Sáp Kiện Vô Địch

Chương 162: Chương 162: Đi Mặt Trăng.




Xích Diệt Sơn cử Hồ Vạn cùng với hai nghìn Xích Giáp Quân đến đây. Cứ tưởng dẹp cái nhà máy mỏ này dễ như ăn kẹo, nào ngờ đến đây mới biết đụng trúng thiết bản rồi.

Hiện tạ Xích Diệt Sơn cùng Hồ Vạn hai người tiến thoái lưỡng nan, không biết nên làm thế nào cho phải.

Du Dương ngoắc ngón tay, phi hành khí dưới chân Hồ Vạn mât đi khống chế, bị Du Dương dùng niệm lực kéo đến trước người của hắn.

- Trời ạ! Lại thêm một Võ Thần!

Hồ Vạn hiện tại cực kỳ hối hận, thầm nghĩ “Dĩ nhiên lại là ba vị Võ Thần, vừa nãy ta thật không nên kiêu ngạo như vậy”.

Du Dương cách không bắt Hồ Vạn đưa tới trước người của mình, nói:

- Ta thật sự còn không biết ngươi đi, nói xem ngươi là ai?

Hồ Vạn liên tục xoa mồ hôi lạnh trên trán, nói:

- Ta…ta là Hồ Vạn, tổng quản phủ thành chủ Phi Hoàng thành Xích Long đế quốc, sư phụ của đại tướng quân Xích Diệt Sơn!

- Tên gì? Hồ Vạn?

- A, Võ Thần đại nhận có nghe qua tên của tiểu nhân sao?

Hồ Vạn ngạc nhiên nói.

- Haha, chưa từng nghe. Có điều tên của ngươi cũng rất có ý tứ đấy chứ, nếu ngươi đi chơi mạt chược nhất định là không hồ đầu cũng không hồ bính a!

Du Dương cười nói.

- Ách!

Hồ Vạn đang tự hỏi xem làm cách nào thoát thân thì Du Dương đột nhiên quát:

- Các ngươi cmn không ở phủ tướng quân của các ngươi chơi mạt chược cho tốt, lại lần lượt kéo nhiều người như thế đến địa bàn của ta là có ý đồ gì?

- Chúng ta…chúng ta chỉ là đi ngang qua.

Hồ Vạn quay về phía Xích Diệt Sớn trên phi hạm hô lớn :

- Tướng quân, chúng ta chỉ là đi ngang qua, đúng không ?

- Đi ngang qua ? Nơi này là địa bàn của ta, các ngươi chưa đc ta cho phép mà dám tùy tiện đi ngang qua, cút xuống giao nộp lộ phí cho ta !

Du Dương tư duy niệm lực khẽ động, làm nhiễu sóng hệ thống động lực tất cả phi hành khí trong phạm vi 300m, ngay cả phi hạm to lớn kia cũng chịu ảnh hưởng đều rơi xuống.

- Sát! Giết hết bọn chúng cho ta!

Xích Diệt Sơn nhảy lên trên không thét lên.

Nói như thế nào thì hắn cũng là chinh tây đại tướng quân của Xích Long đế quốc, cũng là một nhân nhật quyền khuynh một phương, cũng là một Võ Thần cao cao tại thượng, mặt mũi hắn không thể đánh mất, mà mặt mũi Xích Long đế quốc hắn càng không thể đánh mất.

Tuy rằng Du Dương thể hiện ra lực lượng vượt quá tưởng tượng, nhưng Xích Diệt Sơn nhưng không tin Du Dương thực sự đã vượt qua Võ Thần, Xích Diệt Sơn cho rằng Du Dương ở tại bốn phía mỏ nhà máy lắp đặt các loại đồ vật từ lực quấy rầy khí cụ.

- Sát!

Xích Diệt Sơn mang đến Xích Giáp Quân là tinh anh quân đội của Xích Long đế quốc, Xích Diệt Sơn ra lệnh một tiếng, bọn họ lập tức hướng Du Dương ba người xung phong liều chết lao qua.

Ba người vs hai nghìn, tràng diện cực kỳ hoành tráng.

- Phong đại ca, Lăng tỷ tỷ, những người này tới vừa lúc cho các ngươi luyện tập, ma luyện vũ kỹ của các ngươi!

Du Dương nói.

Xích Giáp quân mặc dù là tinh anh đội ngũ của Xích Long đế quốc, nhưng bọn hắn đa số đều là võ giả phổ thông, chỉ có mấy cái đội trưởng, thiên tướng là cường giả Niệm Lực Thôi Động. Bọn họ cùng Phong Cuồng Sa và Lăng Yêu Nhiêu hiện tại so sánh với, thực lực một cái ở trên trời, một cái trên mặt đất .

Đánh úp về phía Phong Cuồng Sa cùng Lăng Yêu Nhiêu , Xích Giáp quân bị 2 người đánh cho bay lượn đầy trời căn bản không cách nào tiếp cận được hai người.

Du Dương bước một bước đi tới hướng Xích Diệt Sơn rơi xuống trên mặt đất, Xích Giáp quân đứng cản đường đã bị hắn dùng lực trường lĩnh vực như đạn bắn ra bên ngoài.

- Chẳng lẽ ngươi muốn cùng Xích Long đế quốc đối địch sao?

Xích Diệt Sơn nói.

- Người không chọc ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta diệt cả nhà! Trước đám tinh phỉ kia làcác ngươi phái tới a? Ngày hôm nay ngươi lại dẫn tới một nhóm người đến như vậy, nếu như không cho các ngươi một chút giáo huấn, ngươi thật đúng là cho rằng Xích Long đế quốc các ngươi có thể vô địch thiên hạ nữa nha!

Du Dương nói.

- Ngươi là ai?

Xích Diệt Sơn kinh hãi, đối phương rõ ràng không có đem Xích Long đế quốc bọn họ để vào mắt. Người như vậy, không phải người điên, thì chính là người có đại thân phận.

- Ta là ai, ngươi còn chưa có tư cách biết! Trở về nói cho hoàng đế của các ngươi biết, nếu là còn dám xâm phạm ta nữa, thì đích thân ta sẽ tiêu diệt đế quốc chó má của các ngươi!

Du Dương nói xong. Một chiêu Kinh Thế Đế Hoàng Quyền đem Xích Diệt Sơn đánh bay lên không, lóe lên như một vì sao, biến mất ở phía cuối chân trời. ( đoạn này tưởng tượng như xem picachu ý.)

Hồ vạn nhìn thấy nuốt một miệng lớn nước bọt.

- Quá biến thái rồi! Quá mạnh mẽ! Xích Diệt Sơn tướng quân thế nhưng là tứ trọng thiên Võ Thần a, chẳng những không có sức hoàn thủ, vẫn còn bị người ta một quyền đánh bay, ta đây không phải nằm mơ ư"

Du Dương đánh bay Xích Diệt Sơn, sau đó lại hướng Hồ Vạn ngoắc ngón tay, lúc này Du Dương không dùng bất luận lực lượng gì , nhưng Hồ Vạn vẫn hấp tấp chạy đến trước người Du Dương, nói:

- Anh hùng, ngài có cái gì phân phó?

- Mẹ nó, ngươi nói ai là anh hùng, chỉ có nhân tài chết đi mới được gọi là anh hùng. Ngươi rủa lão tử chết có đúng không?

Du Dương mang bộ mặt lưu manh tức giận mắng.

- Ách! Ta nói sai rồi, nói sai rồi, là đại hiệp, đại hiệp! Đại hiệp, ngài có cái gì phân phó?

Hồ vạn lập tức sửa lời nói.

- Đclm! Đại hiệp, theo đuôi người ta làm việc mới được gọi là đại hiệp, chẳng nhẽ ngươi coi ta hèn kém như vậy!

Du Dương nói,.

- Ngô, ngô, lão đại, ngài bỏ qua cho ta đi.

Hồ Vạn khóc van cầu nói.

Du Dương nói:

- Ngươi là tổng quản phủ tướng quân?

- Ách, tiểu nhân…đúng vậy!

Hồ vạn lập tức đáp

- Nếu là tổng quản, vậy ngươi trở về bảo cái tên tướng quân rắm chó kia, không có việc gì đừng có mang theo một đám người rêu rao khắp nơi. Lần tới nếu như dám đến nữa, ta cũng không phải là chỉ lấy lộ phí đơn giản như vậy.

Du Dương nói.

- Vâng ! Vâng ! Tiểu nhân hiểu !

Hồ Vạn lập tức đáp. Nhưng trong lòng hắn lại nghĩ, "Ta làm sao có bản lĩnh quản được tướng quân cơ chứ."

Có điều lúc này hồ vạn mặc kệ nói và nghĩ khác nhau, thoát khỏi chỗ này trước đã, giữ được tánh mạng rồi hãy nói.

Du Dương cùng Hồ Vạn nói chuyện, bên kia tình hình chiến đấu bên cũng đến hồi kết, Phong Cuồng Sa cùng Lăng Yêu Nhiêu hai người như hổ nhập bầy cừu, lực trường lĩnh vực phạm vi 100m, hơn nữa dùng kinh thế cấp vũ kỹ, coi như là phổ thông Võ Thần cũng bị bọn họ hành hạ, huống hồ là phổ thông võ giả.

Phong Cuồng Sa cùng Lăng Yêu Nhiêu bây giờ là sơ cấp Võ Thần có lực trường lĩnh vực, hơn nữa lại có kinh thế cấp vũ kỹ, bọn họ cao hơn ra xích giáp quân nhiều cái đẳng cấp, coi như là bên trong có Niệm Lực Thôi Động kỳ cường giả,bọn hắn cũng tiếp không được 1 chiêu của hai người!

Du Dương nói:

- Đem người của các ngươi, bất kể là đã chết, hay là không chết, cũng mang đi cho ta, lập tức cút cho ta

Nghe được chữ cút của Du Dương, hồ vạn như nghe được hoàng đế đại xá, cao hứng biết bao nhiêu rồi! Hắn lập tức mệnh lệnh cho những thuộc hạ còn có thể cử động quét rọn chiến trường.

Hồ vạn nhìn trên mặt đất trên trăm cái phi hành khí, ấp úng mà nói:

- Cái này, cái này

- Còn chưa cút, không phải là muốn để cho ta tiễn ngươi một đoạn đường đi.

Du Dương cả giận nói.

- Không, không, không, chúng ta lập tức cút ngay, lập tức biến mất, hiện tại thì biến mất! Nói xong Hồ Vạn lập tức biến mất, trên trăm cái phi hành khí hắn cũng không cần!

Ba người vs hai nghìn, toàn thắng!

Phong Cuồng Sa cùng Lăng Yêu Nhiêu đi tới trước người Du Dương, hai người vẻ mặt hưng phấn, vẫn còn trong vui sướng.

- Phong đại ca, Lăng tỷ tỷ, như thế nào? Vũ kỹ ma luyện tốt cả chứ.

Du Dương nói.

- Haha, quá sung sướng! Từ trước đến giờ đánh nhau hơn nghìn lần, đây là lần đã nghiền nhất của ta.

Phong Cuồng Sa nhìn song quyền của mình nói.

- Lăng tỷ tỷ thì sao?

Lúc này hai má Lăng Yêu Nhiêu ửng hồng, ngực phập phồng không ngừng, bộ dáng rất là hấp dẫn.

- Ân!

Lăng Yêu Nhiêu chỉ đáp lại một câu hết sức đơn giản.

Trong nội tâm nàng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng mà có Phong Cuồng Sa ở đây, nàng lại không tiện nói ra miệng.

Phong Cuồng Sa nhìn gần trăm cái phi hành khí đầy mặt đất, nói:

- Những chiếc phi hành khí này giờ làm sao?

- Haha, coi như là bọn họ trả lộ phí là được rồi. Chúng ta đành nhận thôi, có thể bán được không ít tiền nha. Đại ca trước đây không phải là làm việc này sao, chẳng lẽ người ta chủ động đưa đến cửa, ngươi lại xấu hổ không thu.

Du Dương cười nói.

- Cmn, nhiều phi hành khí như vậy, đây chính là một món tiền lớn a! Đặc biệt là chiếc chiến hạm ưng cấp kia, có tiền cũng không mua được.

Phong Cuồng Sa mừng rỡ nói.

Phi hành quân hạm chia làm các cấp: Hoàng phong cấp, ưng cấp, thanh vân cấp, lôi tư thuẫn cấp, trong đó hoàng phong cấp thấp nhất, cao nhất là lôi tư thuẫn cấp. Tuy rằng ưng cấp không phải là cấp cao nhất, nhưng nó cũng là vô giá rồi. Người thường căn bản không thể mua nổi.

- Đáng tiếc. Phi hành quân hạm không thể phi hành bên ngoài tầng khí quyển, nếu không thì lấy làm phương tiện di chuyển trong vũ trụ thật là tốt.

Du Dương than thở.

- Huynh đệ, ngươi cuối cùng có đi hay không ?

Phong Cuồng Sa hướng Du Dương hỏi.

- Đi là phải đi, có điều chúng ta bây giờ cùng Xích Long đế quốc kêt thù oán, ta sợ sau khi ta đi bon họ sẽ đến gây phiền phức. Cho nên sau khi ta đi, Phong đại ca và Lăng tỷ tỷ cũng nên rời khỏi một thời gian ngắn đi.

Du Dương nói.

- Được, ta cũng đi ra ngoài rât nhiều ngày rồi. Ta sẽ trở về cuồng sa trường.

Phong Cuồng Sa nói.

- Lăng tỷ tỷ thì sao? Ngươi có tính toán gì không?

Du Dương hỏi.

- Ta sao, ta không có sở thích gì, hứng thú lớn nhất là đánh bài. Năm nay Thái Dương Hệ có một cuộc thi đấu bài tây, tháng sau bắt đầu. Không có việc gì làm, ta dự định đi Las Vegas tham gia thi đấu bên ngoài vệ tinh.

Lăng Yêu Nhiêu nói.

Thái Dương Hệ thi đấu bài tây nguồn gốc từ ngàn năm trước tại Las Vegas ở địa cầu thi đấu bài tây thế giới, nội dung thi đấu là “Vô hạn bài tây”, quán quân tiền thưởng cao khiến người ta khó có thể tưởng tượng, đồng thời giá ngồi vào bàn cũng rất cao. Cuộc thi đấu này phát triển cho tới ngày nay, giá vé vào cửa dự thi cũng đã đạt đến một triệu tinh tệ. Bởi vì giá vé rât cao, có nhiều người không mua nổi giá vé dự thi, nên tổ chức cũng cung cấp thi đấu bên ngoài vệ tinh, người không có tiền có thể tham gia thi đấu bên ngoài vệ tinh trước, từng tầng từng tầng một chậm rãi thi đấu, người thắng cuối cùng sẽ đạt được một tấm vé vào cửa dự thi.

- Tham gia vệ tinh thi đấu! Một triệu người cũng chỉ có một người đạt được vé dự thi vào cửa, không bằng trực tiếp mua vé dự thi vào cửa đi.

Du Dương nói.

- Ta chỉ là tùy tiện chơi đùa thôi, có thể vào được thì tiếp tục chơi, còn không vào được thì thôi.

Lăng Yêu Nhiêu nói.

Du Dương nói:

- Kỳ thực ta đối với bài tây cũng rất hứng thú đấy, hàng năm trận chung kết cuối cùng đều tiến hành tại địa cầu, năm nào ta cũng đều là xem trực tiếp đấy. Được rồi, đến lúc đó Lăng tỷ tỷ cũng giúp ta mua một tờ vé dự thi.

Vừa nói Du Dương từ đồng hồ huy chương của hắn lấy ra một tờ thủy tinh chi phiếu, hắn đưa chó Lăng Yêu Nhiêu nói :

- Lăng tỷ tỷ, ta nơi này có không ít tiền, nếu như người thi đấu vệ tinh thua, vậy thì người mua cho hai chúng ta mỗi người một tấm vé dự thi.

- A! Thủy tinh chi phiếu!

Lăng Yêu Nhiêu giật mình nói. Lăng Yêu Nhiêu càng ngày càng nhìn không thấu Du Dương rồi, hắn đi mấy tháng, không chỉ thực lực đề thăng tới một trình độ kinh khủng, còn có thể tủy tiện là lấy ra thủy tinh chi phiếu. Thủy tinh chi phiếu a, ít nhất phải có hơn trăm triệu tinh tệ gửi ngân hàng mới có thể được sử dụng thủy tinh chi phiếu.

- Cái thẻ này quá quý trọng rồi, ta không thể nhận được.

Lăng Yêu Nhiêu đem thủy tinh chi phiếu đẩy lại trả về cho Du Dương.

Lúc này Phong Cuồng Sa đã đi tới, hắn nói :

Huynh đệ, ngươi đi Mặt Trăng nhất định sẽ gặp sự tình cần đùng tiền, chi phiếu này hay là chính ngươi mang theo người đi. Thật ra ta cũng là một kẻ yêu thích bài tây, chờ khi nào bắt đầu thi đấu, ta cũng sẽ đi tham gia, cho nên năm này vé vào cửa của các ngươi để ta bao hết.

Phong Cuồng Sa cũng là một thổ tài chủ, Du Dương nhớ là hắn cũng có một tấm thủy tinh chi phiếu đấy.

Du Dương đương nhiên sẽ không cự tuyệt ý tốt của Phong Cuồng Sa, sau khi ba ngươi trao đổi phương thức liên lạc, Du Dương liền bước lên lộ trình đi lên Mặt Trăng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.