Sát Thần

Chương 333: Chương 333: Điên cuồng




Trên hòn đảo lẻ loi.

Thạch Nham thản nhiên ngồi ngơ ngẩn nhìn về phía đông, ánh mắt trống rỗng, vẻ mặt ảm đạm.

Một lúc sau, hắn đưa tay vuốt ve Huyết Văn giới chỉ, dùng tâm linh truyền tin cho Huyền Băng Hàn Diễm và Địa Tâm Hỏa:

“Lát nữa ta thử liên hệ với Giới Linh (linh hồn của chiếc nhẫn) để các ngươi có thể thoát khỏi chiếc nhẫn này, duyên phận giữa chúng ta đến đây là hết”.

Huyền Băng Hàn Diễm yên lặng không truyền tin trả lời.

Địa Tâm Hỏa dường như vừa tỉnh lại từ trong một cảnh giới kỳ dị nào đó, nghe được tin tức linh hồn của Thạch Nham tỏ ra vẻ vô cùng khó hiểu, vội vàng truyền ra ý niệm hỏi thăm.

Thạch Nham biết thời gian không còn nhiều nên giải thích tình thế tuyệt vọng hiện nay cho Vạn Niên Địa Tâm Hỏa một cách nhanh nhất.

Địa Tâm Hỏa không trả lời, tựa như đang tiêu hóa lời giảng giải của hắn ta.

Huyết Văn giới của Thạch Nham sáng lấp lánh, hai sinh mệnh ở bên trong dường như đang suy tính gì đó.

Chính vào lúc này.

Thạch Nham phát hiện thiên địa linh khí trên đảo vốn cực kì thưa thớt bỗng từ từ tụ lại, trở nên nồng đậm. Hắn ngạc nhiên không biết xảy ra chuyện gì, nhịn không được ngẩng đầu nhìn trời.

Một khối tinh thể to cỡ đầu người không biết từ lúc nào đã lặng lẽ lơ lửng giữa bầu trời. Tinh thể này chầm chậm hạ xuống, nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

“Thánh Linh Thần!”

Thạch Nham nhịn không được hốt hoảng la lên, ngẩng đầu nhìn tinh thể đó, mắt tràn đầy ngạc nhiên:

“Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”

“Hòn đảo đó xong rồi, ta từ lòng đất trốn đi, dò theo khí tức sinh mệnh của ngươi tìm thẳng đến đây”.

Tin tức của Thánh Linh Thần từ trong Long Tinh truyền ra:

“Ngươi từng đồng ý luyện chế thân thể cho ta, ta đến đây tìm ngươi chỉ là hi vọng một ngày nào đó ngươi có thể giúp ta luyện chế một thân thể. Hòn đảo mà ta ở bị sinh linh tà ác chiếm giữ, ngay cả khí tức của ta cũng bị phát hiện, ta không thể không trốn đi”.

Thạch Nham ngạc nhiên.

Ngẩn người một lúc hắn bất lực nói:

“Ta giúp không nổi ngươi, vì sau lát nữa ta cũng sẽ bị hình thần câu diệt, hay là ngươi nhanh chóng rời khỏi đây, càng xa càng tốt”.

Nói xong, không đợi Thánh Linh Thần và Huyền Băng Hàn Diễm, Vạn Niên Địa Tâm Hỏa trong Huyết Văn giới chỉ trả lời, Thạch Nham vuốt chiếc nhẫn, đưa ý thức linh hồn vào trong.

“Giới Linh, ta biết ngươi có thể nhận được ý thức của ta, ta sắp chết rồi, ngươi hãy bỏ trói buộc với Huyền Băng Hàn Diễm và Địa Tâm Hỏa, để bọn chúng được tự do. Còn ngươi nữa, ta nên thu xếp sao đây? Ta còn nửa giờ, ngươi tốt nhất là nói nhanh chút, nếu quá chậm trễ, đến khi ta bị tiêu diệt, e là ngươi có yêu cầu ta cũng giúp không được”.

Huyết Văn giới chỉ chẳng có tí phản ứng.

Thạch Nham ngạc nhiên, thầm nghĩ chẳng lẽ cảm giác trước đây của mình toàn bộ đều là ảo giác sao? Chẳng nhẽ trong Huyết Văn giới chỉ không có Giới Linh gì cả? Nếu không tại sao trong thời khắc mấu chốt này, Giới Linh trong Huyết Văn giới chỉ lại không có phản ứng?

Nghĩ như vậy, trái tim Thạch Nham chìm xuống đáy cốc, ý nghĩ định giúp Huyền Băng Hàn Diễm và Địa Tâm Hỏa chạy trốn có lẽ bị ông trời chặt đứt rồi. Điều này khiến hắn càng thêm tuyệt vọng bất lực.

Rất lâu sau.

Huyết Văn giới chỉ bỗng phóng ra một luồng sáng mông lung, ánh sáng rực rỡ khác thường, trong nháy mắt đã bao phủ không gian mười mét xung quanh hắn.

“Chuyện gì thế này?” 

Tâm niệm của Huyền Băng Hàn Diễm và Thánh Linh Thần cùng truyền đến, hai sinh mạng kì dị trí tuệ khá cao này tỏ ra cực kì kinh hoàng bất an, dường như bị một loại sức mạnh nào đó trói buộc.

Ngay cả Vạn Niên Địa Tâm Hỏa trong Huyết Văn giới cũng nóng nảy không yên muốn thoát khỏi Huyết Văn giới chỉ.

Luồng sáng của Huyết Văn giới chỉ rực rỡ, ba luồng sức mạnh kì diệu trong nháy mắt tuôn ra, lần lượt kéo chặt Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa, Thánh Linh Thần, sau đó dưới ánh mắt không dám tin tưởng của Thạch Nham, Thánh Linh Thần bị kéo từ trên trời xuống thẳng vòng xoáy tinh nguyên nơi bụng của hắn.

Cùng lúc đó.

Huyền Băng Hàn Diễm và Địa Tâm Hỏa trong Huyết Văn giới chỉ hóa thành hai ngọn lửa kì diệu, đồng thời bị cuốn vào trong vòng xoáy.

Vòng xoáy tinh nguyên vốn cạn kiệt nay được ba loại tính mạng kì dị là Thánh Linh Thần, Địa Tâm Hỏa, Huyền Băng Hàn Diễm đổ vào bỗng nhiên điên cuồng quay tròn.

Thạch Nham dùng thần thức nhìn vào trong cơ thể, trong đôi mắt bỗng lóe lên một tia kinh hãi.

Chỉ thấy vòng xoáy tinh nguyên nơi bụng trong lúc quay tròn với tốc độ cực cao từ từ biến thành một cái đồ án kì dị, giống như hình âm dương Thái Cực đồ, một bên là Hàn Băng Hàn Diễm, một bên là Vạn Niên Địa Tâm Hỏa, mà nơi nối tiếp hai cực là Thánh Linh thần - vị thần mà Thánh Linh giáo thờ phụng.

Ba sinh mệnh kì dị dưới sự trói buộc của loại sức mạnh nào đó giống như tạm thời được dung hợp thành đồ án kì lạ giống với Âm Dương Thái Cực đồ.

Sức mạnh khổng lồ vô cùng vô tận đột nhiên bùng nổ giữa vòng xoáy tinh nguyên vốn đã sớm cạn kiệt.

Sự mạnh mẽ của luồng sức mạnh này vượt xa tưởng tượng của hắn! Xương cốt toàn thân Thạch Nham vang lên lách cách, sự đau đớn khó mà chịu đựng trong nháy mắt lan ra toàn thân !

Lúc này, hắn dường như đang chịu đựng cực hình của địa ngục, xương cốt kinh mạch toàn thân như bị một loại sức mạnh cứng rắn đánh gãy.

Vòng xoáy điên cuồng quay tròn trong bảy trăm hai mươi hai huyệt đạo toàn thân!

Tinh khí đến từ Hạ Thần Xuyên được thanh lọc một cách điên cuồng! Sức mạnh tiêu cực từ trong huyệt đạo tràn ra khiến toàn thân Thạch Nham run rẩy, suýt nữa ngất xỉu.

Đột nhiên, máu tươi trong mình Thạch Nham như bùng cháy, sức mạnh trong máu cuồn cuộn tuôn trào, ngưng tụ trong kinh mạch, như nước sông cuồn cuộn không ngừng!

Bạo Tẩu nhị trùng thiên !

Trong khoảnh khắc, vòng xoáy và sự biến đổi kì lạ trong huyệt đạo đã dẫn tới Bạo Tẩu nhị trùng thiên, làm thân thể hắn trong nháy mắt khô kiệt.

Một loại sức mạnh tà ác ghê rợn từ trong thân thể hắn xông thẳng lên trời, hình thành một cột khí màu trắng khổng lồ!

“A a a!”

Trong cơn đau đớn dữ dội, Thạch Nham giống như dã thú gầm lên điên dại, hắn đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, sức mạnh toàn thân không được khống chế phun ra.

“Ầm ầm ầm!”

Khi hắn lăn lộn trên đất, những ngọn núi hoang cao trăm mét bị đánh đổ.

Những ngọn núi sừng sững vài trăm mét giống như giấy, ngay cả một cú va chạm cũng không chịu nổi.

“Xèo xèo!”

Bảy trăm hai mươi huyệt đạo toàn thân ào ào phun ra sương mù trắng xóa!

Giữa sương mù tràn ngập lực lượng tiêu cực khiến người khác phải run rẩy. Đột nhiên, lực lượng tiêu cực này tập trung lại đổ vào thân thể hắn, dung hợp với mạch máu, khiến khí thế tà ác trên người hắn tăng lên một mạch, giống như mãi mãi không ngừng.

Đôi mắt của Thạch Nham từ từ biến thành đỏ rực, trong mắt chằng chịt tơ máu, như một con thú dữ từ thời hồng hoang, sự thô bạo, khí thế độc ác khiến người khác tưởng hắn là kẻ ham muốn giết chóc và tàn bạo đến cực độ.

“Vù!”

Một chùm sáng đen xuyên qua đám mây, đột ngột dừng lại phía trên hòn đảo.

Trong nháy mắt, một ma nhân khủng bố thân cao ba mét rưỡi hiện ra, trên đầu có một chiếc sừng cong, trên mặt chằng chịt vết sẹo, cơ bắp màu xanh thẫm cứng như sắt thép, trong đôi mắt lạnh lẽo của hắn bừng bừng sát khí, lạnh lùng nhìn hòn đảo hoang phía dưới.

Ma chủ Ma Kỳ Độn của Ma vực số 4.

Ma Kỳ Độn từ trên cao nhìn Thạch Nham đang gào rống như thú dữ trên đảo, trong đôi mắt màu xanh đầy vẻ ác độc hung tợn. 

“Ầm!”

Ma Kỳ Độn đột nhiên hạ xuống, hai chân đạp lên một ngọn núi cao ba trăm mét trên đảo, trực tiếp giẫm nát ngọn núi, đá vụn bay lả tả.

Thạch Nham gào thét gầm rú, thân hình lăn thẳng đến đó.

“Tiểu tử, chúng ta cuối cùng lại gặp nhau”.

Ma Kỳ Độn ngẩng đầu gầm lên, chiếc sừng cong trên đầu bắn ra ma quang xông thẳng lên trời.

Sau tiếng gầm, hai tay hắn lóe lên giữa không trung, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn bỗng bắn ra mấy ngàn đầu lâu còn rỉ máu. Những đầu lâu này loại nhỏ có kích thước khá giống đầu của nhân loại, loại to lại lớn như một ngọn núi nhỏ.

Mấy ngàn đầu lâu máu tươi đầm đìa, trong hốc mắt và miệng phun ra ma khí màu đen đậm đặc không tan.

Những đầu lâu từ trong lòng bàn tay hắn bay ra với tốc độ cực nhanh, phát ra ma âm hút hồn nhào tới Thạch Nham.

“Ư ư ư!”

Thạch Nham đôi mắt đỏ rực, toàn thân khô kiệt như ác quỷ, toàn bộ quần áo trên thân bị nát vụn.

Lúc mấy ngàn đầu lâu che kín cả trời xông tới, Thạch Nham đầu gối hơi cong, thân hình dường như không đứng thẳng được, hướng lên chín tầng trời gầm lên điên cuồng như muốn chống lại số phận.

Cột khí màu trắng vươn lên tận trời trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên điên cuồng mở rộng, trong khoảnh khắc biến thành năm ác ma hung dữ khủng bố.

Phụ Diện Ngũ Ma (năm ác ma tiêu cực) luôn ngủ trong thức hải, nay nhờ sức mạnh tiêu cực ngưng tụ đã hóa thành thực thể, con nào cũng thân cao mười trượng lơ lửng giữa trời như ma thần thời thượng cổ, hung ác dữ tợn vồ lấy những đầu lâu còn rỉ máu.

“Rốp, rốp, rốp!”

Những đầu lâu do Ma Kỳ Độn bắn tới bị năm ác ma cao mười trượng chụp lấy mạnh mẽ bóp nát, trong nháy mắt bị nghiền thành bột bay tràn ngập cả hòn đảo hoang như bụi.

Thân thể của năm ác ma hung tợn cao mười trượng được thực thể hóa còn giống với ma thần của Ma vực hơn cả Ma Kỳ Độn.

Phụ Diện Ngũ Ma nhìn trời gào thét, ma khí ngút trời tỏa ra từ Ma chủ Ma Kỳ Độn bị bọn chúng nuốt lấy như cá voi hút nước.

Ma khí ngút trời nồng nặc vốn che kín bầu trời trong nháy mắt đã biến mất, toàn bộ biến thành nguồn năng lượng để năm ác ma gia tăng sức mạnh.

Sau khi nuốt lấy ma khí ngập trời, thân thể của năm ác ma tiêu cực biến thành màu đen trắng, càng khủng bố kì dị. Thân hình chúng vốn cao mười trượng nhanh chóng phát triển liên tục thành Ma thần khổng lồ cao mười lăm trượng, giống như một ngọn núi nhỏ lơ lửng giữa không trung từ từ bao quanh Thạch Nham.

Thạch Nham ngẩng đầu gào thét, chỉ cảm thấy các loại năng lượng điên cuồng chảy trong cơ thể hóa thành những chùm năng lượng vô hình ào ào đổ vào trong thân thể khổng lồ của Phụ Diện Ngũ Ma.

“Phân thân của Thượng cổ Ma thần! Không thể nào!”

Đôi mắt xanh thẫm của Ma Kỳ Độn tràn đầy vẻ sợ hãi, hắn ngẩn ngơ nhìn Phụ Diện Ngũ Ma đang vây quanh Thạch Nham hét lên một tiếng không dám tin tưởng.

“A!”

Thạch Nham uống cong đầu gối, phát ra tiếng gầm dường như không phải của nhân loại.

Thịt trên thân thể khô kiệt trần truồng bị rách ra, bảy trăm hai mươi huyệt đạo toàn thân tỏa ra một lượng lớn khói trắng.

Nơi bụng dường như ẩn giấu một quả cầu ánh sáng khổng lồ, ánh sáng trắng rực rỡ từ bên trong bắn ra. Những nơi ánh sáng trắng đi qua, những ngọn núi trọc nối tiếp nhau sụp đổ.

“Cảnh giới Địa Vị mà có thể sở hữu sức mạnh khủng bố tới mức này, nhóc con, hôm nay ngươi không thể không chết!”

Ma Kỳ Độn sợ hãi một lát sau đó đột nhiên phản ứng, ma khí kinh thiên động địa từ đôi mắt của hắn phun ra:

“Cho dù ngươi có thể ngưng luyện phân thân của Thượng cổ Ma thần, hôm nay cũng khó tránh khỏi cái chết!”

Ma Kỳ Độn cười dữ tợn, giơ tay hướng lên trời nắm lại, một thanh Ma đao khổng lồ dài mười mét xé rách bầu trời xuất hiện, trong nháy mắt rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Tay cầm Ma đao dài mười mét, khí thế khủng bố trên người Ma Kỳ Độn tăng vọt, hắn cười dữ tợn bay về phía Thạch Nham.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.