Sau Khi Bị Thái Giám Chà Đạp

Chương 18: Chương 18: Ta có thể khiến ngươi thoải mái hơn, tại sao vẫn muốn tìm hắn?




Editor: Lilinyann (https://lilinyann.wordpress.com)

Cánh tay tôi bị kéo mạnh về phía chủ điện, thân mình bị ném lên giường, chưa kịp chuẩn bị nên trán cụng vào cạnh giường. Ván giường không chịu nổi kêu rầm một tiếng, dường như cả mặt đất cũng đang run lên.

Rất đau, nhưng đau nhất là cánh tay phải. Từ sảnh tiếp khách đi đến tẩm điện, sợ rằng đã bị nắm đến xanh tím.

Tầm mắt tôi trở thành mơ hồ, đầu óc quay cuồng, chỉ có cảm giác có một cơ thể cao lớn phủ lên thân mình, cần cổ cũng bị nắm chặt.

“Là ai cho phép ngươi đi gặp hắn?”

Giọng nói khàn đặc, mang theo nọc độc và huyết vị, còn điên cuồng hơn so với đêm Giao thừa ngày đó.

Tôi chưa bao giờ nghe thấy tiếng nói mất khống chế như vậy của Cửu thiên tuế. Đầu tim run lên, theo bản năng muốn mở miệng nói gì đó, bàn tay trên cổ lại đột nhiên dùng sức bóp chặt yết hầu, đến cả hô hấp tôi cũng khó có thể làm được.

Cơ thể giãy dụa đều bị hắn dễ dàng đè chặt xuống. Cảm giác nghẹt thở càng nhiều khiến cho thị giác bắt đầu hồi phục. Ngay lập tức, tôi đối diện với một cặp mắt đỏ tươi chứa đựng đầy sự tàn nhẫn.

Cửu thiên tuế nhìn chằm chằm vào tôi. Như rắn độc, như sói đói, như ác nhân ở tầng thấp nhất của trốn địa ngục, chỉ cần liếc mắt một cái cũng khiến cho tôi toàn thân lạnh lẽo, không ngừng run rẩy.

“Ai cho phép ngươi đi gặp hắn!”

Âm thanh mất lý trí rít gào về phía tôi, cũng với cái nắm tay không chút lưu tình, cướp đi chút không khí ít ỏi còn sót lại của tôi.

Cuống họng tôi nóng rát, liều mạng mà thở dốc, lồng ngực phập phồng, lại không thể hít thở được.

Không phải, không phải,...

Tôi run rẩy kéo lấy bàn tay của hắn. Trong đầu có vô số suy nghĩ hỗn loạn, có ham muốn sống, có sự sợ hãi, và cũng có... sự áy náy.

Cửu thiên tuế đè lên người tôi, không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào hai mắt của tôi. Mái tóc dài luôn được búi lên nghiêm cẩn gọn gàng cũng bị hất xuống trong cơn hỗn loạn, chạm vào sườn mặt của tôi.

Ngay cả trên trán của hắn cũng nổi đầy gân xanh dữ tợn.

Không biết đã chịu đựng được bao lâu, mọi thứ trước mắt tôi bắt đầu được thả chậm lại. Giống như thể hắn thực sự đã muốn giết chết tôi, nhưng hắn lại buông tay ra tại khoảnh khắc cuối cùng, lạnh lùng nhìn tôi nằm cuộn trên giường mở to mồm hô hấp.

Lửa giận của Cửu thiên tuế như thể đã hoá thành một thực thể trước mắt tôi, thiêu đốt hắn, thiêu đốt tôi, thiêu đốt cả toà tẩm điện này đến không còn sót lại gì.

Hình như tôi đã làm sai điều gì đó.

Suy nghĩ này đột nhiên xuất hiện trong đầu của tôi.

Tôi biết hắn luôn đối xử tốt với tôi. Tôi không hề muốn làm hắn tức giận, chỉ là...

Không khí tràn vào cơ thể, lá phổi đau đến sắp nổ tung cuối cùng cũng được giải thoát, chỉ là vẫn chưa thể hít thở như bình thường được. Tôi bị nhấc cổ áo lôi về phía bên trong chủ điện. Vỏ gối tơ tằm bị vo viên lại, nhét sâu vào miệng. Miệng bị banh rộng, khiến tôi muốn nôn ra theo phản ứng sinh lý.

Chát —!

Một âm thanh lanh lảnh vang lên, trên mặt tôi đỏ rực một mảng.

Cửu thiên tuế tát tôi một cái choáng váng cả người, trong tai ong ong không sao ngừng được.

Tôi không có sức để cử động nữa. Cố nhìn qua tầm mắt đã đen sì vì choáng váng, tôi nhìn thấy Cửu thiên tuế mạnh mẽ xé rách vỏ chăn, một vòng rồi một vòng trói chặt cổ tay của tôi.

“A a... A — “

Không phải tôi cố ý...

“Ngươi vẫn muốn trở lại bên hắn!”

Lại là một cái tát rơi vào má trái. Lòng bàn tay chạm vào gò má vang lên mấy tiếng, nhưng so với tiếng gào thét của hắn, bé nhỏ không sao sánh được.

Cửu thiên tuế từ trước đến nay hỉ nộ vô thường. Nhưng tôi chưa từng thấy dáng vẻ mất khống chế đến điên cuồng như thế của hắn. Cho tới bây giờ tôi mới biết, hình như hắn đã luôn đối xử với tôi bằng những mặt dàng nhất của hắn.

Đến nỗi bây giờ hắn càng kích động, tôi lại càng hoảng loạn, lắc mông muốn tránh khỏi sự khống chế này. Cổ họng rên lên ư ưm, cầu xin hắn cho tôi được phép nói chuyện.

Nhưng mà dường như hắn chẳng nghe thấy gì cả.

Cửu thiên tuế không nhìn tôi nữa, hắn chỉ dùng một tay cũng có thể thoải mái đè chặt tôi. Một tay khác mò xuống ống tay áo trên giường của tôi, tỉ mỉ vuốt ve một chút, rồi đột nhiên lẩm bẩm: “Ô uế.”

Tôi trợn mắt lên nhìn hắn, cảm giác người trước mắt hết sức xa lạ, như thể hắn đã tẩu hoả nhập ma.

Trong nháy mắt tiếp theo, âm thanh sắc bén đột nhiên cao lên, hướng về phía tôi một cách giận dữ: “Ngươi làm bẩn nó!”

“Ta đưa cho ngươi! Sao ngươi lại dám đem nó làm bẩn!”

“Ngươi có biết không! Tất cả những thứ hắn có ngày hôm nay đều là ta cho!”

“Hắn có cái gì mà đáng để ngươi thích!”

“Sao ngươi lại tiện như vậy! Cứ muốn bò lên người hắn làm chó của hắn bằng được!”

Tiếng gào thét phẫn nộ tưởng chừng như có thể khiến cổ họng Cửu thiên tuế bị đau. Càng nói thì tiếng lại càng thêm khàn khàn khó nghe. Hắn lại không để ý, từng câu từng câu chất vấn tôi, khiến tôi không cách nào thở nổi.

Cho dù tôi có trốn tránh ra sao, rốt cuộc cũng không thể không hiểu được, lửa giận của hắn bắt đầu từ... tình cảm của tôi đối với Điện hạ.

Những ngày trước kia, tôi không dám tự hỏi mình Cửu thiên tuế sủng ái tôi ở mức độ nào, lừa mình dối người mà coi mình chỉ là một nam sủng mà thôi. Cho tới bây giờ, tôi mới bừng tỉnh phát hiện ra, sự yêu thương của hắn đã vượt xa trí tưởng tượng của tôi.

Hai mươi hai năm sống trên đời, tôi chưa bao giờ luống cuống như thế này. Chỉ biết ngơ ngác nhìn lên con mắt đỏ ngầu của hắn, nhìn lên khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của hắn.

Xoẹt —

Áo khoác bị xé nát, Cửu thiên tuế thô bạo nhấc cả người tôi lên, đặt tôi ở tư thế mặt hướng xuống ga giường, không cho phản kháng, hơi thở lạnh lẽo phả vào gáy của tôi:

“Ô uế thì phải làm sạch.”

Áo trong đã bị buông xuống trong lúc hỗn loạn. Cửu thiên tuế vuốt ve tấm lưng trần trụi của tôi, rồi bắt đầu hung tợn liếm láp, như thể muốn thiêu đốt làn da tôi.

Từ gáy, rồi đến vai, đầu lưỡi thô ráp dọc theo cột sống một đường lướt xuống, đi vào chỗ... khó có thể nói ra ngoài miệng.

Quần lót bị cởi xuống tận cổ chân, tôi không chịu được mà ra sức giãy dụa. Cửu thiên tuế dùng lực ấn mạnh hai chân tôi xuống, môi lưỡi liếm láp đùi trong. Ngoại trừ tính khí ở đằng trước, dường như cả trong lẫn ngoài của tôi đều bị hắn liếm ra nước.

Cảm giác này thực sự quá lạ thường, quá xấu hổ. Tôi nhịn không được mà run rẩy, toàn thân nhũn ra, lỗ mũi phát ra tiếng nghẹn ngào khó nhịn.

Đừng vậy mà, đừng vậy mà.

Có thứ gì trơn trượt được bôi lên cúc huyệt, rồi tiến sâu vào trong cơ thể. Mùi hương ngọt ngào khiến trái tim vừa hơi bình tĩnh được một chút của tôi nhanh chóng đập thình thịch. Tôi dùng khuỷu tay chống lấy giường bò về phía trước, muốn trốn thoát khỏi đây. Ngay lập tức bị một bàn tay thô bạo tét vào mông và đùi. Thịt mông bị kéo về chỗ cũ, vừa đau lại vừa ngứa.

Cổ họng bị bịt kín của tôi chỉ có thể ư ư mấy tiếng, muốn xin lỗi hắn, muốn cầu hắn dừng lại. Nhưng cũng không có tác dụng gì, Cửu thiên tuế không cho phép tôi có cơ hội được nói chuyện.

Hắn lại kéo vách ngăn đầu giường bí ẩn kia ra. Tôi không nhìn thấy, nhưng tôi cũng biết sắp tới mình phải đối diện với cái gì, trong lòng liền đau nhói.

Ta không muốn, không muốn đâu, xin ngươi...

Phần đầu bóng loáng êm dịu của ngọc thạch chầm chậm mà kiên định đặt ở giữa đùi tôi. Vừa lạnh lại vừa cứng. Tôi còn chưa kịp phản ứng gì, nó liền tiến vào phá nát miệng huyệt của tôi, ép chặt lấy thân thể của tôi.

Tiếng gào thét bị đè ở cổ họng, bàn tay bị trói nắm chặt lấy ga giường. Ca người tôi run lên, không nhịn được mà liều mạng thở gấp.

Không giống như kích thước thon dài nhỏ bé ở những ngày trước, ngọc thể này thô to, căng hết cả miệng huyệt. Hắn chỉ thấm một chút kem mỡ rồi đẩy mạnh vào cái nơi vốn dĩ không dành để bị xâm phạm, khiến tôi sắp nổ tung, đau nhức không thôi.

Ngọc thể được điêu khắc nhiều chỗ lồi lên, ép sát vào trong vách thịt yếu ớt, cảm giác khủng bố mười phần, dường như không ngừng động chạm cưỡng ép linh hồn tôi.

Đốc chủ, cầu Ngài dừng lại, Đốc chủ...

Rõ ràng là đau đớn đến khó nhịn, nhưng tôi lại cảm thấy nóng bỏng không miêu tả thành lời. Ban đầu chỉ có cảm giác hơi ngứa khi bị ngọc thể xâm phạm, mãi đến tận lúc nó đẩy vào vị trí mẫn cảm nhất, có một khát vọng thiêu cháy tâm hồn tôi, từ đáy chậu đến tâm huyệt. Hầu như tất cả những chỗ được bôi kem mỡ đều bốc lửa, sau đó ngọn lửa này lan nhanh đến gân mạch toàn thân.

Một bàn tay để trống của Cửu thiên tuế bôi kem mỡ còn sót lại lên hai đầu v* rồi mạnh mẽ xoa bóp. Rõ ràng là bị làm nhục giống như đàn bà, thân thể lại hưng phấn bởi sự trêu đùa thô bạo.

Nỗi đau biến thành khoái cảm, khiến tôi trở nên dâm đãng lạ thường.

Tôi cảm giác được Cửu thiên tuế giữ chắc lấy đáy ngọc thể, không cho nó rơi ra khỏi cơ thể của tôi. Hắn không đưa đẩy ngọc thể giống như lúc trước, nhưng nó vẫn không ngừng cọ xát vào cơ thể tôi, cảm giác vừa thoải mái vừa khó chịu này khiến tôi phát điên.

Tính khí đằng trước từ đầu đến cuối đều không được an ủi, nhưng vẫn không biết liêm sỉ mà cứng lên, nhấn vào phần bụng dưới của tôi.

“Thoải mái sao?”

Tôi có thể cảm giác được Cửu thiên tuế đang cúi người xuống. Lồng ngực hắn dán vào sau lưng tôi, cao cao tại thượng hỏi. Ngữ khí lạnh nhạt phả vào tai, khiến tôi run một cái.

Đốc óc cũng tỉnh lại. Tôi chôn mặt vào gối, khó khăn lắc lắc đầu.

Không ngờ động tác này lại chọc giận hắn, bàn tay đang sờ loạn đầu v* buông ra, nắm vào gáy của tôi, cưỡng ép tôi ngẩng đầu.

“Không thoải mái? Vẫn không thích sao?” Khuôn mặt của Cửu thiên tuế áp sát gò má của tôi, tiếng nói khàn đặc khó nghe.

Giống như từng tấc da thịt của tôi đều bị hắn điều khiển, cả người mềm nhũn ra, đến cả việc mở mắt cũng có chút khó khăn.

“Không phải Tiểu Cảnh thích lắm à?” Giọng điệu giả vờ ôn nhu của hắn lại càng thêm đáng sợ.

Tôi không thể nói chuyện, chỉ có thể liên tục lắc đầu theo bản năng. Mỗi một sợi chân lông đều đang run rẩy, không tiếng động mà kêu gào xin tha.

Cửu thiên tuế bỗng nhiên thả tay ra, như thể ném một thứ đồ vật bẩn thỉu xuống giường, rồi ngồi dậy, lạnh nhạt nhìn vào lưng eo, đùi, nơi vẫn đang ngậm ngọc thể kia của tôi.

Một lúc sau, hắn đưa tay đến.

Lòng bàn tay ái muội vuốt ve chỗ thịt mềm, như là đang âu yếm sủng vật, vừa chậm rãi vừa dịu dàng.

Sau đó, hắn đột nhiên rút ngọc thể ra!

“A —!”

Tôi cảm giác nội tạng mình đang bị đảo lộn. Mồ hôi nóng chảy xuống hốc mắt. Tôi muốn cuộn tròn lại, mới phát hiện cổ chân cổ tay đều đang bị buộc vào bốn cột giường. Miếng vải thít vào trong da, giãy dụa một chút liền siết chặt thêm.

Cứu thiên tuế xuống giường, đi xa mấy bước rồi vòng trở lại. Cả người tôi bị ấn chặt xuống giường, không hiểu gì cả, chỉ thấy ánh nến sáng tối chập chờn.

“Nếu ngươi không thích, tại sao lại chọn Thương Dực Yển?”

Lòng bàn tay rắn chắc xoa vào huyệt khẩu đã ướt dầm dề. Giọng nói hờ hững, giống như thật sự hắn rất tò mò.

Tôi đột nhiên có cảm giác sợ hãi mãnh liệt, như thể có chuyện gì đó sắp sửa xảy ra.

Ngay sau đó, cảm giác dưới eo có một hơi nóng, hơi tê dại, một đường đi xuống, đến bắp đùi, đến thịt mông.

“A a a —!!!”

“Ta có thể khiến ngươi thoải mái hơn, tại sao vẫn muốn tìm hắn?”

Tôi mơ hồ nghe thấy tiếng Cửu thiên tuế tự lẩm bẩm với mình.

Nguồn nhiệt chậm rãi đưa đến gần da tôi. Cửu thiên tuế cố ý để nó sát đùi trong, một giọt nến nhỏ đầy nóng bỏng rơi xuống, chạm vào thân thể tôi.

Da thịt mềm mại không thể chịu đựng nổi sức nóng như vậy, run rẩy co giật. Tôi muốn tránh né, nhưng không có nơi nào để trốn.

Vẫn không thể khiến Cửu thiên tuế thương tiếc hay là đồng tình.

Hắn còn lầm bầm cái gì, nhưng tôi đã không còn nghe rõ.

Chỉ biết rằng có một bàn tay nhấn eo tôi xuống, ép tôi banh ra chỗ riêng tư. Mà nguồn nhiệt, cũng bắt đầu di chuyển về chỗ đó —

Cảm giác chua xót mãnh liệt tuôn trào khỏi hốc mắt. Tôi cắn chặt vỏ chăn, tuyệt vọng nhắm mắt lại.

* Lời tác giả: Mấy vạn chữ rồi đó, Đốc chủ còn không hắc hoá thì đúng là tui đã trở thành tác giả điềm văn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.