Tần Thanh Việt đưa Cố Bắc Âm vào thang máy chuyên dụng, những người khác không theo kịp. Vừa vào thang máy, Tần Thanh Việt liền buông tay ôm eo của Cố Bắc Âm ra, hơi lùi về phía sau tạo ra một khoảng cách khiến người ta thoải mái nhưng không quá xa cách.
“Chuyện vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn. Tôi đảm bảo về sau tình huống như vậy tuyệt đối sẽ không xảy ra.” Khác với vẻ bề ngoài lãnh đạm, giọng của Tần Thanh Việt rất ôn nhu. Lúc nói chuyện tạo cho người ra ảo giác lời nói của hắn thật dịu dàng, chân thành.
Dung mạo anh tuấn, tính cách ôn nhu, giữ mình trong sạch, trẻ tuổi như vậy đã công thành danh toại khó trách nhiều người thấy Tần Thanh Việt như bươm bướm thấy hoa tươi, người trước vừa ngã người sau lại tiến vào.
Cố Bắc Âm tự mình bấm chuông hai lần rồi lắc đầu cười: “Anh không sai, không cần xin lỗi.”
Nghe vậy, Tần Thanh Việt nhẹ nhàng thở ra.
Anh là một điển hình của người cuồng công việc, cả trái tim dành trọn cho công việc. Lúc trước anh đồng ý kết hôn với Cố Bắc Âm cũng là muốn hợp tác tốt với Cố thị. Vì không muốn làm Cố Bắc Âm ủy khuất, trước khi kết hôn Tần Thanh Việt cũng thẳng thắn về thái độ của mình. Hai người tuy tương tác lạnh nhạt, Tần Thanh Việt cũng không muốn để cô vì việc này mà chịu ủy khuất.
Thang máy vững vàng mà nhanh chóng đi lên, Cố Bắc Âm nhìn chằm chằm vào những con số màu đỏ không ngừng nhảy, trong lòng yên lặng tính toán hướng đi trong tương lai của tiểu thuyết. Nếu nói ngay từ đầu cô vẫn hoài nghi thì cảnh tượng bên ngoài vừa rồi đã khiến Cố Bắc Âm cơ hồ xác nhận được thân phận của mình. Nghĩ đến trước kia nhìn kết cục của một nhóm nữ phụ độc ác, cô khẽ nhíu mày, cẩn thận suy xét hiện tại tính toán cùng Tần Thanh Việt ly hôn.
Cô là người trong giới giải trí, tuy rằng không hiểu biết nhiều về công ty hai nhà nhưng cũng mơ hồ biết hai nhà Cố Tần ngày càng hợp tác chặt chẽ hơn. Nói ly hôn lúc này.... Tuy rằng thời điểm không được tốt lắm nhưng cũng không tính là quá xấu.
Cố Bắc Âm nghiêng đầu nhìn thoáng qua phát hiện Tần Thanh Việt đang cúi đầu dùng điện thoại, sau đó lặng lẽ đem lời định nói nuốt xuống.
“Có việc gì?” Tần Thanh Việt vừa mới ngẩng đầu, thấy thế không khỏi mỉm cười.
Ánh đèn thang máy mờ ảo, đôi mắt ẩn ý cười trong ánh đèn mờ lại như phát sáng. Bị anh dùng ánh mắt đấy nhìn chằm chằm, trái tim của Cố Bắc Âm bị lỗi mất hai nhịp. Ánh mắt cô một lần nữa lại nhìn vào những con số không ngừng thay đổi: “Lúc này chưa nói rõ được, chờ đến khi tôi quay xong chương trình thì chúng ta ngồi xuống và nói chuyện.” . Đam Mỹ H Văn
Cửa thang máy mở ra vừa đúng lúc,nhìn thoáng qua nhân viên đang bận rộn trên hành lang Tần Thanh Việt chần chừ rồi khẽ gật đầu.
Anh nhẹ nhàng ấn nút mở cửa, chờ Cố Bắc Âm đi ra mới rút tay về. Điện thoại ở trong túi bỗng rung lên 2 lần, Tần Thanh Việt lấy điện thoại ra mở Wechat.
Trợ lý đặc biệt- La Uyên: Qua thẩm tra, cô gái mà ngài nói chính là trợ lý trưởng công ty mới tuyển. Trình độ học vấn và chuyên ngành của cô ấy đều không phù hợp với yêu cầu khắt khe của công ty. Chắc chắn có vấn đề trong đó, tôi đã cho người đi thăm dò.
Nghĩ đến người phụ nữ không hiểu từ đâu đến đột nhiên ngã vào lòng mình, Tần Thanh Việt nhíu mày, đầu ngón tay khẽ động vài cái.
Tần Thanh Việt: Trước khi truy cứu, khai trừ người đó sau đó mới điều tra phòng nhân sự.
La Uyên nhanh chóng trả lời: Vâng thưa sếp.
Cố Bắc Âm không hề biết rằng sự xuất hiện của cô tạo nên hiệu ứng cánh bướm, nữ chính tiểu thuyết hoàn toàn bị cô làm cho bay màu. Cố Bắc Âm cùng nhân viên tổ tiết mục đi tham quan các thiết bị thì gặp đám người đang vây quanh Chu Thao.
Chu Thao dừng chân, nhìn Cố Bắc Âm nở một nụ cười nhạt: “A, đã lâu không gặp. Thật trùng hợp nha.”
Hắn nhìn phía sau Cố Bắc Âm lại nói: “Người đại diện số khổ của cô đâu? Không cùng cô đến đây sao?”
Người phụ trách chương trình bên cạnh Chu Thao nghe vậy suýt nữa cho hắn một lạy. Anh ta muốn lấy sự đối chọi gay gắt của hai người làm điểm nhấn thật nhưng không nghĩ lại được tận mắt trải nghiệm trước khi chương trình quay. Mà cái trải nghiệm này hoàn toàn mang theo hướng đắc tội Cố Bắc Âm mà Cố Bắc Âm lại là em gái tổng giám đốc Cố thị.Cái giá này cũng quá cao rồi, anh ta căn bản không đủ khả năng gánh vác nổi.
Khóe mắt Chu Thao lóe lên, nhìn sắc mặt xanh xao của nhân viên tổ tiết mục, không tiếp tục nói, rốt cục cũng thu lại nụ cười châm biếm.
Nhân viên tổ tiết mục nhẹ nhàng thở ra và chào hỏi các nhân viên công tác khác bên cạnh hai người. Vì đã giới thiệu một lần rồi nên họ đưa Cố Bắc Âm xem thiết bị rất nhanh. Nhân viên tổ tiết mục rất lo Chu Thao nhân cơ hội này sẽ gây rối nhưng ai ngờ hắn chỉ cầm điện thoại dựa ở cửa, lẳng lặng nhìn vào trong phòng. Ngay cả Tiêu Văn cùng trợ lý đến cũng không thèm để ý.
Tổ tiết mục không ai dám đắc tội với hai người, tham quan xong họ đưa hai người về phòng hội nghị tại một khách sạn gần đó.
“Hợp đồng hai người đều đã xem qua, nếu không có vấn đề gì thì chúng ta bàn bạc ký kết. À còn một lưu ý nữa, chương trình sẽ quay trên một cái đảo hoang và đương nhiên là chúng tôi sẽ đảm bảo an toàn cho hai người.” Đạo diễn chương trình ngồi ở bàn hội nghị, nghiêm túc nói: “ Chương trình mời bốn vị khách. Hai vị khách mời kia đã ký hợp đồng cũng sắp xếp được lịch trình. Nhân viên tổ tiết mục cùng thiết bị đều đã được chuẩn bị xong. Nếu hai người không có vấn đề gì thì ngày mai chúng ta có thể bắt đầu ghi hình.”
Chu Thao an tĩnh cả một ngày lúc này lười biếng khôi phục thái độ bình thường: “Tôi thì không có vấn đề gì nhưng không biết Cố lão sư có thể chịu được hoàn cảnh gian khổ trên đảo hoang không?”
Người đại diện bên cạnh Chu Thao nghe vậy cau mày, kéo áo hắn.
Chu Thao hồn nhiên bỏ qua bàn tay đang kéo áo hắn, mắt vẫn dính chặt trên người Cố Bắc Âm.
Tiêu Văn đau đầu xoa mi tâm, dường như có thể đoán được bộ dáng giương cung bạt kiếm của hai người trong buổi ghi hình chương trình sắp tới. Lần đầu tiên cô hối hận với quyết định của bản thân. Tiêu Văn âm thầm phiền não, Cố Bắc Âm lại không để ý Chu Thao, ký hợp đồng rồi đưa cho đạo diễn.
Khẳng định bản thân không có nhầm, đạo diễn vươn tay ra cười: “Nửa tháng tới mong Cố lão sư thỉnh giáo và tha thứ nếu tôi có sai sót.”
Cố Bắc Âm cũng mỉm cười cùng đạo diễn nói 2 câu. Chu Thao không còn chút kiên nhẫn khi thấy thế, cau mày nói với người đại diện: “Đi thôi.”
Người đại diễn Chu Thao cứng đờ, bất đắc dĩ nói lời tạm biệt tổ tiết mục và các nhân viên công tác bên cạnh, vội vàng đi theo hắn. Thấy vậy Tiêu Văn không khỏi cảm thấy có chút may mắn.
Tối hôm đó, Weibo chính thức của chương trình [Thử thách hoang dã] tung lên poster tuyên truyền lần đầu tiên. Bốn bức ảnh của bốn vị khách mời, fans của bọn họ một đêm bùng nổ đặc biệt là fans của Chu Thao và Cố Bắc Âm.