Sất Trá Phong Vân

Chương 894: Chương 894: Mã Tặc Vương, Xà Hoàng, nữ hiệu trưởng, ba đại cường giả hội tụ ở tái ngoại! (thượng)




Cũng chỉ có, để đấu kỹ tiềm lôi vỡ nát, mình mới không thể ngăn chặn được nó.

- Hồn vực bạo lực, tiềm lôi vỡ nát...

Càn Chiến Huyền một lần nữa quan sát lại Càn Kình. Mình đúng là vẫn còn chậm nửa bước. Nếu không cho dù là tình huống như vậy, mình vẫn có thể cứu người trở về! Thân thể Càn Vô Thiên quá yếu! Nếu như hắn mạnh hơn một chút, mình cũng có thể cứu hắn trở về được!

Càn Kình quay đầu lại nhìn ba Đấu Hồn thật lớn phía sau một chút, nói:

- Đại thúc, chúng ta cùng nhau giết chết hắn.

Khóe mắt Càn Chiến Huyền thoáng co giật. Trong ba Đấu Hồn đó không ngờ có một Đấu Hồn là... Lôi Địch!

Không sai!

Đấu Hồn cao lớn này chí ít có tám phần tương tự tới Lôi Địch. Toàn thân trên dưới đều phun trào lực lượng hỏa diễm cực nóng. Dưới vẻ ngoài thần tuấn lại lộ ra một anh khí ép người, thật giống như Hỏa thần trong truyền thuyết!

- Ngày hôm nay, ngươi phải chết.

Không chỉ trong ánh mắt Càn Chiến Huyền đầy sát ý, toàn thân cũng tản ra sát ý:

- Ba đạo Đấu Hồn, tuy rằng ngươi không thể nào đánh thắng được Vô Song, nhưng nếu để ngươi sống sót, sau này không biết ngươi sẽ đánh lén, giết chết bao nhiêu chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia ta.

- Càn Chiến Huyền, con mẹ nó ngươi giết lão tử thử xem!

Chiếc búa thật lớn phá không tập kích! Lực lượng phát ra, dường như mặt đất cũng bị chém vỡ!

Thân thể Mộc Quy Vô Tâm giống như cẩu hùng xuất hiện ở cách thân thể Càn Kình không xa, đôi mắt gấu đỏ bừng nhìn sừng sững vào Lôi Địch đã chết.

- Lại là một chiến sĩ bình thường nhập thánh?

Càn Chiến Huyền nhíu mày:

- Nếu như, Càn Kình ngươi và ta chưa từng đối địch thì tốt biết bao nhiêu. Như vậy hoàng triều nhất định sẽ xuất hiện càng nhiều chiến sĩ bình thường nhập thánh, ở chiến trường Nhân Ma lên nhất định sẽ khai sáng ra cục diện có lợi. Chỉ tiếc rằng ngươi lại là kẻ địch của ta! Giữ lại ngươi, chính là một tai họa.

- Càn Kình...

Mộc Quy Vô Tâm không quay đầu lại nhìn Càn Chiến Huyền, trong giọng nói tràn ngập đau thương quyết tuyệt:

- Ngươi dẫn theo bọn họ rời khỏi đây. Ta muốn ở lại đây cùng với lão Lôi.

- Cút!

Mộc Quy Vô Tâm đột nhiên quát lớn một tiếng, trực tiếp cắt ngang lời Đoạn Phong Bất Nhị vừa định mở miệng nói:

- Tất cả đều cút cho lão tử!

- Còn muốn chạy sao?

Càn Chiến Huyền lạnh lùng nhìn mọi người:

- Ngày hôm nay, bất kỳ ai cũng đừng mong rời đi được. Tất cả đều phải chết ở chỗ này cho ta...

- Phải không? Càn Chiến Huyền, ngày hôm nay ngươi sẽ không giết được bất kỳ người nào nữa. Nếu không, tên Bàn Hoành Cơ của Xà Hoàng ta sẽ viết ngược lại.

Trong bầu trời, vẻ mặt Bàn Hoành Cơ âm trầm đầy sát khí đột nhiên xuất hiện. Trong tay hắn cầm một thanh trường kiếm có hình như một con rắn phát ra vô số đấu khí. Hắn từ từ hạ xuống trước người Càn Kình:

- Ngươi thật lợi hại. Hai lần lợi dụng thánh chỉ tiến hành ngăn cản ta, chính vì sợ ta tới cứu viện.

- Ta chỉ không muốn bị vướng tay vướng chân thôi.

Càn Chiến Huyền nhàn nhạt nhìn Bàn Hoành Cơ:

- Không muốn để cho hoàng triều Chân Sách bị tổn thất nhiều thêm. Sự tồn tại của ngươi đối với chuyện áp chế Ma tộc vẫn có giá trị. Ngươi cũng rất lợi hại. Từ khi vừa nhìn thấy Càn Kình đã bắt đầu bày bố, trước sau dấu kín tin tức của hắn. Mãi đến giai đoạn mấu chốt, mới đột nhiên hoàn toàn bạo phát, khiến danh tiếng hắn đã vang dội, ta không có cách nào ép xuống được, cũng không có cách nào giết chết hắn được.

- Tái ngoại là cơ hội duy nhất để ngươi giết Càn Kình mà không bị ảnh hưởng.

Bàn Hoành Cơ lẳng lặng nhìn Càn Chiến Huyền:

- Ta biết, ngươi cũng biết. Cho nên ngươi tìm hoàng đế lợi dụng việc tuyên đọc thánh chỉ, làm chậm trễ thời gian ta tới đây.

- Hành trình tới Ma tộc lại tăng thêm danh tiếng của Càn Kình, là do ngươi làm ra?

Càn Chiến Huyền bình tĩnh nói chuyện, hoàn toàn không có ý động thủ. Nhưng khóe mắt hắn trước sau vẫn tập trung vào Càn Kình.

Căn cứ vào tin tức tình báo mình nhận được, người trẻ tuổi này chỉ cần xuất hiện ở hoàng triều Chân Sách, như vậy mấy hội trưởng của các nghiệp đoàn lớn sẽ lập tức đi tới trước, trải qua kiểm tra sơ bộ, sau đó giao chức vụ của tổng nghiệp đoàn cho hắn.

Đến lúc đó...

Càn Chiến Huyền hiểu rất rõ ràng, khi thật sự đến tình trạng như vậy, mình cũng không thể cầm đao, ngang nhiên không cần che giấu tới cửa giết hắn. Cho dù là ám sát Càn Kình, trong một thời gian rất dài Càn gia cũng sẽ rơi vào sự chống đối của các nghiệp đoàn, gặp phải những ngày tháng không tốt.

Càn gia có thể không để mắt tới một nghiệp đoàn, nhưng không cách nào đồng thời không để ý tới tất cả các nghiệp đoàn.

Chỉ có động thủ ở tái ngoại! Đây cũng là Càn Chiến Huyền lựa chọn ở chỗ này nguyên nhân quan trọng! Nhưng hắn luôn bị ngăn cản. Đầu tiên là Lôi Địch, sau là Mộc Quy Vô Tâm. Hiện tại lại thêm Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ, kẻ khiến cho rất nhiều người cảm thấy đau đầu phiền toái!

Nhưng không sao!

Trong ánh mắt Càn Chiến Huyền vẫn lộ ra sự tự tin cường đại. Đệ đệ của mình Càn Chiến Nhật rất nhanh chóng tới đây! Đến lúc đó, mình không thua kém bao nhiêu, lại được đệ đệ hỗ trợ, cho dù đối mặt với Bàn Hoành Cơ, cũng có thể dễ dàng áp chế, sau đó giết chết Càn Kình.

Bàn Hoành Cơ quay đầu lại thoáng nhìn về phía Càn Kình lộ vẻ thưởng thức. Người trẻ tuổi này thật sự trưởng thành quá nhanh. Đáng tiếc mình không thể luôn luôn ở bên cạnh hắn bảo vệ hắn. Như vậy sẽ phản tác dụng đối với việc nâng cấp thực lực của hắn. Hơn nữa, chim ưng con cứ núp mãi dưới cánh của hùng ưng, vĩnh viễn không có cách nào bay lượn trên bầu trời!

Danh tiếng! Đó là một điều khá quan trọng đối với một chiến sĩ! Bàn Hoành Cơ không muốn sau này người khác nói đến Càn Kình, sẽ nói hắn trưởng thành dưới sự che chở của mình! Nói nhiều lời như vậy, truyền tới trong tai Càn Kình, vô hình trung cũng sẽ khiến hai bên nảy sinh những hiểu lầm không cần thiết.

- Ma tộc? Đó không phải là do ta làm.

Bàn Hoành Cơ mỉm cười:

Tuy rằng ta đã từng nghĩ tới, nhưng còn chưa kịp thực hiện.

Bàn Hoành Cơ nói xong lại nhìn Đoạn Phong Bất Nhị một chút. Trong ánh mắt hắn càng thêm mừng rỡ. Chiến sĩ trẻ tuổi của gia tộc huyết mạch rắn chín đầu này quả nhiên không thua bất kỳ chiến sĩ huyết mạch nào. Cho dù lần đầu tiên tự nhiên thức tỉnh thời gian đặc biệt muộn, nhưng chỉ cần có đầy đủ lực lượng, hôm nay cũng trưởng thành rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn nhiều so với sự dự đoán của chính mình. Hơn nữa trên người hắn còn có một loại khí tức kỳ lạ. Điều này có lẽ sau này, mình phải hỏi kỹ mới được.

- Phải không? Vậy ít nhất ngươi ít lãng phí một chút tâm huyết, cũng nên cám ơn ta.

Càn Chiến Huyền cười nhạt:

- Xà Hoàng, cho dù ngươi xuất hiện, cũng không thể bảo vệ được Càn Kình! Ta cho ngươi một chút mặt mũi. Đoạn Phong Bất Nhị, ta không động hắn.

- Vậy không bằng, Chiến Huyền huynh cho bản vương thêm một chút mặt mỏng nữa.

Giọng nói Bát Hoang Vô Sinh truyền tới, thân thể cũng đã xuất hiện ở bên cạnh Càn Kình. Hai tay hắn vẫn chắp ở sau lưng, nhưng khí thế bá đạo đã phóng lên cao, hoàn toàn không thua kém so với Càn Chiến Huyền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.