Săn Mỹ Ký

Chương 48: Chương 48: Xuất hiện phản ứng ngược




Vấn Nhã phủi phủi y phục hơi nhàu nát ở trên người, mở cửa phòng đi ra. Tình cảm mãnh liệt qua đi nàng tuyệt đối không cảm thấy mệt, ngược lại tinh thần rất sảng khoái.

Bên ngoài trời đã mờ sáng, Vấn Nhã muốn đi cách vách nhìn xem Vụ Tề, sợ hắn tỉnh lại không thấy nàng lại sợ.

Vấn Nhã vừa định đến cửa phòng cách vách, khóe mắt liếc thấy Lãnh Thù lúc trước tức giận rời đi, hiện tại lại cô đơn ngồi xuất thần ở khúc quanh của cầu thang, trên người một y kiện đơn bạc trường bào vào buổi sáng mùa đông như thế này thì sao chịu được lạnh như băng đây, Vấn Nhã thấy thế đều thay hắn lo lắng.

Vấn Nhã nhẹ nhàng mà đi tới, nhìn đến Lãnh Thù vẫn không nhúc nhích, liếc thấy đoi mắt đầy dụ hoặc như ánh sao sáng bóng kia lại như bị lu mờ, nhìn xem trong lòng nàng cả kinh, nàng vẫn có thói quen cùng hắn cãi nhau, hắn cô đơn như vậy thật đúng là không thể làm cho nàng thích ứng.

“Này, huynh làm sao vậy, vì sao không đi ngủ?”

Vấn Nhã nhăn lông mày nhỏ nhắn lại nhỏ giọng nói.

Lãnh Thù nghe được thanh âm mà hoảng sợ, hắn đang nghĩ chuyện rất xuất thần, đã quên nơi này không phải là phòng của hắn.

Kỳ thật hắn vẫn nghe được thanh âm ân ái của Vấn Nhã cùng Lãnh Sát trong phòng, trong lòng phiền vô cùng, hắn không biết hắn tại sao lại như vậy nữa, dù sao hắn cảm giác hắn sắp điên rồi. Nghe được Vấn Nhã nũng nịu, hắn thật ghen tỵ với ca ca của hắn, trong lòng thật hận hắn ta, nhiều lần muốn xông đi vào, lại cố nhịn xuống, hắn biết ca ca thiệt yêu Vấn Nhã, Vấn Nhã cũng yêu ca ca, vốn hắn vì bọn họ cao hứng, nhưng vì cái gì hắn sẽ để ý bọn họ ân ái như vậy nhỉ.

Lãnh Thù đem tròng mắt chuyển tới trên người Vấn Nhã, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận của nàng còn phiếm tình dục, cái miệng nhỏ nhắn lại sưng đỏ kiều mị, trong lòng đau xót, thiếu chút nữa rơi lệ.

Vì hắn không tự chủ được đã làm Vấn Nhã sợ hãi.

‘Đại minh chủ đây là làm sao vậy, chẳng lẽ mình quá lợi hại, đem hắn đánh bại sao?’

Trong lòng Vấn Nhã mềm nhũn, lo lắng hỏi:

“Thù ca ca, ca, làm sao thế, đừng dọa Nhã Nhi a, Nhã Nhi về sau không bắt nạt ca nữa, ca đừng khóc a.”

Tay Vấn Nhã tiếp được một viên nước mắt trong suốt từ trong mắt Lãnh Thù chảy xuống, nàng thực sợ tới mức tay nhỏ bé đều phát run lên, trong lòng lại vô lý run run không thôi.

Lãnh Thù cũng bị sự yếu ớt của mình mà hoảng sợ, đã biết là thế nào, hắn kích động lên nói:

“Vấn Nhã, nàng, làm sao nàng đi ra, nàng không phải cùng ca ca.sao?”

Lãnh Thù nghĩ đến đây, hắn đau lòng nói không ra lời.

Vấn Nhã không biết người nam nhân này vì sao thất thần lợi hại như vậy, thấy hắn hỏi, khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ lên nói :

“A, nha, đại ca của huynh hắn đang ngủ, ta ngủ không được đi ra ngoài một chút. Đúng rồi, Thù ca ca, làm sao ca ca còn ở nơi này a? Ca không cần ngủ sao?”

“A, ta, ta cũng vậy ngủ không được.”

Lãnh Thù có điểm không được tự nhiên, thấy Vấn Nhã thay đổi xưng hô đối với hắn, trong lòng có điểm kích động.

Nàng không hề cùng hắn cãi nhau sao?

“Thù ca ca, vì sao ca khóc a?”

Mắt to đáng yêu của Vấn Nhã gắt gao khóa trên khuôn mặt tuấn tú lãnh diễm tuyệt mỹ của Lãnh Thù.

“A, không có, không có a.”

Khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Thù đỏ lên, hắn không nghĩ tới Vấn Nhã sẽ hỏi vấn đề xấu hổ như vậy, kỳ thật hắn cũng không biết tại sao hắn lại rơi lệ.

Vấn Nhã ngây ngốc cười nói:

“Thù ca ca, ca nghe Nhã Nhi nói nha, trên đời này có nhiều chuyện không bằng người toan tính lắm đâu, nhưng ca cùng Nhã Nhi cũng không phải là người xui xẻo nhất, ít nhất ca sướng được nhiều nữ nhân đều ghen tị, cho nên a, đừng khóc, đừng thương tâm nha, muốn làm cái gì thì phải đi làm, không có gì là không thể biết không?”

Vấn Nhã đáng yêu nghiêng đầu nhìn về phía Lãnh Thù đang nghe mà nhíu mày.

“Vấn Nhã, ta không sao, chúng ta về sau không cãi nhau được không?”

Lãnh Thù thở dài nói, hắn cảm thấy cùng Vấn Nhã đứng chung một chỗ nói chuyện phiếm như vậy cảm giác quả là không tồi.

“Được, ta cũng vậy không muốn ầm ĩ nữa, chúng ta đây bắt tay giảng hòa đi!”

Vấn Nhã vui vẻ vươn tay nhỏ bé ra.

Lãnh Thù không rõ ý tứ của Vấn Nhã, Vấn Nhã cười kéo một cái tay của hắn qua cầm nói:

“Chính là như vậy, chúng ta sau này sẽ là bạn tốt nha.”

Lãnh Thù bị nàng lôi kéo trong lòng có chút ngọt ngào, nghe được lời của nàng lại có điểm không thoải mái, nhưng bất kể là gì, gì sao cũng rất tốt không phải sao?

“Được, về sau chúng ta là bạn tốt.”

Lãnh Thù xem nhẹ trong lòng khác thường, vui vẻ nở nụ cười.

Vấn Nhã vừa thấy hắn cười, tâm tính bướng bỉnh lại nổi lên, hay nói giỡn nói :

“Là bằng hữu cũng không thể lại tùy tiện đem ta ôm đến ngủ trên giường ca nha, Nhã Nhi sẽ hiểu lầm, lại cho rằng đại mỹ nam của chúng ta yêu ta rồi đấy, ha ha. Đúng rồi, Thù ca ca, ca vì sao không thích nữ nhân nha, nếu không thử muốn Nhã Nhi đi, nếu không thì thật lãng phí a.”

“A, nàng.”

Khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Thù chuyển đỏ.

‘Tiểu nữ nhân này không thể đứng đắn được sao.’

Vấn Nhã thấy khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Thù đỏ bừng dị thường xinh đẹp, giật mình, bởi vì cái gọi là tâm động không bằng hành động, Vấn Nhã giảo hoạt cười ra vẻ thì thầm nói :

“Ai nha, không được!”

Trong lòng Lãnh Thù kỳ thật hiện tại lại ngọt như mật, rất bình tĩnh, thấy Vấn Nhã kinh hoảng kêu, hoảng sợ, mắt hắn nâng lên lóe ra ánh sáng, vội vàng kích động nói :

“Làm sao vậy. Có cái gì không được?”

“Nhã Nhi ta, ta hối hận!”

Vấn Nhã cúi đầu giả thâm trầm.

“Hối hận cái gì?”

Lãnh Thù nhíu mày khó hiểu.

‘Tiểu nữ nhân lại đang hát tuồng nào a.

“Hối hận cùng Thù ca ca làm bạn tốt a!”

Vấn Nhã ngẩng đầu buồn rầu miệng quyết liệt nói.

“Cái gì?”

Lãnh Thù vừa nghe, trong lòng mất hứng, mặt cũng trầm xuống.

Thật vất vả tất cả mọi người mới không cần ầm ĩ, nàng lại hối hận cùng mình làm bằng hữu.’

“Không có gì, chỉ là Nhã Nhi cảm thấy cùng Thù ca ca làm bằng hữu thật là đáng tiếc, Thù ca ca là nam tử đẹp nhất mà Nhã Nhi gặp qua, nếu làm tướng công của Nhã Nhi thì tốt rồi, như vậy Nhã Nhi đã có thể kiêu ngạo rồi.

Aizzz, Thù ca ca, ca thật sự chỉ thích nam nhân sao? Thật sự không muốn ăn Nhã Nhi xinh đẹp đáng yêu như vậy, kỳ nữ tử mỹ lệ thông tuệ sao? Qua thôn này sẽ không còn của hàng này nữa đâu.”

Vấn Nhã nước miếng bay tứ tung, hết sức đem mình đẩy mạnh tiêu thụ đi ra ngoài.

Lãnh Thù rốt cuộc biết nàng đang hối hận cái gì, nghe được gân xanh trên trán hắn nhảy giựt giựt.

‘Trên đời này còn có loại nữ nhân này sao?’

Hắn cảm giác mình giống trúng tà thế, lại vẫn có thể đứng ở trong này nghe nàng nói hươu nói vượn.

Vấn Nhã thấy Lãnh Thù không nói lời nào, nàng tiếp tục nói:

“Thù ca ca, ca suy nghĩ một chút xem, về sau nếu ca không cưới nữ nhân, như thế nào sinh tiểu hài tử a, còn nữa ca già đi ai chiếu cố ca đây. Lại nói ca không biết nữ nhân tốt, như thế nào nhất định nhận là so với nam nhân kém hơn chứ, nói không chừng, khi ca từng có nữ nhân rồi, sẽ không thích nam nhân nữa đâu, có đúng hay không, làm việc đều phải nếm thử một chút đúng không? Hắc hắc.”

Lãnh Thù thật không rõ, một nữ hài tử như thế, đang nói loại phương diện chuyện phòng the này, thế nhưng mặt không đỏ, tim không loạn, thật không biết nàng là cái quái thai gì, hay là trời sinh chính là cái sắc nữ, ngay cả hắn nghe được đều đỏ mặt.

Vấn Nhã thấy Lãnh Thù còn không nói chuyện, mặt lại càng ngày càng hồng, ánh mắt của nàng nhìn xem càng ngày càng sáng,

‘Má ơi! Thật là một đại mỹ nhân.’

Vấn Nhã thừa dịp Lãnh Thù không chú ý, tới gần hắn nhẹ giọng nói:

“Thù ca ca, ca thật đẹp!”

Nói xong, bất chấp tất cả liền kiễng mũi chân lên trên mặt đỏ của hắn “chụt” một miệng lớn. Sau đó “Ha ha.” cười lớn.

“Nàng.”

Lãnh Thù không dự đoán được nàng đột nhiên sẽ tập kích, lấy tay che khuôn mặt tuấn tú đã muốn nóng bỏng, kinh ngạc nhìn tiểu nữ nhân cười đã thành một đoàn.

“Nhã Nhi ta hiện tại tuyên bố, Nhã Nhi cùng Thù ca ca không làm bằng hữu nữa, Nhã Nhi hiện tại bắt đầu theo đuổi Thù ca ca, thẳng đến khi hắn đáp ứng làm tiểu tướng công thân ái của Nhã Nhi mới thôi!”

Ttrong lòng Vấn Nhã quả thật thích Lãnh Thù.

‘Người như thế, nhìn chính là loại hưởng thụ, nếu đem hắn lừa trên giường, vậy rất có cảm giác thành tựu rồi, dù sao Vấn Nhã ta chính là cái sắc nữ, làm không tốt, tìm không thấy nam tử có long văn, sống không quá hai mươi lăm tuổi, như vậy liền thừa dịp hiện tại muốn làm cái gì thì làm cái đó đi. Vấn Nhã ta chính là muốn tổ chức quân đoàn ban ân, ha ha.’

Trong lòng Vấn Nhã nghĩ như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng là rất chân thành nhìn Lãnh Thù cả kinh há to mồm.

“Nàng, làm sao nàng có thể? Nàng cùng ca ca. Còn có Hoàng Thượng. Nàng, nàng.”

Lãnh Thù cả kinh nói năng lộn xộn .

“Aizzz, ta biết Thù ca ca là muốn nói Nhã Nhi thủy tính dương hoa067 phải không? Đúng vậy, Nhã Nhi đã có Lãnh ca ca, Quân Nghị Thiên ca ca, Quân Nghị Lân ca ca, về sau thậm chí sẽ càng nhiều, nhưng vậy như thế nào, Nhã Nhi chính là thích bọn họ, thương bọn họ, bọn họ cũng yêu Nhã Nhi, mọi người yêu nhau cùng một chỗ lại có cái gì không đúng. Nam nhân tam thê tứ thiếp, cũng không thể chứng minh người nam nhân này là yêu các nàng hơn hay là ham sắc đẹp hơn? Nhưng trong lòng Nhã Nhi đã thương nhóm hắn rồi, Nhã Nhi đây là bác ái, Nhã Nhi sẽ làm từng người nguyện ý cùng Nhã Nhi ở chung, cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.”

Vấn Nhã nhìn Lãnh Thù trầm tư tiếp tục nói:

“Thù ca ca có lẽ cảm thấy Nhã Nhi nói được những lời này rất kinh thế hãi tục021, nhưng tâm mình cùng việc mình lừa gạt là không được, không thể sống thoải mái sao, vậy còn không bằng không sống, phải không. Được rồi, Nhã Nhi diễn thuyết xong, Thù ca ca, mặc kệ ca đối đãi với Nhã Nhi làm sao, Nhã Nhi chỉ muốn nói, Nhã Nhi thích Thù ca ca rồi, cho nên Nhã Nhi cũng chuẩn bị cho mình một cơ hội theo đuổi ca, miễn cho Nhã Nhi về sau hối hận, về phần ca tiếp hay không tiếp nhận là việc của ca, Nhã Nhi chỉ không muốn sau này mình sẽ hối hận, làm không được, mới không có tiếc nuối, ha ha, Thù ca ca, huynh thấy sao?”

Vấn Nhã vừa thấy Lãnh Thù, sắc mặt hắn đã muốn trắng bệch, một đôi mắt đẹp yên lặng nhìn Nhã Nhi giảng giải thâm tình, làm cho Vấn Nhã hoảng sợ.

Kỳ thật Lãnh Đại minh chủ của chúng ta đã bị tiểu nữ nhân này kích thích đến nỗi hồn xiêu phách tán mất rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.