Sất Trá Phong Vân

Chương 1090: Chương 1090: Đoạn Phong Bất Nhị VS Cửu Dương Phong Thái




Ma pháp khuếch đại âm thanh vang vọng trong không trung của đấu kỹ trường. Mọi người đã có phần ngáp ngắn ngáp dài, rốt cuộc tìm được một chút hứng thú. Chiến sĩ huyết mạch đối chiến với chiến sĩ huyết mạch!

Hơn nữa còn là chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu một trong mười đại chiến sĩ huyết mạch, đối chiến với huyết mạch Chiến Thần một trong ba đại chiến sĩ huyết mạch chung cực!

Quan trọng nhất, Đoạn Phong Bất Nhị!

Hiện tại, ở trong Thần Đô thành, hoặc là nói ở toàn hoàng triều Chân Sách, không có mấy người không biết tới cái tên này.

Bằng hữu của Càn Kình, chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu cấp Thực Thánh, người đứng đầu chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu trẻ tuổi được vô số người tôn sùng, một trong những người đã từng có khả năng tranh đoạt vị trí Tân Nhân Vương.

Mặc dù Càn Kình cùng Càn Chiến Huyền đánh một trận chiến chói mắt, nhưng Đoạn Phong Bất Nhị ở trong lòng mọi người, vẫn là một thành viên rất có tư cách khiêu chiến với Càn Kình.

Cửu Dương Phong Thái chau mày đứng tỏng vòng lôi đài giống như phế tích. Hắn rất đáng ghét khí tức của đám khán giả hiện tại. Loại khí tức này khiến người ta cảm nhận được một sự khinh thường, khí tức không để ý, một loại khí tức khiến người ta không chịu nổi.

Đường đường là chiến sĩ huyết mạch Chiến Thần, không ngờ bởi vì chiến đấu với một chiến sĩ bình thường, mà bị người ta không quan tâm như vậy!

Trước khi Cửu Dương Phong Thái tiến vào đấu kỹ trường, dù thế nào cũng không có tưởng tượng được điều này.

Đó chỉ là một chiến sĩ bình thường mà thôi!

Trong ánh mắt Cửu Dương Phong Thái đầy vẻ khó chịu. Khi hắn nhìn thấy Đoạn Phong Bất Nhị đi vào vòng tròn lôi đài, hắn lại càng khó chịu hơn.

Cà!

Đoạn Phong Bất Nhị cũng không nói lời nào, trực tiếp lấy từ trong đấu giới ra một thanh chiến đao. Đó là một thanh chiến đao bình thường nhất trong những thanh chiến đao bình thường. Thậm chí ngay cả vũ khí Đấu Binh cũng không phải. Hắn lẳng lặng nhìn Cửu Dương Phong Thái.

Đây là?

Cửu Dương Phong Thái nhìn thấy chiến đao, có chút sửng sốt.

Hắn làm vậy có ý gì? Lại muốn dùng vũ khí như vậy liều mạng với ta sao?

- Ngươi muốn làm gì?

Cửu Dương Phong Thái lạnh lùng nhìn chằm chằm vào chiến đao trong tay Đoạn Phong Bất Nhị:

- Muốn giết ta sao?

Đoạn Phong Bất Nhị chỉ nhìn chằm chằm vào chiến đao trong tay, lẳng lặng đợi tín hiệu cuộc chiến đấu bắt đầu.

Cửu Dương Phong Thái lại một lần nữa nhíu mày.

Giả vờ lạnh lùng cay nghiệt sao? Vì có thể được người khác nhớ tên mình trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, hiện tại rất nhiều người đều thể hiện các cách thức khác nhau. Có người lạnh lùng cay nghiệt phái, cũng có người nhiệt tình. Tên huyết mạch rắn chín đầu còn muốn chơi trò lạnh lùng cay nghiệt sao? Đúng là tiểu hài tử còn chưa từng trải qua chiến trường Nhân Ma! Hắn cho rằng làm vậy sẽ hù được ta sao?

Cửu Dương Phong Thái thoáng hất càm lên. Ta lại là chiến sĩ huyết mạch của thế gia Chiến Thần. Ngươi có thể đánh bại ta, nhưng tuyệt đối không dám giết ta!

- Trận đối chiến... Bắt đầu!

Sau khi trọng tài của nghiệp đoàn chiến sĩ phát ra hiệu lệnh, lực lượng huyết mạch trong cơ thể Cửu Dương Phong Thái mở ra trước tiên.

Đoạn Phong Bất Nhị cúi đầu nhìn thanh đao trong tay, hờ hững nói:

- Biết Khí Cửu Dương không?

Cửu Dương Phong Thái vừa mở ra lực lượng huyết mạch Chiến Thần chợt sững sờ, theo bản năng gật đầu. Tại sao đang ở trên lôi đài không chiến đấu, lại tự nhiên nói chuyện phiếm với ta?

- Cửu Dương là do ngươi hại?

Đoạn Phong Bất Nhị vẫn không ngẩng đầu, giọng nói của hắn lại thông qua ma pháp khuếch đại âm thanh truyền đến trong tai tất cả mọi người.

- Không phải ta!

Tim Cửu Dương Phong Thái đập mạnh. Thời điểm này mình tuyệt đối không thể thừa nhận. Nơi này có hai mươi vạn người sẽ làm chứng.

- Phải không?

Giọng nói của Đoạn Phong Bất Nhị vẫn còn vang vọng trong không trung, chiến đao hắn mới sử dụng lần đầu, có phần không quen đã lao tới trước, kề sát vào bên vai phải của Cửu Dương Phong Thái.

Đấu khí mạnh mẽ bao quanh chiến đao không gặp bất kỳ trở ngại nào, trực tiếp chém cánh tay phải của Cửu Dương Phong Thái rơi xuống.

Đây là?

Cửu Dương Phong Thái nhìn cánh tay phải của mình rời khỏi cánh tay, cùng với máu khong ngừng phun trào, bắn lên trên không trung. Trong đầu hắn chấn động, giống như biển gầm. Chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu này, không ngờ dám chém người!

Đau! Sau khi hết khiếp sợ, Cửu Dương Phong Thái mới cảm giác được cánh tay đau đớn. Tốc độ Đoạn Phong Bất Nhị vung đao chém xuống quá nhanh! Nhanh đến mức cánh tay rơi xuống, người vẫn không có cách nào cảm nhận được đau đớn.

Dưới lôi đài, các thành viên của gia tộc huyết mạch Chiến Thần đều sửng sốt.

Chuyện gì vậy? Tiểu tử này điên rồi sao? Tuy rằng cuộc tranh tài Tân Nhân Vương quả thật có trường hợp đánh chết người, nhưng tên Đoạn Phong Bất Nhị hiển nhiên không đi về phía lôi đài. Lần này hắn rõ ràng muốn giết người! Rõ ràng hắn có xu hướng muốn giết người!

Thực lực cấp Thực Thánh, muốn đánh bại Cửu Dương Phong Thái thật sự không tính là khó. Điều này so với bóp chết một con kiến thật sự không khác nhau là bao nhiêu.

Cửu Dương Phong Thái đi lên lôi đài, phần lớn chính là muốn bảo vệ vinh quang của thế gia huyết mạch Chiến Thần, đợi bị đánh bại bất cứ lúc nào mà thôi.

Bị người chém đứt cánh tay? Bất kỳ ai cũng không thể ngờ tới một chuyện như vậy!

Dưới sự chú ý của hai mươi vạn người, thực lực hai bên chênh lệch cực lớn, người rõ ràng có thể dễ dàng nắm được phần thắng của cuộc chiến trong tay, không ngờ lại ra tay chém đứt cánh tay đối thủ. Hắn làm điều này ở trước mặt mọi người, khác nào đánh vào mặt của thế gia Chiến Thần!

- Đoạn Phong Bất Nhị!

Trên đài chủ tịch, một tiếng phẫn nộ gầm thét, chấn động toàn bộ đấu kỹ trường. Người này chính là gia chủ của thế gia huyết mạch Chiến Thần hiện nay, Cửu Dương Lăng Vân!

Đoạn Phong Bất Nhị cũng không nhìn Cửu Dương Lăng Vân trên lôi đài đang nổi cơn thịnh nộ. Chiến đao trong tay lại một lần nữa chém xuống cánh tay trái của Cửu Dương Phong Thái, trực tiếp chém hắn thành phế nhân.

Hắn muốn giết ta! Hắn thật sự muốn giết ta!

Cửu Dương Phong Thái nhìn ánh mắt lạnh như băng của Đoạn Phong Bất Nhị, rốt cuộc hiểu rõ, người này thật sự muốn giết mình. Hắn sẽ không bởi vì gia chủ rít gào mà dừng tay.

- Ta biết...

- Muốn chịu thua sao?

Bàn tay Đoạn Phong Bất Nhị giữ lấy cổ họng của Cửu Dương Phong Thái. Móng tay kia sắc bén như đao, đâm vào trong da hắn. Mắt thường có thể thấy được chất lỏng màu đen từ trong móng tay truyền vào dưới da của Cửu Dương Phong Thái.

- Ngươi kêu một tiếng ta xem thử.

Đoạn Phong Bất Nhị buông lỏng bàn tay đang khống chế cổ hỏng Cửu Dương Phong Thái, chậm rãi lui về phía sau hai bước. Hai tay khoanh ở trước ngực, mặt mỉm cười nhìn Cửu Dương Phong Thái đang há mồm ra, nhưng trước sau không phát ra được một âm thanh nào.

Cửu Dương Phong Thái liều mạng há to miệng. Người này bình thường có thể khiến người chết phải sống lại nói, không ngờ không phát ra được bất kỳ âm thanh nào. Kẻ có đầu lưỡi nhạy bén hơn so với bất luận kẻ nào, lúc này giống như gậy gỗ, không nhúc nhích được, thậm chí không cảm giác được bất kỳ cảm giác gì.

Mất cảm giác!

Cửu Dương Phong Thái phát hiện đầu lưỡi của mình hoàn toàn mất cảm giác!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.