Sau Khi Giải Nghệ, Tôi Trở Thành Thiếu Gia Nhà Giàu Đích Thực

Chương 5: Chương 5: Sức hót của tin đồn




“Tin đồn ơi, em đến đây!”

Edit: Pơ

Ai mà ngờ lời bậy bạ của Ngụy Trạch lại hóa thật cơ chứ.

Lộ Văn Tỉnh chuyển sang giao diện weibo, ấn vào top tìm kiếm, tìm đến dòng cuối cùng.

#Góc nghiêng chết người của một cậu chàng#

Bài đầu tiên được ghim là...

- Vào buổi thực tập đầu tiên, cùng đi công tác với biên tập xinh đẹp, lại nhận được bất ngờ *Chảy nước miếng.

Có đính kèm một video.

Video này dài không quá ba mươi giây, chiếu phần cuối của bài nhảy, cuối cùng là cảnh Ngụy Trạch chạy đến ôm Lộ Văn Tinh

- Á á á á á á! Xỉu ngang, xỉu dọc.

- Góc nghiêng này ngầu quá, gửi chính diện cho tôi ngay!!!

- Chủ bài, tui có quen một người...

- Nhảy ngầu quá!! Khóc hết nước mắt.

- Lầu trên, vậy không hay đâu nhé.

- Vẻ đẹp trai lai láng gì thế này, không chỉnh sửa thật à? Bé lùn nhất đám ơi, mẹ ôm con nè.

- Tui thích mùa tóc của anh chàng quá, trông ngầu thật đấy.

- Công nhận với lầu trên, đầu hạt dẻ ngầu quá trời quá đất!!

Tiếp đó, chủ bài lại cắt vài đoạn ra làm ảnh động, được dân mạng đăng lại rất nhiều, khiến khu bình luận nổ bùng.

- Vẻ đẹp trai lai láng gì thế này, muốn chui vào màn hình quá.

- Ai cũng nhìn mặt, có mỗi tui để ý chân dài hả?

- Mấy ảnh là dân thực tập hả? Có cảm giác mấy ảnh chưa ra mắt.

- Chắc chưa ra mắt đâu, đẹp trai thế này chắc chắn phải nổi rồi! Mấy đứa mau ra mắt đi, mẹ nâng cho!!

- Anh hạt dẻ trông lạc quẻ với mấy anh tóc xám quá, em ôm anh đi.

- Chủ bài là phóng viên thực tập hay gì? Đi công tác ở đâu vậy, cho xin weibo của anh giai đi.

- Đặt mắt ở đây, chị em tìm được weibo thì chia sẻ cho em với.

Lộ Văn Tinh thấy hơi khó nói trong lòng, cậu đã chuẩn bị nghỉ việc xong xuôi rồi, đột nhiên lại nổi tiếng chỉ vì video này, vừa vào wechat, cậu đã bị kéo vào nhóm.

Tên là: Một đêm nổi tiếng

Lộ Văn Tinh:...

Có cần phải vậy không?

[Ngụy Đến Đỉnh Cao]: Á á á á á!! Thần may mắn nào độ vậy, tụi mình nổi rồi hả?

[Một Chú Chó] Ngụy Trạch, miệng cậu cũng linh quá nhỉ?

[Một Chú chó Khác]: Quá ghê! Nhóc Trạch, sau này nổ nhiều vào.

[Người Nuôi Chó] Chắc Nhóc Trạch được thần may mắn độ nhỉ? Đây cần được lời chúc cho giàu nhanh lắm, cám ơn cưng @Ngụy Đến Đỉnh Cao nhé.

Lộ Văn Tinh cũng đáp.

[ET]: Xin lỗi, anh rút lại lời chê em ảo tưởng nhé.

[Ngụy Đến Đỉnh Cao]: Hứ, tha cho mấy người đấy. Cứ chờ một trăm tám mươi buổi biểu diễn mỗi năm đi, tui đến đây!!!

Qua màn hình Lộ Văn Tinh cũng thấy được vẻ sung sướng của Ngụy Trạch, cậu buồn cười lắc đầu, lại gửi một tin.

[ET]: Mấy đứa không tò mò là ai quay video hả?

[Ngụy Đến Đỉnh Cao]: Anh biết hả?

Lộ Văn Tinh chụp lại bài weibo, dùng màu đỏ khoanh tròn dòng chữ.

- -- Vào buổi thực tập đầu tiên, cùng đi công tác với biên tập xinh đẹp, lại nhận được bất ngờ *Chảy nước miếng.

[ET]: Chìa khóa nè.

[Ngụy Đến Đỉnh Cao]:!!!!. Truyện Hệ Thống

[Một Chú Chó]: Khoan đã, đừng nói là...đoàn phóng viên đến phỏng vấn Văn Dụ chiều nay nhé?

[Người Nuôi Chó]: Giờ còn kịp mua sổ xố không?

Nhưng cuộc vui chưa kéo dài bao lâu, bài viết rất nhanh bị đè xuống, bị quảng cáo sữa giành mất.

[Ngụy Đến Đỉnh Cao]: Không hẳn đâu, tui tưởng ít nhất cũng phải ở đó một tiếng.

[Một Chú Chó]: Xoa xoa, dù sao cũng qua rồi.

[Người Nuôi Chó]: Nhanh lên mà cũng nhanh xuống quá, mình còn chưa ngồi nóng ghế mà.

[Một Chú Chó Khác]: Sao tui lại có cảm giác bài top này bị xóa chứ không phải bị đè nhỉ, cũng chẳng lạ gì.

[ET]: Em giai à, muốn xóa phải bỏ đống tiền đấy, mình có là ai đâu, bị đè cũng bình thường.

Trong giới giải trí này, các nghệ sĩ mua bài để lăng-xê, rồi khi bị bôi đen thì lại xóa đi, tất cả đều là thủ thuật thông thường. Đến sân khấu Lộ Văn Tinh còn chưa được lên, ngay cả chụp quảng cáo thì cũng chỉ chụp cho bìa tạp chí hoặc là quảng cáo tuyên truyền.

Nào có ai biết đến cậu, thậm chí bốn người Ngụy Trạch còn chưa ra mắt, ai lại rảnh rỗi sinh nông nỗi bỏ tiền ra xóa bài họ chứ?

Mỗi người mỗi ý, nhìn bọn họ bàn tán quên trời quên đất, Lộ Văn Tinh cũng buồn ngủ lắm rồi, bèn chúc ngủ ngon rồi sa giấc ngay.

***

Vài ngày sau, weibo của <Cuối tuần không giới hạn> cũng đăng bài mới.

“Thông báo chính thức của <Cuối tuần không giới hạn> mà mọi người mong chờ đã xuất hiện rồi đây!!! @Cố Yến Thâm @Lý Hướng Minh @Tống Giai Giai *Yêu nè *Yêu nè *Yêu nè, thành viên hợp tác tạm thời sẽ được giữ bí mật nhé, đảm bảo là đẹp hút hồn nè. *Xuýt xoa”

Có đính kèm hình của ba người Cố Yến Thâm, Lý Hướng Minh và Tống Giai Giai.

- Đã biết người ta mong sao còn giữ bí mật hả? Làm người ai lại làm thế chứ.

- Liếm mặt anh nhà, anh ngầu quá trời!

- Anh Thâm đã biệt tích ba tháng nay rồi, tuy không phải của anh, nhưng cũng xem như anh cập nhập trạng thái vậy.

- Chị Giai Giai vẫn đẹp như cũ, tường hoạt động toàn là hình của chị.

- Fan Minh Minh đâu ra đây nào.

Chương trình này có sự góp mặt của siêu sao ba giải Cố Yếu Thâm, hoàng tử âm nhạc Lý Hướng Minh và thần nữ quốc dân được hoan nghênh nhất Tống Giai Giai, đều là những ngôi sao thường xuất hiện trên top tìm kiếm.

Và chưa được nửa ngày bài viết đã leo lên top tìm kiếm rồi.

Dân mạng bàn tán vô cùng xôn xao liệu ai sẽ được hợp tác với ba vị siêu sao này, tức khắc đã nổ tung khu bình chọn.

Chỉ có khu bình chọn cho Lý Hướng Minh và Tống Giai Giai là bình thường, riêng bên Cố Yến Thâm thì như đổi gió.

#Thông báo chính thức của <Cuối tuần không giới hạn> #Fan mau đến xem thử anh Thâm sẽ chọn ai nào, rút thăm mười bình chọn sẽ được tặng ba thỏi son VL, tự chọn số nhé. Anh Thâm đỉnh nhất nhà, bình chọn thôi↓

- Chị gái xinh đẹp nè

- Quý cô dịu dàng nè

- Người đàn ông mạnh mẽ vô địch nè.

- Lấy một chọi mười, anh Thâm không cần người hợp tác.

Dân mạng tiếp tục bình luận, còn có người đề ra bình chọn mới.

- Bé La Lị xin gia nhập cuộc chơi.

- Lông lông bày tỏ mình mới là người đáng yêu.

- Đàn ông thực sự phải độc thân.

- Thú thật, anh Thâm đã được buộc với tôi rồi.

- Thôi lầu trên ạ, ghen tị quá, rõ là anh Thâm đang ghẹo tôi *E thẹn.

...

Tập đầu của <Cuối tuần không giới hạn> sẽ được quay ở nước E.

Ngay khi xuống sân bay, Lộ Văn Tinh đã được chương trình gửi xe riêng đến đón, từ sân bay đến địa điểm quay phải mất bốn mươi phút đi xe, lát sau thì xe cũng dừng trước cổng khu dân có quang cảnh khá đẹp, hơi giống khu cỏ ngoài trang viên.

Lộ Văn Tinh không phải là người đầu tiên đến, ngay khi vào nhà cậu đã thấy thần nữ quốc dân Tống Giai Giai đang ngồi trên ghế sô pha, và hai nghệ sĩ không rõ danh tính, chắc đều là người hợp tác giống với Lộ Văn Tinh.

“Hờ lấu.”

Tống Giai Giai phát hiện ra cậu trước, mặt chị đẹp như tranh vẽ, quả là thần nữ quốc dân, đẹp không góc chết.

“Chào chị Giai Giai, em là Lộ Văn Tinh, hợp tác với thầy Cố.”

Chị kinh ngạc bụp miệng lại. “Khách mời đẹp hút hồn thế này, sao chương trình không nói cho tui biết hở. Giờ tui đổi người hợp tác được không?”

Chị còn biết bông đùa, Lộ Văn Tinh cũng cong khóe mắt. “Phải là chị Giai Giai gánh phần nhan sắc chứ.”

Cậu cũng nhìn sang hai người hợp tác kia một nam một nữ, cô kia là người hợp tác với Tống Giai Giai mà Lộ Văn Tinh chưa từng gặp qua, đoán chắc là thành viên của nhóm nhạc nữ.

“Chào Lộ Văn Tinh, mình là Ôn Mẫn của nhóm New4.”

Cậu lịch sự chìa tay ra, Ôn Mẫn cũng lịch sự bắt lấy.

“Chào Lộ Văn Tinh, tui là Chu Tử Đồng, người hợp tác với thầy Lý.”

Mọi người cũng không ngại ngùng gì, khiến bầu không khí thêm phần cởi mở, đang lúc trò chuyện vui vẻ, Lý Hướng Minh đã xách hành lý đến.

Chào nhau đôi câu, Lý Hướng Minh cũng định lên lầu, lại bị Tống Giai Giai ngăn lại.

“Chưa chia phòng đâu, để hành lý đó đi.” Chị trừng mắt với Lý Hướng Minh, y cũng chớp mắt bắt được ý của đối phương, còn hiểu rõ nữa.

Thế là y đặt hành lý sang một bên, cùng mọi người bông đùa.

“Lát nữa mình chia phòng kiểu kéo búa bao hở?”

“Đạo diễn bảo, đợi mọi người đông đủ rồi sẽ thông báo nhiệm vụ đầu tiên.”

Lời vừa dứt họ đã thấy Cố Yến Thâm mở cửa ra, bầu không khí bỗng sôi lên, ai nấy cũng chào anh, riêng Lộ Văn Tinh thì gật đầu chào, đang định thôi nhìn thì thầy đằng sau cánh cửa chưa đóng còn một người nữa.

“Chào mọi người, em là Văn Dụ.”

Thấy đối phương, mắt Lộ Văn Tinh lóe lên tia kinh ngạc, cuối cùng cũng hiểu được vấn đề thắc mắc bấy lâu nay.

Hèn gì Mang Chanh đồng ý hủy hợp đồng với cậu, ra là nhét Văn Dụ vào.

Cậu dám chắc chuyện này có liên quan đến Cố Yến Thâm, cảm thấy dùng tiền trả ơn vẫn chưa đủ thành ý.

Thấy Văn Dụ xuất hiện Lộ Văn Tinh cũng thở phào nhẹ nhõm, dù mình không theo cốt truyện cũng chẳng ảnh hưởng gì đến nội dung chính, Văn Dụ vẫn tham gia chương trình này.

Cậu cũng to gan đoán, tuy mình không theo cốt truyện trong mơ, phần chính vẫn sẽ không thay đổi, dù bị hiệu ứng cánh bướm, tuyến tình cảm của hai nhân vật vẫn sẽ diễn ra.

Kể cả khi Văn Dụ không thông qua phỏng vấn, hắn cũng sẽ có cách tham gia chương trình.

Văn Dụ cười cười chào mọi người, cuối cùng chào Lộ Văn Tinh. “Đã lâu không gặp nhé Tinh Tinh.”

Nghe người ta gọi thân thiết thế khiến cậu nổi hết da gà, tuy cùng được Vương Mạn dẫn dắt, số lần gặp nhau cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Văn Dụ lo chụp quảng cáo, còn cậu lo chụp bìa tạp chí.

Có bắt gặp nhau cũng chỉ gật đầu, chưa đến mức gọi bằng biệt danh thế đâu.

“Hai người quen nhau à?”

“Quen ạ.” Văn Dụ mỉm cười, không nói chuyện họ cùng một người đại diện. “Tụi em là bạn. Đúng chứ Tinh Tinh?”

Người ta đã nói vậy cậu cũng không thể phủ nhận được, chỉ gật đầu đáp lại.

“Văn Dụ đến cùng anh Thâm ạ?”

Nghe vậy Văn Dụ cũng cong môi cười. “Em không ngờ là khéo đến vậy, còn chung máy bay với anh Thâm.”

Tống Giai Giai chỉ ra chuyện. “Có mấy mấy vị khách quý?”

“Một ạ.” Anh quay phim đáp.

Đông đủ rồi đạo diễn liền thông báo luật chơi.

“Mỗi tập sẽ đón một vị khách quý, đội thắng trận đầu tiên sẽ nhận được sự giúp đỡ của khách quý, nghĩa là ba đội sẽ có một đội gồm ba người.”

“Thêm một người sẽ tăng cơ hội thắng hả? Phải vậy không? Thế thì Văn Dụ thành người cho mình tranh giành rồi.”

Đạo diễn cười cười, không trả lời, Lý Hướng Minh lại hỏi.

“Trận đầu tiên thi cái gì?”

Đạo diễn ngồi trên chiếc ghế xếp mini, cuộn cuốn vở thành loa kề lên miệng. “Tôi sẽ thông bao sau, giờ kiểm tra cái đã.”

Trước đó chuẩn bị quà, Thịnh Siêu đã gửi tin nhắn cho Lộ Văn Tinh, rằng đào diễn sẽ kiểm tra hành lý, tịch thu đồ ăn vặt và đồ dùng gian lận.

Huống chi đây cũng là phần gây sốt, khán giả rất muốn xem thử hành lý của nghệ sĩ có những gì.

Nghe kiểm tra đột xuất vậy thôi, chứ không quay cảnh xấu hổ gì, đạo diễn cũng đã nhắc họ đừng mang đồ quá riêng tư hay đồ không muốn người khác thấy.

Nên mới nãy Tống Giai Giai ngăn Lý Hướng Minh lại cũng là vì phân đoạn này. Nhưng vì hiệu quả chương trình, họ vẫn ra vẻ ngạc nhiên lắm.

“Mọi người xếp thành hàng đi, bắt đầu từ trái sang.”

Lý Hướng Minh được kiểm tra đầu tiên, áo quần và giày dép đều được bảo quản trong túi trắng, họ không lục kĩ, lại thấy một thứ vô cùng nổi bật.

Một quả banh tennis màu xanh.

“Gì thế này?” Tống Giai Giai ngỡ ngàng thốt luôn giọng Tứ Xuyên. “Cậu còn mang banh tennis để ghi hình á?”

Nghe chị thẳng thắn vậy ai cũng buồn cười.

Lý Hướng Minh lại chẳng biết họ cười cái gì, nói như đúng rồi. “Lúc viết nhạc tôi thường quen nắm cái gì đó trong tay.”

Tống Giai Giai tỏ vẻ hiểu được. “Hiểu mà, thiên tài luôn có sở thích kỳ cục lắm. Nhưng sao lại là banh tennis?”

Y lại chẳng nghe ra ý trêu ghẹo của chị, còn nghiêm túc đáp. “Bóng rổ lớn quá, tôi cầm không được.”

Mọi người:...

Tiếp theo là Lộ Văn Tinh, trừ quần áo và đồ dùng hằng ngày, còn có đồng hồ báo thức to bằng bàn tay.

Không đợi người khác hỏi, cậu đã khai. “Đây là quà mẹ tặng em hồi cấp ba ạ.”

“Giờ vẫn chưa hư à?”

Cậu lắc đầu. “Bền lắm ạ, thay pin là được. Em lại quen dùng đồng hồ báo thức hơn báo thức di động.”

Ai ai cũng tò mò với đồng hồ báo thức của Lộ Văn Tinh, nó màu đỏ, theo kiểu chú gà trống, hệt như đồ trang trí, trông đáng yêu cực.

“Lúc báo thức, chắc có tiếng gà gáy nhỉ?”

“Là gà gáy ạ.”

Nghe vậy mọi người còn tò mò hơn, giờ ít ai mua đồng hồ báo thức lắm, nên thấy thú vị ghê.”

“Tui muốn nghe nó gáy như nào.”

“Tui cũng vậy.”

Lộ Văn Tinh cài một phút, ai cũng lẳng lặng nhìn cậu đặt đồng hồ lên sàn.

“Đặt lên bàn đi, tụi tui nghe thử.”

“Nó té mất.”

Mọi người:???

Mấy cặp mắt đổ dồn về chú gà, như thỏa mãn sự chờ đợi của họ, chú bắt đầu gáy.

Chú gà đang nghểnh cổ đột nhiên mọc thêm chân bắt đầu đầu chạy.

Mọi người:???

“Còn biết chạy á?” Lý Hướng Minh mở to mắt đầy sửng sốt.

Dưới sự ngỡ ngàng của họ, chú chạy mất dạng, đạo diễn cũng cười rộ nếp nhăn, giục nhân viên lấy chú gà về.

Nhìn vào mắt họ, cậu điềm nhiên giải thích.

“Em khó dậy lắm, trước khi ngủ đặt đồng hồ lên sàn, để nó vừa kêu vừa chạy khắp phòng.”

Mọi người:...

“Tối mọi người nhớ đóng cửa, đừng để con gà chạy vào.

Lộ Văn Tinh:...

Lại tiếp mấy người, có người mang sách, có người mang gối các kiểu, đều là đồ dùng bình thường. Sau một hồi tò mò thì cũng đến lượt Cố Yến Thâm, mắt họ sáng bừng lên, đổ dồn về phía hành lý của anh.

Ai ai cũng tò mò anh sẽ mang gì, lại nhìn vẻ lạnh lùng quý giá của anh, trừ đồ dùng cần thiết, chắc không có gì gây ngạc nhiên đâu.

Quả nhiên, hành lý đầu tiên chỉ có quần áo.

Mọi người tiếc nuối nhìn sang hành lý thứ hai.

Mà cái thứ hai cũng chỉ chứa đồ dùng hằng ngày.

Quả nhiên chẳng thấy có gì hay ho, Tống Giai Giai thở dài định đứng lên, lại thấy bên cạnh nhét một thứ như cuốn áp phích.

“Anh Thâm, cái này gì vậy?”

Tống Giai Giai tò mò lắm, mọi người cũng nghiêng đầu sang.

Lý Hướng Minh thò tay lấy cuộn áp phích, cùng mọi người mở ra. Lộ Văn Tinh cũng không chần chừ, phi qua xem liền.

Sau đó, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, tờ áp phích lộ ra ảnh Lộ Văn Tinh đang hóng hớt tin đồn.

Lộ Văn Tinh:!

Cố Yến Thâm:!

Những người còn lại:!

Họ kinh ngạc nhìn nhau, bầu không khí như lắng lại, ai nấy còn chưa thôi vẻ kinh ngạc.

Cậu nhìn mình trên tờ áp phích đầy phức tạp, như thấy được một tin vừa sốt vừa chất lượng chạy qua.

Lý Hướng Minh khó khăn cầm tờ áp phích, thật thà hỏi. “Anh, sao anh lại giấu áp phích của Lộ Văn Tinh thế?”

Cố Yến Thâm:...

Lộ Văn Tinh:...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.