Ads
Cấm địa Nơi này phi thường kỳ diệu.
Có dãy núi, có hồ nước, có cung điện đổ nát, có hoa cỏ đã chết héo.
Chỉ là, tất cả vật chất cảnh quan đều bồng bềnh trong hư không âm u, không nhìn thấy trăng sao, như là bị tầng tầng sương mù chặn lại.
Tinh vực hư không Ở phía trước, có ba dãy núi cực lớn, phẳng lỳ như bị cắt, yên lặng bồng bềnh ở đó, trên ba ngọn núi có mấy tòa cung điện đã đổ nát, thành phế tích, trên núi không có sinh mệnh ba động, chỉ có cây cối đã chết héo và hoa cỏ đã mục nát.
Ba dày núi này cực lớn, nhìn thoáng qua th giống như ba khối đại lục, lướt qua ba dãy núi, nhìn về phía sau, có thể thấy được một mảng đại hải cuồn cuộn, đại hải cũng bồng bềnh ở trên trời, bên trong còn có không ít hòn đảo.
Chỗ xa hơn phía sau Hòn đảo được sương mù màu xám bao phủ, không thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong.
Bất luận là trên dãy núi hay là trong hải dương, hoặc là hư không chỗ cho đang đứng, chung quanh tựa hồ có đủ loại trận pháp, cấm chế, kết giới tồn tại, có cái là thiên nhiên tạo thành, có cái có dấu vết do con người tạo ra.
Thạch Nham đứng trên một ngọn núi, nhìn về phía xa, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Bởi vì hắn cảm thấy được, trong khe hở hẹp ở giữa ba dãy núi có năng lượng ba động phi thường khủng bố, tựa hồ có cấm chế vô hình tồn tại, mà khí tức của Tạp Thác thì từ trên một hòn đảo phía sau biển lớn truyền tới.
Nhíu mày, hắn bay tới chỗ khe hở của ba tòa núi.
Vô số lôi đình từ trên trời đánh xuống, đan thành lưới điện dày đặc bên trong khe hở của ba ngọn núi.
Thần thể của hắn dưới sự bao phủ của vô số lưới điện, vô số đạo lôi xà thô dày quấn tới, ý đồ muốn đánh chết hắn.
Sắc mặt khẽ biển, một dòng thần thức ùa vào thiên hỏa tế đài.
Diệt Thể Lôi Viêm lặng lẽ chui ra, hóa thành một đạo lôi điện bắn ra, ở trước ngực hắn phóng xuất ra lôi điện từ trường mãnh liệt.
Tia chớp Đầy trời dưới sự dẫn dắt của Diệt Thể Lôi Viêm, đều đột nhiên thay đổi phương hướng, lướt qua bên cạnh hắn, bắn ra phía sau.
"Tình huống thế nào?" Hắn truyền tin cho Diệt Thể Lôi Viêm.
" Thiên địa lôi điện trường rất cường đại, bên trong có ý cảnh lạ lẫm, ta không thể hấp thu, chỉ có thể thay đổi phương hướng công kích của chúng." Diệt Thể Lôi Viêm cũng như là bị chấn động, không khỏi tiếc nuối nói: "Đúng là đáng tiếc, cặn trong lôi điện rất nhiều, bằng không ta vẫn có thể hấp thu. Nếu có thể hấp thu những lôi điện này, ta có thể tiến hóa một giai, à, đáng tiếc."
"ừ, khống chế phương hướng của lôi điện cho ta, ta muốn đi qua."
Truyền ra Truyền ra, nhìn Diệt Thể Lôi Viêm không ngừng phóng thích khí tức độc đáo của nó, làm lệch phương hướng của lôi điện, Thạch Nham nhảy vào trong lưới lôi điện, từ trong khe hở giữa ba ngọn núi hiện lên.
Bốp bốp bốp.
Chấn động khủng bố nổ ra bên cạnh người hắn, một đạo tia chớp màu tím từ trên trời giáng xuống, khi sắp tới đỉnh đầu hắn thì lập tức lách đi.
Lôi điện màu tím đó không giống với những lôi đình xuất hiện lúc đầu, không ngờ là theo linh hồn tế đài của hắn mà đến, tựa hồ chuyên phá thần hồn, vào một khắc lôi điện màu tím hiện ra, thần hồn của hắn cũng nổi lên sự bất an mãnh liệt.
" Thật đáng sợ!"
Diệt Thể Lôi Viêm cũng hoảng sợ: "Bên trong lôi điện vừa rồi là sét diệt hồn, chỉ cần là sinh mệnh có linh hồn ý thức, một khi tới gần đều sẽ trở thành mục tiêu oanh tạc. Cũng may ngươi có ta, bằng không, thần hồn của ngươi cũng không chịu nổi, sẽ trực tiếp vẫn diệt."
Thạch Nham nghe hắn nói như vậy thì vẻ mặt cũng nghiêm lại.
Cấm địa của Thần Phạt chi địa quả nhiên hung hiểm, chẳng trách tam đại thế lực mấy lần bao vây tiễu trừ cũng không thể diệt hết được lược đoạt giả, bản thân thì lại tổn thất thảm trọng.
Lược đoạt giả có thể đứng vững nhiều năm, trừ dựa vào Phí Lan che chở cho Thiên Phạt thành ra, vô số cấm chế chung quanh mới là nơi bọn họ dùng để sinh tồn, bọn họ quen thuộc với những cấm địa này, trải qua vô số năm tháng, đã thăm dò được rất nhiều đặc tính của cấm địa, tiến tới có thể né tránh.
Tam đại thế lực không quen thuộc với nơi này, mạo muội xâm nhập, vô ý sẽ bị lực lượng của cấm địa nhàm vào, có thể ngay cả cường giả Nguyên Thần cảnh cũng sẽ táng thân.
Đây cũng là vì sao vô số cuồng nhân của Liệt Diễm tinh vực, sau khi phạm tội, không còn chổ ẩn thân đều sẽ tới Thần Phạt chi địa.
Chỉ cần trốn trong loại cấm địa này, thần thức của cường giả không thể dò được, mạo muội tiến vào thì giống như là tiến vào mê cung, chẳng những không tìm được người, ngược lại sẽ bị đủ loại cấm chế, kết giới bắn giết.
Nơi này phi thường quỷ dị nguy hiểm, chỗ nào cũng có kết giới cấm chế, không cẩn thận sẽ gặp họa.
" Lôi điện chi lực thì ta còn có thể hỗ trợ ứng phó một chút, lực lượng khác giết tới thì ta đành lực bất tòng tâm." Diệt Thể Lôi Viêm nhắc nhở.
Từ sau khi ở thiên hỏa tế đài của Thạch Nham có được không ít lợi ích, nó thành thật an phận rồi.
Nó cũng không đòi ly khai nữa, thông qua sự tẩm bổ của tinh thần hồn niệm của Thạch Nham, nó đã có thể tiến hóa, lần trước lực tinh từ linh hồn tế đài của Thạch Nham tràn ra, các thiên hóa đều cắn nuốt, đạt được tiến hóa. Đi cùng với Thạch Nham sẽ không phải lo lắng bị hấp thu dung hợp, còn có thể thông qua lực lượng của hắn để làm lớn mạnh bản thân, đem hình thái sinh mệnh của mình tiến hóa tới độ cao mới, nó còn gì mà bất mãn?
Đã không có khúc mắc, Diệt Thể Lôi Viêm coi thiên hòa tế đài trở thành nơi ở của mình, tất nhiên cũng sẽ thật tình giúp Thạch Nham, không muốn hắn gặp chuyện không may.
"ừ, ta biết phải làm như thế nào." Thạch Nham gật đầu, truyền ra niệm đầu, sau khi lướt qua lưới lôi điện, để Diệt Thể Lôi Viêm trở về thiên hỏa tế đài.
Hắn cũng lướt qua ba tòa núi, đi tới một mảng đại hải phía sau, nhìn những hòn đảo lớn nhỏ trong hải dương bồng bềnh phía trước.
Hải dương bồng bềnh trên hư không không rơi, hòn đảo thì di động trên hải dương, nhìn thoáng qua, hắn còn tưởng mình đã trở về Vô Tần hải, có một loại cảm khái khó nói.
Nhưng mà cảm khái này vừa sinh ra, một cỗ ý cảnh đau thương kỳ diệu phút chốc từ trên một ngọn núi phía sau truyền đến, xộc vào linh hồn tế đài của hắn, ùa vào thức hải của hắn, khiến hắn lâm vào sầu não.
Ý chí Cứng rắn bỗng nhiên trở nên mềm yếu, nhuệ khí mất hết, ngay cả lực lượng trong cơ thể tựa hồ cũng lưu động trì trệ, cả người nổi lên cảm giác mỏi mệt, chỉ muốn đứng tịa chô, vĩnh viễn không nhúc nhíchỂ
Khí tức cực lạnh từ đỉnh đầu quán chú xuống, chui vào thức hải.
Cảm giác cực lạnh nổi lên, suy kiệt dần dần bị suy kiệt đột nhiên một lần nữa ngưng luyện lại.
Vẻ mặt kinh sợ nhìn về phía ngọn núi phái sau, hai mắt hắn bắn ra thần quang, nhìn về phía một cung điện phế tích trên núi, phát hiện chổ đó có đại trận tàn phá, cỗ ý cảnh đau thương đó là từ đại trận đó truyền ra, ảnh hưởng tới ý thức và tâm linh của hắn.
Hắn đối với cấm địa bên ngoài Thần Phạt chi địa, bỗng nhiên có cảm giác sợ hại, mới tiến vào chưa được một khắc, hắn đã tháy được hai chổ kỵ diệu, thiếu chút nữa thì bị cướp lấy tâm chí, bị lôi điện hủy diệt thần hon.
Quả nhiên đáng sợ!
Lược đoạt giả có thể đứng sừng sững mấy vạn năm không ngã trong Liệt Diễm tinh vực, tuyệt đối không phải là may mắn, các cấm địa đó là tiền vốn để là bọn họ có thể tranh đấu với tam đại thế lực.
Nếu đám lược đoạt giả Phong Khả thông qua tinh đồ tìm kiếm được một chỗ tinh vực mới, đạt được vô số vật tư và mười Sinh mệnh chi tinh, mà thăm dò một mảng tinh vực đó phải đi qua vô số cấm địa, chẳng phải là khiển Phong Khả bọn họ có được những tấm chắn thiên nhiên có?
Như vậy, cho dù là tam đại thế lực phái cường giả tới đây, không quen với sự hung hiểm của cấm địa, cũng sẽ chết thảm trọng, không thể uy hiếp bọn họ.
Dựa theo suy nghĩ này mà phỏng đoán tiếp, hắn thật sự tin rằng, về sau lược đoạt giả sẽ dựa vào tân tinh vực để trở thành một cỗ lực lượng chí cường của Liệt Diễm tinh vực, không còn e ngại sự uy hiếp của tam đại thế lực.
Hít sâu một hơi, hắn mạnh mẽ ngăn chặn ý muốn thăm dò trận pháp tàn phá, đi tới hòn đảo phía trước, thần hồn tỏa định phương hướng của Tạp Thác.
Ý cảnh Đau thương rất có thể là ý chí của lực lượng áo nghĩa của cường giả đã vẫn lạc hình thành, là cường giả tử vong thần chi lĩnh vực dùng phương thức dùng diễn biến mà thành, trước đó hắn cũng được nghe nói, nhưng chưa tận mắt thấy.
Cảnh giới Đạt tới cảnh giới thâm sâu, sau khi thần thể và linh hồn tế đài vẫn diệt, có xác suất để thần chi lĩnh vực diễn biển, áo nghĩa chủ tu của hắn sẽ dùng phương thức ý cảnh để bảo tồn.
Nếu có người tu luyện một loại lực lượng áo nghĩa đồng dạng với hắn, có thể tìm được khu vực hắn vẫn lạc, lĩnh ngộ ý cảnh của hắn, sẽ khiến lực lượng áo nghĩa của mình được tinh luyện, hiểu rõ chỗ tinh diệu của loại lực lượng áo nghĩa này, tiến tới đột phá bản thân.
Đáng tiếc, lực lượng áo nghĩa Thạch Nham tu luyện không có khả năng dung hợp với loại áo nghĩa cảm xúc này, cũng vốn không định quay lại để lĩnh ngộ.
Khi hắn bay tới hải dương phía trước, trong lòng đã có minh ngộ, mắt lấp lánh.
Hắn bỗng nhiên ý thức được, đủ loại, lượn lờ gần Thần Phạt chi địa. vào rất nhiều năm trước nhất định ẩn chứa bí mật cực lớn. Dây núi, hồ nước, cung điện tàn phá, ý cảnh trường sau khi cường giả vân lạc dùng thần chi lĩnh vực diễn biển ra, cấm chế, kết giới thiên nhiên, nơi đây có lẽ trước kia không phải hoang vắng như vậy, ngược lại, nhất định là phi thường náo nhiệt, có rất nhiều cường giả hoạt động.
Mang suy nghĩ này, hắn một lần nữa nhìn lại cấm địa, phát hiện rất nhiều hình thái quỷ dị của cảnh vật, tựa hồ cũng có đáp án.
Bất luận là núi, hồ nước hay là cung điện tàn phá, chắc rất lâu trước đều là một hoặc là nhiều đại lục.
Bởi vì bởi vì đại lục nổ mà tách ra thành vô số khối nhỏ, mới dần dần hình thành cảnh tượng hiện giờ, trên đại lục cổ đó, có rất nhiều có rất nhiều cường giả, có rất nhiều khu vực được thiết trí kết giới cấm chế, bởi vì đại lục vỡ nát, mới trở nên tàn phá không được đầy đủ, phân tán trên tinh không của Thần Phạt chi địa.
Đại lục Vỡ nát, những ngọn núi hồ nước được tạo thành cũng có đáng sợ, cấm chế đáng sợ như vậy tồn tại, có trường ý cảnh do thần chi lĩnh vực của cường giả diễn biến ra, đại lục đó trước khi bạo toái là Sinh mệnh chi tinh cấp bậc gì? Phồn hoa tới cỡ nào? Có bao nhiêu võ giả cường hãn thần bí?
Thạch Nham chau mày, kinh hãi không thôi, bỗng nhiên cảm thấy trong cấm địa của Thần Phạt chi địa có lẽ sẽ có rất nhiều điều kỳ diệu.