“Em biết rõ rành rành anh đã nhận lời mời của đại học F.” Cố Mạc không nề hà cắn răng.
“Thì anh cứ làm giáo viên đi, còn em hưởng thụ cuộc sống đại học của em.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, cười nhìn thoáng qua Cố Mạc.
“Em nghĩ muốn hưởng thụ tư vị sao trăng vây quanh?” Cố Mạc ghen hừ một tiếng.
Trong đại học nhiều thanh niên tài tuấn như vậy.
Anh nhìn thoáng qua khuôn mặt tươi cười ngọt ngào của Tiếu Nhiễm, hàm răng cắn chặt.
Những thanh niên tài tuấn đó không phải người mù, sẽ nhìn ra được vẻ đẹp của cô.
Chỉ sợ đến lúc đó sẽ có một đống ruồi bọ vây quanh cô.
Muốn anh sao có thể an tĩnh đi dạy học ở thành phố A đây?
Tiếu Nhiễm chớp mắt, khoa trương hỏi han: “Chú, làm sao anh biết đượcc?”
Cố Mạc dùng lực đẩy đầu cô: “Nghĩ cũng đừng nghĩ>?: ”
Tiếu Nhiễm nghịch ngợm le lưỡi: “Chú, anh biết cái gì là ngoài tầm tay với không?”
Cố Mạc lại cắn chặt môi dưới.
“Hơn một nghìn cây... ” Tiếu Nhiễm nói, đùa Cố Mạc.
“Hiện giờ giao thông rất thuận tiện.” Cố Mạc hận đến nghiến răng.
“Đúng thế.” Tiếu Nhiễm dùng lực gật đầu một cái: “Nhưng là mỗi ngày anh đều đi máy bay, không hiện thực, anh vẫn nên tiếp nhận hiện thực đi, em muốn tùy ý chơi với tuổi thanh xuân của em.,”
Tiếu Nhiễm kiêu ngạo nói xong, lại tiếp tục ăn mỳ thịt bò của cô.,
Cố Mạc nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, tâm không có ủ rũ chọc mấy cọng mỳ bỏ vào miệng.
Nghĩ đến cô bị người ta theo đuổi, trong lòng anh nhiều tư vị hỗn độn, ăn ngon thế nào cũng không vào.
Tiếu Nhiễm thấy dáng vẻ cô đơn của anh, hì hì nở nụ cười: “Thực không khỏi đùa, em dễ dàng bị người ta đuổi như vậy sao?”
“Anh là một lão già không chịu nổi đả kích.” Cố Mạc hếch môi mỏng u oán nhìn Tiếu Nhiễm.
“Cắt, không được thương cảm.” Tiếu Nhiễm cười sẵng giọng.
Không thể tưởng được tổng giám đốc lạnh lùng lại có ngày giả vờ làm cừu nhỏ trước mặt cô.
“Vé máy bay đã đặt chứ?” Cố Mạc chỉ có thể tiếp nhận hiện thực, quan tâm hỏi han.
Tiếu Nhiễm gật đầu.
Muốn lập tức liền phải rời khỏi thành phố A, tâm tình của cô thoải mái đứng dậy.
“Hôm nay theo giúp anh.” Cố Mạc thật sự nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm.
“Là anh được cùng em.” Tiếu Nhiễm cười trả lời.
“Anh gọi điện cho Lynda.” Cố Mạc bỏ đũa xuống, lấy điện thoại gọi cho Lynda: “Lynda, hủy bỏ hội nghị hôm nay, không có chuyện gì quan trọng thì đừng quấy rầy tôi.”
Nói xong, Cố Mạc liền cúp điện thoại.
“Hôm nay anh phải họp sao?” Tiếu Nhiễm thật sự nhìn Cố Mạc.
“Hôm nay là thời gian làm việc đầu tiên sau khi xác nhập GX. Vốn muốn triệu tập tất cả quản lý trở lên để họp. Nhưng là, hôm nay anh không muốn làm việc. Anh muốn ở đây cả ngày bên em.” Cố Mạc cười trả lời.
Sau khi Tiếu Nhiễm nghe được, rất cảm động: “Cố Mạc, em tính đi thăm ba. Thật sự anh không cần theo em đâu.”
“Anh càng nên đi.” Cố Mạc thật sự nói: “chịu đòn nhận tội với ba.”
“Được rồi.” Tiếu Nhiễm tươi cười: “Cố Mạc, hôm nay là mùng bảy tháng bảy.”
“Thực xin lỗi, anh quên rồi.” Cố Mạc tràn ngập xin lỗi nhìn cô.
“Vừa lúc là ngày lành chịu đòn nhận tội.” Tiếu Nhiễm cười khẽ trả lời.
Cố Mạc ôm cô lên trên đùi, gắt gao ôm lấy cô: “Nha đầu, thực xin lỗi, dường như anh không có để chuyện gì của em ở trong lòng, em đánh anh đi.”
“Việc mấy ngày này quá nhiều, không trách anh.” Tiếu Nhiễm nói.
Cố Nhiên và Giai Tuệ đính hôn, Cố Tương kết hôn, GX xác nhập... việc này khiến anh mệt giống như con quay, anh còn hao phí tâm tư xin cô tha thứ. Cho nên cô không trách anh.