Edit: Ngô Diệp Tử
Beta: Hương
“Cậu nói rất đúng.”
Không biết có phải do khúc nhạc đệm này giải tỏa được nỗi áp lực của mọi người, hay là đoạn phim đã đả thông nhâm mạch, thần thái khuôn mặt Chu Hi tự nhiên hơn rất nhiều, đôi mắt trong suốt dịu dàng, vui vẻ chơi đùa chú cún dưới ánh mặt trời, khung cảnh nhìn rất hài hòa và xinh đẹp.
Không cần PS cùng hậu kỳ.
Tiểu Khả cũng chịu phối hợp hơn, hai chân đặt lên vai Chu Hi thoải mái nằm sấp xuống, không có chạy nhảy khắp nơi nữa, cười đến mức ống kính máy quay của Hứa Nhất Nặc tan chạy, quả nhiên cỗ máy cười của nhân gian.
“OK! Hoàn hảo!” Hứa Nhất Nặc hài lòng thò đầu ra, “Lại đây xem thử, nếu không có vấn đề gì thì đi vào thay trang phục chuẩn bị cảnh quay tiếp theo. “
Hứa Nhất Nặc trước kia cũng hay đọc mấy tạp chí thời trang, nếu bắt gặp một cuốn tạp chí ưng ý cô xem cẩn thận từng trang, không ngờ quá trình để làm ra những tấm ảnh này lại vất vả như vậy. Từ người mẫu đến giám sát, không ai dám lơ là.
Nhân lúc Chu Hi đi thay đổi trang phục, Hứa Nhất Nặc đi ra ngoài hít thở không khí. Cô không còn cảm thấy căng thẳng nữa, nhưng bây giờ cánh tay đau nhức lên từng cơn.
Cô ngồi trên bệ cửa sổ vừa xoa bóp tay, ngắm nhìn tòa nhà cao tầng san sát nhau. Cả khu vực rộng lớn này đều nằm dự án của trung tâm thương mại mới được xây dựng, không khác gì các tòa nhà văn phòng trước đây.
Nếu không phải nhờ tiếng chó Alaska sủa, cô mơ màng lầm tưởng mình đang trên đường đi đến phòng họp.
Hứa Nhất Nặc ngơ người một lúc, lại nhớ đến chuyện Lâm Song Song đang lo lắng, liền mở weibo ra xem bảng hotsearch.
Quảng trường sôi sùng sụt đồng loạt thay đổi avatar, trong lúc mọi người đang lo lắng sốt ruột, phòng làm việc lên tiếng chấm dứt mọi tin đồn suy đoán.
Giải thích rằng Triệu Diệc Tinh vừa mới kết thúc lịch trình tham dự tuần lễ thời trang New York, đúng bởi vì cảm thấy mệt nên đi lối đi dành khách vip, không có chuyện lớn đã về nhà nghỉ ngơi. Cảm ơn fan chạy đến đón, mọi người không cần lo lắng, trên đường về nhà nhớ phải cẩn thận v.v
Ngay sau khi tuyên bố chính thức tung ra, các fan lấy lại được bình tĩnh.
Các chị em trong nhóm thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu thúc giục phòng làm việc đăng ảnh tuần lễ thời trang lên, mấy fansite mở máy lên chỉnh sửa lại hình ảnh ở sân bay trước khi nước ngoài bắt đầu tung ảnh lên......
“Oa, phong cảnh ở đây đẹp quá.”
Hứa Nhất Nặc giật mình ngẩng đầu lên nhìn, thấy Chu Hi đang đứng gần đó nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thay đổi tạo hình, phần mắt được trang điểm đậm hơn trước, không còn mang khí chất tươi tắn trẻ trung, thay vào đó sự ấm áp.
Lối đi rộng thênh thang tĩnh lại, có một vài nhân viên đang bê đồ vào nhà kho.
Hứa Nhất Nặc hỏi: “Cách trang điểm và màu tóc hoàn toàn khác, cậu có cảm nhận gì?”
Chu Hi bật cười: “Thú thật, lần đầu tiên tôi thử phong cách này, không biết hiệu quả chụp như thế nào. “
“Ngày hôm nay trạng thái và cảm xúc của cậu thể hiện trước ống kính rất tốt, làm slay trong trường quay không tốn thước phim.”
“Ha ha, tôi giỏi như vậy sao.”
“Đương nhiên, Trâu Phàm còn đang ngồi ở quán cafe.”
Vừa dứt lời, nụ cười trên khóe môi Chu Hi đông cứng lại, sau đó lại tỏ ra không có chuyện gì xảy ra, nói: “Hả? Ý của cô là sao? “
Hứa Nhất Nặc giọng điệu bình tĩnh, giống như đang nói chuyện phiếm ở quán cafe: “Lúc nãy ở studio trạng thái của cậu không được tốt là bởi vì bị Trâu Phàm làm ảnh hưởng tâm lý. Tác phong của người đại diện của cậu khiến người ta cảm giác tiêu cực điều đó thực sự bình thường. May anh ta chịu đi đến quán cafe ngồi, ánh mắt cậu dần trở nên thần thái. Tôi thích một chàng trai nghiêm túc như cậu, ngay cả tiêu chuẩn chụp hình tôi cũng đã lên một tầng cao mới. “
“Phốc——” Chu Hi bật cười, xoay người lại nhìn xung quanh xác nhận không có người khác, nhẹ nhàng nói, “Cảm ơn lời khen. “ Dừng lại một chút, hỏi, “Tại sao cô lại nhìn ra được?”
“Trên đường đi làm bị fan chặn lại tỏ tình dáng vẻ có chút chật vật, nhưng lại dám đứng ra bảo vệ fan trước cái lườm người đại diện, lúc đó nhìn cậu rất soái.”
Chu Hi nhìn cô một lúc, bỗng nhiên nghiêng đầu khẽ chớp mắt: “Thêm wechat? “
*****
Các đồng nghiệp của GSTAR đều cảm thấy Hứa Nhất Nặc hôm nay chuyên chú hơn trước rất nhiều, hiếm khi đội ngủ trong truyền thuyếtlại phối hợp ăn ý như vậy, camera bắt được khoảnh khắc xuất sắc người mẫu.
Có lẽ, một mình Trâu Phàm một đội.
Quá trình chụp hình kết thúc, các nhân viên GSTAR nhìn Chu Hi bằng ánh mắt thân thiện hơn trước rất nhiều. Có thể khiến mọi người tan làm trước 9h, Hứa Nhất Nặc và Chu Hi là người công lao lớn nhất.
Giúp thu dọn studio và các thiết bị xong, Hứa Nhất Nặc bảo Lâm Song Song đi về trước. Tuy phòng làm việc đưa thông báo, nhưng cô vẫn muốn đi đến hỏi chị em mới yên tâm.
“Oa oa oa, cảm ơn Nhất Nhất, cậu đúng là ba ruột của tớ.” Lâm Song Song vẻ mặt chân thành lau nước mắt.
Chỉ còn vài công việc lẻ tẻ, còn lại cứ giao bộ phận hậu kỳ xử lý, không cần Lâm Song Song ở lại.
Đây là công việc đầu tiên của thân phận mới, mặc kệ liệu cô có đạt trình độ như nguyên chủ hay không, Hứa Nhất Nặc muốn lưu lại thước phim để làm kỷ niệm. Những thước phim thuộc về tài soạn, cô đi dạo hai vòng ở hành lang, bĩu môi rời đi.
Vừa bước ra khỏi tòa nhà, đụng phải chị Kỳ vừa tiễn đoàn nghệ sĩ về.
“Tan làm rồi à? Sao nhìn em có vẻ không được vui? “
Chị Kỳ thấy Hứa Nhất Nặc có hơi uể oải, còn tưởng rằng chuyện chụp hình lần trước. Cũng đúng, một cô nhóc tuổi còn trẻ tính tình hoạt bát, thi thoảng nổi nóng cũng là chuyện rất bình thường.
“Nhất Nặc, hôm nay em nói rất đúng, không làm sai chuyện gì.” Chị Kỳ an ủi vỗ vai cô: “Về nghỉ ngơi thật tốt, sau này chị cố gắng sắp xếp cho em một đội ngũ dễ gần hơn. “
Mặc dù Hứa Nhất Nặc quả thật không để chuyện này ở trong lòng cũng không hề cảm thấy ủy khuất, nhưng cô vẫn mỉm cười cảm ơn ý tốt đối phương.
Lúc cô bước ra tòa soạn chính là thời điểm náo nhiệt nhất của buổi tối. Hứa Nhất Nặc đứng ở bên hóng gió một lúc, có chút hoảng hốt.
Ký ức cuối cùng ở kiếp trước hầu như lúc nào cùng các đồng nghiệp chiến đấu, vất vả tăng ca, mỗi lần cô ra khỏi công ty trên đường không một bóng người.
Đã lâu rồi cô không nhìn khung cảnh nhộn nhịp buổi đêm, đương nhiên không thể thiếu nhàn hạ rảnh rỗi, ngoài ra Hứa Nhất Nặc cảm thấy rất mới lạ, quyết định đi bộ về nhà.
Đèn đường sáng trưng dòng người nhộn nhịp, cho đến khi đi vào khu phố mới dần trở nên yên tĩnh.
Khu phố này nằm vị trí đắc địa, mới được xây dựng, môi trường trong lạnh, có rất nhiều người già và trẻ con ngồi hóng ở hồ.
Hứa Nhất Nặc đi dạo một vòng quanh hồ, đi dọc đèn đường đến khu C, từ phía xe có một bóng dáng nhỏ bé đang ngồi bồn hoa phía bên tay trái ở cổng khu C.
Mỗi tòa nhà ở trong khu phố được thiết kế tổng cổng sáu cửa, có hơi 10 bậc cầu thang, thu hút ánh sáng, khiến cảnh vật xung quanh dần trở nên tối đi.
Hứa Nhất Nặc căng thẳng, vội vàng chạy đến. Chờ đến khi cô đứng dưới đèn đường mới có thể nhìn thấy rõ...
Thì ra là một cậu nhóc?
“???”