Sát Thần

Chương 890: Chương 890: Nơi thần bí không thể biết tới




Ads Lúc Thái Cổ Yêu Hỏa ngưng luyện linh thể, vẫn có thể chiểu cố tứ phương, đích xác phi thường cường hãn.

Cửu u Phệ Hồn Diễm vừa thò đầu ra, còn chưa kịp tạo ra áp lực thì đã bị nó trói buộc, trực tiếp bị kéo về phía trung tâm sinh mệnh của nó.

Chu Tước Chân Hỏa vừa thấy tình thế không ổn, không tiến hành trao đổi với Thạch Nham mà hóa thành hình thái hỏa diễm của Chu Tước Chân Thân, như một ánh lửa, nháy mắt đã ùa vào bộ vị thực thể được ngưng luyện của Thái cổ Yêu Hỏa.

Cùng lúc đó, Âu Dương Lạc Sương sắc mặt băng hàn, nhưng con băng li long từ trên trời bắn xuống, cực hàn chi lực băng hàn, trong đó có thể thay đổi hình thái linh hồn.

Cảnh giới Nạp Hâm mặc dù cao, nhưng bản thể của hắn không tới đây, chỉ dùng linh hồn tế đài để hạ xuống, một thân lực lượng không thể phóng thích với trình độ lớn nhất, nhưng vân dùng sự tinh diệu của hư giới để ngạnh kháng Thủý giới này, quấy cho hồn hải màu xanh lục long trời lỡ đất.

Áp lực mà Nạp Hâm phải chịu kỳ thật cũng là lớn nhất.

Không biết vì nguyên nhân gì, Thái cổ Yêu Hỏa này không ngờ có thể vận dụng sự tinh diệu của Thủy giới, mà Thủy giới này giống như có liên hệ vi diệu nào đó với nó.

Tuy rằng chỉ bộ phận Thủy giới chi lực, nhưng hồn hải màu xanh lục được hình thành vẫn có huyền diệu vô cùng, không ngừng phóng xuất ra khí tức kỳ dị trùng kích linh hồn, khiến cho linh hồn người ta run rẩy.

Lúc linh thể Thái cổ Yêu Hỏa ngưng luyện, hồn hải màu xanh lục và nó tựa hồ đạt thành hô ứng kỳ diệu, làm cho cả Thủy giới chấn động, cung cấp trợ lực cho linh thể của Thái cổ Yêu Hỏa.

Nạp hâm dùng sự ảo diệu của hư giới, không ngừng ngự động linh hồn tế đài tiến hành va chạm giới và giới, tạm thời khắc chế năng lượng của hồn hải.

Thạch Nham thấy Cửu u Phệ Hồn Diễm bị trói buộc, tinh nhăn nháy mắt đỏ đậm, không do dự chút nào tiến vào Bạo tẩu tam trọng thiên, một thân phụ diện lực lượng bùng nổ.

Khí Nồng đậm từ trên người hắn phóng lên cao, ngưng luyện ở hư không trước người hắn, hình thành cự chưởng đẫm máu, bỗng nhiên ép xuống.

Khí tức Tĩnh mịch từ trong cự chưởng màu máu khuếch tán ra, giống như có thể gạt bỏ tất cả dấu hiệu của sinh mệnh.

Thái Cổ Yêu Hỏa đang ngưng luyện dần dần bị bàn tay màu máu ấn một cái vào đầu, thần thái thân thể của hung vật lập tức uể oải, tốc độ thành hình của linh thể cũng chậm đi nhiều.

So với thủ đoạn của Âu Dương Lạc Sương thì hiệu quả hơn hẳn.

Tử vong áo nghĩa có thể gạt bỏ sinh cơ, Thái cổ Yêu Hỏa này nếu muốn ngưng luyện ra linh thể, cần sinh mệnh chi anwng khổng lồ, cần sinh cơ huyết nhục nồng đậm trong quá trình hình thành, tử vong áo nghĩa của Thạch Nham trực tiếp tiến hành diệt sạch sinh cơ của nó.

Tử ấn gạt bỏ sinh cơ, mà tử vong áo nghĩa thì là linh hồn táng trường, có công hiệu huyền ảo hấp thu sinh mệnh ba động.

Bởi vậy, vừa thấy tử ấn đánh ra có tác dụng, trong lòng trong lòng khẽ động, lập tức khuếch tán ra thần chi lmh vực, bao phủ hồn hải màu xanh lục phía dưới và thân thể hung vật mà Thái cổ Yêu Hỏa đang ngưng luyện.

băng lãnh cực độ, khí tức tĩnh mịch từ người hắn hieeerýra. một cỗ tử vong ba động quỷ dị khó lường như cuộn sóng dần dần nhộn nhạo.

trên hồn hải Màu xanh lục, từng luồng quang điểm màu trắng ùa vào trong tử vong thần chi lĩnh vực, vọt tới khu vực thần thể của Thạch Nham.

Hung vật đang ngưng luyện linh thể, đen xen hư thái và thân thể thật thái, cũng có ẩn chứa sinh cơ quang điểm, như domd dóm chậm rãi trôi nổi trên không, bị sự ảo diệu nào đó của thái cổ dẫn dắt, cũng nhanh chóng tụ tập về phía Thạch Nham.

Đột nhiên, Thái cổ Yêu Hỏa truyền đến một tia ba động bất an, thân thể hung vật đó dần dần mơ hồ mở ra.

Thạch Nham thần thái lạnh lùng, dần dần tới gần hung vật, linh hồn táng trường của tử vong áo nghĩa được khuếch tán, một loại khí tức tĩnh mịch hoang vắng cơ hồ lan tràn toàn bộ dị vực.

Con ngươi đáng sợ của Hung vật hiện lên ánh mắt thống khổ, trông rất sống động.

Lập tức, hung vật cực kỳ oán độc lườm Thạch Nham, linh thể vốn có thể thuận lợi ngưng luyện tiêu tán từ từ, chậm rãi hóa thành hư vô.

Hư thái của Hung vật không thấy, một ngọn lửa màu xanh bóng, xen lẫn với kim quang đột nhiên nhảy ra.

Thiên địa quy tắc chi lực không thể nhận ra Nào đó từ giữa dị vực đột nhiên chấn động.

Hai người Thạch Nham, Nạp Hâm bị lực lượng nào đó trói buộc, đột nhiên bị ném ra ngoài.

Cùng hai người bọn họ, ngọn lửa màu xanh bóng cũng ở Trung ương Tử Linh sơn mạch hiện ra, không hề trốn mãi trong hồn hải màu xanh lục nữa.

Hư không nứt ra, khí tức huyền ảo phong ấn các loại sinh linh lập tức hiện ra phía trên Tử Linh sơn mạch.

Chu Tước Chân Hỏa đột nhiên biến mất.

Không bao lâu sau, Huyền Băng Hàn Diễm, Âm Linh Quỷ Hỏa, Diệt Thể Lôi Viêm, Bì Tuyệt Thi Hỏa cũng từ các góc của Thần Ân đại lục, bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn dắn, nháy mắt đã biến mất.

Thạch Nham cảm ứng được, mấỵ loại thiên hỏa này cách hắn cũng không xa, nhưng mắt không nhìn thấy, chỉ có thể dùng linh hồn để cảm giác.

" Đây là cuộc chiếc của chúng ta, nó từ bỏ ngưng luyện linh thể, quay về quy tắc thiên hỏa. Thanh trừ cặn trong cơ thể nó, chỉ chừa lại hình thái sinh mệnh và ý thức của thiên hỏa, tạm từ bỏ ý định hóa thành sinh linh, muốn dùng bản năng cắn nuốt nhau giữa thiên hỏa để hấp thu

chúng ta, tiến tới thành tựu hình thái mới." Trong óc truyền đến một dòng ý thức của Chu Tước Chân Hỏa, Thạch Nham hoảng sợ, lập tức sắc mặt căng thẳng, truyền tin: "Có nắm chắc không?"

"Chỉ có thể cố hết sức, nó phi thường cường đại, đã cắn nuốt Luyện Ngục Chân Hỏa, là dung hợp thể duy nhất trong chúng ta, hình thái sinh mệnh tiến thêm một bước, rất khó đối phó. Nói không chừng, cuối cùng sẽ tiêu hao sinh mệnh lực linh hồn của ngươi." Chu Tước Chân Hỏa truyền tin về.

" Một khi không chống đỡ được thì lập tức truyền tin cho ta." Thạch Nham tỏ thái độ: "Ta tự nhiên sẽ toàn lực giúp các ngươi."

"Được."

Một điểm sáng hiện lên, hạ xuống bên cạnh Thạch Nham và Nạp Hâm.

Thái Cổ Yêu Hỏa rời khỏi, tựa hồ khiến nàng ta tạm thời đạt được quyền khống chế Thủy giới, nàng ta có thể tùy tâm sở dục ra vào tử linh tà động, ngửa đầu nhìn xa xa, Âu Dương Lạc Sương lạnh lùng nói: "Không cảm giác được."

Nàng ta liếc Nạp Hâm bên cạnh một cái, sắc mặt ngưng trọng, cung kính nói: "Tiền bối Thật cường đại."

trong Thủy giới, Nạp Hâm chỉ là hình thái của linh hồn tế đài, lực lượng không phóng thích ra được, trong đó lại coi như là địa bàn của Âu Dương Lạc Sương, cho nên nàng ta không nhìn ra được cảnh giới lực lượng của Nạp Hâm.

Nhưng mà, ra khỏi Thủy giới, nhìn thấy Nạp Hâm dung nhập linh hồn tế đài vào thần thể, một cô áp lực phô thiên cái địa quả thực khiến thần hồn nàng ta cũng phải chấn động, đây còn là dưới tình huống Nạp Hâm không cố ý phóng thích uy hiếp.

" Tiểu nha đầu ngươi có được truyền thừa của Thủy giới, dung hợp nguyệt hoa và cực hàn chi lực, tương lai tiền đồ vô lượng." Nạp Hâm cười ha ha: "Hỏa viêm đó một khi bị đánh bại, Thủy giới sẽ bị ngươi chân chính nắm trong tay, đợi cho ngươi đột phá tới Nguyên Thần cảnh, Thủy giới sẽ trở thành không gian của một mình ngươi, diệu dụng vô cùng, đúng là may mắn."

Nạp Hâm vẻ mặt hâm mộ, tán thưởng không thôi.

Âu Dương Lạc Sương khi đối đăi với hắn thần thái kính sợ, nghe vậy thì câu nệ nói: "Ta sẽ cố gắng hết sức."

Thạch Nham không nói chen vào, cau mày, sắc mặt ngưng trọng trước nay chưa từng có, ba động trong linh hồn tế đài rất nhanh.

Từng dòng thần thức của hắn như bay đi, xuyên qua những bức tường không gian kỳ ảo, tiến hành trao đổi với thiên hỏa.

Dần dần, trao đổi giữa hắn và thiên hỏa đã bị ép phải dừng lại.

Chiến đấu giữa Thiên hỏa đã tới lúc kịch liệt nhất, không còn rảnh để nói chuyện với hắn.

Mấy loại thiên hỏa như bị rằng buộc của thiên địa khóa ở một không gian loạn lưu, nếu không phải hắn tu luyện không gian chi lực, nếu không phải hắn và thiên hỏa có liên hệ, căn bản không thể cảm thấy được.

Thần đó, bên trong kẽ hở loạn lưu không gian, phi thường kỳ diệu, là nơi thần thức hắn chưa từng cảm ứng tới.

Ở đó, có đủ loại lực lượng áo nghĩa tinh diệu hiện ra, giống như suy diễn ra các loại lực lượng của thiên địa, chỉ là hắn không thể đích thân tới, thần thức cũng không phải là thần hồn, không thể chạm đến chân lý trong đó. '

Hắn cũng chỉ là bằng vào liên hệ ý thức với thiên hỏa, mới lờ mờ có thể bắt giữ được một chút, nhưng không thể xem hết được toàn cảnh.

Hắn không biết chỗ đó là địa phương nào, chốc thì cảm thấy cực xa, chốc thì cảm thấy quá gần, linh hồn cũng có chút trở nên mơ hồ.

" Ngươi và thiên hỏa có thể trao đổi có ý thức, là dung hợp với bọn họ hay là đơn thuần phụ trợ lẫn nhau?" Nạp Hâm đột nhiên hỏi.

Thạch Nham sững sờ một chút, chậm rãi từ cảm giác ý thức tỉnh dậy: "Ta không dung hợp bọn họ, chỉ xây dựng một khu vực trong trong linh hồn tế đài cho bọn họ sinh tồn."

"Thì ra là vậy, nếu dung hợp, thần hồn của ngươi sẽ không còn ở thần thể, cũng sẽ tự mình tham dự." Nạp Hâm mỉm cười: "Chiến đấu giữa Thiên hỏa tựa hồ bị trói buộc của quy tắc chi lực, chiến đấu giữa chúng người thường bình thường rất khó tham dự vào được, chỉ có người đem linh hồn hợp nhất với thiên hỏa, mới có thể tiến vào trong loại tranh đấu sinh mệnh thể này, trong truyền thuyết, loại sinh mệnh này có bản năng dung hợp với nhau, một khi gặp nhau thì rất khó ở chung hòa bình, một phương cường thế luôn sẽ theo bản năng muốn dung hợp phía nhược thể, khu vực chiến đấu của bọn họ giống như là được trời cao Cắt riêng ra, ẩn chứa thần diệu không thể hiểu nổi."

" Trong truyền thuyết, có rất nhiêu tôn tại cường hãn coi khu vực đó trở thành nơi tu luyện hàng mơ ước, nhưng lại không có duyên tiến vào. người có duyên tiến vào thường thường thần hồn câu diệt, bởi vì dung hợp linh hồn với thiên hỏa, sẽ làm lực lượng của thiên hỏa không thể phóng thích ra trên trình độ lớn nhất, một khi tranh đấu với thiên hỏa thuần túy khác, cơ hồ kết quả sẽ là bị thiên hỏa dung hợp nuốt gọn, bản thân thì triệt để vẫn lạc. Bởi vậy, bọn họ cũng không thể có được lợi ích, chỉ có rất ít người thành công tiến vào một lần, hơn nữa dung hợp thiên hỏa khác, tựa hồ mới có thể tiến vào tiếp, nhân vật như vậy, nói khu vực tranh đấu của thiên hỏa là nơi tu luyện tốt nhất thế gian."

Thanh âm Nạp Hâm trầm thấp, nhìn về phía hắn, trong lòng không hề có giấu diếm gì.

Thạch Nham nghe cực kỳ nghiêm túc, sau khi nghe xong thì vẻ mặt chờ mong: "Đáng tiếc ta không dung hợp thiên hỏa, chỉ là hình thái cùng tồn tại, e là không có cơ duyên đó."

" Một đại lục cổ có căn nguyên, mấy loại thiên hỏa tề tụ, người thu gom được mấy loại, nghe nói cũng có thể tự do ra vào chỗ đó." Nạp Hâm nghiêm túc nói.

Thạch Nham nhíu mày, bỗng nhiên nhớ tới lời dặn dò của giới linh, bảo hắn cần phải trước khi tới Nguyên Thần tụ tập luyện hóa thiên hỏa, chẳng lẽ, một trong những mục đích của giới linh chính là để hắn có thể tự do ra vào nơi tu luyện tốt nhất thần bí đó có?

Lờ mờ hắn giống như minh bạch gì đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.