Giống như trước đó nửa tháng, Cố Bắc Âm tỉnh dậy thì Tần Thanh Việt đã rời khỏi biệt thự.
Dì Trương đem một chén cháo gà hầm nhuyễn bưng lên bàn ăn, nhìn bộ váy trên người Cố Bắc Âm, hỏi: “Phu nhân lát nữa muốn ra ngoài sao?”
“Cháu đi làm.” Cố Bắc Âm cười cười, nói đùa một câu: “ Không đi làm việc thì chờ đến ngày nào đó Tần tiên sinh không cần cháu nữa cháu cũng không có chỗ để khóc.”
Dì Trương không nghe ra sự nghiêm túc trong nụ cười của cô, bất đắc dĩ lại dung túng nhìn cô.
Theo thói quen, Cố Bắc Âm nắm thời gian rất chuẩn. Lúc Tiêu Văn đến thì cô cũng ăn xong bát cháo, chào dì Trương một tiếng liền cùng trợ lý lên xe bảo mẫu.
Tiêu Văn nhìn cô từ trên xuống dưới, xác nhận nửa tháng không gặp Cố Bắc Âm vẫn giữa được trạng thái tốt nhất trong lòng cô thở phào nhẹ nhõm, đưa bản hợp đồng trong tay cho Cố Bắc Âm, giải thích: “Trước đây thành viên làm ra danh tiếng của các chương trình thực tế đều cố định, chị cho em một chương trình mới tên là [Thử thách hoang dã].”
Cố Bắc Âm lật qua bản hợp đồng, có chút ngạc nhiên: “Chương trình sinh tồn sao?”
“Cũng không hoàn toàn đúng.” Tiêu Văn hơi đắn đo nói: “ Tổ chế tác trước đây cũng đã làm một vài show khá nổi nhưng vì một số nguyên nhân khác nhau nên đã bị bỏ. Bọn họ yên lặng một thời gian khá dài, có người nói bị hoãn lại do chiêu thức quảng cáo. Hiện tại tình huống cụ thể chị không rõ lắm. Nếu em ký hợp đồng và giữ bí mật thì mới biết được. Nhưng chắc chắn là [Thử thách hoang dã] không đơn giản là chương trình sinh tồn.”
Cố Bắc Âm gật đầu, xác nhận hợp đồng không có vấn đề gì lại đưa cho Tiêu Văn: “Khách mời có bao nhiêu người? Mấy người đấy là ai chị biết không?”
Tiêu Văn sắc mặt hơi thay đổi, có chút cảnh giác nhìn cô: “Tổ tiết mục mời đều là lưu lượng.”
Cố Bắc Âm mỉm cười: “Nhìn dáng vẻ của chị kìa, Chu Đỗi Đỗi cũng ký à?”
Thấy cô không có vẻ tức giận, Tiêu Văn thả lỏng thả lưng vào ghế dựa: “Đúng vậy, Chu Thao cũng ký..... Hai bọn em không vừa mắt nhau đã ba năm, chuyện này fan cũng biết. Lần này tổ tiết mục cũng lấy cái này làm điểm nóng.”
Cố Bắc Âm không nói gì.
Chu Thao là nickname fans đặt cho hắn, có nguồn gốc từ một video Chu Thao dỗi chú chuột lang nhỏ nhà hắn. Về phần Chu Thao và nguyên chủ có bất đồng đã là chuyện từ ba năm trước.
Hai người debut cùng lúc, tham gia vào cùng một bộ phim. Theo lý thuyết thì tình bạn của họ so với người khác trong giới phải thân thiết hơn nhưng nguyên chủ lúc đó không biết kiềm chế tính khí của mình, Chu Thao cứ vậy không thích cô. Hai người cứ ghét nhau như thế từ đó đến giờ.
Ba năm này hai người phát triển rất tốt nhưng họ chưa bao giờ đứng chung trên một sân khấu. Tổ tiết mục dùng cái này làm điểm nhấn, Cố Bắc Âm không ngạc nhiên chút nào.
Tiêu Văn nắm chặt hợp đồng, bấm vào ngón tay, chuyển đề tài: “Hợp đồng này em phải chú ý một chút. Hình thức phát sóng của chương trình này là thu trực tiếp trước sau đó mới chỉnh sửa, nghĩa là mọi động thái của khách mời đều bị bại lộ trên màn ảnh. Phát sóng xong mới chỉnh sửa là điểm mới của họ, em vẫn muốn tham gia sao?”
Lúc nói chuyện Tiêu Văn nhìn chằm chằm vào Cố Bắc Âm. Cố Bắc Âm bị dáng vẻ khẩn trương của cô chọc cho có chút buồn cười, bất đắc dĩ gật đầu.
Tiêu Văn nhíu mày: “Em đừng coi thường. Phát sóng trực tiếp không qua chỉnh sửa sẽ phóng đại tất cả ưu điểm cũng như nhược điểm của khách mời đó. Chúng ta nỗ lực ba năm mới có được vị trí này, không thể vì một chương trình mà đổ bể. Nếu đã ký thì nên chuẩn bị một tinh thần tốt để tham gia còn không thì tốt nhất là không ký.”
Tiêu Văn ngày hôm qua một đêm không ngủ, chuẩn bị tâm lý có thể chọc giận Cố Bắc Âm cuối cùng vẫn quyết định nói ra tất cả.
Cố Bắc Âm bật cười cùng Tiêu Văn nhìn nhau một cái: “Em nhớ kỹ rồi, đừng lo.”
Cho đến khi xuống xe, Tiêu Văn vẫn trong bộ dáng ngu ngơ. Cô cảm thấy có thể do bản thân một đêm không ngủ làm cho hoa mắt, chóng mặt bằng không thì... tính tình Cố Bắc Âm làm sao có thể trở nên tốt như vậy?
Ý nghĩ này của cô đã bị ném ra sau đầu lúc vừa xuống xe. Tiêu Văn đứng nhìn hai người lôi lôi kéo kéo ở bên ngoài tòa cao ốc, sau lưng chợt xuất hiện một tầng mồ hôi.
Vì chương trình cần phát trực tiếp nên nhân viên ê-kíp chương trình phải đưa khách mời đi tham quan thiết bị phát sóng trước khi ký hợp đồng, sau khi xác nhận mới có thể ký. Khéo là tổ tiết mục chính là trực thuộc của Tần thị, càng khéo là bọn họ vừa xuống xe liền nhìn thấy tổng tài Tần thị, tổng tài thế hệ thứ nhất – Tần Thanh Việt đang đứng trước tòa nhà giằng co cùng một người phụ nữ trẻ tuổi.
Theo góc nhìn của họ, người phụ nữ này nhìn rất trẻ, mang bộ dáng thanh thuần, đôi mắt lóe ra tràn ngập tình ý, cánh tay trắng nõn nhỏ bé nắm chắc tay áo của Tần Thanh Việt. Trái lại vẻ mặt người bị cô kéo lại rất bình tĩnh, dường như hành động của hai người không có chỗ nào không đúng.
Nhưng một người đã kết hôn cùng người khác giằng co không cảm thấy sai chỗ nào.... Ngược lại có vẻ càng sai.
Tiêu Văn nghiêng đầu liếc nhìn Cố Bắc Âm một cái, sợ rằng cô sẽ có hành động không đúng ở nơi công cộng. Điều cô không nghĩ tới là vẻ mặt của Cố Bắc Âm rất bình tĩnh như thể kẻ có khả năng lừa dối trước mặt cô không phải chồng hợp pháp của cô.
Không có sự tức giận giống như trong tưởng tượng của Tiêu Văn, nội tâm Cố Bắc Âm quả thật không gợn sóng. Cô nhìn thiếu nữ bạch liên hoa cách đó không xa, trong lòng chợt lóe lên một ý nghĩ: “Đây rõ ràng là tổng tài bá đạo và bạch liên hoa thanh thuần.... Cho nên, nữ chính đã xuất hiện?
Bình tĩnh mà xem xét thì Cố Bắc Âm không muốn dính líu đến nam nữ chính lúc này đâu nhưng dưới ánh nhìn của nhiều người, để làm cho người khác không nghi ngờ cô chỉ có thể bước lên phía trước. Nhìn cánh tay kéo kéo áo Tần Thanh Việt, Cố Bắc Âm cười một cái: “Thanh Việt, chuyện gì xảy ra vậy?”
Dáng vẻ của cô vốn rất nổi bật, cười một cái giống như ánh mặt trời. Bị Cố Bắc Âm nhìn chằm chằm, thiếu nữ hơi run theo bản năng buông lỏng bàn tay đang giữ Tần Thanh Việt, trong khi Tần Thanh Việt người được Cố Bắc Âm giữ lại càng gần cô hơn, nhận thấy khuôn mặt xinh đẹp ngày càng gần, theo bản năng, anh giải thích: “Cô ấy bị ngã, anh giúp một chút.”
Nhìn thoáng đôi giày bệt thiếu nữ đang xỏ, ánh mắt của Cố Bắc Âm cụp xuống, càng thêm bội phục mức độ cẩu huyết của nội dung kịch bản này.
Thấy cô cúi đầu, lý trí của Tần Thanh Việt quay lại, cũng chú ý nơi này không thích hợp. Anh nhàn nhạt nhìn thẻ làm việc của người phụ nữ trẻ tuổi kia, ôm eo Cố Bắc Âm rồi bước vào tòa nhà: “Nếu như biết em muốn đến công ty, anh sẽ chờ em đi cùng.”
Cố Bắc Âm hơi cứng đờ, ý thức được anh diễn trò trước mặt người ngoài liền lập tức phối hợp.
Người đàn ông bóng lưng cao ngất, người phụ nữ bóng lưng nhỏ nhắn xinh xắn lại tinh tế. Bức tranh hai người sánh vai nhau trông hài hòa lạ thường. Thiếu nữ đứng ở cửa chân tay luống cuống kinh ngạc nhìn hai người, vành mắt đỏ lên đột nhiên khóc.
Tiêu Văn một lời khó nói nhìn cô gái kia một cái, gọi trợ lý cùng đi vào Tần thị trước mặt.
Editor: Mới phát hiện ra bộ này nên tối nay tôi edit lun 2 chương.... Mọi người thấy tôi giỏi hôk