Tô Dư Phong: “Ông xã cái gì mà ông xã…”
—
Kế hoạch tìm người chăm sóc thất bại, Tô Dư Phong rối rắm muốn chết, không biết phải làm sao mới tốt.
Bụng cậu sôi ùng ục, vội vàng tìm điện thoại mở app của khách sạn ra, bắt đầu đặt cơm.
Vịt quay, cải bắp nấu canh… Tô Dư Phong cẩn thận lựa chọn, gọi đủ suất ăn cho hai người.
Một tiếng sau, tiếng chuông cửa vang lên. Giản Văn nhíu mày, chậm chạp mở mắt.
Tô Dư Phong vui mừng nhìn hắn, giơ tay đẩy đẩy, “Cơm trưa tới rồi kìa, anh mau ra mở cửa đi.”
Cậu đang tay đau chân đau, thực sự không muốn động đậy một chút nào.
Giản Văn ngồi dậy, khoác áo rồi đi ra mở cửa cho phục vụ đi vào phòng.
Phục vụ đẩy một xe đồ ăn, dừng ở phòng khách, cẩn thận bày đồ ăn ra bàn rồi xoay người rời đi.
Giản Văn tiễn phục vụ xong mới quay về phòng ngủ chăm sóc Tô Dư Phong. Hắn ôm cậu đặt lên xe lăn, đẩy vào phòng tắm.
Bồn rửa mặt hơi cao, ngồi ở trêи xe lăn đánh răng là không thể. Tô Dư Phong chịu đau, đứng lên, “Em tự làm được, anh cũng về phòng rửa mặt đi.”
Giản Văn chăm chú nhìn cậu, một hồi lâu sau mới bất đắc dĩ lên tiếng: “Anh sẽ sớm quay lại.”
Giờ khắc này hắn thật sự không thể giúp được gì cho cậu.
Chờ đến lúc Giản Văn quay lại, Tô Dư Phong đã ngồi ở bàn bày biện đồ ăn.
“Mau tới đây, em gọi món cá anh thích đó.” Mặt Trời Nhỏ cười cong mắt, vẫy vẫy tay.
Giản Văn ngồi xuống, gắp một miếng cá, “Ngon lắm.”
Tiểu Phong quá tri kỷ rồi, để ý cả sở thích của hắn…
Còn Tô Dư Phong đã bắt đầu chiến đấu với miếng vịt quay đầu tiên, cả người lâng lâng hạnh phúc.
Công việc hoàn thành, được ăn uống thả ga, thật tuyệt ~
Thực ra không nổi tiếng cũng có cái lợi, dưới tay người đại diện dắt theo một đống người, cả ngày bận tới bận lui, không có cách nào giám sát cậu mỗi ngày. Cậu có thể nhân cơ hội này mà ăn uống thỏa thích!
—
Dưới sự mong đợi của quần chúng, tập hai “Khiêu Chiến Đi” cuối cùng cũng lên sóng.
Fans và người qua đường đều tò mò bấm vào, muốn nhìn thử xem có thêm nội dung gì hay ho không.
Quào! Đạo diễn dám làm thật luôn kìa! Nhìn những minh tinh ngày thường chỉn chu bị hành lên hành xuống thật sự rất thú vị ~
“Oa, là bùn! Vị đạo diễn này, tôi kết ngài rồi ~”
“Tô Minh Minh thật thảm, nhìn phú nhị đại bị gặp xui xẻo tôi thấy thật sảng kɧօáϊ ~”
Lúc Tô Dư Phong đi trêи cầu độc mộc, camera đương nhiên dõi theo cậu. Có một đoạn bị gió thổi qua, áo sơ mi dính sát vào eo, phác họa rõ nét tuyến thắt lưng thon thả dẻo dai.
“[Rớt nước miệng.jpg]”
“Ảnh đế Giản: Tiểu yêu tinh, eo của em thật đẹp!”
“Mang Tiểu Phong về nhà, cậu ấy là của tôi ~”
Sau đó từng người từng người đi qua cầu độc mộc, Tô Minh Minh và Hồng Đạt Lực thê thảm rơi xuống bùn, mang đến một trận cười “ha ha ha” cực kỳ sảng kɧօáϊ cho quần chúng.
Cuối cùng là Giản Văn nhẹ nhàng đi qua cầu cái xoẹt như một cơn gió, làm cho người xem trợn mắt há mồm.
“Tôi đang xem gameshow hay xem xiếc vậy?”
“Ca ca soái muốn ngây người!”
“Ảnh đế Giản thật lợi hại, eo của tiểu yêu tinh có chịu nổi không đây? ~”
Tô Dư Phong: “…..”
Bởi vì đang bị thương nên mấy ngày gần đây Tô Dư Phong đều ở cạnh Giản Văn. Khi “Khiêu Chiến Đi” lên sóng, hai người cũng nằm ở sofa mở lên xem thử.
Mấy cái bình luận của fans cp, cái nào cũng sặc mùi ái muội…
Tô Dư Phong trộm liếc Giản Văn một cái, nuốt nước bọt.
“Mấy fan cp này quá ái muội rồi, nhìn hơi xấu hổ, ha ha ha…”
Nụ cười của Tô Dư Phong dần cứng lại, giờ phút này cậu chỉ muốn tìm cái hố nào chui xuống.
Giản Văn nhướng mày, nghiêng người sang ôm lấy thắt lưng cậu.
“Sao, sao vậy?” Tim Tô Dư Phong đập nhanh, tay chân không biết nên để ở đâu.
Giản Văn bật cười thành tiếng.
“Vừa rồi có một cái bình luận hỏi xúc cảm khi sờ eo của em là thế nào, anh tò mò nên muốn ôm thử.”
Tô Dư Phong: “!!!!!”
Cậu dịch sang bên cạnh, tránh xa Giản Văn.
“Loại chuyện này, thật sự rất, rất kỳ quái!”
Vành tai Mặt Trời Nhỏ đỏ ửng, thẹn quá hóa giận!
“Nhìn em xấu hổ kìa, chỉ là đùa với em một chút thôi. Mấy ngày nay toàn là anh chăm sóc em, còn thiếu ôm nữa à?”
Mặt Tô Dư Phong lại càng đỏ hơn, đầu như sắp bốc khói!
“Anh, anh…”
“Không đùa em nữa, tiếp tục xem đi.”
Tô Dư Phong bối rối. Thật sự chỉ là đùa giỡn thôi sao? Không hiểu sao cậu lại có cảm giác Giản Văn có mục đích khác…
Nhưng Tô Dư Phong lại không muốn dùng suy nghĩ xấu xa của mình đội nồi cho bạn tốt, mau chóng vứt ý niệm kia ra sau đầu, tiếp tục xem show.
Cửa thứ hai là người xuyên tường, đạo diễn vẫn không làm người, đủ loại tư thế kỳ dị gây khó dễ xuất hiện.
“Không ngờ là Tô Minh Minh qua được, còn tưởng sẽ nhìn thấy anh ta lăn vào bùn lần thứ hai chứ.”
“Đậu má! Đây là cái tư thế gì? May là Vưu Khả tỷ tỷ đã từng học múa, cơ thể thật dẻo, thật lợi hại!”
“Tô Dư Phong cũng mạnh thật, đầu gối gập đúng 90 độ, người bình thường không phải ai cũng làm được đâu!”
Sau đó, Giản Văn lên sàn, toàn thể fans tuyệt vọng. Đạo diễn ác độc tạo hình tư thế giữa tấm xốp, dưới chân hoàn toàn không có chỗ hở, phải nhảy lên, rõ ràng là muốn ép một người rơi vào bùn!”
Ai ngờ Giản Văn lại nhảy chui qua, lăn trêи đất hai vòng, soái khí kết thúc thử thách.
“A a a a, đẹp trai quá trời ơi!!”
“Ca ca tỏa ra soái khí mê người, em sắp chịu không nổi nữa rồi anh ơi!!”
“Tiểu Phong quá tri kỷ, vừa rồi lúc ông xã lên cầu độc mộc còn cầm áo khoác hộ, ngoan ngoãn đứng đợi một bên ~”
Ông xã…
Rõ ràng biết là chỉ đang xào cp, Tô Dư Phong vẫn không thể ngăn được bản thân mặt đỏ tim đập.
Cửa thứ ba là thử thách leo núi, Giản Văn vẫn soái khí như cũ, đoạt được quán quân, còn Hồng Đạt Lực bỗng dưng lại rơi xuống, kéo theo Tô Dư Phong bị thương.
“A, thật nguy hiểm, Tiểu Phong có sao không?”
“Hồng Đạt Lực có cố ý không thế?”
“Chắc là không đâu. Tôi thấy anh ta chỉ muốn chắn đường Tiểu Phong thôi, không đến mức có mục đích hại người.”
“Giản Văn quan tâm Tiểu Phong quá, không những kiểm tra vết thương còn tự bế ra xe y tế…”
“Bà xã bị thương, Giản Văn đau lòng ~”
Đống bình luận của fans cp khiến cho Tô Dư Phong không thể vui vẻ nổi.
Cậu mếu máo, có chút không phục, “Tại sao anh lại là ông xã, em là bà xã?”
“Fans cp thích như vậy, anh cũng không có cách nào.”
Tô Dư Phong càng nghĩ càng không phục, “Lần trước trong lúc vô tình đọc phải “sách cấm” cũng vậy, dựa vào cái gì mà em là người bị đè?! Em phải làm ông xã!!”
Giản Văn thâm thúy nhìn cậu, không nhịn được cười phá lên.
Tô Dư Phong thở phì phì đẩy hắn ra, “Anh cười cái gì?! A!”
Giản Văn nghiêm mặt, bắt lấy cổ tay của cậu, “Tay em còn đang bị thương, đừng có làm xằng làm bậy.”
“Hừ!” Tô Dư Phong rầm rì nói gì đó, không thèm để ý người ngồi bên cạnh nữa.
Hai người tiếp tục xem chương trình, phần tiếp theo là cửa xé bảng tên.
Rất nhiều người qua đường và fans lo lắng cho trạng thái thân thể của Tô Dư Phong, sau khi nhìn thấy cậu tiếp tục tham gia xé bảng tên mới thở phào một hơi.
Tô Dư Phong xui xẻo bị gọi tên đầu tiên, lại còn đụng phải Hồng Đạt Lực, ai cũng nghĩ cậu sẽ là người đầu tiên bị loại, không ngờ Hồng Đạt Lực lại bị cậu nhóc vờn đến mệt phờ.
Ai cũng không ngờ cậu còn cố tình trêu ngươi Hồng Đạt Lực, vừa vỗ ʍôиɠ vừa chạy!
“Ha ha ha, Hồng Đạt Lực ngốc quá đi, bị vờn một hồi.”
“Tiểu Phong chạy trốn thật nhanh, muốn giữ ở nhà nhất định phải trói lại, làm cho đến khi bất động mới được ~”
Tô Dư Phong: “…..”
Mấy cái con người này!!
“Tiểu Phong, mọi người sợ em chạy nhanh quá anh không bắt được.” Giản Văn buồn cười, mở miệng khiêu khích. Hiển nhiên là hắn cũng nhìn thấy mấy bình luận kia.
Tô Dư Phong ưỡn ngực, ngữ khí không phục, “Đừng xem thường em. Nếu chúng ta là cp thật sự, coi chừng em mới là người làm cho anh không xuống giường được!”
Giản Văn nhướng mày, “Nghe câu này của em anh bắt đầu thấy hơi tiếc rồi.”
“Em nói em sẽ làm anh đấy, làm cho đến khi… đến khi anh không xuống giường được!” Tô Dư Phong càng nói càng mất tự tin, giọng nhỏ dần.
Giản Văn cười lạnh, trực tiếp ấn nhóc con coi trời bằng vung xuống sofa.
“Nào, tới đi!”
Hai cánh tay của Tô Dư Phong bị Giản Văn khóa lên trêи đầu, đùi cũng bị đè, không thể động đậy được. Cậu cố gắng giãy giụa một lúc nhưng vẫn không thoát được.
“Giản Văn, em chỉ, chỉ đùa chút thôi. Là những fans cp kia nói bậy, em không nên giận chó đánh mèo lên đầu anh, anh buông em ra đi.”
Giản Văn cúi sát xuống, thầm thì bên tai Tô Dư Phong, “Là ai bị làm đến không xuống giường được?”
“Là, là em!”
Tô Dư Phong không thể không thỏa hiệp, tự hận cái miệng mình, nói không biết lựa lời.
Giản Văn bật cười, sau đó buông tay cậu ra.
Hai người tiếp tục xem nhưng tâm tư của Tô Dư Phong đã bay tới một nơi nào đó.
Trêи màn hình, cậu bị Giản Văn bắt được, bị ép gọi là ca ca. Cậu thà chết cũng không chịu khuất phục, rất anh dũng.
“Ha ha ha, cá chạch nhỏ cuối cùng cũng bị ảnh đế Giản bắt được rồi ~”
“Gọi ca cái gì, phải gọi là ông xã ~”
Tô Dư Phong: “…..”
Sau khi Giản Văn giành được thắng lợi trong trò xé bảng tên, chương trình tiếp tục chiếu một số cảnh hậu trường.
“Chậc chậc, Giản Văn còn dặn dò nhân viên chuẩn bị đồ ăn vặt yêu thích của Tô Dư Phong trong nhà giam, đây chính là tình yêu nha ~”
“Ban ngày lúc nghỉ ngơi ảnh đế Giản còn cho Tiểu Phong một thanh socola, thật ngọt ngào ~”
“Ha ha ha, ảnh đế Giản nói thể lực của mình rất tốt, là đang ám chỉ cái gì thế?”
“Một tập đầy đường, ngọt phê pha ~”
Tô Dư Phong mệt mỏi nằm nhoài ra sofa.
“Có vẻ chúng ta đang xào cp rất thành công, nhưng mà bọn họ đều cảm thấy em là thụ. Anh nói xem em có nên tìm thủy quân phát bản thảo thanh minh em là công không? Liệu họ có chịu nghe không?”
Giản Văn: “…..”
“Tiểu Phong, anh kiến nghị em đừng làm những chuyện này. Đảo cp, làm không tốt sẽ bị mất fans đó.”
Tô Dư Phong mếu máo, “Nói cũng đúng. Haiz, thôi bỏ đi, vì nổi tiếng, đành phải hi sinh một chút vậy.”
Cậu cầm bánh quy lên, hóa bi phẫn thành ham muốn ăn uống, gặm gặm gặm.
Bộ dạng đáng yêu kia lại chọc Giản Văn cười.
—
Bởi vì Tô Dư Phong bị thương trong lúc ghi hình gameshow nên fans rất đau lòng, gửi tới rất nhiều quà cho cậu. Phòng của Tô Dư Phong lại không rộng lắm, chẳng mấy chốc đã bị quà tặng làm cho chật kín, đành phải dời một ít đồ sang phòng của Giản Văn.
“Hóa ra nổi tiếng chính là cảm giác này. Mỗi ngày nhìn số lượng fans tăng dần, còn liên tục có quà gửi đến.”
Tô Dư Phong mở một hộp quà, bên trong là một hộp cứu thương.
Trong hộp có rất nhiều đồ như thuốc cảm, thuốc sát trùng, băng cá nhân, gạc… Cái gì cần thiết đều có đủ.
“Lần thứ hai em bị thương còn chưa được công bố, fans gửi cái hộp này chắc là hy vọng em có thể giữ bên người đề phòng, không ngờ lại rất nhanh đã phải dùng đến…”
Giản Văn liếc cậu một cái, “Anh cũng không ngờ em đối xử với bản thân mình tàn nhẫn như vậy!”
Tô Dư Phong biết mình sai, lí nhí nói: “Em, em đã đồng ý với anh về sau sẽ không làm vậy nữa, em không muốn tuyệt giao với anh đâu. Nhưng mà, Giản Văn, anh thật sự sẽ tuyệt giao với em sao?”
“Em đoán đúng rồi đó, anh không nỡ.” Giản Văn giữ gáy cậu, ép cậu nhìn thẳng vào mắt mình.
“Anh thấy không cần thiết phải tuyệt giao nữa, chỉ cần làm em cho đến khi không xuống giường nổi nữa là được rồi.”
*** Hết chương 21