Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió

Chương 259: Chương 259




Tôi cảm nhận được sự thay đổi của con bé, nhìn về phía con bé, Điềm Điềm đã kêu lên một tiếng rồi bỏ tay tôi ra và chạy ra ngoài, dùng âm thanh của đứa trẻ còn hôi sữa hét lên: “Chú ơi...”

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía cổng, theo hướng Điềm Điềm chạy đến, ngay lập tức cả người như đóng băng tại chỗ, hoảng sợ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.