Gần trăm chiến hạm, như từ nước thép đổ mà
thành, cả vật thể sáng bóng sắc bén, giống như Huyết Mâu sắc bén.
Tên của chiến đội cũng là Huyết Mâu. Hung lệ
chi mâu của Thần Quang, đội trưởng Tát Na là linh hồn chi thị huyết chi mâu
này, một thế hệ cường giả mới hung danh hiển hách Mã Gia tinh vực.
Từng chiếc chiến hạm của Huyết Mâu hạm đội,
giống như tản ra tấm lưới lớn đem Chiến Minh Tật Phong chiến bộ trói chặt. Những
võ giả Thần Quang kia đến từ chủng tộc khắp nơi, khí tức lạnh lẽo hung lệ, hiển
nhiên đều là nhân vật tàn nhân hàng năm chinh chiến, lúc này đều là lạnh lùng
nhìn chăm chú vào võ giả Tật Phong chiến bộ.
“Tát Na!” Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tâm
Nghiên hơi đổi, trầm mặc một chút, nói: “Ta từng nghe ngươi. Ngươi là con nuôi
của chủ nhân Thần Quang, Huyết Mâu hạm đội chi chủ, cường giả thanh niên nổi tiếng
của Mã Gia tinh vực, một thanh hung khí của Thần Quang”.
Sắc mặt thanh niên phát lạnh, lạnh nhạt
nói: “Lãnh địa của U Ảnh tộc là vật vô chủ, Chiến Minh các ngươi có thể cướp,
chúng ta tương tự có thể. Ở Ám Ảnh Quỷ Ngục, tất cả lấy lực lượng nói chuyện,
chúng ta sẽ dựa theo quy tắc”.
“U Ảnh tộc cùng Chiến Minh chúng ta giao
phong nhiều năm, chúng ta hao phí vô số tâm tư đối phó cái dị tộc này, nếu rốt
cuộc đem khu trừ, Thần Quang các ngươi lập tức tham gia vào, không cảm thấy
không biết xấu hổ một chút?” Hạ Tâm Nghiên âm thầm cắn răng.
“Khu trừ U Ảnh tộc, cũng tuyệt không phải
là Chiến Minh các ngươi, đừng nói đường hoàng.” Tát Na khẽ nhíu mày, không
khách khí nói: “Năm đó lúc Chiến Minh ngươi mới đến Ám Ảnh Quỷ Ngục, cũng hai
bàn taỵ trắng, các ngươi thu hoạch tất cả đều là thông qua chinh chiến đoạt lấy
mà đến. Chúng ta Thần Quang nay sở làm, cùng các ngươi không có phần đừng, đừng
lấy đại nghĩa đến áp, rất không thú vị, cũng quá không biết cái gọi là”.
Võ giả Huyết Mâu hạm đội của Thần Quang gần
ngàn, Tật Phong chiến bộ bên này chỉ có khoảng ba trăm người, số lượng rõ ràng ở
hoàn cảnh xấu, nay bị vây chặn, một khi giao chiến, thua chính là đương nhiên.
Thủ lĩnh đối phương là Tát Na, thanh niên
cường giả nổi tiếng Mã Gia tinh vực, danh tiếng xa ở trên Đô Lâm. Huyết Mâu hạm
đội của Thần Quang cũng là chiến đội cường hàn thanh danh truyền xa, so với Tật
Phong chiến bộ còn lợi hại hơn. Đối phương lúc nàỵ bày ra lực lượng, đã là tính
áp đảo, không biết trong bóng tối còn ẩn giấu càng nhiều chuẩn bị ở sau hay
không.
Hạ Tâm Nghiên không ngu dốt, vừa thấy tư thế
của đối phương, liền biết lần này sợ là không được yên ổn.
“Tính các ngươi hung hăng, về sau chúng ta
lại tính sổ, đi!” Nàng trầm ngâm mấy giây, bỗng nhiên quát khẽ.
Võ giả của Tật Phong chiến bộ, từng người sắc
mặt âm phách, cũng biết trận này không ổn, đều theo lời chuẩn bị điều hành chiến
hạm rút lui.
Bốp bốp bốp!
Những chiến hạm kia của Huyết Mâu chiến hạm
đột nhiên truyền đến hào quang chói mắt, như lưu tinh đan xen, đem đường mọi
người tiến lên phong bể.
Từng gã võ giả Thần Quang sắc mặt băng lạnh,
lực lượng áo nghĩa trên người bắt đầu khởi động, một bộ bộ dáng vận sức chờ phát
động.
Sắc mặt Hạ Tâm Nghiên kịch biến: “Tát Na,
ngươi muốn làm gì?”
Nàng đã nhìn ra, đối phương không tính thả
bọn họ rời khỏi, tình thế hỗn loạn vượt qua nàng dự kiến, làm cho nàng sinh ra
một loại cảm giác
“Thỉnh cầu các vị lưu lại nghỉ một chút.”
Tát Na vẻ mặt lạnh nhạt: “Nghe nói tiểu thư cực được minh chủ Chiến Minh coi trọng,
chúng ta muốn thông qua tiểu thư cùng Chiến Minh hảo hảo nói chuyện, có lẽ có
thể không cần huyết chiến, cũng có thể giải quyết những quặng tinh U Ảnh tộc
lưu lại kia”.
Lời vừa nói ra, toàn bộ võ giả của Tật
Phong chiến bộ đều mặt đỏ tai hồng, lửa giận tăng vọt.
Bọn họ nghe hiểu, Tát Na đây là muốn kẹp
hai bên Hạ Tâm Nghiên uy hiếp minh chủ Chiến Minh, buộc Phong Hàn kia thừa nhận
quặng tinh U Ảnh tộc lưu lại sở hữu, sắc mặt mọi người một đám trở nên cực kỳ
khó coi hẳn lên.
Hạ Tâm Nghiên thân thể mềm mại khẽ run, một
cỗ hiểu ra ánh vào trong lòng, thất thanh duyên dáng gọi to: “Tát Na, ngươi là
sớm có dự mưu đi?”
“Không sai, ở đây chờ tiểu thư lâu rồi.”
Tát Na ngữ điệu phát lạnh, vậy mà không che che dấu dấu, dễ dàng thừa nhận.
Thấy hắn không kiêng dè, lập tức liền nói
rõ tình huống, Hạ Tâm Nghiên ngược lại trầm mặc xuống. Nàng dần dần bình tĩnh,
nhìn quanh bốn phía, đang âm thầm cân nhắc cái gì.
“Nhắc nhở các ngươi một tiếng, trừ ta, nơi
đây còn có một tiền bối Thủy Thần nhất trọng thiên của Thần Quang chúng ta.”
Tát Na khẽ nhíu mày, giống như nhìn ra nàng nghĩ những gì, nói: “Đừng ý đồ chọc
giận ta, cũng đừng ý đồ trùng kích. Tật Phong chiến bộ các ngươi tuy mạnh,
nhưng ta tin tưởng Huyết Mâu đủ để phá hủy các ngươi”.
Vừa nghe con cornột gã Thủy Thần, Hạ Tâm
Nghiên rốt cuộc biến sắc, lộ ra vẻ suy sụp bất đắc dĩ.
Cường giả Chiến Minh cũng đều trâm xuông,
nhìn chăm chú lẫn nhau một cái, đều bảo trì trầm mặc.
“Hắn vốn là vì Phong Ngôn tiền bối mà đến,
không nghĩ tới Phong Ngôn tiền bối lại không ở trong các ngươi, trái lại là tiết
kiệm cho chúng ta không ít công phu.” Tát Na lạnh giọng giải thích.
“Chúng ta có thể về chiến hạm nghỉ ngơi chứ?”
Ánh mắt Hạ Tâm Nghiên ảm đạm, thanh âm mỏi mệt nói.
“Có thể.” Tát Na vẫn như cũ ngữ điệu phát lạnh:
“Chỉ cần không thử khiêu chiến giới hạn của chúng ta, chúng ta sẽ không cho các
ngươi quá nhiều ước thúc. Ngươi là người thông minh, hẳn là biết làm như thế
nào”.
Tật phong nhung bộ này võ giả, sắc mặt khó
coi đều phản hồi chiến hạm, biến mất ở chiến hạm giáp bản, vào chiến hạm các
phòng.
Tát Na lạnh lùng nhìn, đợi võ giả Chiến
Minh lần lượt biến mất ở trong chiến hạm mới nâng cánh tay làm một cái dấu tay,
những cường giả Thần Quang Huyết Mâu hạm đội kia âm thầm điều khiển chiến hạm,
cùng Tật Phong chiến bộ vẫn duy trì khoảng cách mấy ngàn thước, có thể phòng ngự
rất tốt, lại sẽ không ngoài ý muốn xảy ra xung đột gì.
Tát Na lại lần nữa ngồi ngay ngắn ở đỉnh
núi khổng lồ, chẳng qua lần này lấy ra một miếng âm thạch, tựa như đang cùng
người nào đó của Thần Quang trao đổi cái gì.
“Tát Na người này rất mạnh.”
Trong phi điểu chiến hạm, Hạ Tâm Nghiên
nhíu chặt mày ngài, buồn bã nói: “Người này là một thanh hung khí của Thần
Quang, là con nuôi của chủ nhân Thần Quang, nghe nói từng ở Viêm Mạc phía nam Mã
Gia tinh vực khổ tu nhiều năm. Viêm Mạc nóng vô cùng, rất nhiều tộc nhân Viêm tộc
đều sẽ đi qua tu luyện. Thần Quang sở dĩ cùng Viêm tộc giao hảo, cũng là bởi vì
Tát Na người này ở trong Viêm Mạc, cùng rất nhiều nhân vật quan trọng của Viêm
tộc lui tới chặt chẽ. Tát Na ở Thần Quang nhiều năm, vì Thần Quang diệt trừ
không biết bao nhiêu thế lực, phi thường hung ác”.
Vài tên hư thần võ giả của Tật Phong chiến
bộ đều là cau mày thật sâu, hết đường xoay xở.
“Bọn họ kèm hai bên tiểu thư uy hiếp minh
chủ, quả nhiên là tính kế tốt. Minh chủ... Rất có thể đi vào khuôn khổ.” Một gã
võ giả Chiến Minh nhìn Hạ Tâm Nghiên nói.
Mọi người đều biết Phong Hàn đối với Hạ Tâm
Nghiên có thể nói thương yêu không phân rõ phải trái, vì Hạ Tâm Nghiên tu luyện
cảnh giới, Phong Hàn quả thực chính là không tiếc mọi giá.
Mới bắt đầu, mọi người chỉ cho rằng Phong
Hàn điên cuồng mê luyến nàng, nhưng dần dần từ chi tiết phát hiện sự thật cũng
không phải là như thế. Phong Hàn đối với Hạ Tâm Nghiên loại tỉ mỉ che chở này,
đó là huynh trưởng cưng chiều đối với tiểu muội không thể nói lý. Bọn họ đều
tin tưởng, Thần Quang lấy Hạ Tâm Nghiên uy hiếp Phong Hàn quả nhiên là tìm đúng
phương hướng, Phong Hàn nhất định sẽ đi vào khuôn khổ.
“Thực sự Thủy Thần cường giả ngủ đông rồi?”
Hạ Tâm Nghiên thở dài một hơi, không khỏi hỏi Thạch Nham.
Những Chiến Minh võ giả kia cũng đều nhìn về
phía hắn.
Trên đường hư không thông đạo hướng tới U Ảnh
tộc, Thạch Nham đã dùng năng lực của mình chứng minh, bất luận ở dưới tình huống
gian nan cỡ nào, hắn luôn có phương pháp tinh diệu giúp mọi người thoát thân.
Cùng Ma tộc, Yêu tộc, Dược Khí Các giống
nhau, nay những võ giả Tật Phong chiến bộ kia đi theo Hạ Tâm Nghiên, cũng đều
phát ra tin cậy hắn từ trong lòng, đều vẻ mặt chờ mong, hy vọng Thạch Nham có
thể cho mọi người một cái hy vọng, giúp bọn họ thoát khỏi khốn cảnh.
“Thực có một gã Thủy Thần...”, Thạch Nham
nghiêm túc gật đầu, cười khổ nói: “Ngay tại trong dãy núi dưới thân Tát Na kia
tĩnh tọa. Sinh mệnh dao động cường hãn kia, so với cái gì đều có sức thuyết phục
hơn”.
Lời vừa nói ra, mọi người đều sắc mặt trầm
trọng hẳn lên.
“Thạch Nham, ngươi, ngươi tu luyện không
gian áo nghĩa, có thể hay không?” Hạ Tâm Nghiên bỗng nhiên nhớ tới cái gì, vội
vàng dò hỏi.
“Để cho ta thử một lần.” Cười nhạt, hắn nhắm
hai mắt lại, yên lặng vận chuyển áo nghĩa, ý đồ tìm không gian tiết điểm.
Đột nhiên, từ trong ngọn núi dưới thân Tát
Na kia trào tới một cỗ khí tức lạnh lẽo hung tàn giống như băng lạnh. Khí tức
kia xông lên tầng mây, vậy mà đuổi kịp một luồng linh hồn ý thức của Thạch
Nham, đem nháy mắt đông lạnh.
Lông mày hiện ra băng long lanh, cả người
Thạch Nham rùng mình một cái, ý thức chợt thu nạp, quát khẽ: “Có người ngăn cản,
là tên Thủy Thần ngủ đông dưới lòng đất kia. Hắn đang vận dụng lực lượng phong
tỏa tin tức chúng ta đi ra, làm cho chúng ta không thể mượn dùng âm thạch kết nối
bên ngoài, thần thức của ta vừa độn đi, hắn đã lập tức tới chặn lại. Ta không
thể tìm được không gian tiết điểm, tiến tới xây dựng một cánh cửa không gian.
Mọi người đều bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Tên cảnh giới Thủy Thần nhất trọng thiên
kia, chỉ là ngăn trở thần thức của Thạch Nham bay khỏi, không có ý tứ muốn làm
hắn bị thương nặng, bằng không, hắn không có khả năng dễ dàng như vậy đem ý thức
một lần nữa thu hồi.
“Tạm thời yên lặng xem nó biến hóa đi.” Hạ
Tâm Nghiên suy nghĩ một chút, phát hiện cũng không có cách dễ làm, chỉ có thể
trấn an mọi người như vậy.
Võ giả Chiến Minh thở dài, cũng chỉ có thể
đáp ứng, một bụng nghẹn khuất.
Bọn họ tự nhiên biết bị Thần Quang chơi rồi.
Đối phương có ý định muốn tính kể bọn họ, điều tới cường hãn lợi hại như vậy,
chính là vì giữ Hạ Tâm Nghiên, dùng để cưỡng bức Phong Hàn, làm cho Phong Hàn
nhường ra những mạch khoáng mỏ vô chủ kia của U Ảnh tộc.
Biết rõ mục đích của đối phương, lại không
có cách nào chống lại ứng đối, loại cảm giác này thật không thoải mái.
Thạch Nham, Hạ Tâm Nghiên một lần nữa trở về
tầng ngoài của chiến hạm, âm thầm tỉ mì tìm hiểu tình trạng xung quanh, thật cẩn
thận bắt giữ cơ hội, muốn nhìn một cái có khả năng hay không mượn dùng địa thể
thoát thân.
Thân Quang Tát Na trước sau ngôi ngay ngăn
trên mỏ thân tinh, vân không nhúc nhích, thường thường lợi dụng âm thạch trao đổi
vài câu, tựa như đang cùng Chiến Minh đàm phán chi tiết, thương thảo vấn đề kĩ
càng.
Một ngày này, một chiếc Thần Quang chiến hạm
từ bầu trời hiển hiện ra. Chiến hạm kia cả vật thể từ tinh thể kỳ lạ màu tím
rèn luyện mà thành, trong suốt rực rỡ, lưu quang đầy màu, giống như một khối thủy
tinh tím cực lớn từ trên trời giáng xuống.
Rất nhiều võ giả Thần Quang vừa nhìn thấy
chiến hạm thủy tinh tím kia, đều vẻ mặt chấn động, ánh mắt không khỏi cực nóng
hẳn lên, cười châu đầu ghé tai lẫn nhau.
Tát Na ngồi ngay ngắn hồi lâu, nhìn chiến hạm
thủy tinh màu tím kia từng chút hạ xuống dưới, khuôn mặt phát lạnh kia cũng ít
có tràn ra vẻ tươi cười, chợt đứng lên, hướng chiến hạm thủy tinh tím kia đi
đón.
“Ồ, Thần Quang lại có đại nhân vật tới rồi?
Bọn họ đối với chúng ta thật đúng là coi trọng...” Một gã võ giả Chiến Minh mỉa
mai nói: “Đến nỗi như vậy sao, cần dùng bao nhiêu lực lượng mới có thể yên
tâm?”
“Người tới hẳn là thân phận rất tôn quý,
ngay cả Tát Na cũng chủ động đi lên đón, gia hỏa kia, vậy mà còn nở nụ cười, mẹ,
tới là người nảo?”
“Giống như, là nữ thần...”
Mọi
người nói thầm, lại chưa phát hiện bên cạnh sắc mặt Thạch Nham cực kỳ quái dị,
trong ánh mắt sáng bóng như ngọn lửa, không ngừng lóe ra.