Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mà năm năm trước, sau khi cô và Long Tư Hạo chia tay, lúc cô có thai Nghiên Nghiên cô cũng đã gặp phải nguy hiểm, cái này nhất định cũng có liên quan đến người thần bí kia.
Người thần bí kia như không hy vọng cô sinh con cho Long Tư Hạo.
Vì vậy cô mới nghĩ tới chuyện lấy “Mang thai” làm mồi nhử, dẫn dụ người thần bí kia đi ra.
Mà cô cũng có thể chắc chắn, trong biệt thự này ngoài Trương Hồng ra, nhất định còn có tai mắt khác của người thần bí kia. Vì không để bứt dây động rừng, cô mới không để Long Tư Hạo đổi toàn bộ người giúp việc trong biệt thự, mà cô tin tưởng Long Tư Hạo cũng sẽ nghĩ như vậy, anh nhất định cũng không muốn bứt dây động rừng, vì vậy đoạn thời gian trước mới đồng ý để cô rời khỏi biệt thự.
Anh luôn nghĩ cho cô, thương cô yêu cô, cô thật sự rất muốn làm chút gì đó cho anh.
Cô sẽ không lại vô dụng như trước kia nữa, sẽ càng không trở thành gánh nặng liên lụy đến anh, sẽ không lại khiến anh lo lắng, cô sẽ mạnh mẽ lên. Chung một chỗ với anh lâu như vậy, cô đã học được rất nhiều sự cơ trí của anh, sự tỉ mỉ của anh.
Trước kia cô không có tâm tư đùa giỡn, cũng sẽ không tính toán, nhưng bây giờ, đối phó những vết thương mà những kẻ xấu kia để lại, cô sẽ không hiền lành như vậy nữa!
Cô tìm quanh toàn bộ phòng ngủ, nhưng không thấy thiết bị nghe lén hay là bút ghi âm.
Lúc Long Tư Hạo tắm xong đi ra, thì thấy cô đang nằm ở trên giường lục soát.
“Bà xã ơi, em đang tìm gì đấy?” Long Tư Hạo rảo bước tiến lên, đứng từ trên cao nhìn xuống người phụ nữ đang nằm ở trên giường, anh khẽ nở nụ cười cưng chiều.
Lúc này, anh chỉ lấy một cái khăn tắm quấn quanh thân dươi, nửa người trên vẫn còn đang nhỏ nước, cơ bụng tráng kiện, mỗi một tấc đều như đang dụ hoặc, cơ bụng hấp dẫn, hình thái ưu mỹ, đường cong rõ nét.
Lúc Lê Hiểu Mạn xoay người, ánh mắt của cô rơi vào trên người anh, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dần ửng đỏ lên, ông xã của cô vẫn luôn dụ người như vậy, vóc người thật là đẹp.
Cô cũng chỉ quấn quanh người bằng một chiếc khăn tắm giống vậy quỳ ngồi ở trên giường, hai tay mảnh khảnh vòng qua ôm lấy cổ của anh, chủ động hôn lên môi mỏng của anh, ánh mắt mang theo sự tán thưởng và ái mộ nhìn anh: “Ông xã ơi, vóc người của anh càng ngày càng đẹp.”
Đôi mắt của Long Tư Hạo tràn đầy ý cười, anh cúi người xuống môi mỏng khẽ cắn lấy rái tai trắng như ngọc của cô, giọng nói trầm thấp mang một tia khàn khàn: “Bà xã anh cũng giống vậy, cup D của bà xã càng ngày càng khiến ông xã yêu thích không buông tay.”
Thấy anh lại không đứng đắn, còn nói lộ liễu như vậy, khuôn mặt của Lê Hiểu Mạn nhanh chóng bạo đỏ, cô lấy cùi chỏ chọc vào lồng ngực to lớn của anh, tức giận trợn mắt nhìn anh: “Khốn kiếp, lại không đứng đắn nữa rồi.”
Bị chọc vào Long Tư Hạo hơi cau mày lại, anh ôm chặt lấy cô, cưng chìu nhìn cô, cười ra tiếng, giọng nói càng trầm khàn hơn: “Bà xã ơi, cái này gọi là tình thú bà xã ông xã.”
Dứt lời, anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi căng mọng quyến rũ của cô, rồi híp mắt lại: “Bà xã dùng nước hoa?”
Lê Hiểu Mạn nhìn về phía Long Tư Hạo, khẽ lắc đầu nói: “Không có!”
“Trên người bà xã rất thơm.” Long Tư Hạo nói với Lê Hiểu Mạn xong, lại cúi người xuống ngửi quanh trên người cô, anh phát giác ra mùi thơm trên người cô khác hẳn với mùi hoa nhài tây nhản nhạt tỏa ra trên người cô lúc bình thường.
Lúc này, mùi thơm trên người cô mang theo tính kích thích, anh càng ngửi càng cảm thấy hưng phấn, có loại xung động muốn đè cô ở dưới người hung hăng muốn cô.
Lê Hiểu Mạn nghe anh nói mùi rất thơm, cô nâng cánh tay mảnh khảnh lên, cúi đầu xuống ngửi, phát giác ra đúng là rất thơm, mùi thơm này có vẻ như là mùi sữa tắm cô vừa mới dùng khi tắm vừa nãy, nhưng lại có vẻ như không phải.
Cô hơi cau mày lại, nhìn về phía Long Tư Hạo, mà trên người anh cũng có mùi thơm giống trên người cô.
Nhưng cô và Long Tư Hạo lại không dùng cùng một loại sữa tăm, mùi thơm cũng khác nhau, tại sao trên người bọn họ lại ngửi được cùng một loại mùi thơm?
Hơn nữa, càng ngửi mùi thơm này thì cô càng có loại xung động muốn phản công Long Tư Hạo.
Mùi thơm này như có thể làm cho người ta động tình.
“Vợ...” Long Tư Hạo nóng bỏng nhìn cô, giọng nói khàn khàn tựa như có cát lướt qua cổ họng.
Nghe thấy giọng nói khàn khàn đầy từ tính của anh, lại đối diện với ánh mắt nóng bỏng như có thể phát ra lửa của anh, trái tim của Lê Hiểu Mạn khẽ run rẩy, cô hiểu ý nghĩa trong ánh mắt của anh.
Đôi môi phấn hồng hé mở, cô đang muốn lên tiếng, Long Tư Hạo bỗng nhào tới vồ lấy đôi môi của cô, áp cô ngã xuống giường tròn lớn.
“Oh oh... ông xã... ông xã... Tư... Tư Hạo...”
Lê Hiểu Mạn vốn còn muốn nói, nhưng Long Tư Hạo không cho cô cơ hội, anh vồ lấy đôi môi của cô, vươn chiếc lưỡi dài khuấy đảo trong miệng cô đến long trời lỡ đất.
Cô bị anh hôn đến tình loạn ý mê, tim đập rối loạn, hai tay mảnh khảnh ôm chặt lấy anh, nhiệt tình đáp lại.
Lại là một đêm điên cuồng, khi cô tỉnh lại Long Tư Hạo đã không ở bên cạnh cô.
Cô xoa xoa mi tâm, chịu đựng toàn thân đau nhức lết xuống giường nhặt khăn tắm dưới thảm lên rồi đi vào phòng tắm.
Lúc cô rửa mặt, cô lại ngửi thấy mùi thơm quen thuộc tối hôm qua, tản mát ra từ trong sữa rửa mặt của cô.
Cô ngửi mùi trong chai sữa rửa mặt, rồi lại ngửi lọ sữa tắm, cùng với mỹ phẩm dưỡng da của cô, phát hiện bên trong những thứ này đều có mùi thơm kai.
Lúc cô đang nghi ngờ, sau lưng cô chợt truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, rồi giọng nói trầm thấp thanh nhuận của Long Tư Hạo vang lên.
“Bã xã, sao em không ngủ thêm đi? Tối hôm qua không mệt sao?”
! !