Cố Mạc chưa tới thành phố B, Lynda đã chờ ở sân bay.
Vừa thấy Cố Mạc thaasvai Tiếu Nhiễm đi ra, cô ấy lập tức đón: “Cố tổng!”
“Đã sắp xếp xong chưa?” Cố Mạc lạnh lùng hỏi.
“Rồi ạ!” Lynda kính cẩn đáp.
Tiếu Nhiễm thấy từ sau khi Lynda và Trịnh Húc kết giao, càng không có cảm giác gì với Cố Mạc, mang dáng vẻ nghiêm cẩn, cẩn trọng của một người trợ lý.
Cô càng lúc càng thích Lynda. Tình cảm không sướt mướt, dây dưa. Yêu là yêu, kết thúc thì cũng không lưu luyến nữa.
Nếu như có một ngày, cô không còn tư cách yêu Cố Mạc nữa, có lẽ cô cũng không thể xử lý tốt giống Lynda.
Lên xe, Lynda đưa cho Cố Mạc một bản danh sách: “Đây là dách sách mà hai ngày này chúng ta phải gặp mặt!”
“Nhiều như vậy?” Cố Mạc nhìn một bản danh sách dài, lập tức nhíu mày.
“Những tên đánh đấu bút đỏ là người trong giới y học hoặc chính khách, anh phải tự đi! Còn những người khác, nếu như anh không ranh, tôi và Trịnh Húc có thể bớt chút thời gian đi!” Lúc nhắc đến Trịnh Húc, giọng nói của Lynda có chút dịu dàng và đáng yêu.
Tiếu Nhiễm cũng nhận ra điều này.
Cố Mạc lấy bút vàng, ở trên danh sách gạch vài cái, rồi đưa cho Lynda: “Sắp xếp thời gian cho những người mà tôi phải đi gặp mặt!”
“Được!” Lynda trả lời. “Tôi sẽ sắp xếp, chia lại danh sách cho Trịnh Húc!”
Lúc Lynda làm thủ tục nhận phòng xong, Cố Mạc để hành lý xuống rồi nói với Lynda: “Lynda, cô đẫn Tiếu Nhiễm đến spa đi. Hai ngày nay cô ấy chắc mệt chết rồi!”
“Được!” Lynda nghe Cố Mạc giao nhiêm vụ, cười sảng khoái, “Anh cứ giao nhiệm vụ này thường xuyên hơn, nhất định tôi có thể trẻ thêm vài tuổi đó!”
“Cô muốn Trịnh Húc lo lắng sao?” Cố Mạc cười hỏi.
“Đứng bên cạnh Tiếu Nhiễm, tôi chỉ là Obasan thôi!” Lynda giữ cánh tay Tiếu Nhiễm, để sát mặt vào Tiếu Nhiễm, khoa trương nói.
“Chị Lynda, chị còn xinh đẹp hơn em đó. Em chỉ có ưu thế về tuổi tác thôi!” Tiếu Nhiễm tự nhận xét.
Cô không biết tại sao Cố Mạc lại không thích Lynda.
Một người đàn ông nhìn thấy một người đẹp như Lynda đều rung động không thôi.
“Em nhìn ánh mắt Cố tổng nhìn em nên biết em mới là người đpẹ nhất!” Lynda dùng sức nhéo má Tiếu Nhiễm, giống như hai chị em nói đùa.
Tiếu Nhiễm đỏ ửng mặt, bất mãn trừng mắt nhìn Cố Mạc. Anh đừng nhìn cô với anh mắt muốn ăn tươi nuốt sống cô có được không?
Cố Mạc không để tâm cười cười, “Hai người tự giải quyết cơm chiều. Có lẽ đến tối muộn anh mới trở lại. Lynda, cô có thể dẫn Tiếu Nhiễm ra ngoài dạo. Nhưng không được đi chợ đêm, đồ ăn ở đó không vệ sinh!”
“Biết mà! Em cũng không dám ăn đâu! Sợ ăn phải thịt chuột lắm!” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm le lưỡi.
Cố Mạc cởi áo lông ra, thay một chiếc áo vest bằng nhung đen, rồi quàng một chiếc khăn.
“Chú à, anh muốn đi hẹn hò sao?” Tiếu Nhiễm nhìn Cố Mạc thay đổi cách ăn mặc trở nên đẹp trai như vậy, cười trêu chọc anh.
“Hẹn hò mà mặc như vậy sao?” Cố Mạc nhướng mày lên.
“Chẳng lẽ không đúng?” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười hỏi.
Cố Mạc bình tĩnh nhìn Tiếu Nhiễm, trầm giọng nói: “Anh có bà xã rồi!”
Nghe Cố Mạc nói vậy, Tiếu Nhiễm cảm thấy ấm áp. Anh đang nói với cô nếu như có người giới thiệu bạn gái cho anh, anh sẽ không hề giấu diếm mà nói thẳng cho đối phương mình đã có vợ.
“Hôm nay anh phải đi gặp nhiều người như vậy, mau đi đi!” Tiếu Nhiễm chỉnh lại khăn cho Cố Mạc, cười nói.
Cố Mạc không hề ngại vì có Lynda ở đây, cúi đầu hôn một cái lên môi Tiếu Nhiễm, “Không cần chờ anh!”
“Đừng uống nhiều rượu!” Tiếu Nhiễm lo lắng dặn dò.