Sát Vương

Chương 157: Chương 157: Người của đại hoàng tử






Đường Tiêu trong cơ thể thoát ra hai đạo phù triện, nhanh chóng xoáy lên người tên binh sĩ Ngự Lâm quân đang chảy máu, chậm rãi thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Trung.

- Tạo phản, dám giết người của Đại hoàng tử. Người đâu, mau bắt hắn lại cho ta.

Tên đầu lĩnh Lý công công chất giọng the thé lại vang lên.

Đường Tiêu con mắt nhắm lại, trong lòng thầm nhủ là do bọn chúng hung hăng càn quấy.

Đại hoàng tử lấy con gái của Hưng Quốc Hầu Từ gia.

Diệt Hồ Hầu Hoàng Ích và Hưng Quốc Hầu qua lại với Đại hoàng tử rất gần. Hắn bị săn đuổi chính là do tên Đại hoàng tử này sai khiến.

Đã như vầy, thì dứt khoát không bỏ sót một tên nào. Đem tất cả bọn chúng giết sạch, gạt bỏ đi nanh vuốt của đám người Chu Kình.

Vốn Đường Tiêu bị quấy rầy trong lúc ăn, lại còn bị làm bẩn quần áo nên nội tâm cực kỳ khó chịu, muốn giết người. Hiện tại biết những người này là của Đại hoàng tử thì càng không muốn lưu bọn chúng lại.

Nghe được mệnh lệnh của Lý công công, hai gã binh sĩ đứng gần Đường Tiêu dĩ nhiên là rút chiến đao Thần Minh ra, hướng Đường Tiêu lao đến.

Trong quán rượu này, đại hình pháp khí được thi triển.

Đường Tiêu hô lên một tiếng, đem chiến giáp Bách Luyện Thần Minh khoác lên người, bao trùm toàn thân, chỉ chừa đôi mắt.

Trên tay còn cầm theo một cái kích hình càng cua màu đen nặng 999 cân, hướng hai gã binh sĩ Ngự Lâm quân lao đến.

Bốp!

Sức mạnh từ cây binh khí bằng sắt cuốn lấy tinh khí từ trong cơ thể Đường Tiêu phát ra ngoài, lập tức xuyên qua chiến giáp Bách Luyện Thần Minh của một gã Ngự Lâm quân.

Hơn nữa còn xuyên qua thi thể của gã, giống như quân bài domino, đụng ngã hai tên binh sĩ phía sau đang xông lên.

Một tên binh sĩ khác nhìn thấy có cơ hội, lập tức vung chiến đao Bách Luyện Thần Minh hướng Đường Tiêu chém xuống.

Chiến đao Bách Luyện Thần Minh đột phá kim khí hộ thể của Đường Tiêu phát ra một tiếng keng.

Chiến đao Bách Luyện Thần Minh chém trúng chiến giáp Bách Luyện Thần Minh, lưỡi đao lập tức cong lại.

Đường Tiêu tay phải cầm lấy cây kích, tay trái cầm lấy cây đoản đao, trực tiếp xả xuống cổ của tên binh sĩ Ngự Lâm quân.

Đầu của gã cộng với cái mũ giáp nhanh như chớp lăn xuống mặt đất, một dòng máu từ cổ bắn ra ngoài.

Hai đạo phù triện trong cơ thể của Đường Tiêu lại như một trận gió cuốn mây tan, nhanh chóng bao vây đống máu, một giọt cũng không để lại trên sàn.

Cây kích cùng với hàn thiết chiến đao một dài một ngắn, một nặng một nhẹ xuất quỷ nhập thần trên tay Đường Tiêu, phối hợp không chê vào đâu.

Các bạn đang đọc truyện tại kiếm giới chấm com.

Kiếp trước, kỹ thuật giết người cự ly gần của Đường Tiêu đã đạt đến mức thành thục.

Nhưng cũng không thể điều khiển cùng một lúc hai thứ vũ khí một cách nhẹ nhàng như vậy.

Ở kiếp này tu luyện, tu vi võ học của hắn cùng với sức mạnh đã tăng lên rất nhiều. Hết thảy đều biến thành sự thật.

Mười bước giết một người, ngàn dặm không lưu lại. Đường Tiêu bây giờ là một bước giết một người.

Thanh âm chát chát vang lên, tất cả đều là phát ra từ cây kích và hàn thiết đoản đao khi đâm vào người.

Hai mươi tên Ngự Lâm quân đang mặc chiến giáp Bách Luyện Thần Minh đều bỏ mạng, bị một kích một đao trong tay Đường Tiêu chém xuống giống như cắt đồ ăn.

- Ngươi….ngươi là ai? Sao dám giết người của hoàng gia? Ngươi có biết ta là ai không?

Lý công công lúc trước vênh mặt hất hàm sai khiến nay bị Đường Tiêu dồn đến chân tường, lui không thể lui. Nhìn Đường Tiêu như Sát thần đang tiến tới gần thì sợ đến vãi ra quần.

- Ta đếch cần biết ngươi là ai? Ta đang ăn cơm thật ngon thì bị các ngươi quấy rầy, còn hỏi ta vì sao giết các ngươi?

Đường Tiêu cười hắc hắc, một kích xuyên thẳng qua đầu Lý công công, mũi kích hướng lên trên. Thịt cùng với óc của Lý công công như suối bắn ra ngoài.

Bữa tiệc cuồng sát này ngược lại lại sảng khoái vô cùng. Thứ nhất, là có thể giết hết đám người của Đại hoàng tử Chu Kình. Đường Tiêu đã sớm nhìn thấy đám người này chướng mắt rồi. Thứ hai, giết hết người thì căn bản về sau sẽ không còn ai nhận biết ra hắn. Thứ ba, cái đám binh sĩ Ngự Lâm quân này khi giết người không muốn ai chứng kiến nên đã đuổi toàn bộ tiểu nhị trong tiệm xuống lầu, lại còn chốt cánh cửa gỗ đi lên lầu. Kết quả lại khiến cho bọn chúng bị giết mà không ai nhìn thấy.

Hơn nữa, trong lúc chiến đấu, Đường Tiêu căn bản không có sử dụng pháp khí, chỉ dùng áo giáp cùng với hai thanh vũ khí siêu cường để giết chết hai mươi tên binh sĩ Ngự Lâm quân mặc áo giáp sắt. Cảm giác này giống như một mình đơn độc chiến đấu cả thiên hạ.

Đường Tiêu lại lục lọi trong thi thể của đám người này, ngược lại còn kiếm được ngân phiếu mấy ngàn lượng. Trên người của gã Lý công công còn lục soát được một phần thư tín, là của Đại hoàng tử gửi cho Thần Vũ Lâm Chấn. Đại hoàng tử trong bức thư rất mập mờ cho thấy việc y được xác lập làm thái tử trên cơ bản đã thành kết cục đã định. Nhân hoàng cũng đã đáp ứng để cho Lâm Chấn quay trở lại kinh thành làm Thái tử Thái bảo của y.

Lâm Chấn! Đường Tiêu lẩm bẩm cái tên, quyết định phải cố gắng tìm hiểu xem vị Thần võ này là người như thế nào. Từ lúc Đường Tiêu xuyên việt đến kiếp này, giết Từ Minh, Bức Phong rồi Từ Tiều, cùng Thất hoàng tử kết giao, Đường Tiêu biết rõ bản thân mình không thể né tránh việc đứng ở vị trí đối lập với Đại hoàng tử. Cường giả, mãnh tướng dưới trướng của Đại hoàng tử đương nhiên phải tìm hiểu rõ hơn một chút.

Biết mình biết người mới trăm trận trăm thắng.

Cánh cửa gỗ lên lầu ba của Lan Quế Phường vẫn chưa được mở ra. Ông chủ của tiệm và tiểu nhị không dám tự tiện lên mở cửa. Cho đến một canh giờ sau, Thần Võ cùng với Tôn đại tướng quân đúng hẹn bước vào Lan Quế Phường, lên lầu mới phát hiện trên lầu là một hiện trường ngổn ngang, nhưng không có bất luận một bóng người nào.

Sau khi giết người, Đường Tiêu làm như không có việc gì, trực tiếp trở về Lan Vương phủ, tại căn phòng mà Lan Vương phủ đã chuẩn bị cho mình đánh một giấc thật ngon.

Dùng thần thức cảm ứng, bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, Lưu Đình đã khôi phục lại một ít. Với tốc độ tẩm bổ như thế này, khả năng chỉ cần vài ngày thì thân thể của y sẽ khôi phục lại như ban đầu, trở thành nô bộc rất mực trung thành của Đường Tiêu. Đường Tiêu biết rõ đoạn đường này hung hiểm, sau khi Lưu Đình khôi phục lại thì sẽ tiến về nơi đóng quân ở Phượng Lâm Hoa Liên nhanh hơn một chút. Đến lúc đó sẽ theo mệnh lệnh của hắn mà dò đường trước. Lấy tu vi Địa Nguyên cấp của y, một võ giả bình thường không thể gây thương tổn cho y, thậm chí còn bị y phóng cho mấy cú đánh sấm sét. Nếu sau này gặp được cường thủ, thì trực tiếp đem y làm quả bom thịt người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.