Edit - Beta: Vọng Thiên / Sóm
***
Sáng ngày hôm sau, Chu Hòa Huy sắc mặt vô cùng khó coi đưa Sở Ngôn đến địa điểm thử vai.
Tuy rằng vừa mới trở thành người đại diện của Sở Ngôn, thế nhưng Chu Hòa Huy tựa hồ đã sớm làm rất nhiều để chuẩn bị. Tối hôm qua trước khi đọc kịch bản, Sở Ngôn xem qua một chút kịch bản AI mà Chu Hòa Huy chuẩn bị cho mình, không thể không nói, cái kịch bản này được chuẩn bị hết sức tỉ mỉ.
Một nghìn năm sau, bởi vì sự nghiệp giải trí hết sức phát triển, người muốn trở thành diễn viên cũng càng ngày càng dễ.
Trên cơ bản, chỉ cần bạn hơi hơi có chút diễn kỹ, bộ dáng ưa nhìn, gương mặt có sức hút có là có thể trở thành diễn viên, nguyên nhân chính là loại đồ vật được phát minh ra cách đây hơn một trăm năm trước ——
Kịch bản AI.
AI là trí tuệ nhân tạo, mặc dù nói hiện nay trí tuệ nhân tạo chưa thể hoàn toàn có những suy nghĩ, cảm xúc giống như não người, thậm chí so với nhân loại, loại trí tuệ nhân tạo này còn kém một khoảng cách rất xa, bất quá lại có thể vì các diễn viên mà chỉnh lý các loại phim truyền hình, phim điện ảnh, anime, tư liệu quảng cáo hơn một trăm năm qua dễ như ăn cháo.
Đem kịch bản dựa theo phương thức đặc thù truyền vào bên trong chip AI, trí tuệ nhân tạo sẽ tự động nghiên cứu một số đoạn phim tương tự, đồng thời sáng tạo ra một đoạn phim giả lập song duy hình ảnh, đến dạy bạn nên diễn xuất thế nào?
Nói ví dụ như đoạn này là một cảnh đánh nhau, AI sẽ căn cứ vào các loại tư liệu một nghìn năm trước, mô phỏng ra một đoạn đánh nhau. Nếu đây là một cảnh tình ái, AI sẽ dựa vào một số siêu phẩm phim tình cảm kinh điển, mô phỏng cho bạn cảnh này nên làm ra cái động tác gì, kịch bản AI ưu tú thậm chí ngay cả một cái sờ đầu ám muội cũng có thể mô phỏng được, không thể nói không hoàn mỹ.
Đối với bất luận diễn viên nào mà nói, AI kịch bản là đồ vật nhất định không thể thiếu. Nó có thể giúp bọn họ tiết kiệm tối đa quỹ thời gian, giúp bọn họ càng có thêm lý giải sâu sắc đối với nội dung phim, thế nhưng loại đồ vật này ở trong mắt Sở Ngôn hoàn toàn là một khối u ác tính!
Đúng vậy, đối với một diễn viên nghiệp dư mà nói, có AI kịch bản vì bọn họ mà dẹp bớt một cái chướng ngại vật xác định là chuyện tốt, việc này khiến cho tiêu chuẩn để trở thành diễn viên càng ngày càng thấp. Bất quá trên thế giới này, chưa từng có người giống nhau như đúc, phóng tầm mắt toàn bộ tinh hệ, càng không có diễn viên giống nhau như đúc!
Sở Ngôn chợt nhớ tới một nghìn năm trước từng có một vị ảnh đế tại thời điểm lên nhận thưởng đã phát biểu: “Một nghìn người có một nghìn cái Hamlet [1], mà công việc tôi làm chính là đem cái Hamlet của tôi bày ra, đem tất cả mọi chuyện của tôi trải ra trước mắt mọi người. Đổi lại là người khác, biểu diễn ra ngoài có lẽ chính là một mặt khác của sự việc nào đó. Bất quá, cảm ơn tất cả mọi người yêu mến tôi, yêu mến nhân vật mà tôi đắp nặn, yêu mến cách mà tôi giảng giải mọi chuyện.”
[1] Vở bi – hài kịch của nhà văn, nhà soạn kịch vĩ đại người Anh William Shakespeare (1564-1616) được sáng tác vào năm 1601.Diễn viên là phải biết đem kịch bản biến đổi thành hình ảnh.
Diễn viên cùng đạo diễn đồng thời phải đem một đoạn văn bản đặc sắc đắp nặn thành một khối ảnh động khiến khán giả khắc ghi trong lòng, không ngừng muốn khám phá, tìm hiểu.
Tối hôm qua, Sở Ngôn vẫn là bỏ ra một chút thời gian nhìn qua kịch bản AI mà Chu Hòa Huy làm ra, dù sao đây cũng là tâm ý của đối phương. Bất quá sau khi xem xong, cậu có chút kinh diễm đồng thời cũng cảm nhận được tiếc hận sâu sắc.
Mỗi một diễn viên đều có diễn kỹ cùng phương thức biểu diễn của chính mình, nhưng tại thế giới này, càng là những diễn viên nổi tiếng thì sẽ sở hữu một phòng làm việc hoàn chỉnh, quy củ, có thể giúp bọn họ chế tạo ra những kịch bản AI hoàn mỹ hơn.
Điều này cũng đại biểu cho việc những diễn viên này đã đánh mất cái gốc ban đầu của chính mình —— ít nhất là đánh mất đi một nửa khả năng sáng tạo của chính mình.
Hiện nay không có diễn viên thực sự, chỉ có những người vốn có tiềm năng trở thành diễn viên lại sớm đã bị bóp chết từ trong nôi.
Bầu trời trong xanh thăm thẳm, sau mùa xuân, vạn vật dần dần thức tỉnh, khí tức ấm áp tràn ngập trong không khí, mang theo một chút hương hoa dịu nhẹ. Thời điểm Sở Ngôn cùng Chu Hòa Huy bước xuống từ huyền phù xa, người trợ lý phụ trách đoàn kịch bên kia đã dừng xe đứng chờ ở một bên, rất nhanh nhẹn đưa Sở Ngôn đi hóa trang, thay quần áo.
Cũng không phải mỗi người đều có được đãi ngộ như vậy, thậm chí có rất nhiều diễn viên đều là tự mình hóa trang, thay trang phục rồi mới đến đây tham gia buổi thử vai. Nhân viên phụ trách việc hóa trang sau khi nhìn thấy Sở Ngôn liền không ngừng khen cậu có làn da tốt, lại một hồi khen cậu lớn lên ánh mắt thật xinh đẹp, bất quá sau khi nói xong con mắt vẫn không nhịn được mà hướng về phía Chu Hòa Huy đang đứng.
“Thời điểm thử vai không tiện tiến vào, tôi sẽ ở bên ngoài chờ cậu.” Chu Hòa Huy nghiêm túc kiểm tra lại kịch bản AI mà chính mình chuẩn bị, nhìn về phía Sở Ngôn, nói: “Tôi chờ tin tốt của cậu, không cần phải quá khẩn trương, cũng không phải vấn đề gì lớn.”
Nghe vậy, trong mắt Sở Ngôn lóe lên một chút ánh sáng nhưng lại rất nhanh biến mất, cười nói: “Được, tôi hiểu rồi.”
Không có vấn đề gì lớn, tức là nhân vật này nếu như không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nhất định sẽ là của cậu.
Sau khi hóa trang xong, chuyên viên trang điểm kia liền đưa cho Sở Ngôn một bộ trang phục, để cậu đi vào phòng thay đồ thay quần áo. Chờ đến khi Sở Ngôn ra ngoài đã thấy chuyên viên trang điểm kia đang cùng Chu Hòa Huy vui vẻ trò chuyện —— Đây chính là người đại diện vàng của giới giải trí a, cùng đối phương xây dựng tốt quan hệ tự nhiên sẽ có lợi.
Chu Hòa Huy là người đầu tiên chú ý đến người Sở Ngôn.
Thời điểm y lơ đãng quay đầu một cái liền thấy được thiếu niên kia đang cất bước đi ra, tầm mắt trong nháy mắt ngưng trệ, qua nửa giây, Chu Hòa Huy mới nghiêm túc quan sát trên dưới Sở Ngôn một vòng, không khỏi tán thưởng mà gật đầu một cái, đồng thời cũng nhanh chóng thu lại vẻ kinh diễm trong đáy mắt.Chuyên viên trang điểm đứng bên cạnh lại càng kinh ngạc hơn.
Y vừa nãy khen ngợi Sở Ngôn mặc dù phần lớn đều là vì muốn lấy lòng Chu Hòa Huy, bất quá đúng là thật sự đang khen ngợi Sở Ngôn. Chuyên viên trang điểm này đã làm việc cho rất nhiều đoàn phim, đã gặp qua vô số mỹ nhân, Sở Ngôn là một trong số đó, thế nhưng cũng chưa thể tính là đệ nhất.
Dù sao ở thế giới này, sự nghiệp phẫu thuật thẩm mỹ từ lâu đã phát triển trở thành cự phách một phương, chỉ cần là người có tiền, cho dù muốn chỉnh thành ảnh đế, ảnh hậu đều không có bất kỳ vấn đề gì. Thế nhưng tự nhiên cùng nhân tạo đều sẽ có chỗ khác biệt, trong quá khứ chuyên viên trang điểm này cũng không quá nhiều cảm nhận, cho tới ngày hôm nay khi y nhìn thấy thiếu niên này.
Quân trang phẳng phiu vừa vặn ôm chặt lấy dáng người cao ngất của thiếu niên, quần áo màu xám càng làm nổi bật lên gương mặt trắng nõn, phảng phất có một chút trong suốt. Ánh mặt trời từ một bên cửa sổ chiếu qua đây, từ trên y phục sẫm màu rọi sáng một tầng quang ảnh, thiếu niên đem cổ áo cài khuy thật cẩn thận, chỉ để lộ ra một đoạn cổ thon dài đẹp đẽ, trắng đến chói mắt.
Rõ ràng đều là chính mình hóa trang, rõ ràng khi nãy đã rất nghiêm túc quan sát gương mặt này, nhưng là không hiểu vì sao, chuyên viên trang điểm hiện tại cảm thấy thiếu niên này có chút xa lạ. Trong đồng tử nhạt màu phản chiếu chút ánh sáng nhàn nhạt, khôi ngô mà tao nhã, kiêu ngạo lại lãnh đạm, trong mắt có lệ quang lóe lên, một cái liếc mắt liền khiến chuyên viên trang điểm phút chốc ngẩn ngơ.
Khuôn mặt này tuyệt đối là tự nhiên, không có trải qua bất kì quá trình gia công nào , bởi vì... loại sinh động tàn khốc này không có khả năng là vết tích nhân tạo.
Đối với hiệu quả sau khi Sở Ngôn thay trang phục mang lại Chu Hòa Huy phi thường hài lòng, dưới sự dẫn đường của trợ lý đoàn phim y rất nhanh liền mang theo Sở Ngôn tới trước một hành lang.
Chu Hòa Huy nói: “Tôi sẽ đưa cậu tới đây, chờ tin tốt từ cậu.”
Nghe vậy, Sở Ngôn không khỏi hơi nhướn mày, cười hỏi: “Tôi trước kia diễn xuất có bao nhiêu kém cỏi, Chu ca hẳn đã biết rồi, lần này thế nào lại đối với tôi tự tin như thế?”
Nghe được thiếu niên trêu chọc, Chu Hòa Huy cũng không nổi giận hỏi lại: “Có thể cười, có thể chạy không?”
Trên môi sở Ngôn ý cười sâu hơn mấy phần, không trả lời.
Chu Hòa Huy bình tĩnh nói: “Chỉ cần cậu có thể cười, có thể chạy, có thể khóc, có thể nháo, nhân vật này sẽ là của cậu.”
Nhìn một cái cánh cửa mở ra, kia quả thật là vô pháp vô thiên!
Theo trợ lý đoàn phim chính thức bước vào phòng thử vai, Sở Ngôn liền gặp một ít diễn viên cũng đến thử vai. Dựa theo lời giải thích của trợ lý, ngày hôm nay đến thử vai toàn bộ đều là nhân vật nam thứ, bởi vậy ở đây có hơn mười người, cư nhiên đều là đến thử vai nam thứ, xác thực khiến cho Sở Ngôn lắp bắp kinh hãi.
Nhiều người như vậy đều tới thử vai nam thứ? Có thể tưởng tượng được, bộ phim này khẳng định rất nổi tiếng, đồng thời diễn viên Hoa Hạ cũng thật nhiều....
Không có nhiều hơn tưởng tượng, Sở Ngôn đi tới một chỗ chưa có người ngồi, đeo kính VR, bắt đầu xem kịch bản của chính mình.Chỉ có thời gian một buổi tối để chuẩn bị, tổng cộng có mười cảnh ngắn dùng để tuyển chọn, Sở Ngôn phi thường tự tin, bất quá hắn cũng không phải là người tự phụ, mười cảnh quay, vẫn là phải cẩn thận chuẩn bị một hồi.
Kỳ thực tại thời điểm Sở Ngôn vừa mới bước vào căn phòng, người bên trong liền chú ý đến người thiếu niên này.
Không thể trách bọn họ, chỉ vì thiếu niên này hóa trang thật sự là quá tinh xảo, xinh đẹp, phút chốc liền hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người ở đây.
Một đầu tóc đen, đồng tử đen, thiếu niên khuôn mặt xinh đẹp, vung tay nhấc chân đều tản ra một loại quý khí không nói nên lời, cho dù là khi ở cùng người bên ngoài hay ở giữa mọi người bên trong phòng, bất quá bộ dáng cúi đầu im lặng lại khiến cho người ta cảm thấy dường như đối phương là một người đặc biệt xuất sắc, giữa biển người mênh mông chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể tìm thấy cậu.
『Hình tượng này cùng Chử Thần cũng quá phù hợp đi! 』
—— tiếng lòng đến từ tất cả mọi người.
Chử Thần là nam thứ của 《 Huyết Chiến》 , cũng chính là nhân vật mà những người ở đây ngày hôm nay muốn thử vai.
Sở Ngôn lúc trước cho rằng tất cả mọi người trong căn phòng này đều đến thử vai Chử Thần, kỳ thực cậu sai rồi, đâu chỉ là căn phòng này? Sát vách còn có một căn phòng nữa, mà tất cả mọi người bên trong đều là diễn viên tới thử vai Chử Thần a!
Một nhân vật nam thứ, đáng giá đề cho gần trăm diễn viên đi thử vai? Lẽ nào bộ phim này nổi tiếng như vậy?
Kỳ thực cũng không phải, mà là vì nam thứ hai là nhân vật có giá trị tân thời tương đối cao, cả người đều được thiết kế đến vô cùng rung động, dù là ở tiểu thuyết trong nguyên tác, cũng nhiều lần dành được vị trí số một trong bảng xếp hạng “Nhân vật được hoan nghênh nhất”, có thể nói là nam thần trong sách trong lòng tất cả mọi người.
Chử Thần gia thế hạng nhất, tướng mạo tuấn tú, trời sinh khí chất đại thiếu gia, ở tiểu thuyết giai đoạn trước vẫn là một cái nhân vật phản diện hoa hoa đại công tử, thế nhưng kể từ khi đại ca duy nhất của hắn bị chết trận, hắn liền thay đổi, cả người dần trở nên mạnh mẽ, kiên cường, chấn hưng Chử gia đang dần suy tàn, đồng thời ở cuối truyện lại cứu vớt vai nam chính trong cơn nguy khốn, khiến chính mình bị chết trận nhưng đến thời khắc cuối cùng khóe môi vẫn luôn mang theo ý cười bình thản.
Tướng mạo đẹp, chân dài, cả hai giai đoạn đều tham gia quân đội, giai đoạn đầu là nhân vật phản diện, giai đoạn sau lại là thượng tướng ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh!
Này căn bản chính là đem toàn bộ giá trị tân thời trong toàn bộ tinh hệ đều hợp lại một chỗ, một đường đốt sáng lên a!
Tiếng lòng mọi người Sở Ngôn tự nhiên nghe không được, cậu vẫn nghiên túc cúi đầu xem xét kịch bản của chính mình, đang nghĩ ngợi nên làm thế nào để thể hiện mười cảnh quay này. Những người khác cũng đều chuẩn bị chừng mấy ngày hơn nữa đều dựa vào kịch bản AI đến thử vai, so với bọn họ, thời gian Sở Ngôn chuẩn bị quá ngắn, mức độ khó khăn khi tham khảo kịch bản tương đối cao.Sớm đã có người phát hiện Sở Ngôn xem kịch bản tựa hồ cùng bọn họ có chút bất đồng, tuy nói điện thoại có hiệu quả che đậy người khác, bất quá màn hình văn tự bất động cùng màn hình không ngừng chớp động hình ảnh, này chênh lệch quả thật không nhỏ.
Bởi vì Sở Ngôn đang sử dụng là thấu kính VR nên những diễn viên đến thử vai kia hoàn toàn không thể nhìn ra Sở Ngôn đang đọc cái gì, bất quá bọn họ đều biết: Người này đang xem tuyệt đối không phải là kịch bản AI!
Không có một ai nhìn ra Sở Ngôn rút cuộc đang xem cái gì, ngược lại cũng có vài người suy đoán đối phương rất có thể đang đọc tiểu thuyết nguyên tác, có điều không đợi người khác lên tiếng phản bác, đương sự liền nở một nụ cười tự giễu: “Đều đã tới thử vai rồi, ai còn có thời gian ngồi đọc nguyên tác? Nước đến chân mới nhảy tác phong cũng quá chậm đi.”
Thẳng đến thời điểm Sở Ngôn cùng mấy diễn viên khác đứng bên ngoài phòng chờ, một người thanh niên diện mạo tuấn lãng, kiêu ngạo tự đắc từ trong phòng đi ra, tùy ý quan sát Sở Ngôn một chút, trong đáy mắt xẹt qua một tia kinh diễm, sau đó đối phương vô ý cúi đầu liếc mắt nhìn qua màn hình giả lập của Sở Ngôn.
Người kia phút chốc sửng sốt, bật thốt: “Cậu đang xem kịch bản chữ?”
Một lời đánh thức người trong mộng!
Có mấy diễn viên thử vai đang đứng gần đấy không khỏi sửng sốt, Sở Ngôn cũng có chút kinh ngạc, xoa xoa cằm nói: “Đúng vậy.”
Chỉ một câu khẳng định đơn giản, không phủ nhận, cũng không có ý định tiếp lời, Sở Ngôn liền nhẹ nhàng bỏ qua vấn đề này.
Mà rất nhanh người thanh niên kia được gọi vào trong phòng bắt đầu thử vai, thời điểm gã đi tới trước mặt Sở Ngôn ý vị sâu xa mà nhìn cậu một cái, sau đó không nặng không nhẹ lưu lại một câu: “Hiện tại mới xem kịch bản chữ, hơi trễ đi, cậu vẫn là nên nghiêm túc nghiên cứu kịch bản AI thôi.”
Câu nói này nghe qua tựa hồ có chút quan tâm, bất quá trong giọng nói kia toàn bộ đều là ý tứ vui sướng khi thấy người gặp họa.
Sở Ngôn nhíu mày nhìn người thanh niên kia một chút, không có đáp lời, thẳng đến khi đối phương rời đi, một diễn viên khác đứng bên cạnh cậu mới lên tiếng: “Không nghĩ tới Lý thiếu cũng đến thử vai nam thứ, không phải nói nhà gã đầu tư cho đoàn phim 《 Huyết Chiến 》một nửa kinh phí, lần này không phải cũng nên đóng nam chính sao?”
Nghe xong lời này, trong đầu Sở Ngôn nhất thời nhớ tới người thanh niên kiêu ngạo tự đắc mới vừa rồi.
Cậu quay đầu hỏi: “Lý thiếu là ai?”
Không chờ cậu hỏi lại, một diễn viên khác kinh ngạc nói rằng: “Cậu không biết Lý thiếu? Gã gọi là Lý Triết Thiên, gần đây rất nổi tiếng a, nhà cũng có tiền, là thương nghiệp vận tải đứng đầu thủ đô tinh. Sau khi gã tiến thân vào giới giải trí, Lý gia vì gã tiêu tốn không ít tiền, lần trước đóng nam thứ của một bộ phim tinh tế, thu phục không ít fans thiếu nữ, lần này Lý gia cũng là một trong hai nhà đầu tư lớn nhất của 《Huyết Chiến》.”
Mấy người đang nói chuyện, Lý thiếu kia liền từ trong phòng thử vai đi ra. Bộ dáng cao cao tại thượng, không để ai vào mắt, vừa nhìn đã biết là đại thiếu gia từ nhỏ không được giáo dục tốt, thời điểm đi tới trước mặt Sở Ngôn, Lý thiếu phát hiện Sở Ngôn vẫn đang chăm chú nhìn kịch bản lít nha lít nhít chữ, gã cũng không nói gì, chỉ là cúi đầu âm thầm cười nhạo một tiếng, sau đó liền cất bước rời đi.
Thấy thế, Sở Ngôn cũng không có bất kỳ phản ứng nào, bất quá mấy người đứng bên cạnh cậu lại không ngừng lắc đầu: “Nhìn bộ dáng này của Lý thiếu, chỉ e nhân vật kia chắc chắn thuộc về gã rồi. Ôi, hôm nay lại đến không công...”
Nhìn theo bóng lưng vị Lý thiếu đã đi xa, Sở Ngôn hơi nheo mắt, đem màn hình điện thoại của chính mình tắt đi.
Lý thiếu kia muốn nhân vật này, bất quá Chu Hòa Huy đã nói chỉ cần cậu có thể cười, có thể chạy, nhân vật này chính là của cậu...
Cho nên nói, là ai đáng tin hơn đây?
“Số 71, Sở Ngôn, thử vai.”