Sất Trá Phong Vân

Chương 350: Chương 350: Nhà giàu mới nổi càn quét (thượng)




Càn Kình há mồm phun nước lọc mới uống vào, lòng sướng rơn. Đấu giá sư phải chăng có thù với Tư Đạt Khắc? Gõ búa chậm hơn hai giây là Tư Đạt Khắc sẽ mau được, cố tình không cho gã hai giây, hình như cố ý đợi khi gã cầm kim phiếu là gõ búa ngay.

Sướng! Càn Kình sướng lâng lâng. Tuy kiếm thiếu năm mươi vạn kim tệ nhưng nghĩ đến tại La gia Tư Đạt Khắc biểu hiện ra dục vọng nam nhân muốn chiếm hữu nữ nhân của Tư Đạt Khắc là Càn Kình thà kiếm ít năm mươi vạn. Có thể nhìn Tư Đạt Khắc chịu thiệt, uất ức rất là sung sướng.

Cao triều qua đi là lạnh lẽo. Mọi người bắt đầu mất hứng với thứ tiếp theo, rất nhanh đến [bảo thạch phẩm chất không tốt].

- Một vạn!

Đỗ Nhất Độ mới nói bảo thạch phẩm chất không tốt bắt đầu đấu giá thì Càn Kình nghe trên ghế cách mình không xa có người hét giá một vạn kim tệ, tăng giá quy định bảo thạch phẩm chất không tốt lên gấp một trăm lần.

Càn Kình hét giá:

- Hai vạn.

Càn Kình nhỏ giọng hỏi Lôi Địch vẻ mặt nghi hoặc nhìn mình:

- Có lai lịch gì?

Mộc Quy Vô Tâm tựa lưng vào ghế nệm, nói:

- Còn ai trồngk hoai đất này? Nghe thanh âm là biết phó hội trưởng Kiệt Lạp Tháp Tháp bên Công Hội Dược Tề đnag kêu giá.

Công Hội Dược Tề ngẩn ra. Không lẽ Kiệt Lạp Tháp Tháp cũng biết chuyện trái tim của Huyết Ma? Ưm, rất có thể. Trong từ điển dược tề của Á Đương Tư cũng có ghi chép tình huống trái tim của Huyết Ma nhưng không rõ ràng bằng thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp.

- Ủa?

Phòng Công Hội Dược Tề phát ra tiếng bật thốt tò mò, lại báo giá tiếp:

- Ba vạn...

Càn Kình không chớp mắt cái nào báo giá:

- Mười vạn!

Trong tay Càn Kình đang có năm trăm vạn kim tệ, có thể thử cảm giác nhà giàu, huống chi mua trái tim của Huyết Ma giá một trăm vạn kim tệ vẫn là rẻ.

Huyết Ma! Ma thú cao đẳng bàn về năng lực chiến đấu không thua gì ma thú cường đại Viêm Ma. Ngay cả Lôi Địch cũng chỉ có hai phần tự tin đánh thắng.

Trong phòng Công Hội Dược Tề lặng im. Càn Kình tò mò muốn thò người ra nhưng cố nén.

- Sẽ là ai? Mười vạn kim tệ?

Kiệt Lạp Tháp Tháp vuốt râu dê trắng trên cầm, đôi mắt chuột xoay tòn.

- Ta chỉ cảm thấy thứ này hơi quen mắt, không lẽ người đấu giá dám khẳng định nó là trái tim của Huyết Ma sao? Lỡ như không phải...

- Để ta hỏi giúp người.

Một Dược sư trẻ đứng cạnh Kiệt Lạp Tháp Tháp đứng dậy bước ra phòng, chạy đến phòng Càn Kình, nghe phó hội trưởng ở sau lưng lại kêu giá mười lăm vạn kim tệ.

- Hai mươi van.

Càn Kình mới hét giá xong thấy cửa phòng bị đẩy mở, một Dược sư trẻ bước vào.

- Chào tiên sinh, ta đến hỏi thăm thay hội trưởng Công Hội Dược Tề chúng ta là tại sao ngươi muốn mua khối bảo thạch này với giá cao như vậy?

Tại sao? Càn Kình bỗng nhiên hiểu ra tại sao hắn ở trong phòng riêng của Hồng Lưu Chiến Bảo, ở trong mắt người khác chỉ là một đám Chiến Sĩ ngay thẳng chỉ biết chiến đấu, không hiểu gì hết.

Nếu đã như vậy thì...

Đầu óc Càn Kình xoay chuyển nhanh, cười nói:

- Một khối hồng bảo thạch to như vậy, ta mua cho vị hôn thê của ta làm dây chuyền lớn cũng tốt.

Dược sư trẻ tuổi ngẩn ra, không hiểu nổi tại sao Càn Kình đáp lại câu như vậy. Xem ra Hồng Lưu Chiến Bảo vì xoay tiền chẳng biết từ đâu quen một hài tử giàu có.

- Cái gì? Mua cho nữ nhân?

Kiệt Lạp Tháp Tháp im lặng. Nếu là Công Hội Ma Pháp Sư hoặc chỗ khác truyền đến báo giá thì Kiệt Lạp Tháp Tháp tuyệt đối không tin đáp án như vậy.

Cố tình đáp án là từ Hồng Lưu Chiến Bảo, đám nhà quê kia là một đám chỉ biết chỉ biết vác đao lên ngựa giết ma tộc, bọn họ thì biết cái gì là trái tim của Huyết Ma?

Còn mua sao? Kiệt Lạp Tháp Tháp không dám khẳng định đây là trái tim của Huyết Ma thật sự. Kiệt Lạp Tháp Tháp nghe thuộc hạ nói hài tử nhà giàu này rất phô trương, ngó bộ dạng dám quăng ra một trăm vạn mua đồ.

Một trăm vạn, nếu mua phải một khối hồng bảo thạch bình thường thì... Kiệt Lạp Tháp Tháp nhắm mắt lại. Nếu làm như vậy, ngôi báu phó hội trưởng của Kiệt Lạp Tháp Tháp sẽ bị người Lôi gia cướp đi. Thôi! Mua không được cũng chẳng có vấn đề gì, lỡ không mua được hàng thật thì là chuyện lớn.

Với giá hai mươi vạn, trái tim của Huyết Ma về tay Càn Kình. Lôi Địch làm vẻ mặt khó hiểu. Cho dù Càn Kình muốn mua hồng bảo thạch tặng cho Cổ Nguyệt Gia Anh hay La Thanh Thanh thì nên mua cái nào có phẩm chất tốt chút, bảo thạch như vậy có thể làm được gì?

- Trái tim của Huyết Ma, đây chính là trái tim của Huyết Ma!

Càn Kình thè lưỡi lướt qua hồng bảo thạch, cảm nhận vị máu nhàn nhạt, càng khẳng định đây chính là trái tim của Huyết Ma chứa nhiều tinh hoa Huyết Ma.

Vĩnh Hằng Cự Lực Dược Tề! Càn Kình cẩn thận cất đi trái tim của Huyết Ma, dược tề bí ẩn nhảy múa trong đầu xâu thành phương thuốc, đây là dược tề mới nhất Âu Lạp Lạp nghiên cứu ra, nghe nói uống vào có thể vĩnh viễn tăng sức mạnh một ngàn cân.

Không phải tăng trưởng thời gian ngắn mà là đến chết, luôn luôn có tăng sức mạnh một ngàn cân

Lực lượng, bất cứ Chiến Sĩ nào cũng sẽ không chê ít. Càn Kình không ngừng nhớ lại, hìnhn hư trái tim của Huyết Ma có thể làm ra thần bí dược tề gì đó.

- Trái tim của Huyết Ma? Đó là cái gì?

Lôi Địch tò mò hỏi:

- Huyết Ma cũng có trái tim sao?

- Dĩ nhiên là có, trái tim của Huyết Ma có thể chế tạo ra Vĩnh Hằng Cự Lực dược tề.

Càn Kình nhỏ giọng nói:

- Nói đơn giản là uống dược tề đó vào có thể bỗng nhiên tăng sức mạnh một ngàn cân.

Hai người Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm giật mình nửa ngày không nói nên lời, ngơ ngác nhìn Càn Kình. Hai người Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm không để ý đến hình tuợng gì nữa. Đây là lực lượng một ngàn cân!

- Còn thiếu vài loại tài liệu, chờ ta gom đủ rồi sẽ làm thử một ít, có thành quả sẽ chia cho mọi người.

Càn Kình cười híp mắt nhìn bên dưới đang đấu giá vật phẩm.

- Trái tim này có thể làm được rất nhiều thứ.

Mộc Quy Vô Tâm vươn ngón tay to chọt eo Lôi Địch, ngu ngơ nhìn Càn Kình.

Mộc Quy Vô Tâm nhỏ giọng nói:

- Ngươi kiếm đâu ra tiểu quái vật kia vậy? Có phải là ngươi muốn hù chết ta không? Tinh Thần Trùng Kích dược tề cũng là hắn làm? Hắn là Dược sư bí ẩn?

- Sớm muộn gì lão tử sẽ hù ngươi mất ngủ!

Vẻ giật mình trên mặt Lôi Địch chưa tan khóe mắt đã hiện rõ ý cười tự đắc:

- Hắn nói hắn là học đồ của Thần Bí Dược sư, theo ta thấy hình như hắn hiểu biết còn nhiều hơn cả Thần Bí Dược sư.

Mộc Quy Vô Tâm hung tợn trừng Lôi Địch, cáu kỉnh nói:

- Sợ là tuần này lão tử sẽ không ngủ được, rất cảm ơn ngươi, Hảo- Huynh- Đệ!

- Đừng khách sáo.

Lôi Địch nhìn đấu giá bên dưới.

- Lúc ta mới quen hắn thì ngày nào cũng bị hắn làm giật mình mất ngủ, chuyện tốt như vậy huynh đệ chúng ta nên san sẻ.

- Tốt lắm!

Mộc Quy Vô Tâm liên tục gật đầu, nói:

- Ta cảm thấy kiêu ngạo vì có đồng bạn như ngươi.

- Cứ từ từ hãnh diện đi, ta sẽ không khiêm tốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.