Sất Trá Phong Vân

Chương 351: Chương 351: Nhà giàu mới nổi càn quét (hạ)




Trong khi Mộc Quy Vô Tâm, Lôi Địch nói chuyện thì Càn Kình đã đổi hai khối bí ngân, kêu giá đến ba mươi vạn kim tệ, đè ép những người khác không kêu giá nữa, bao gồm Công Hội Thiết Tượng cũng từ bỏ.

Bí ngân là thứ tốt nhưng giá của nó có giới hạn. Hai khối bí ngân có giá mười vạn kim tệ đã là rất tốt. Ba mươi vạn kim tệ? Đồ điên từ đâu chui ra?

- Tiếp theo là đấu giá hai khối kim tinh...

Từ phòng Hồng Lưu Chiến Bảo trực tiếp hét giá trên trời:

- Năm mươi vạn!

Hội trưởng Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Minh Văn biến sắc mặt. Không lẽ Hồng Lưu Chiến Bảo muốn bị giải tán trong hôm nay? Nếu không thì sao toàn hét giá cao như vậy? Lại còn cướp đồ Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Minh Văn muốn có, gần như là khiêu khích.

- Ta nói này Càn Kình...

Mộc Quy Vô Tâm bị Càn Kình phóng khoáng hù sợ, nói:

- Mấy thứ kia không đáng giá với số tiền này.

- Hôm nay ta quyết chiếm hết đồ tốt trong hội đấu giá.

Càn Kình cười híp mắt nhìn tinh kim, bí ngân bên dưới.

- Loại tài liệu này nó có giá trị như thế nào phải xem nằm trong tay ai. Bí ngân, tinh kim bình thường chỉ xuất hiện trong hội đấu giá, ta không nhân dịp này mua chút it thì chờ đến khi nào?

Tinh kim và bí ngân là tài liệu quan trọng không thể thiếu trong minh văn. Càn Kình ở lâu trong Vô Tận thế giới, càng biết dùng tài liệu tốt, nếu có năng lực chiếm được thì phải cố gắng sở hữu. Nếu chờ sau này lúc cần mới tìm thì rắc rối.

Vật đấu giá giảm dần, cuối cùng đấu giá huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ, vật đấu giá nặng ký nhất lên sân.

Mắt Lôi Địch sáng ngời. Mộc Quy Vô Tâm có xúc động muốn đè Lôi Địch xuống, phòng ngừa hảo bằng hữu nhiều năm bỗng nhiên làm ra chuyện cướp bóc gì thì rắc rối to.

- Càn Kình, nhất định phải mua nó!

Lôi Địch nhìn chằm chằm huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ không thể dời mắt, nếu không phải cánh tay gã bị Mộc Quy Vô Tâm kiềm chặt thì thật khó đoán gã có nhào lên cướp giật không.

Nhập thánh! Đối với bất cứ Chiến Sĩ bình thường nào thì rất có sức hấp dẫn, tràn ngập hấp dẫn hơn cả vật thể hấp dẫn mà Long tộc thích trong lời kể của Ngâm Du Thi Nhân.

Đối với một cường giả quanh quẩn ở bên bờ nhập thánh thì sức hấp dẫn này phóng lớn gấp ngàn, vạn lần.

Lần đầu tiên Càn Kình thật sự căng thẳng. Nghe đến lần thứ nhất nêu giá quy định huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ Càn Kình liền cao giọng quát:

- Năm mươi!

Gần như mọi người trong hội đấu giá đều xoay người kinh ngạc nhìn Hồng Lưu Chiến Bảo tuyên bố giá, mới bắt đầu đã kêu năm mươi là có ý gì? Điên rồi sao? Huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ không đáng giá nhiều như vậy đi?

Mấy người của thế lực khác trong các gian phòng hào hoa đều lso đầu khỏi phòng, nhìn gian phòng làm người ta bất ngờ nhất trong đại hội đấu giá lần này.

Hai mươi vạn mua một khối hồng bảo thạch hư, hai khối bí ngân mà kêu giá ba mươi vạn, hai khối tinh kim hét giá năm mươi vạn. Bây giờ đến huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ, lần thứ nhất đã kêu năm mươi vạn?

- Năm mươi lần thứ nhất... năm mươi lần thứ hai... năm mươi lần thứ ba...

Chủ trì thấy không ai cạnh tranh thì quyết định bán bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ nhất.

Mộc Quy Vô Tâm hơi bình tĩnh nói:

- Có phải giá cao không?

Mộc Quy Vô Tâm hơi lo lắng nhìn Càn Kình, thật tình không hiểu tại sao tiểu tử này mua máu về làm gì.

- Không cao...

Càn Kình lắc đầu, nói:

- Mới nãy ta đã nhìn thấu, vừa kêu giá phải kêu cho lớn, dùng khí thế trấn áp, cho người ta cảm giác dù phải mất bao nhiêu kim tệ thì ta quyết mua cho bằng được. Nếu không thì tăng từng chút một sẽ rắc rối, cuối cùng ngươi có thể mua được bằng số tiền năm mươi vạn hay không thật khó nói.

Bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ hai đặt trên bệ.

Càn Kình không chút suy nghĩ lên tiếng:

- Năm mươi vạn!

Kiệt Lạp Tháp Tháp ngơ ngác nhìn huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ trên bệ. Người Hồng Lưu Chiến Bảo điên rồi sao? Bọn họ mua cái thứ này làm gì? Trừ có công dụng với Công Hội Dược Tề chúng ta ra thì chỉ có những Thần Bí Dược sư như đồ điên là dùng được đi? Vĩnh Lưu thành không có Công Hội Thần Bí Dược sư! Cái thứ này lẽ ra chỉ có Công Hội Dược Tề mới cần chứ? Vốn giá quy định là mười vạn, chúng ta bỏ ra ba mươi vạn có thể mua một bình, nhưng bây giờ...

Bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ ba đặt trên bàn, chủ trì mới kêu giá quy định thì Càn Kình lại sảng khoái hét lên năm mươi vạn.

Một trăm năm mươi vạn! Phát điên sao? Ba bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ tốn một trăm năm mươi vạn!

Kiệt Lạp Tháp Tháp khẽ thở dài:

- Ta không tin ngươi còn mua tiếp.

Càn Kình cất đi bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ ba, lộ nụ cười khổ bất đắc dĩ. Ai kêu trình độ làm thần bí dược tề của hắn chỉ có năng lực cỡ học đồ? Nếu thật sự thực hành thì xác suất thành công cực kỳ thấp. Bây giờ Càn Kình muốn thành công thì cách duy nhất là lấy càng nhiều huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ càng tốt.

Bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ thứ bốn đặt trên bệ đấu giá, Càn Kình lại hét giá năm mươi vạn.

Lần thứ năm... Lần thứ sáu...

Kiệt Lạp Tháp Tháp không thể nhịn được nữa, gã cảm giác thanh niên ngồi trong gian phòng Hồng Lưu Chiến Bảo dường như nắm kho báu cự long trong truyền thuyết vậy, cứ kêu giá năm mươi vạn. Nếu tiếp tục như vậy e rằng Công Hội Dược Tề không mua được thậm chí một bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ.

Lần thứ bảy... Kiệt Lạp Tháp Tháp ra giá. Càn Kình dồn hết kim tệ có trong người ra ngoài, rốt cuộc đẩy lui Kiệt Lạp Tháp Tháp.

Lần thứ tám, chín, mười. Càn Kình không báo giá nữa, cầm bảy bình huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ, liên tục suy nghĩ có bao nhiêu phần trăm thành công tạo ra cái gọi là Huyết Dịch Của Viêm Ma.

- Ba bình...

Kiệt Lạp Tháp Tháp nhìn huyết dịch của Liệt Diễm Ma Hổ trong tay, cười khổ. Đại hội đấu giá hôm nay trừ vật phẩm thứ nhất bị Lý Đức Ước Khắc giành nổi bật, mấy lúc khác mọi người như phông nền nhìn Hồng Lưu Chiến Bảo liên tục biểu hiện ra sự điên cuồng.

Mãi đến lúc tan cuộc mọi người mới nhận ra trong đại hội đấu giá hôm nay thứ có ích nhất trừ ban đầu bị Lý Đức Ước Khắc mua đi, còn lại đều bị một mình Càn Kình cướp sạch.

Lôi Quang Nhật Nguyệt cười tươi như hoa chặn đường của Lý Đức Ước Khắc:

- Lý Đức thành chủ đại nhân...

Tư Đạt Khắc đứng bên cạnh Lôi Quang Nhật Nguyệt, sắc mặt âm trầm.

Càn Kình thấy tình cảnh này thì nhẹ lắc đầu. Bây giờ Lý Đức Ước Khắc, Lôi Quang Nhật Nguyệt, Tư Đạt Khắc mới có cơ hội chia Tinh Thần Trùng Kích dược tề, nhưng hiện tại quá muộn rồi, hơn nói ra cũng ngại miệng.

- Nghe nói Nguyệt Nguyệt cũng là ma vũ song tu?

Lý Đức Ước Khắc cười híp mắt nhìn Tư Đạt Khắc:

- Nghe nói nhi tử của phó hội trưởng bị nhốt trong bình chướng tinh thần tam giai đã một năm rồi?

Giờ phút này, sắc mặt của Lôi Quang Nhật Nguyệt, Tư Đạt Khắc càng âm trầm hơn. Lúc đàm phán sợ nhất là bị người ta biết bài tẩy, vậy thì sẽ rơi vào thế bị động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.