Sất Trá Phong Vân

Chương 1004: Chương 1004: Trực tiếp đánh quỳ




Khí thế hào hùng lao nhanh hòa lẫn với những tia lửa bắn ra, tạo thành khói thuốc súng vô tận trên chiến trường sinh tử.

Bàn tay Bố Lai Đạt Tư đang cầm nguyên liệu bỗng nhiên run lên. Thoáng cái mắt hắn trợn trừng đến mức lớn nhất. Hai hàng lông mày rậm xếch ngược, lỗ tai không tính lớn liên tục run rẩy không ngừng.

Rèn tạo sư đỉnh cấp trong thời gian rèn trang bị, không chỉ quan sát tia lửa xung quanh còn phải để ý tới phản ứng kim loại, đồng thời cũng lắng nghe âm thanh kim loại lúc đánh búa xuống. Thậm chí ngay cả nhiệt độ không khí xung quanh biến hóa thế nào cũng đủ có thể nghe ra được vấn đề.

Một búa! Chỉ mới một búa vừa rồi! Đối với những tổn thương do hỏa diễm mãnh liệt gây ra bên trong kim loại, tất cả đều bị đập ra ngoài! Hỏa diễm mạnh liệt theo một búa này, biểu hiện thật sự biến thành liều thuốc điều hòa tốt nhất.

Giờ phút này, Bố Lai Đạt Tư rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao Càn Kình vừa lên đài cao, liền sử dụng hỏa diễm mãnh liệt như vậy. Đó chính là vì nhiệt độ cao hoàn thành việc dung hợp trong thời gian ngắn nhất. Chỉ có điều hoàn thành như vậy sẽ có rất nhiều chỗ thiếu sót. Nhưng những thiếu sót này theo một búa vừa rồi, đã thủ tiêu giải quyết hết.

Đám thợ rèn tham gia thi đấu kinh ngạc nhìn Càn Kình rèn, trong lúc nhất thời thậm chí không cách nào phân biệt rõ được đây rốt cuộc là đang rèn hay dùng phương thức chiến đấu khinh xuất tới đánh sắt loạn?

Kim loại tung bay trên không trung. Một tay của Càn Kình lúc trước còn để không hiện tại cũng xuất hiện một cái búa. Đấu khí cũng lập tức tiến vào trong cái búa rèn sắt này, mang theo tiếng rít gào trực tiếp khiến kim loại bay lên, lại một lần nữa cứng rắn ấn trở lại trên đe rèn sắt.

Ầm!

Búa rèn sắt trong tay Càn Kính trực tiếp nổ nát. Nó chỉ có thể chịu được một lần sử dụng, phát huy một búa đến mức tận cùng. Búa rèn sắt bình thường căn bản không thể chịu được.

Hai lông mày Bố Lai Đạt Tư càng nhíu chặt, lộ vẻ kinh ngạc. Những người thợ rèn có thể tới tham gia thi đấu, tuy rằng thực lực rèn không đạt được mức độ đỉnh phong, nhưng cũng là một vài tay thợ rèn lão luyện, hiểu được một thanh búa rèn sắt tốt đối với thợ rèn mà nói, là chuyện quan trọng tới mức nào.

Đặc biệt là chiếc búa rèn chính, lại càng là công cụ rèn rất rất quan trọng. Không chỉ bản thân chiếc búa phải đặc biệt kiên cố, hơn nữa phải có một vài đặc tính đặc biệt, thích hợp để rèn tạo sư sử dụng.

Kết quả... cây búa như vậy, không ngờ chỉ phát huy được một lần hiệu lực, sau đó vỡ nát?

Càn Kình như lão đầu bếp mấy chục năm quay xung quanh lò bếp, tiện tay lấy từ trong lò lửa ra từng cục kim loại đã được nung đỏ, sau đó lại bày chúng ở trên đe rèn sắt.

Ầm ầm!

Cuối cùng đe rèn sắt không chịu nổi lực rèn của Càn Kình, cũng theo đó nổ tung bắn ra khắp nơi. Càn Kình khống chế kim loại rơi xuống một đe rèn sắt khác.

Biểu tình của Bố Lai Đạt Tư đã bắt đầu trở nên ngưng trọng. Mỗi trang bị rèn muốn đạt được đỉnh phong, hẳn phải từ giây phút bắt đầu rèn, chính là phải sử dụng cùng một cái búa rèn sắt, cùng một đe sắt, cùng một lò lửa...

Nhưng mà, bây giờ Càn Kình chẳng những không sử dụng cùng một búa rèn sắt, hơn nữa ngay cả đe rèn và lò lửa đều bị phá hủy. Bất kỳ biến hóa chút nào, đều ảnh hưởng rèn đến chất lượng cuối cùng. Lần này những đe rèn đều do các rèn tạo sư ở các nơi tự mình mang đến. Đó là những đe sắt bọn họ đã quen dùng.

Một rèn tạo sư sử dụng đe sắt không mấy quen thuộc. Hơn nữa vài cái đe rèn sắt đều làm hỏng. Tiểu tử này tới để phá đồ hay tới để rèn trang bị vậy?

Thay một búa, vỡ búa! Thay một búa khác, búa lại vỡ!

Bố Lai Đạt Tư đã không để ý tới những cây búa vỡ nát kia nữa. Mắt hắn nhìn chằm chằm vào cây búa rèn sắt trong tay Càn Kính trước sau vẫn không vỡ. Thần sắc hắn dần dần trở nên ngưng trọng, ngưng trọng, ngưng trọng...

Thánh khí sao?

Bố Lai Đạt Tư có chút không dám tin tưởng vào phán đoán của mình. Không ngờ ngay cả búa rèn sắt cũng có cấp bậc thánh khí? Còn có Đấu Hồn của hắn, không ngờ lại là một cây búa rèn sắt? Hai thứ sát nhập cùng một chỗ, thật sự phát huy ra uy lực thánh khí búa rèn sắt.

Ba ngọn hỏa diễm khác nhau, giống như con rắn dài quấn quanh thân cây, trước sau vây quanh búa rèn sắt liên tục chuyển động, cũng vây quanh từng khối kim loại bị rèn đang chuyển động.

Ba loại hỏa diễm Vạn Hỏa Chi Nguyên quấn quanh bốc lên. Không chỉ loại bỏ những thứ vật chất vô dụng trong kim loại kia, đồng thời cũng là một loại biến tướng tăng cường đối với những kim loại này.

Cuối cùng Bố Lai Đạt Tư đã bắt đầu hiểu rõ, vì sao thời điểm Càn Kình xuất thủ lại tỏ ra tự tin như vậy. Ba ngọn lửa rèn kỳ quái kia, bất kỳ một ngọn lửa rèn nào cũng có thể khiến trang bị rèn ra trở nên rất khác nhau. Không ngờ hắn nắm giữ ba hỏa diễm khác nhau. Tiểu tử này tìm ở đâu ra vậy?

- Mười tám búa thặng phong!

Càn Kình đột nhiên mở miệng nói. Khí thế toàn thân lại không hạn chế nâng cao lên. Những người thợ rèn xung quanh thấy động tác Càn Kình giơ búa đánh xuống trong chớp mắt, chỉ có hai loại phản ứng.

Một là không nhịn được lui về phía sau. Lui lui lui lui! Bọn họ cảm tưởng nếu như mình lui về phía sau chậm một chút, sẽ bị khí thế kia ép nổ chết!

Quỳ xuống! Không sai! Ở đây có ít nhất ba mươi người thợ rèn, hai đầu gối trực tiếp quỳ trên mặt đất, thần sắc sùng bái, trong mắt lóe ra lệ quang nhìn Càn Kình giơ búa lên.

Một tíc tắc này, đám thợ rèn quỳ trên mặt đất trong lòng chỉ có một ý niệm, gặp được thần rèn!

Ánh mắt của đám thợ rèn giám khảo cao cấp nhất cùng với Bố Lai Đạt Tư hoàn toàn ngây dại.

Cái... cái... cái búa này giống như muốn hợp nhất với ngôi sao. Cây búa này hình như nói lên một loại chân lý, một loại chân lý mà giới thợ rèn đã theo đuổi rất nhiều năm, vô số rèn đại sư, thậm chí các tông sư suốt đời theo đuổi, đến khi chết cũng phải theo đuổi bằng được.

Chân lý này được thể hiện qua động tác của Càn Kình! Bản thân nó cũng không có tia chớp, nhưng ở trong mắt mọi người, nó dường như phát ra tia chớp.

Giờ phút này, Càn Kình trong ánh mắt của tất cả thợ rèn, giống như là thần rèn, nắm giữ tất cả chân lý rèn, hạ xuống nhân gian truyền đạo lý, giải thích nghi hoặc.

Mười tám búa thặng phong có năm búa hợp nhất! Không phải chỉ là năm búa hợp nhất, một búa này đã không còn là mười tám búa thặng phong thuần khiết.

Mấy ngày nay Càn Kình không ngừng suy nghĩ tự hỏi cảm ngộ, đã bắt đầu tiến hành phối hợp, dung hòa chiến đấu và rèn một cách hoàn mỹ nhất.

Một búa này bao gồm năm búa trong mười tám búa thặng phong. Một búa này cũng bao gồm cả sự hiểu biết của Càn Kình đối với một đòn của ngôi sao. trong một búa này ẩn chứa sự luân chuyển sinh tử của sao sinh tử ấn. Các loại cảm ngộ hợp lại trở thành dấu vết mới. Dấu vết này có thể vẫn đặc biệt non nớt, nhưng lại tràn ngập tiềm lực và uy năng vô hạn.

Đông!

Tiếng đánh kim loại không có vẻ bạo lực, cũng không phát ra tiếng nổ vang tái chiến, và không giống như tiếng sấm lay trời động đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.