Sát Đấu Truyền Kỳ

Chương 83: Chương 83: Kết thúc




Đấu kỹ Phật Nộ Hỏa Liên này của Lãnh Mạc xuất ra tạo ra uy áp đấu khí cực kỳ dày đặc, nó khiến cho cả bầu trời dị biến, không khí trở nên nóng hơn rất nhiều. Tuy nói là “Phật” nhưng thứ cậu hình dung ra không có 1 chút chất gì gọi là “Phật” mà là “Long” nên nói đúng ra tên đấu kỹ này phải là Long Nộ Hỏa Liên.

Ai cũng trở nên kinh sợ trước cái đấu kỹ này, trong mắt họ hiện lên 1 đầu hỏa long to gần trăm trượng hướng thẳng đến lão đầu tông chủ Thiên Thế Tông kia, nó gầm lên 1 tiếng liền trực tiếp đánh lên người lão.

Ầm ầm

Tiếng bạo nổ kinh thiên động địa của Phật Nộ Hỏa Liên khi đánh vào người lão đầu kia vang dội cả chục dặm trên không trung, kèm theo năng lượng hủy diệt tạo ra cơn chấn động mãnh liệt ở dưới lòng đất khiến cho đại quân liên minh sợ hãi không ngừng. Đấu kỹ này chính là do 2 loại dị hỏa tạo thành, thực lực rất khủng bố nên e rằng khó mà có thể so sánh nó với Thủy tinh giai đấu kỹ cao cấp hay thậm chí là Thiên tinh giai được. Bởi thực lực khủng bố thế này nên liền đem lão đầu lục tinh Đấu Tông từng tung hoành 1 thời trở về với cát bụi, ngay cả tro tàn cũng không còn 1 mẩu.

Trước khi chết, lão còn nghĩ rằng tại sao lão đường đường là 1 lục tinh Đấu Tông mà tại sao lại của tên tiểu tử trước mặt được? Thật sự chuyện này khiến lão dù chết cũng phải ôm hận không ngừng.

‘Tông phó chiến thắng rồi!!!’

‘Người đã hoàn toàn hạ gục tên tông chủ kia!!!’

‘Liên minh tất thắng!! Tất thắng!!!’

‘Tông phó Bích Ngân Tông thật sự quá lợi hại!!’

Từng người dưới đại quân nhìn thấy cảnh tượng Lãnh Mạc đã hoàn toàn chiến thắng trước lão tông chủ kia, lập tức xuất hiện vô số câu hò reo gọi cậu. Lần này có thể chứng kiến sức mạnh kinh thiên mà đã được đồn đại bao lâu nay thì quả là quá hạnh phúc đối với họ, cái tồn tại tông phó này đúng là danh bất hư truyền!

Rầm rầm

Từ phía xa, 1 đội quân trăm người toàn bộ mặc hắc huyền giáp cưỡi trên lưng Địa giác mã, tay phải cầm mạch đao, tay trái cầm thuẫn, quân kỳ bay phấp phới có 2 chữ Thương Vân. Khí thế cao ngời ngợi đang tiến đến tàn dư của quân địch. Nếu là Thương Vân quân thì chắc chắn là đến giúp liên minh theo lời của Linh Khởi.

Dẫn đầu đội quân này là 1 nữ nhân đang sử dụng đấu khí dực lao đến quân địch, mái tóc màu bạch tro, tay đang cầm 1 thanh hắc đao, trên mặt có 1 cái Thiên La Diện, người mặc huyền giáp bó sát cơ thể cùng áo choàng bạch kim. Theo những đặc điểm trên thì đây ắt phải là “Cừ Soái” Trưởng Tôn Vong Tình.

Khi đến gần tàn dư của quân địch, ánh mắt y lướt qua 1 cái rồi vung đao liền giết chết 20 mạng không chút chần chừ. Cứ thế, Vong Tình cứ lao đến lần lượt giết từng tên 1 theo 1 đường thẳng tiến, đội quân của y rời khỏi người của Địa giác mã, lao đến vung đao giết từng tên theo chân y. Chỉ với trăm người mà có thể địch lại tàn quân chừng ngàn người thì chỉ có duy nhất Thương Vân quân mới có thể làm được chuyện này mà thôi.

‘Yến Lân, ta đi tìm Linh Khởi! Chỗ này để lại cho cậu!’

‘Được!’

Đột ngột y quay lại nói với 1 nam tử cường tráng phía sau rồi dùng toàn lực phá vòng vây, lao thẳng đến phía trước.

‘Khụ khụ, chết tiệt, lần này thật sự chơi quá rồi, đấu khí không còn nhiều, kinh mạch bị tổn thương, không thể duy trì đấu khí dực lâu thêm nữa!’

Lãnh Mạc trên không trung đột nhiên trở nên chật vật, ho khan vài tiếng liền phun ra vài ngụm máu, hơi thở có ngắt khoảng, gương mặt tái nhạt lại đi không chút sắc hồng. Đấu khí dực sau lưng cậu đột nhiên liền biến mất khiến cậu rơi thẳng xuống mặt đất.

‘Tiểu tử!!’

Vút

Nguyệt My khi thấy cậu rơi xuống liền quát lên 1 tiếng run sợ, chuẩn bị hiện ra để đỡ lấy cậu thì đột ngột từ phía xa Linh Nhi sử dụng toàn bộ tốc lực lao đến ôm lấy cậu trước khi Nguyệt My xuất hiện.

‘Cũng may là đến kịp lúc’

Trên tay Lãnh Mạc đã ngất đi, trên miệng còn vương vết máu lúc nãy vừa phun ra, Linh Nhi trong lòng không ngừng đau xót thương tâm. Đảo mắt nhìn nhục thể Lãnh Mạc, Linh Nhi khá ngạc nhiên khi chỉ mới 1 năm mà cậu lại cao hơn lúc trước rất nhiều, ít nhất cũng phải bằng cô. Cơ thể cường tráng này của cậu không nặng cũng không nhẹ, ít nhất có thể để Linh Nhi bế cậu về.

‘Thương Vân quân cũng đã đến, giờ thì phải về lại doanh trại thôi’

Không nghĩ nhiều, nhìn xuống Thương Vân quân kia 1 cái rồi cô liền quay người đem Lãnh Mạc lao thật nhanh đến doanh trại để chữa trị cho cậu. Khi vừa đáp xuống, đại quân liền nhìn thấy chiến thần của họ đã ngất, trên mặt hiện lên cảm xúc bi thương. Lập tức tránh đường cho Linh Nhi đi đến trại chữa trị.

‘Linh Nhi, cuối cùng muội cũng đã…..’

‘Tỷ tỷ, hãy nhanh chóng gọi vài vị luyện dược sư xem xét tình hình của đệ ấy đã, chúng ta sẽ nói chuyện sau’

Linh Khởi từ xa thấy Linh Nhi trở về liền mừng rỡ bước đến chỗ cô, khi nói chưa dứt câu thì lại bị Linh Nhi ngắt đi. Thấy được trên tay muội muội của mình là Lãnh Mạc, nhất thời hốt hoảng khi thấy cậu trong tình trạng này.

‘Diệp Tu đại nhân, lập tức mời gọi Mộ Dung lão đến liều trị liệu khẩn cấp!’

‘Được’

Không chần chừ khi thấy cậu như thế này, Linh Khởi kêu gọi Diệp Tu phía sau mời vị luyện dược sư Mộ Dung đến lều trị thương. Diệp Tu gật đầu, lập tức quay người đi thật nhanh để tìm người này.

‘Lãnh Mạc, đệ đã làm rất tốt rồi’

Khoảng vài khắc sau, Diệp Tu cùng 1 vị lão nhân phía sau có lẽ chính là vị luyện dược sư tên Mộ Dung mà Linh Khởi đã nhắc đến, 2 người liền đi vào lều trị thương. Trên giường bệnh, Lãnh Mạc vẫn cứ nằm đó mà không có chút biến chuyển gì cả, đôi mắt vẫn cứ khép lại như thế, bên cạnh còn có Linh Nhi đang ngồi chăm sóc cậu.

‘Mộ Dung đã đến rồi, Linh Nhi tiểu thư hãy tránh qua 1 chút để y xem tình hình của Lãnh Mạc’

‘Đ…được’

Linh Nhi theo lời Diệp Tu tránh qua 1 bên, vị Mộ Dung bước đến, ánh mắt nhìn sơ qua 1 chút rồi lấy tay đặt lên giữa ngực của Lãnh Mạc. Mộ Dung truyền đấu khí của bản thân vào cơ thể của cậu để cảm nhận bên trong cơ thể, lúc sau thì y lấy tay ra, vuốt ve bộ râu dài 1 chút như đang suy nghĩ gì đó rồi đảo mắt nhìn về phía Linh Nhi.

‘Đấu khí của tông phó gần như là cạn kiệt nhưng vẫn ổn, linh hồn lực vẫn còn, chỉ là cơ thể chịu áp lực của đại chiêu lúc nãy quá lớn, ảnh hưởng mạnh đến thể lực, kinh mạch lẫn tâm thần nên giờ ngài ấy mới rơi vào tình trạng này’

Vị Mộ Dung nói ra tình trạng của Lãnh Mạc 1 chút, Linh Nhi và Diệp Tu đều hiểu được chuyện này. Đại chiêu đó thật sự ảnh hưởng trực tiếp đến nhục thể của cậu, nếu vì không phải có dị hỏa hộ thể thì tình trạng này của Lãnh Mạc còn thê thảm hơn rất nhiều. Nói cho cùng, Phật Nộ Hỏa Liên là 1 con dao 2 lưỡi, nếu không cẩn thận thì cả người thi triển cũng có thể chết sau khi xuất ra nó.

‘Vậy có cách nào chữa cho đệ ấy không?’

‘Tiểu thư đừng lo, Mộ Dung ta sẽ chữa trị cho tông phó dù bất cứ giá nào đi nữa. Giờ 2 người hãy ra ngoài 1 chút sau khi ta chữa trị xong thì hẳn vào’

Câu này của Mộ Dung ắt có thể tin tưởng được, Diệp Tu cùng Linh Nhi gật đầu 1 cái rồi đi ra khỏi lều. Khi bọn họ đã đi, Mộ Dung sắc mặt âm trầm lấy ra 1 viên đan dược đưa vào miệng Lãnh Mạc, viên đan này là Phục Hồi Đan đặc chế từ đan phương của cậu, cực kỳ hiệu quả lúc này đối với tình trạng hiện giờ. Khi cho Lãnh Mạc uống đan dược xong, Mộ Dung không chần chừ liền bắt đầu quá trình chữa trị của cậu.

1 canh giờ trôi qua, đại quân liên minh lúc này đang nghỉ ngơi cùng Thương Vân quân khi đã tiêu diệt toàn bộ quân địch, mang lại chiến thắng cho liên minh. Toàn bộ đầu lĩnh của Thiên Thế Tông đều đã chết thì ắt những kẻ tàn dư còn lại sẽ tự động giải tán hoặc bước lên con đường trả thù. Nhưng dù lựa chọn nào đi nữa thì liên minh sẵn sàng đón tiếp bọn chúng.

‘Đã lâu không gặp, Vong Tình!’

‘Ừm, đã lâu không gặp, ta không nghĩ cô còn nhớ ta a’

‘Hừ, sao không nhớ được chứ, hảo tỷ muội!’

Tại trước lều của thống lĩnh, Linh Khởi gặp được Vong Tình liền vui mừng khôn xiết. 2 người cười cười nói nói với nhau rất thân mật, điều này chứng tỏ giữa 2 người có quan hệ rất mật thiết, cũng vì thế mà có thể nhờ vả được y đến giúp đỡ.

‘Ồ, lại đột phá rồi à?’

‘Đúng vậy, 1 tháng trước khi cô liên lạc cho ta thì đã là bát tinh Đấu Hoàng rồi, nói vậy chứ đột phá cũng không dễ dàng gì. Cơ mà Linh Khởi, 1 năm đột phá 2 tinh thì không phải là tầm thường đâu’

‘Hắc hắc, quá lời rồi’

Linh Khởi khá bất ngờ trước thực lực của Vong Tình khi lại tăng thành bát tinh Đấu Hoàng, tuy chỉ kém y 1 tinh nhưng đột phá lên bát tinh thì cũng không phải dễ dàng gì.

‘Vong Tình tỷ?!’

Linh Nhi đột ngột xuất hiện, Linh Khởi và Vong Tình liền đảo mắt nhìn về hướng của cô. Vong Tình liền mỉm cười, bước đến gần Linh Nhi.

‘Phải tỷ đây, đã lâu không gặp, Linh Nhi’

‘Vâng….’

Vong Tình đặt tay của cô lên đầu Linh Nhi rồi xoa xoa, có lẽ Linh Nhi cũng quen biết người này, và có khi còn mật thiết hơn cả Linh Khởi.

‘Tu vi của muội…..tăng rồi?!’

Đột nhiên Vong Tình trở nên bất ngờ trước tu vi hiện tại của Linh Nhi. Nếu như không lầm thì cô đã được kể lại rằng Linh Nhi đã không thể tu luyện đấu khí được, vài năm chỉ dừng ở Đại Đấu Sư. Nhưng tại sao bây giờ lại là Đấu Vương?

‘Là do Linh Nhi bị mắc 1 biến chứng. Cái biến chứng này khiến cho muội ấy không thể tu luyện đấu khí được nhưng đã được tông phó của Bích Ngân Tông ta chữa trị rồi, còn tặng muội ấy 1 cái công pháp cao cấp nữa kìa’

Linh Khởi đứng ra giải thích sơ lượt cho y nghe. Nghe xong, Vong Tình càng bất ngờ hơn, không ngờ Linh Nhi lại mắc biến chứng như thế, mà còn đã được chữa trị bởi tông phó Bích Ngân Tông. Cả công pháp cao cấp cũng tặng miễn phí. Vậy thì vị tông phó kia rốt cục là người như thế nào?

‘Có phải người đã mang lại chiến thắng cho liên minh không? Người này ta nghe được rất nhiều quân lính và đệ tử bàn tán’

‘Đúng vậy, là 1 siêu việt thiên tài thực lực nhất tinh Đấu Tông đã có thể đối chiến và hủy diệt 1 cái lục tinh Đấu Tông. Người này còn có 3 Đấu Tông khác bên cạnh a’

Nghe được những điều này từ Linh Khởi, Vong Tình không khỏi rùng mình 1 cái. Nhất tinh Đấu Tông đã có thể giết chết lục tinh Đấu Tông, điều này thật sự quá nghịch thiên! Khoảng cách giữa 2 tinh khi là Đấu Tông đã khó có thể đối chiến rồi, mà cái này là cách đến 5 tinh mà có thể trực tiếp giết được thì quá biến thái đi. Lại còn có 3 Đấu Tông khác bên cạnh, như thế cả Thương Vân quân của y cũng chưa chắc đánh lại.

‘Tông chủ, Linh Nhi, Mộ Dung đã chữa trị cho Lãnh Mạc xong rồi’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.