Ads
Thời đại Thái cổ, có một loại sinh mệnh
thái cổ cường hãn, ý thức trởi sinh đã có, sống lâu vô cùng, hình thể khổng lồ,
lực lượng chấn thiên, là tồn tại cấp cao nhất của thực vật.
Thời đại đó là sơ kì của Thần Ân đại lục,
thiên địa năng lượng tràn đầy, vươt xa cả nơi gọi là Sinh mệnh chi tinh cấp bẩy.
Sinh linh thái cổ thời kỳ đó cũng cực kỳ cường hãn, căn cứ vào truyền thuyết
cho thấy, tựa hồ so với mười tộc thời đại về sau thì còn cất bước cao hơn.
Thời đại Thái cổ duy trì mấy chục vạn năm,
sinh linh thái cổ để tồn tại đã tiêu hao rất nhiều thiên địa năng lượng của Thần
Ân đại lục, cuối cùng, rất nhiều sinh linh thái cổ đã độn ra vực ngoại, tìm kiếm
lối thoát.
Trong đó ột cổ sinh vật âã chết trong bụng
có con, nó sau khi chết, sinh mệnh trong bụng íthất đi chất dinh dưỡng để trở
thành cổ sinh vật, chỉ có linh hồn lưu lại, hấp thụ một bộ phận yêu khí của cổ
sinh vật đó, thành tân sinh mệnh hỉnh thái giống như hỏa viêm.
Thiểu chất dinh dưỡng để trở thành cổ sinh
vật, trong hình thành có được bản nguyên chi năng, trở thành thiên hỏa, chứ
không phải là sinh mệnh thái cổ, bởi vì nó từng cực kỳ khát vọng tiến hóa và chất
dinh dưỡng, thể cho nên có năng lực đặc thù hấp thu sinh mệnh lực của yêu thú,
nó có thể thông qua hấp thu sinh mệnh của yêu thú cường đại để làm lớn mạnh
mình.
Đó là Thái Cổ Yêu Hỏa, bài danh thứ tư
trong thiên hỏa.
Truyền thuyết Có liên quan tới loại thiên hỏa
này, nhanh chóng xẹt qua trong đầu Thạch Nham, hắn rất nhanh tỉnh táo lại, lạnh
lùng cười: "Ngươi và nó cùng sống trong Thủy giới, có biết cùng bậc của nó
hay không? Nó có được sự tán thành của Thủy giới như thế nào, ngươi và nó ai mới
là người thừa kế?"
"Ta đã có được truyền thừa, nhưng Thủy
giới này tựa hồ có liên hệ huỵền diệu khí hiểu với nó, ta cũng không biết vì
sao nó có thể khống chế Thủy giới này, bài xích ta ra ngoài." Âu Dương Lạc
Sương vẻ mặt lạnh lùng. Ngữ khí đạm mạc. Nàng ta rõ ràng cần Thạch Nham giúp
nàng ta đối phó Thái cổ Yêu Hỏa, nhưng trong ngôn ngữ và thần thái lại không hề
có ý năn nỉ. vẫn rất đạm mạc, giống như tất cả là điều hiển nhiên, như Thạch
Nham nên giúp nàng ta.
Đương nhiên, Thạch Nham tuyệt không tính
toán so đo.
Hắn một đường tìm tới, không phải để gặp Âu
Dương Lạc Sương, chính là vì thiên hỏa.
Hắn cần thiên hỏa.
Biết trong thiên hỏa hắn còn thiếu ba loại,
Thái cổ Yêu Hỏa, Luyện Ngục Chân Hỏa và Hỗn Độn Thánh Hỏa, chỉ cần tụ tập thành
công ba loại thiên hỏa cuối cùng này, hắn sẽ chính thức vấn đỉnh Nguyên Thần cảnh,
dựa theo dặn dò của giới linh, khiến cho linh hồn lột xác.
Hắn tin giới linh tuyệt không hại hắn, dung
hợp thiên hỏa tất nhiên có thể cho mang đến lợi ích cực lớn có thể cho, hắn tin
chắc điểm này, mới thủy chung không nóng nảy đột phá, chính là để tụ tập thiên
hỏa trước.
"Nó sắp tới đây rồi." Linh hồn tế
đài của Nạp Hâm đột nhiên xoay chuyển, hồng quang từ trong tế đài nhộn nhạo ra,
từng tầng bao trùm tứ phương.
Trong linh hồn tế đài của Nạp Hâm, khu áo
nghĩa có ngũ đại áo nghĩa, kim mộc thủy hỏa thổ, năm loại áo nghĩa cùng tồn tại,
cũng không phải chỉ tu một loại áo nghĩa chủ như các võ giả của Liệt Diễm tinh
vực, năm loại áo nghĩa của hắn là đồng thời tu luyện, như tộc nhân của thần tộc
lúc trước ở vẫn thần chi địa.
Kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành áo nghĩa
tăng cường cho nhau, Nạp Hâm niệm đầu vừa động, thức hải, khu áo nghĩa, hư hồn
cùng thu vào hư giới. Hư giới độc lập tồn tại trong dị vực này, như một đóa Ngũ
sắc Tường Vân của thương khung, hoa quang tràn đầy.
Tầng tầng lớp lớp hoa quang từ trong Ngũ sắc
Tường Vân bao trùm xuống. Bao phủ Hồn hải màu xanh lục.
trong hồn hải, ngọn lửa kéo dài ra, nước biển
màu xanh lục sôi trào, ở giữa một đoàn hư ảnh khổng lồ như tiềm long rời vực, đột
nhiên hiện ra trên hồn hải màu xanh lục.
Như một con man ngưu hỉnh cự sơn, có cự
giác dữ tợn, nổi lên trên biển, há to miệng gầm lên, trong miệng chất nhầy bốc
ra mùi tanh hôi.
trên thân thể màu xanh thẫm đó, có tầng tầng
giáp, giống như những cái tiểu thuẫn, hung vật này có đuôi, giống như cột đình,
dài mấy chục thước, không ngừng quất lên hồn hải màu xanh lục, phần đuôi lờ mờ
có thể thấy được những khuôn mặt giống như hồn phách của lệ quỷ.
Hung vật vừa xuất hiện, một cỗ khí tức hung
thần lập tức phóng lên cao, chui vào trong từng đạo khe hở trên thương khung.
Từng dòng thi thể lạnh như băng của tộc
nhân Ám Linh tộc từ trong thương khung bị đánh rơi xuống, bị nó như cá voi hút
nước hút vào trong bụng, không ngừng nhai nuốt.
" Ngưng kết thành thực thể rồi!"
Nạp Hâm thân trong ngũ hành hư giới, bỗng nhiên quát nhẹ: "Đừng để nó
ngưng luyện thành công!"
Thạch Nham sắc mặt chấn động.
Hắn đã sớm phát hiện, hung vật này hiển
thân, thanh uy mặc dù làm cho người ta sợ hãi, bộ dạng cũng trông rất sống động,
cực gì giống thật, lại chỉ như hình thái hư ảo, không có khí tức huyết nhục.
Nhưng mà, khi nó ngửa mặt lên trời rít gào,
hút vào thi thể lạnh như băng của tộc nhân Ám Linh tộc, thân hình với hình thái
hư ảo dần dần nở nang ra, thực sự truyền đến khí tức hung lệ huyết sát, khiến
linh hồn hắn cũng bất an.
Từ hình thái hư ảo ngưng luyện thực thể, đối
với hung vật đó mà nói thì tựa hồ cực kỳ không dễ dàng, cự giác như man ngưu của
nó lấp lánh lục quang tà dị, thống khổ ngửa mặt lên trời gào thét, sóng âm ùa
vào thương khung, khiển hồn hải màu xanh lục của dị vực này cũng sôi trào.
Lúc nó ngưng luyện thực thể, hồn hải bát
ngát tựa hồ dần dần trầm xuống, trở nên càng lúc càng nông.
Chất lỏng màu xanh lục như bị hút đi ẹực
nhanh, ùa vào trong thực thể mà nó dần dần ngưng luyện ra, tựa hồ theo sự hình
thành chân chính của nó, sẽ tiêu hao tất cả hồn hải chi năng.
" Nó là tử thai của sinh linh thái cổ
dựng dục mà thành, nó hiện giờ muốn phá vỡ thiên địa quy tắc thiên địa quy tắc
để sống lại!" Nạp Hâm hoảng sợ thất sắc, kêu lên: "Chúng ta cường
hành tiến vào, hơn nữa ngươi xé rách hư không, tựa hồ đã cho nó hy vọng thành
công, cẩn thận đấy!"
Thạch Nham còn chưa trả lời thì Âu Dương Lạc
Sương đã quyết đoán xuất thủ.
Rắc rắc rắc
trong đỉnh băng truyền đến tiếng vỡ, thân ảnh
áo trắng như tuyết như mộng như ảo truyền ra tĩnh diệu quang pháp: ánh sáng và
đỉnh băng đạt thành gắn kết kỳ diệu.
Quang pháp tràn ngập trong đỉnh băng, nhìn
thoáng qua, ở giữa đỉnh băng giống như kết xuất ra lưới nhện huyền diệu rườm
rà, từng dòng ánh sáng tựa hồ cực kỳ cứng cỏi nối đỉnh băng lại, dần dần, từng
dòng hàn lực như một con li long trong suốt từ trong đỉnh băng uốn lượn lao
Bốp bốp bốp, Một con li long trong suốt giống
như chân thật, lạnh thấu xương bắn nhanh tới hung vật đang dần dần ngưng thành
thân thể.
Thân Hung vật, vụn băng bắn ra, bên trong mỗi
một khối băng nhỏ đều ẩn chứa hàn lực kinh người, rơi xuống hồn hải, ít nhất
cũng đóng băng khu vực rộng mấy cnục mẫu.
Âu Dương Lạc Sương đứng ở bên trong tinh thể
của đỉnh băng, ánh mắt băng hàn, thần thái ngưng trọng, trong con ngươi lạnh lẽo
không ngừng có hàn quang lấp lánh.
Một tia khí tức cực hàn bên trong có ánh
trăng, ý cảnh sâu xa huyền diệu, giống như có thể đem cực hàn chi lực dùng
phương thức cao giao nào đó thẩm thấu ra, lặng lẽ chui vào bên trong linh hồn của
hung vật, ảo diệu phi thường.
Hôm nay nàng ta tựa hồ đã hiểu rõ chân lý của
lực lượng nào đó, Diệu pháp tự thành, trong mỗi cái giơ tay nhấc chân đều diễn
nghĩa ra chí lý của áo nghĩa.
Hình thái sinh mệnh của Hung vật là một
đoàn hỏa diễm, bên ngoài có màu vàng kim, đó là hình thái lúc trước của Luyện
Ngục Chân Hỏa, thiên hỏa là hình thái sinh mệnh bản chất của hung vật, lạc ấn bản
tính của hung vật nào đó, trời sirih tà ác, tính thích thích săn nuốt các loại
yêu thú.
Thái Cổ Yêu Hỏa có lực lượng kỳ dị hấp thu
sinh mệnh lực của mãnh thú, yêu hỏa này giống như có chấp, vì là tử thai, chưa
thể hoàn thành lột xác thành sinh linh thái cổ, trong bản tính của nó vĩnh viễn
tồn tại sự tiếc nuối.
Nó vẫn luôn hấp thu sinh mệnh lực của yêu
thú, tựa hồ là vì muốn hoàn thành lần lột xác cuối cùng, trở thành hình thái và
thực thể ban đầu của nó.
Sinh linh Thái cổ là sinh linh cường hãn từng
tồn tại trong thời đại thái cổ, không thể phân loại là một chủng tộc nào, hình
thể của chúng thường thường cực kỳ khổng lồ, như núi như biển, trời sinh ý thức,
giống như theo thiên địa quy tắc mà sinh ra.
Một khi để Thái cổ Yêu Hỏa hoàn thành lột
xác, ngưng luyện ra thực thể, không ai biết sẽ phát sinh chuyện gì.
ít nhất, thời đại hiện giờ, không có cường
giả nào biết được chỗ ảo diệu và thần kỳ của sinh mệnh thái cổ.
Nạp Hâm giống như không muốn nhìn thấy nó
hoàn thành lột xác, Âu Dương Lạc Sương cũng không muốn nhìn thấy, Thạch Nham tất
nhiên cũng vậy.
Hắn vươn tay trái ra, ngón trỏ ngón giữa
khép lại, vạch vào hư không.
Một cái khe không gian trong suốt theo ngón
tay mở ra, trong trong có lưu quang bắn nhanh, như một lưu tinh xuyên qua.
Một ngọn lửa phút chốc bắn nhanh ra, mang
theo quang diễm đầy trời, bao trùm cả hư không.
" Bát giai!" Chu Tước Chân Hỏa
truyền tin: "Còn dung nhập Luyện Ngục Chân Hỏa, hơn nữa lờ mờ có hô ứng với
giới này, rất khó đối phó, nơi này, như là địa bàn của nó."
Con ngươi Thạch Nham co rút lại: "Bát
giai ư?"
" Bát giai! Cực kỳ lợi hại!" Chu
Tước Chân Hỏa khẳng định: "Nó tựa hồ đang tiến hành lột xác, hình thái
sinh mệnh biến hóa rất nhanh, không thể tưởng tượng, loại biến hóa này tựa hồ
không phải đi tới tiến giai cực hạn của thiên hỏa, đây là ngưng luyện linh thể!"
" Ngưng luyện linh thể ?" Thạch
Nham không hiểu ra sao.
" Ta là một dòng phân hồn của Chu Tước,
Chu Tước là một trong bốn thánh thú, mà bốn cũng từ huyết mạch sinh linh thái cổ
diễn biến mà thành, lúc sinh linh thái cổ sinh ra, một khắc từ mẫu thai rơi xuống
đất, bước đầu tiên phải làm chính là ngưng luyện linh thể!" Chu Tước Chân
Hỏa truyền tin rất nhanh.
Vù.
Lại một hỏa diễm hiện ra.
Là Cửu u Phệ Hồn
Diễm.
" Đừng chp
nó ngưng luyện thành công!" Trong hư không, Nạp Hâm quát khẽ: "Tiểutử,
dùng hỏa diễm của ngươi để đối phó hắn."
Ánh mắt Âu Dương
Lạc Sương lạnh như băng, cả người hàn khí bắn ra, cùng đỉnh băng chậm rãi di động
lên trên không , sau khi đạt tới vạn thước thì ầm ầm rơi xuống, chỗ bén nhọn của
đỉnh băng, từng con li long trông rất sống động, cùng nhau phụt ra tinh mâu sâm
hàn màu trắng, bắn về phía Thái cổ Yêu Hỏa.
Nạp Hâm thân hóa
Ngũ sắc Tường Vân, hư giới biến ảo một chút, như một mảng hải dương lóng lánh,
nhô lên cao rồi đột nhiên bọc tới Thái Cổ Yêu Hỏa.
Ào ào ào.
trong hôn hải, vô
số nước biên tràn ra, giông như từng con thủy long đang trùng kích lên phía
trên.
Thực thể Thái cổ
Yêu Hỏa đang ngưng luyện quay tròn rồi truyền ra ánh lửa tà dị, như điện quang,
chợt lóe rồi biến mất, không ngờ trong nháy mắt đã quấn quanh Cửu u Phệ Hồn Diễm,
rất nhanh kéo tới sinh mệnh thể của nó.
Cửu u Phệ Hồn Diễm
giãy dụa kịch liệt, nhưng bất luận nó cố gắng như thế nào cũng không thể giãy,
lo lắng liên tục truyền tin cầu cứu tới Thạch Nham.
Đều là thiên hỏa,
nó mặc dù bài danh cao hơn một bậc, nhưng cấp bậc lại thấp hơn mấy tầng, tựa hồ
ngược lại không phải là đối thủ của Thái Cổ Yêu Hỏa. Không ngờ bị lập tức trói
buộc lực lượng.
Thạch
Nham vẻ mặt lạnh tanh, không nghĩ nhiều, hai mắt đỏ đậm