Thanh âm hào sảng phát ra từ cổ họng to như còi tàu của Mộc Quy Vô Tâm, quanh quẩn thật lâu trong đại sảnh. Người lãnh đọa mấy thế lực nghe ra giọng của Mộc Quy Vô Tâm, thật muốn cầm vũ khí đi liều mạng với gã.
Mộc Quy Vô Tâm, Hồng Lưu Chiến Bảo, bên trong toàn là Chiến Sĩ! Một đám Chiến Sĩ các ngươi, chưa từng nghe trong Hồng Lưu Chiến Bảo các ngươi có ai là đấu ma song tu, ngươi muốn Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề làm cái quái gì? Ngươi cố tình gây rối đúng không?
Gây rối, quá rõ ràng! Nhưng các vị người lãnh đạo lại không có thời gian đi tìm Mộc Quy Vô Tâm tính sổ, bởi vì đấu giá sư Đỗ Nhất Độ phụ trách đấu giá đã hét lên: Hai trăm vạn lần đầu tiên.
Mắc, rất mắc. Trong lòng Tư Đạt Khắc không ngừng chửi thề tất cả họ hàng nữ tính trong nhà Mộc Quy Vô Tâm. Lão tử cần nhờ những dược tề này trở thành hội trưởng Công Hội Ma Pháp Sư, còn phải mở tinh thần bình chướng cho nhi tử. Ngươi há mồm kêu cái gì? Hai trăm vạn? Hồng Lưu Chiến Bảo của ngươi mua xong mớ dược này về rồi có thể kéo hơi tàn bao nhiêu tháng?
Lôi Quang Nhật Nguyệt cũng rất muốn lao ra khỏi phòng hỏi Mộc Quy Vô Tâm có bị nhũn não không? Ngươi thà khiến Hồng Lưu Chiến Bảo phá sản cũng muốn liều với chúng ta?
Thành chủ Lý Đức Ước khắc bất đắc dĩ nâng lên cánh tay thêm mười vạn kim tệ. Có lẽ bây giờ ngừng đấu giá thì Hồng Lưu Chiến Bảo của Mộc Quy Vô Tâm sẽ phá sản, vấn đề là gã lấy đi mớ Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề rồi gầy dựng lại Hồng Lưu Chiến Bảo, khi đó ai biết được gã sẽ bán cho thế lực Vĩnh Lưu thành nào?
Hết cách! Thành chủ Lý Đức Ước khắc nhìn nhi tử yêu thương bên cạnh mình, làm phụ mẫu ai không muốn tương lai nhi tử của mình sống sung sướng? Hai trăm mười vạn thì kệ nó đo, cùng lắm là mua về rồi sẽ bán ra dược thuy giá cao.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc vừa kêu giá xong Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt tiếp lời:
- Hai trăm năm mươi vạn.
Lôi Quang Nhật Nguyệt liên tục gật đầu, khâm phục nữ nhi hào khí và có trí tuệ. Đúng vậy Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề rất mắc nhưng trông đám thành chủ Lý Đức Ước khắc rất cần, khi đó bán lại giá cao cho gã là được.
Tư Đạt Khắc siết chặt nắm tay hét giá ba trăm vạn. Bây giờ tăng thêm mười vạn kim tệ không thể chấn nhiếp người khác, chỉ có nước hét giá cực cao mới họa may.
Xột xoạt!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc đứng bật dậy. Hôm nay thành chủ Lý Đức Ước khắc chỉ mang ba trăm vạn kim phiếu, trong tờ đấu giá dược tề có ghi rõ chỉ giao dịch tiền mặt, đấu giá xong lập tức trao tiền nếu không sẽ xem là trái luật.
- Ba trăm năm mươi vạn...
Khuôn mặt Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt bình tĩnh bưng ly rượu đỏ nhìn chăm chú vào những bình Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề trên đài. Vì có thể đột phá Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề, dù tốn bốn trăm vạn kim tệ cũng đáng giá, để cho đồ ngu Lôi Uy chẳng bằng chính mình xài hết, ít nhất tăng thêm chút vũ lực.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc bước ra khỏi phòng riêng chạy vào phòng hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo Mộc Quy Vô Tâm.
- Trong người ngươi mang bao nhiêu kim phiếu?
- Hai trăm vạn là hết vốn.
Mộc Quy Vô Tâm cười híp mắt nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc. Thành chủ đại nhân mượn tiền Mộc Quy Vô Tâm là vì đi mượn người khác phải trả giá rất đắt, thậm chí có tài lực thì đều đấu giá, ai ngu cho thành chủ Lý Đức Ước khắc mượn?
Thành chủ là một vị trí sáng sủa nhưng cũng khiến ngươif ghét, bình thường mọi người tôn kính ngươi nhưng mỗi khi thấy ngươi phái người đến thu thuế, lại còn lập danh mục thì sẽ không có người nào thích thành chủ như ngươi.
Thành chủ Lý Đức Ước khắc biết nếu gã chạy đi Công Hội Thiết Tượng mượn tiền thì sẽ bị yêu cầu các điều khoản như miễn thuế này nọ, như đó toàn là tiền! Nếu là Công Hội Chiến Sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo thì không có vấn đề đó.
- Có thể cho ngươi mượn hai trăm vạn, hôm nay phải trả lại cho ta và yêu cầu ba trăm vạn.
- Sao ngươi không ăn cướp đi?
Thành chủ Lý Đức Ước khắc mới thốt lời xong ngửa đầu khẽ thở dài:
- Cái này còn nhanh hơn cả cướp. Ta biết rồi, nếu ta là ngươi thì cũng sẽ làm vậy. Được, ta trả ngươi ba trăm vạn, hôm nay trả lại.
Càn Kình nghe bốn phía hét giá, nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc không nháy mắt cái nào mượn hai trăm vạn từ tay Mộc Quy Vô Tâm, lòng thầm nghĩ: Các ngươi có thể càng thêm xa xỉ không?
Lôi Địch nhìn thành chủ Lý Đức Ước khắc rời đi, nhẹ vỗ tay nói:
- Nha đầu La Thanh Thanh thật lợi hại, tính chuẩn mọi người không có thời gian kết minh, tính chuẩn thế lực bên ngoài sẽ tham gia tranh đoạt, buộc những tên có tiền phun máu.
- Năm trăm vạn!
Thành chủ Lý Đức Ước khắc lập tức ra nâng giá từ bốn trăm vạn lên con số điên cuồng năm trăm vạn. Thế lực khác ngơ ngác. Giá này quá cao, nhưng vì hài tử, thế lực của mình, mắc thì kệ nó.
Nhưng có ai ngờ thứ này trướng lên đến năm trăm vạn? Mấy đại thế lực trừ Hồng Lưu Chiến Bảo ra ai cũng có thể hét giá như thế, vấn đề ở chỗ không người nào rảnh rỗi mang theo năm trăm vạn kim phiếu bên mình. Dù là đại hội đấu giá cũng không xuấth iện đấu binh thập giai, cần gì mang nhiều tiền như vậy?
- Năm trăm vạn lần thứ hai!
- Chờ chút!
Tư Đạt Khắc bỗng đứng dậy bước xuống lầu, đứng trước đài đặt ma pháp trượng xuống trước mặt Đỗ Nhất Độ.
Tư Đạt Khắc hỏi:
- Ta không mang theo đủ tiền, ngươi xem cái này giá trị bao nhiêu? Ta đặt nó luôn!
- Pháp trượng của người ít nhất đáng giá từ hai trăm vạn trở lên.
Đỗ Nhất Độ liếc ma pháp trượng, lạnh nhạt nói:
- Tiếc rằng thật xin lỗi, quy tắc đấu giá lần này của chúng ta là chỉ nhận tiền mặt...
Quân Vô Đạo lên tiếng đánh gãy lời của Đỗ Nhất Độ:
- Ta mau pháp trượng của ngươi, năm mươi vạn kim tệ.
- Năm mươi vạn... Ngươi...
Tư Đạt Khắc rất muốn hỏi Quân Vô Đạo một câu sao sao ngươi không ăn cướp đi? Tư Đạt Khắc nghĩ lại kiêu hùng hắc đạo một trong tám đại thế lực vốn nhờ vào ăn cướp phát tài, thế nên chửi câu này không có sức sát thương.
Năm mươi vạn có thắng được không? Tư Đạt Khắc không biết, nhưng khi người ta đuối nước, biết rõ một cọng cỏ không dùng được nhưng vẫn sẽ thử.
- Bán!
Tư Đạt Khắc ném ma pháp trượng vào tay kiêu hùng hắc đạo, Quân Vô Đạo đưa năm mươi vạn kim phiếu cho gã.
Cùng lúc đó, Đỗ Nhất Độ giơ cao cây búa đấu giá đập mạnh xuống mặt bàn, thanh âm văng vẳng trong đại sảnh:
- Năm trăm vạn lần thứ ba! Thành giao! Chúc mừng thành chủ Lý Đức Ước khắc tiên sinh mua về Trùng Kích Tinh Thần Dược Tề!
Tư Đạt Khắc cầm kim phiếu có từ bán rẻ ma pháp trượng, ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Đỗ Nhất Độ cười tủm tỉm. Tư Đạt Khắc rất muốn giết người. Bên ta mới bán ma pháp trượng chưa kịp hét giá ngươi đã gõ búa? Ngươi muốn gì?
Mộc Quy Vô Tâm hưng phấn rống to:
- Quá oách!
Đây là màn đặc sắc nhất hôm nay, có người bán rẻ ma pháp trượng đáng giá đến ba trăm vạn kim tệ, kết quả không kịp quay đầu đấu giá thì bên đấu giá đã gõ búa.