xe bay), Sở Ngôn theo lời hướng dẫn cùng y ngồi lên xe, vì hệ thống tự động lái xe hai người ngồi ở ghế sau liền bắt đầu giao lưu làm quen.

Đưa cho Sở Ngôn bản hợp đồng, Chu Hòa Huy cúi đầu tiếp tục thu dọn đồ của chính mình. Sở Ngôn cũng không hề để ý loại tiếp đãi lạnh nhạt này, trái lại đầy hứng thú lật đi lật lại tư liệu trong tay. Nhìn thấy Thiên Thịnh cùng mình kí hợp đồng thời hạn ba năm, cậu hơi sững sờ, sau đó ánh mắt sâu xa mà cười cợt.

“Ngày mai tôi dẫn cậu đi thử vai một bộ phim, đây là AI kịch bản, cậu xem kỹ một chút.” Vừa nói, Chu Hòa Huy vừa đem một con chip nhỏ đưa cho Sở Ngôn, “Tận lực mô phỏng theo cái này, nhân vật cậu thử vai là nam thứ hai, chỉ cần không có gì ngoài ý muốn, công ty có thể lấy nhân vật này cho cậu.”

Sở Ngôn bình tĩnh gật đầu, nhận lấy AI kịch bản, thấp giọng nói câu “Cảm ơn“.

Thiếu niên này phản ứng vô cùng lãnh đạm, vốn Chu Hòa Huy không để ý lắm, cuối cùng lại có chút hứng thú mà nhìn đối phương một hồi lâu, đến cuối cùng, tựa như chợt nhớ ra điều gì, Chu Hòa Huy liền hỏi: “Cậu không hiếu kì tôi là ai? Tôi tại sao kí hợp đồng với cậu? Tại sao lại cho cậu tài nguyên sao?”

Nghe vậy, thiếu niên nãy giờ vẫn chăm chú đọc bản hợp đồng chậm rãi ngẩng đầu lên.

Theo động tác của cậu, nguyên bản tóc mái rậm rạp có chút hướng về hai bên rẽ ra, lộ ra cái trán cao cùng một đôi mắt trong trẻo, bên trong đồng tử nhạt màu mang theo một mạt tươi cười nhàn nhạt, đôi môi xinh đẹp hơi nhếch lên. Trong phút chốc khó có thể hình dung được loại quý khí tao nhã từ người thiếu niên tỏa ra bốn phía.

Rõ ràng là ngồi trên một chiếc xe bình thường, thế nhưng lại thật giống như đang tọa trên Vương vị.

Sở Ngôn hơi nhíu mày, cười nói: “Anh là Chu Hòa Huy, người đại diện của Thiên Thịnh. Vấn đề thứ nhất tôi đã biết, bất quá tôi cũng không nghĩ anh sẽ nói cho tôi biết đáp án của hai vấn đề sau, ít nhất là hiện tại sẽ không. Nếu như chúng ta đã là quan hệ hợp tác, không bằng làm quen một chút đi.”

Thiếu niên biến hóa khiến Chu Hòa Huy phút chốc sững sờ tại chỗ, chỉ thấy đối phương bên kia khóe môi cong lên, đưa tay phải về phía chính mình.

“Tôi là Sở Ngôn, về sau xin được chỉ giáo nhiều hơn, Chu tiên sinh.”

Kế tiếp dọc theo đường đi, Sở Ngôn đều rất nghiêm túc cẩn thận xem tư liệu, chỉ có một mình Chu Hòa Huy sắc mặt quái dị nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng còn dùng dư quang lén lút nhìn Sở Ngôn vài lần. Mà người kia lại cố tình giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẫn cứ chăm chú đọc bản hợp đồng của mình.

Thẳng đến khi huyền phù xa lái đến dưới lầu nhà Sở Ngôn, thiếu niên này mới buông bản hợp đồng trong tay xuống, sau đó nhìn về phía Chu Hòa Huy lộ ra một nụ cười sáng lạn hỏi: “Chu ca, anh có kịch bản bộ phim này không? Không phải AI kịch bản[2] mà là kịch bản chân chính.”

[2] Mình đã thử search khái niệm AI kịch bản trên GG nhưng hầu như không có kết quả. Mình đoán đây có thể là loại kịch bản trí tuệ cao, các lời thoại, biểu cảm của một nhân vật trong phim đều được lập trình trong một robot. Các diễn viên chỉ cần dựa việc diễn, bắt chước theo robot đó trong quá trình quay phim.

Chu Hòa Huy nghe vậy sửng sốt hỏi: “Cậu cần kịch bản làm gì? Tôi không phải đã giúp cậu chế tác AI kịch bản hoàn hảo rồi sao.”

Sở Ngôn mỉm cười nói: “Tôi muốn nhìn xem kịch bản một bộ phim truyền hình sẽ có cái dạng gì? Chu ca, anh sẽ không phải là không có đi?”

Chu Hòa Huy: “...”

Nửa giờ sau, Sở Ngôn vừa mới về đến nhà, bỗng nhiên nhận được một tin tức, còn kèm theo một cái văn kiện.

【Chu Hòa Huy: Tuy rằng tôi biết cậu đang sử dụng phép khích tướng, bất quá ở trong giới giải trí toàn bộ tinh hệ không có chuyện gì Thiên Thịnh không làm được. Mà ở trong cái vòng luẩn quẩn này của Hoa Hạ, cũng không có chuyện mà Chu Hòa Huy tôi không thể làm được. Cậu ngày mai dậy sớm một chút, tôi dẫn cậu đi thử vai. 】Thấy thể Sở Ngôn “phù” một cái bật cười, một bên chân chính tiếp thu, một bên nhìn đến kịch bản đầy chữ mà hầu hết các diễn viên đều coi là rác rưởi, bất đắc dĩ nói nhỏ: “Cho nên nói, vẫn là trúng phép khích tướng sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.