Dạ Trường Phong trân trọng cầm một bình thủy tinh, vẻ mặt kích động, thân hình khẽ run, liên tục cám ơn.
Thạch Nham đứng trên đài sen thủy tinh, nhìn dụng cụ hình tim chậm rãi thu vào trong đài sen, nhìn yêu trùng ăn xác vua mở to mắt chờ mong.
Vươn tay ra, dùng tâm thần để thể ngộ một giọt chi huyết đang chảy trong ngón tay, cảm thụ được ba động kỳ dị của một giọt máu tươi này.
"Xì!"
Đầu ngón tay mở ra một khe hở nhỏ, một giọt máu tươi quay tròntrong hư không rồi đột nhiên rơi xuống.
Yêu trùng chi vương đang kiễng chân chờ mong tham lao há miệng ra nuốt một giọt bất tử chi huyết đó nuốt vào trong bụng.
Thân hình của yêu trùng chi vương bỗng nhiên trở nên đỏ rực, nó chậm rãi lùi về đài sen thủy tinh, lặng lẽ biến mất trong đài sen thủy tinh, giống như đang tiêu hóa đặc hiệu thần kỳ của một giọt bất tử chi huyết đó.
Dạ Trường Phong đang cầm bình thủy tinh nhỏ, nhìn một giọt thần thủy mầu trắng ngà, cực kỳ kinh hỷ.
" Ngươi đi lên đi, ta còn cần lưu lại đây vài ngày."
Thạch Nham liếc mắt nhìn hắn liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói.
" Thạch Nham, ta phải cảm tạ ngươi như thế nào?" Dạ Trường Phong vẻ mặt chấn động, bỗng nhiên hô: "Chỉ cần ngươi đưa ra yêu cầu, ta tất nhiên sẽ toàn lực thực hiện, ngươi yên tâm đi, một giọt sinh mệnh nguyên dịch này ta sẽ nói rõ nguồn gốc có được, sư phó của ta tất nhiên cũng sẽ rất cảm tạ ngươi."
" Sư phó của ngươi thật sự ở trong ám từ vụ chướng?" Thạch Nham sửng sốt một chút, khẽ cười: "Hắn nội sinh trong ám từ vụ chướng?"
" Trước kia thì đúng, có điều về sau có lẽ sẽ không tiếp tục ở lại ám từ vụ chướng nữa." Dạ Trường Phong không chút giấu diếm: "Sư phó của ta sở dĩ ở lại ám từ vụ chướng chính là muốn tìm một giọt sinh mệnh nguyên dịch, hiện tại có sinh mệnh nguyên dịch này của ngươi rồi, sư phó của ta chắc sẽ không tiếp tục lưu lại ám từ vụ chướng nữa, có thể sẽ về Thần Châu đại địa để tụ tập tài liệu còn lại để Hóa Thần đan thần đan."
" Hóa Thần đan?" Thạch Nham ngạc nhiên: "Có sinh mệnh nguyên dịch, còn cần luyện chế đan dược khác ư?"
" Không phải." Dạ Trường Phong cười cười giải thích: "Tài liệu chính yếu của Hóa Thần đan chính là sinh mệnh nguyên dịch, có thể nói Hóa Thần đan chính là đan dược dùng sinh mệnh nguyên dịch để luyện chế ra, cộng thêm một số tài liệu phụ trợ khác, có thể sẽ phát huy công hiệu của sinh mệnh nguyên dịch tới trình độ lớn nhất."
"Nguyện được nghe kỹ hơn."
" Là như vậy." Dạ Trường Phong cười khẽ: "Một giọt sinh mệnh nguyên dịch có thể gia tăng cơ dẫn để võ giả Thông thần tam trọng thiên chi cảnh tiến vào chân thần cảnh, nhưng chỉ dựa vào sinh mệnh nguyên dịch thì không thể phát huy triệt để công hiệu của nó, đại khái chỉ có thể phát huy ra bảy thành. Có điều nếu luyện chế thành Hóa Thần đan, có thể phát huy mười thành công hiệu của sinh mệnh nguyên dịch."
Thạch Nham sắc mặt động dung, trầm ngâm một chút rồi bỗng nhiên nói: "Tương lai nếu có thể, bảo sư phó ngươi giúp ta dùng sinh mệnh nguyên dịch luyện chế Hóa Thần đan, có được không?"
" Ta nghĩ chắc không thành vấn đề." Dạ Trường Phong bật cười: "Ngươi yên tâm, lão quỷ sư phó của ta không thích nhất là nợ nhân tình của người ta, có thể giúp ngươi thì ta nghĩ sư phó của ta chắc sẽ rất cao hứng."
" Tài liệu phụ trợ của Hóa Thần đan có phải phi thường trân quý hay không?" Thạch Nham lại hỏi.
" Đối với người bình thường mà nói thì đích xác là hi thế trân bảo, nhưng đối với sư phó của ta mà nói thì cũng không khó tìm kiếm."
"Vậy nhờ hắn tìm nhiều thêm một ít, tương lai ta cũng đỡ mất thời gian đi tìm." Thạch Nham cười nói
" Ha ha, không thành vấn đề." Khúc mắc trong lòng Dạ Trường Phong tựa hồ được giải trừ, cười ha ha nói: "Ngươi yên tâm đi, tương lai chỉ cần ngươi cần luyện chế Hóa Thần đan, chỉ cần tìm tới chúng ta thì khẳng định không có vấn đề. Ừ, cái này ngươi, về sau ngươi nếu tới Thần Châu đại địa, lấy tấm bài này ra tới linh dược cốc trong Tử Linh sơn mạch, ở nơi đó khẳng định có người tiếp đãi ngươi, chúng ta nếu ở Thần Châu đại địa thì chỉ cần không ra ngoài thì sẽ ở đó thôi."
Lệnh bài chính là màu đồng đen, chính diện có sáu viên đan xếp thành hàng, mặt sau có một chữ Lệ.
" Sư phó của ta chính là luyện dược sư thánh cấp lục phẩm, họ Lệ, lệnh bài này chính là dấu hiệu của hắn." Dạ Trường Phong giải thích.
Thạch Nham gật đầu, cất lệnh bài đi, lúc này mới nói: "Vậy trước tiên phải nói một tiếng cám ơn rồi, ừ, ta còn muốn ở trong đầm lầy thêm một đoạn thời gian, ngươi ra ngoài trước đi, không cần ở bên ngoài chờ ta, sau khi ta ra chắc sẽ về Vô Tẫn hải, ta nghĩ lần sau chúng ta gặp mặt hẳn là ở Thần Châu đại địa."
"ngươi còn về đó làm gì?"
Dạ Trường Phong sắc mặt khẽ biến: "Nghe nói hiện tại Vô Tẫn hải cực kỳ hỗn loạn, Ma nhân và Minh nhân lúc này đang hoạt động bên trong Vô Tẫn hải, các thế lực của Vô Tẫn hải cũng liên thủ lại, liều chết với Ma nhân, Minh nhân, ngươi hiện tại tới đó, e là sẽ bị kẹt trong đó đấy."
Thạch Nham nhíu mày: "Ta có chút việc phải xử lý."
"Àn đúng rồi, ta gần đây nghe phong phanh, Dương Thanh đế đứng đầu Dương gia từ ngày đó thoát khỏi Thiên Ma Phong thần trận. Nghe nói ít ngày nữa sẽ trở về Vô Tẫn hải. Dương Thanh đế đó quả nhiên là quả nhiên là kiêu hùng thế gian, không ngờ lại có thể thoát khỏi giam cầm của Ma đế, nghe nói hắn là cố ý tiến vào Thiên Ma Phong thần trận, muốn mượn Thiên Ma Phong thần trận để tu luyện bí pháp gì đó. Hắn nếu thật sự trở về Vô Tẫn hải, tình thế của Vô Tẫn hải tất nhiên sẽ phát sinh biến hóa lớn."
Dạ Trường Phong suy nghĩ một chút rồi đột nhiên trầm giọng nói.
Ánh mắt của Thạch Nham sáng ngời,: "Hắn, hắn đã thoát khỏi Thiên Ma Phong thần trận rồi ư?"
"ừ, nghe nói là như vậy, có điều ta cũng không dám khẳng định." Dạ Trường Phong gật đầu: "Đối với tình thế cụ thể của Vô Tẫn hải ta cũng không rõ lắm, nhưng bên trong Ma Vực thứ tư có có một số võ giả của nhân tộc chúng ta, yêu cầu sư phó của ta luyện chế đan dược, nói ra tin tức bí ẩn trong Ma Vực, ta cũng không biết là thật hay giả."
Thạch Nham hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Cám ơn tin tức này của ngươi."
" Dương Thanh đế đúng là người, chỉ có tu vi Thông thần nhất trọng thiên chi cảnh mà nghe nói có thể chống đỡ được với Ma Đế. Nhân vật như vậy cho dù là ở Thần Châu đại địa của chúng ta cũng cực kỳ hiếm thấy, xem ra thiên hạ to lớn, cũng không chỉ Thần Châu đại địa mới có thể có cường giả kinh thiên động địa như vậy."
Dạ Trường Phong cảm khái nói.
" Tin tức liên quan tới Vô Tẫn hải ngươi còn biết được bao nhiêu?" Thạch Nham lại hỏi.
" Ta thật sự không biết được bao nhiêu, chỉ biết là nơi đó phi thường hỗn loạn." Dạ Trường Phong lắc đầu: "Trong khoảng thời gian này, ta đều ở bên trong ám từ vụ chướng, không có tới Vô Tẫn hải, ngươi nếu về thì phải cẩn thận một chút, nghe nói thế lực khắp nơi của khắp nơi đang tìm tin tức của ngươi, treo thưởng cái mạng của ngươi rất to đấy."
Nhếch miệng cười cười, Thạch Nham cũng có chút kiêu ngạo.
"Được rồi, ta đi lên đây, ngươi khá bảo trọng nhé, về sau nhớ tới linh dược cốc của Tử Linh sơn mạch tìm ta." Dạ Trường Phong không nói gì nữa, dặn dò hắn cẩn thận rồi rời khỏi khối băng nham.
Dạ Trường Phong vừa đi, Thạch Nham thả tâm thần, dùng tâm niệm liên thông với yêu trùng chi vương, bảo nó đóng kết giới cửa vào lại.
Yêu trùng chi vương chìm vào đầm lầy, lại nhận được thần thức của hắn, đáp ứng.
Chấn động rung lên, kết giới của cửa vào lại ngưng luyện.
Yêu trùng chi vương và đài sen thủy tinh cũng chậm rãi rời khỏi đầm lầy, nó ở trong đài sen thủy tinh, tựa hồ đang hấp thu tinh hoa của bất tử chi huyết.
Thạch Nham do dự một chút, sau đó thì ngồi ngay ngắn trên đài sen thủy tinh, nhắm mắt lại rồi trầm mặc.
Phồng lên phồng lên, từng dòng tình tự tiêu cực từ trong cơ thể hắn tỏa ra, tràn ngập toàn thân hắn, ảnh hưởng tới tâm linh của hắn.
Khi Thần bí vũ hồn tinh lọc huyệt đạo, đủ loại tình tự tiêu cực bắt đầu xâm nhập vào thân thể hắn, lực cắn trả của loại tình tự tiêu cực này làm hắn điên cuồng.
Ở trên đài sen thủy tinh, hắn thở phì phò, vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt đỏ đậm, như yêu thú khát máu.
Không bao lâu sau, dưới tác dụng của lực cắn trả, cả người hắn vô cùng đau đớn, thân thể co rút lại, lăn qua lăn lại trên đài sen thủy tinh, phát ra những tiếng hét to không giống của nhân loại, phóng xuất ra từng trận khí tức hủy diệt tất cả sinh linh.
Một số yêu trùng bên cạnh Đầm lầy dưới khí tức điên cuồng khát máu của hắn, đều dần dần rời xa, không dám tới gần.
Ngay cả yêu trùng ăn xác vua ở giữa đài sen thủy tinh cũng lặng lẽ chui ra khỏi đài sen thủy tinh, đôi mắt nhỏ màu xanh kinh ngạc nhìn hắn, lóe ra thần sắc kinh dị.
Nó cũng không biết trên người Thạch Nham đã xảy ra chuyện gì, nhưng khí tức tà ác từ trên người Thạch Nham phát ra lại cực kỳ đáng sợ, khiến cũng cực kỳ khiếp sợ, không biết tân chủ nhân cảnh giới không cao này lại có khí tức ba động khủng bố như vậy.
Thạch Nham gầm rú, khát máu điên cuồng phá hoại tất cả bên trong đầm lầy, phá hoại những gốc cây cổ thụ và những thi thể di động trên đầm lầy.
Cuồng bạo vô ý thức.
Loại trạng thái này giằng co nửa ngày, Thạch Nham mới dần dần bình ổn, tà ác ba động trên người dần dần khôi phục bình thường.
Sau một đoạn thời gian, hắn ngồi xuống trên đài sen thủy tinh, nhắm mắt lại cảm thụ gì đó.
Một ngày trôi qua.
Thạch Nham chậm rãi tỉnh lại, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, vươn tay phải ra cảm thụ trong đó có thêm năm giọt bất tử chi huyết, cảm thụ tinh nguyên hùng hậu, cảm thụ được biến hóa của tinh thần vũ hồn, tâm thần sung sướng, vui sướng vô cùng.
" Xem ra, sinh mệnh nguyên dịch của ngươi phải toàn bộ thuộc về ta rồi." Thạch Nham nhếch miệng cười.
" Ngươi nếu có đủ loại máu tươi này thì ta có thể trao đổi với ngươi." Yêu trùng chi vương hồi đáp.
Thạch Nham do dự một chút rồi lại hỏi: "Máu tươi của ta thật sự hữu dụng đối với ngươi lớn như vậy ư?"
" Đương nhiên."
Tâm thần khẽ động, Thạch Nham bỗng nhiên nhớ tới Phệ Kim Tàm, do dự một chút rồi tâm thần của hắn liên thông với Huyết Văn Giới, dùng thần thức bọc lấy Phệ Kim Tàm rồi lôi ra khỏi Huyết Văn Giới.
Phệ Kim Tàm cả người lưu chuyển quan mang sáng rực, vừa xuất hiện liền giương nanh múa vuốt tựa hồ muốn giãy ra khỏi trói buộc trên người.
Thạch Nham nhìn Phệ Kim Tàm, trầm ngâm hồi lâu rồi đột nhiên bức ra một giọt bất tử chi huyết rót vào Phệ Kim Tàm.
Phệ Kim Tàm nhìn thấy một giọt bất tử chi huyết đó thì đột nhiên hiện ra tư thái cực kỳ thèm thuồng, giãy dụa muốn nuốt một giọt bất tử chi huyết đó.
Thạch Nham vốn đã đinh cho nó nên không cũng lằng nhắng trực tiếp rót vào trong miệng nó.
Nuốt vào bất tử chi huyết, Phệ Kim Tàm cả người kim quang đại thịnh, tinh thần chấn hưng, hưng phấn không thôi, nhưng lại xé rách trói buộc trên người nó.
"Ong ong!"
Phệ Kim Tàm phát ra tiếng kêu chói tai, ở trước người hắn đột nhiên mua may loạn xạ, há mồm phun ra một sợi tơ tằm kim quang rạng rỡ.