Trúng độc sao? Độc của huyết mạch rắn chín đầu sao?
Trong con ngươi của Cửu Dương Phong Thái bắn ra sự sợ hãi. Trên đời này không có độc nào có thể đáng sợ bằng độc của huyết mạch rắn chín đầu!
- Độc sao? Ngươi quá coi trọng chính mình rồi.
Đoạn Phong Bất Nhị lộ ra một nụ cười tàn nhẫn:
- Ngươi cho rằng có thể thoải mái chết vì độc sao? Nằm mơ sao? Ta sử dụng chính là thuốc tê! Hơn nữa chỉ nhằm vào đầu lưỡi của ngươi. Thân thể của ngươi vẫn cảm nhận được sự đau đớn.
Chiến đao bình thường ở trong tay Đoạn Phong Bất Nhị lần thứ ba phát ra quang mang rực rỡ, chặt đứt chân phải của Cửu Dương Phong Thái đang xoay người muốn trốn chạy. Một cái chân mang theo máu chói mắt rơi trên mặt đất.
Ngay lập tức, Cửu Dương Phong Thái cũng ngã trên mặt đất. Cái chân trái duy nhất còn lạiđang cố gắng muốn đẩy mặt đất lùi về phía sau chạy trốn. Chỉ cần chạy ra khỏi vòng tròn lôi đài là có thể sống sót! Chỉ cần có thể sống sót, đầu óc của mình có thể nghĩ ra càng nhiều mưu kế ác độc, giết chết tên chiến sĩ hèn hạ cả gan dám tổn thương tới thân thể của mình!
Một đao... Mười đao... Trăm đao...
Từng miếng thịt trên người Cửu Dương Phong Thái bị chiến đao kia lột bỏ. Hiện tại có thể nhìn thấy đặc biệt rõ ràng những cơ quan phía dưới khung xương, nhưng tính mạng của hắn vẫn chưa mất đi.
Độc ác! Tàn nhẫn! Hung ác độc địa!
Khán giả vốn đã sớm buồn ngủ, giờ phút này tinh thần lập tức tỉnh táo.
Bọn họ tỉnh táo không phải vì hưng phấn trước cục diện tàn nhẫn này, là bởi vì kinh sợ trước cục diện tàn nhẫn này.
Trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương không phải không phát sinh tình huống có người chết. Nhưng loại chuyện đơn phương thuần ngược như ngày hôm nay, từ trước tới nay vẫn chưa từng phát sinh qua.
Đây là chiến đấu sao? Điều này căn bản là hành hạ đến chết!
- Đoạn Phong Bất Nhị, ngươi muốn chết!
Cửu Dương Phong Hành gầm thét đầy thê lương lao ra đoàn người. Trong nháy mắt huyết mạch Chiến Thần mở ra, đi nhanh về phía lôi đài. Mặc dù mất đi tư cách tham gia thi đấu, hắn cũng không thể để mặc Đoạn Phong Bất Nhị hành hạ đệ đệ hắn đến chết như vậy.
- Ngươi muốn đi đâu?
Đông!
Một giọng nói cao cao tại thượng vang lên hỏi. Càn Kình ngồi ở trên vương tọa kim loại từ trên trời hạ xuống, ngăn cản đường đi phía trước của Cửu Dương Phong Hành. Một thể ba thánh Đấu Hồn ở phía sau vương tọa đưa mắt nhìn xuống Cửu Dương Phong Hành đang đầy vẻ thê lương:
- Ngươi cùng Cửu Dương Phong Thái liên kết với nhau tính kế với Khí Cửu Dương, khiến toàn tiểu đội của hắn bị giết sạch không chừa một người. Như vậy, vì sao Bất Nhị không thể giết đệ đệ ngươi được?
- Càn Kình, ngươi tránh ra!
Cửu Dương Phong Hành nhìn chằm chằm vào Càn Kình vẫn chưa lau vết máu trên người. Trong lúc nhất thời hắn không cách nào tiếp tục tiến về phía trước nửa bước:
- Ở đây không có chuyện của ngươi.
Khí tức!
Trên người Càn Kính phát ra một khí tức cường đại, giống như miệng cống của đập chứa nước lớn, không người nào có thể lay động.
- Chuyện của Bất Nhị chính là chuyện của ta.
Càn Kình yên lặng nhìn Cửu Dương Phong Hành:
- Ngươi có thể thử xem.
- Càn Kình, Khí Cửu Dương là người của Cửu Dương gia chúng ta.
Cửu Dương Phong Hoa chậm rãi đi ra đoàn người, sắc mặt rất thành khẩn nhìn Càn Kình:
- Nếu như Khí Cửu Dương chết, thật sự có liên quan tới hai huynh đệ Cửu Dương Phong Hành và Cửu Dương Phong Thái, ta sẽ cho các ngươi một công bằng. Cửu Dương thế gia, tuyệt đối sẽ không nuôi kẻ phản bội!
Thân thể Cửu Dương Phong Hành đột nhiên rùng mình một cái. Trong gia quy của Cửu Dương thế gia có ghi chép, kẻ phản bội sẽ bị lăng trì xử tử! Chuyện kia hẳn là làm rất sạch sẽ mới đúng, không có khả năng có người nào biết! Lẽ nào Cửu Dương Phong Hoa thật sự có nhược điểm gì sao?
Cửu Dương Phong Hoa vừa xuất hiện, tất cả chiến sĩ huyết mạch Chiến Thần xuất động sau lưng nàng, trong lúc nhất thời dựa vào ưu thế trên phương diện nhân số tạo thành khí tức có thể chống lại Càn Kình.
- Thế nào? Nghĩ rằng nhiều người khi dễ ít người sao?
Y Toa Tái Nhĩ xuất hiện ở phía sau Càn Kính. Theo hắn còn có các chiến sĩ huyết mạch Ngụy Long.
Phần Đồ Cuồng Ca im lặng không lên tiếng, đứng sau lưng Càn Kình. Thực lực một thể hai thánh hoàn toàn giữ lại, lại khiến cho vô số người chú ý.
Mộc Nột Chân Sách thở dài, cũng đứng ở phía sau Càn Kính.
Các chiến sĩ trẻ tuổi của gia tộc huyết mạch rắn chín đầu, dưới tình huống mọi người còn chưa kịp phản ứng đã đứng ở phía sau Càn Kính.
- Cửu Dương gia sẽ tự mình xử lý kẻ phản bội, còn chưa tới phiên các ngươi tới xử lý.
Càn Vô Tinh Thần dẫn theo người, cùng gia nhập vào đám người của Cửu Dương Phong Hoa.
Lý Lôi Long nhìn chung quanh một chút, khẽ thở dài một tiếng, dẫn người đứng ở phía sau Càn Kính, nhận lấy ánh mắt nghi ngờ của Cửu Dương Phong Hoa. Hắn nhún vai nói:
- Xin lỗi, chuyện này ta phải ủng hộ Càn Kình. Chỉ có điều, ta vẫn chưa quên chuyện vinh quang của huyết mạch chung cực. Chuyện đánh bại Càn Kình, ta vẫn sẽ thực hiện.
Quần đấu sao?
Hai mươi vạn khán giả chợt phát hiện, tình huống bên ngoài lôi đài này còn kích thích hơn cả tình cảnh hành hạ đến chết bên trong lôi đài. Các thế hệ trẻ ở trong đấu kỹ trường đều vì chuyện này mà lựa chọn trận doanh của mình. Thật sự không ngờ được, hai bên sẽ lập tức sống mái với nhau, không có ý định tiếp tục quan tâm tới cuộc tranh tài Tân Nhân Vương.
Phẫn nộ trong mắt Cửu Dương Phong Thái, đã sớm bị sợ hãi cho thay thế. Trên chiến trường Nhân Ma hắn cũng không nhìn thấy ma nào hung tàn như vậy!
- Hiện tại, ngươi có thể chết.
Chiến đao trong tay Đoạn Phong Bất Nhị xuyên qua ngực Cửu Dương Phong Thái. Chiến đao mang theo từng giọt máu từ phía xa chỉ về phía Cửu Dương Phong Hành đang đứng trong đám người:
- Người tiếp theo chính là ngươi. Chỉ cần ngươi dám lên lôi đài, ta dám giết ngươi!
Lời tuyên bố bá đạo này được ma pháp khuếch đại âm thanh truyền ra. Sắc mặt tất cả chiến sĩ thế gia huyết mạch Chiến Thần tối đen như nước hồ. Cho dù là Đại Ma Vương hiện nay cũng không kiêu ngạo đến như vậy! Rốt cuộc những người tuổi trẻ này là thế nào?
Bàn Hoành Cơ thở ra một hơi thật dài. Có đôi khi có một số việc bình thường hai bên cũng không sai, sai lầm là ở trên người kẻ thứ ba, cuối cùng cả ba bên đều phải gánh chịu thống khổ thực sự.
Hôm nay, kẻ thứ ba là Cửu Dương Phong Thái đã chết.
Và Đoạn Phong Bất Nhị vốn không có thù oán với tộc Cửu Dương, nhưng bởi vì người trong tộc bị giết giết, mới nảy sinh thù hận.
Thật may, có áp lực của Ma tộc bên ngoài...
Bàn Hoành Cơ có chút cảm ơn thần ngôi sao sáng tạo ra Ma tộc. Nếu như chỉ có nhân loại, như vậy khả năng chém giết càng đáng sợ hơn.
- Cửu Dương Phong Hành ta sẽ không trốn! Đoạn Phong Bất Nhị, hôm nay ngươi giết đệ đệ ta. Tương lai...
Cửu Dương Phong Hành hít một hơi thật sâu:
- Ta nhất định ở trên lôi đài giết chết ngươi! Thế hệ trẻ, nhập thánh không phải chỉ có mình ngươi!
Trong phút chốc, đấu khí trên người Cửu Dương Phong Hành tràn ngập khí tức nhập thánh! Đó là Hư Thánh, khí tức Hư Thánh gần đạt tới đỉnh phong!