Phệ Kim Tàm sau khi nuốt một giọt bất tử chi huyết đó, lộ ra vẻ hưng phấn, cả người kim quang xán lạn, phun ra một sợi tơ tắm dài nhỏ.
Thạch Nham ngây ngốc nhìn Phệ Kim Tàm, trên mặt lộ ra ver kinh ngạc.
Một sợi tơ tằm, trong kim quang lạ nhiễm chút màu đỏ, ở khóe miệng Phệ Kim Tàm theo gió mà động, không khác gì sợi tơ bình thường, nhưng hắn đã đưa tâm thần chìm vào trong tơ tằm, lại nhạy cảm nhận thấy được tơ tằm đó tựa hồ có liên hệ vi diệu với hắn.
Có lẽ là do tác dụng của bất tử chi huyết, hắn nhìn tơ tằm, tỏa ra thần thức, men theo sợi tơ, tơ tằm không ngờ lại có thể hấp thu thần thức niệm đầu ngươi hắn, theo tâm ý của hắn tùy ý mà biến hóa vặn vẹo.
Tơ tằm này giống như tay chân của hắn, tương thông với tâm thần của hắn.
Sau khi Phệ Kim Tàm phun ra tơ tằm thì kim quang trên người ảm đạm đi một phần, dựa vào đài sen thủy tinh, tựa hồ đang yên lặng nhìn hắn.
Khác với lúc trước, lúc này trên người Phệ Kim Tàm rõ ràng có khí tức của hắn, giữa hắn và Phệ Kim Tàm bằng vào một giọt bất tử chi huyết đã có một loại liên hệ vi diệu.
Nằm ngoài ý liệu của hắn, Phệ Kim Tàm nhìn hắn trong chốc lát, không ngờ lại chủ động tiến vào trong Huyết Văn Giới, không giống như trước đây, một lòng mà thoát ly khỏi trói buộc của Huyết Văn Giới.
Một đạo kim quang hiện lên, Phệ Kim Tàm vào Huyết Văn Giới, an phận ở lại trong giới chỉ, không hề giãy dụa, giống như đã coi Huyết Văn Giới trở thành nơi sinh sống, chuẩn bị ở lại trong Huyết Văn Giới.
Tơ tằm dính chút huyết quang thì vặn vẹo trong hư không theo tâm ý của hắn, tơ tằm giống như một thanh kiếm nhỏ, kim quang lóe ra, cổ thụ chung quanh đều bị chém nát.
Mắt Thạch Nham đột nhiên sáng ngời.
Sợ tơ tằm này rõ ràng không giống như trước kia, tựa hồ đã thành một loại bí bảo được thối luyện, có thể bị hắn tùy tâm sở dục khống chế, không có bất kỳ ngưng trệ nào.
Do dự một chút, tâm thần của hắn khống chế tơ tằm, chậm rãi kéo tơ tằm lại.
Vươn tay ra, kéo tơ tằm vào trong lòng bàn tay, một loại cảm giác huyết mạch tương liên bỗng nhiên nhảy vào trái tim.
Tơ tằm giống như thành một bộ phận của nhục thân hắn, thần thức của hắn quán chú vào trong đó, tơ tằm chậm rãi dung nhập vào lòng bàn tay hắn, như là biến thành một đạo vân tay màu vàng, cực kỳ kỳ diệu.
Chỉ cần có suy nghĩ, tơ tằm này lập tức sẽ từ trong lòng bàn tay hắn bay ra, không ngờ vũ động như phi kiếm theo tâm ý của hắn.
Tơ tằm vốn là sắc bén như đao, một sợi có huyết quang này tựa hồ càng lợi hại hơn, cũng thành sát thủ đồng kỳ diệu trong tay hắn, nghĩ đến khi tranh đấu với với người ta đột nhiên phóng xuất ra tơ tằm, nhất định có thể xuất kỳ bất ý khiến đối thủ chấn động, thậm chí có thể trực tiếp chém bay thủ cấp của đối thủ.
Biến cố Như vậy cũng khiến hắn thầm kinh hỉ, theo bản năng biến hóa tơ tằm.
Trên Đài sen thủy tinh, yêu trùng ăn xác vua vẫn nhìn hắn chăm chú, nhìn hắn lấy ra Phệ Kim Tàm, nhỏ một giọt bất tử chi huyết, nhìn tơ tằm kỳ dị do Phệ Kim Tàm phun ra, nhìn hắn dùng tâm thần nhẹ nhàng cầm tơ tằm vào trong tay rồi chém nát cổ thụ chung quanh.
" Tên kia rất lợi hại, nếu nó dùng loại máu tươi này của ngươi trong thời gian dài, nó nói không chừng cũng sẽ phát sinh dị biến, tiến hóa tới trình độ cao hơn." Yêu trùng chi vương truyền ra tinh thần niệm đầu
"hả?" Thạch Nham vẻ mặt phấn chấn, nhếch miệng cười cười: "Theo như lời ngươi nói, máu tươi của ta đối với loại sinh mệnh như các ngươi thì hẳn là có tác dụng độc đáo."
" Đương nhiên rồi."
" Công hiệu Cụ thể như thế nào thì có thể nói với ta không?"
" Loại này Của ngươi có huyết mạch của cổ thần bên trong, có thể hoàn thiện sự tiến hóa của chúng ta, khiến hình thái sinh mệnh của chúng ta trở nên càng thêm hoàn mỹ. Vả lại, cái gọi là thần huyết, có một ngày, lợi dụng loại máu tươi này của ngươi, chúng ta có lẽ có thể tiến hóa tới hình thái không sai biệt lắm với nhân loại các ngươi, thậm chí là còn hoàn mỹ hơn các ngươi."
" Ta không hiểu ý tứ của ngươi lắm."
" trong máu tươi Của ngươi có lạc ấn của sinh mệnh của thần, tuy rằng không hoàn thiện, nhưng đối với chúng ta mà nói thì đã đủ chất dinh dưỡng rồi. Yêu thú lợi hại hơn càng có thể thể ngộ loại lợi ích của tinh huyết có lạc ấn của sinh mệnh của thần này, nếu thật sự có thể hấp thu hoàn toàn lạc ấn sinh mệnh trong thần huyết thì lợi ích chúng ta có được khó có thể đánh giá." Thạch Nham im lặng
Lúc trước hắn nghe Âm Mị tộc nói qua, ở thời đại viễn cổ từng có tam đại Thần Vương, máu tươi của mỗi một Thần Vương có tác dụng độc đáo riêng, Bất Tử Thần Vương chỉ là một trong số những Thần Vương lúc trước, bất tử chi huyết có công hiệu đặc thù, Huyền Băng Hàn Diễm tựa hồ cũng từng đề cập qua, nói bất tử chi huyết có thể khôi phục bí bảo đã tổn hại.
Công hiệu của Bất tử võ hồn chính là khiến nhục thân đã bị phá toái lành lại, tu luyện đến mức tận cùng thì có thể có thân thể bất tử, chỉ cần bất tử chi huyết tồn tại, cho dù là xương toàn thân vỡ vụn thì cũng có thể bằng vào bất tử chi huyết mà ngưng luyện lại ,, trùng sinh trên thế gian.
Diệu dụng liên quan tới bất tử chi huyết sâu hơn thì hắn không rõ lắm, chỉ có Dương Thanh đế đứng đầu Dương gia tựa hồ mới biết được công dụng chân chính của bất tử chi huyết, có thể phát huy tiềm lực của bất tử chi huyết tới trình độ lớn nhất.
" Ta sắp rời khỏi đầm lầy này rồi, còn ngươi?" Cau mày trầm ngâm trong chốc lát, hắn lại truyền tin: "Ngươi là vẫn ở lại nơi này hay là đi ra với ta?"
" Đương nhiên là đi cùng ngươi rồi?"
" Ngươi có thể rời khỏi nơi này à?"
" Đương nhiên có thể, đài sen thủy tinh này chính là đầu mối then chốt để khống chế các loại cấm chế trong đầm lầy, ta muốn rời khỏi thì không bị ảnh hưởng gì cả. Tên gia hỏa vừa rồi, ngươi đặt nó ở đâu thì cứ đặt ta ở đó, về phần sinh mệnh nguyên dịch thì vẫn luôn ở trong thân thể ta, chỉ cần ngươi có thể khiến ta hài lòng thì ta tất nhiên sẽ dựa theo hiệp nghị, định kỳ cho ngươi một giọt, chờ toàn bộ sinh mệnh nguyên dịch cho ngươi rồi, ta cũng sẽ có đủ máu tươi của ngươi, đến lúc đó ta sẽ rời khỏi, trở về nơi này."
Thạch Nham ngạc nhiên.
" Không có gì mà phải lo lắng cả, ngươi sẽ không ăn chịu thiệt đâu, ngươi có cái ngươi cần, ta có cái ta cần, ngươi và ta đều vui, không tốt ư?"
"Tốt." Thạch Nham cười cười rồi giơ Huyết Văn Giới lên , trước tiên phóng xuất ra một dòng niệm đầu của bản thân trong Huyết Văn Giới, đợi cho sau khi Huyết Văn Giới phóng ra huyết quang thì hắn mới nói với yêu trùng chi vương: "Có thể vào được rồi, bên trong có thể cất chứa Phệ Kim Tàm thì tất nhiên cũng có thể cất chứa ngươi." Hắn vừa dứt lời, yêu trùng ăn xác vua liền hóa thành một đạo ngân quang rồi biến mất trong Huyết Văn Giới.
Tâm thần tìm tòi, hắn phát hiện bên trong Huyết Văn Giới, một đài sen thủy tinh mới do năng lượng kỳ dị ngưng luyện ra xuất hiện, yêu trùng ăn xác vua ngồi phía trên đài sen thủy tinh, cả người lóe ra ngân quang, đang tò mò quan sát tình cảnh xung quanh.
Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm Hỏa phân biệt ở hai bên đài sen thủy tinh, bốc ra từng ngọn lửa, cũng quan sát dị vật mới vào ở, cẩn thận đề phòng.
" Còn có tên gia hỏa khác!" Yêu trùng ăn xác vua đột nhiên cả kinh, nó quan sát Huyết Văn Giới một chút, lập tức phát hiện trừ Phệ Kim Tàm ra thì trong đây không ngờ lại còn có hai loại sinh mệnh kỳ dị, hình thái của sinh mệnh đó không ngờ so với nó còn kỳ lạ hơn, chỉ là hỏa diễm sinh mệnh thuần túy, nhưng không thực thể, có thể phóng xuất ra khí tức, lại cực kỳ khủng bố đáng sợ.
Huyền Băng Hàn Diễm băng hàn thấu xương, hàn khí dày đặc, Địa Tâm Hỏa thì cực nóng, đốt ra ánh lửa sáng quắc.
Hai loại thiên hỏa kỳ dị này trái ngược nhau ở trong Huyết Văn Giới, nhưng lại tường an vô sự, phân tách rõ với Phệ Kim Tàm, cũng bảo trì một đoạn khoảng cách với nó, chỉ lặng lẽ phóng xuất ra khí tức cường hãn của bản thân, tựa hồ đang cảnh cáo nó cẩn thận một chút, đừng cảm thấy ở giới bên ngoài thì lợi hại, rồi muốn làm gì thì làm trong Huyết Văn Giới.
"Ừ, không phải chỉ có một mình ngươi đâu, ngươi ở bên trong an phận một chút cho ta, đừng tưởng rằng ở trong đầm lầy có thể khống chế yêu trùng thì có thể làm xằng làm bậy trong giới chỉ, theo ta thấy, tiến vào Huyết Văn Giới rồi , năng lượng của ngươi không lợi hại hơn những tên khác đâu, nói không chừng đánh nhau thì ngươi còn có thể chịu thiệt đó."
Thạch Nham không mặn không nhạt nhắc nhở.
Yêu trùng ăn xác vua có chút ngạc nhiên, âm thầm cảm ứng khí tức của Huyền Băng Hàn Diễm và Địa Tâm Hỏa, qua một hồi lâu mới truyền đến hồi âm: "Ta và chúng nước giếng không phạm nước sông."
Thạch Nham cười cười gật đầu.
Nhưng vào lúc này, một đạo quang mang lạnh lẽo khác bỗng nhiên từ một vách tường dưới đài sen thủy tinh phi ra, chui vào trong Huyết Văn Giới, an phận trong khu vực ban đầu của nó.
Thánh Linh Thần.
Trong thiên địa linh khí vô cùng Nồng đậm ùa ra từng đợt từng đợt băng hàn chi ý, ngủ đông hồi lâu trong đài sen thủy tinh, hút đại lượng thiên địa linh khí, Thánh Linh Thần cuối cùng cũng khôi phục sáu bảy phần năng lượng.
Nó trốn vào trong Huyết Văn Giới, đài sen thủy tinh đó liền bỗng nhiên mất linh khí, sương khói màu bạc lượn lờ không tiếu tán cũng dần dần tiêu tán, Thạch Nham vẻ mặt kinh ngạc, lập tức phóng thích niệm đầu, liên thông với nó: "Sao giờ mới về?"
"Phía dưới Đài sen thủy tinh có một con suối linh khí, thiên địa linh khí thủy dịch trong đó phi thường nồng đậm, ta hút lâu như vậy, đã hút bảy tám phần linh khí thủy dịch của con suối linh khí rồi, lực lượng cũng khôi phục được hơn phân nửa, lúc này mới về, có cái gì không ổn ư?"
" Không!" Thạch Nham sắc mặt phức tạp, lắc đầu.
Thánh Linh Thần vào Huyết Văn Giới, khiến yêu trùng ăn xác vua hoảng sợ, lúc trước khi Thánh Linh Thần tiến vào con suối linh khí phía dưới đài sen thủy tinh, nó cũng phát hiện, thậm chí phóng ra tinh thần trùng kích dể xem xét, nhưng không thu hoạch được gì, Thánh Linh Thần khác với võ giả nhân loại, hình thái sinh mệnh cực kỳ quỷ dị, tinh thần trùng kích của nó đối với Thánh Linh Thần thì không có chút tác dụng nào.
Rõ ràng biết trong con suối linh khí phía dưới đài sen thủy tinh có thêm một sinh vật hơn, nhưng lại không thể tra ra, điều này khiến cho yêu trùng ăn xác vua lờ mờ có chút bất an, hiện giờ Thánh Linh Thần đã hút đủ linh khí, bỗng nhiên chui vào Huyết Văn Giới, nó mới biết được thì ra Thánh Linh Thần cũng đến từ Thạch Nham.
Vào lúc này, yêu trùng ăn xác vua khi nhìn Thạch Nham trở nên cẩn thận hơn.
Nó lờ mờ cảm thấy, Thạch Nham không phải là võ giả bình thường, có thể có nhiều sinh vật khác thường như vậy, hơn nữa có thể đặt chúng cùng một chỗ, không lo bị những sinh vật khác thường này phản phệ, nhân vật như vậy, không phải cường giả to gan lớn mật thì cũng chính là một tên điên.
Thạch Nham hiển nhiên là kẻ trước.
"Ta muốn dùng một đoạn thời gian để tiêu hóa công hiệu máu tươi của ngươi, trong lúc này ngươi đừng quấy rầy ta, trừ phi ngươi gặp phải hung hiểm cực lớn." Yêu trùng chi vương trầm mặc một hồi lâu rồi cuối cùng truyền tin linh hồn niệm đầu.