Sau Tất Cả

Chương 2: Chương 2: Tình Yêu Thanh Mai Trúc Mã




Tiêu Mỹ Nhược trước đây 100% không tin cái gọi là định mệnh. Mỗi lần cái tên trúc mã chết tiệt kia nổi hứng hỏi cô có tin vào định mệnh không thì cô lườm cháy mặt hắn trả lời: "Chừng nào nó ăn được đi rồi tao tin".

Kha Dĩ Nam: "..."

Bạn nhỏ bị tổn thương lui vào góc nhà tự kỉ.

Một ngày đẹp trời tháng một.

Tiêu Mỹ Nhược ngáp ngắn ngáp dài cầm cuốn lịch sử lớp 9 dày cộm, cật lực nhét nó vào đầu để chuẩn bị kiểm tra 45 phút. Thực ra cô nàng có thể không học, nhìn bài đứa kế bên, cùng lắm được 5 điểm là được nhưng nghĩ đến giáo viên bộ môn già nổi tiếng nghiêm khắc, hơn nữa tay nghề bắt phao cực đỉnh khiến bao thanh niên được giang hồ đồn đại là 'Thánh phao' còn phải dè chừng thì mồ hôi lạnh bất giác tuôn ra, cô nàng vô cùng ngoan ngoãn lấy cuốn lịch sử vứt trong xó ngồi ôn.

Thực tế đã chứng minh, lười là bệnh vĩnh viễn không thể chữa. Cho dù Tiêu Mỹ Nhược có cố gắng học đi chăng nữa thì căn bệnh đó cũng làm cho toàn bộ chữ từ tai này lọt sang tai kia, trở thành ví dụ minh họa tuyệt vời nhất cho thành ngữ 'nước đổ đầu vịt'.

Thời tiết đã sang xuân. Tuy mùa đông đã qua nhưng không khí vẫn còn vương vấn chút tàn dư lạnh lẽo khiến cô hơi rùng mình, hít thở thật sâu trong không khí lạnh trong lành nên đã tỉnh táo không ít.

Cô chống cằm nhìn ra ngoài sân trường, đảo mắt một lượt liền thấy bóng lưng bản thân đã thấy không ít lần mỗi khi chạy theo để bắt.

Trong tâm trí Tiêu Mỹ Nhược, đó là một bờ vai dài, vững chắc, mái tóc đen hơi rung động trước gió bay bay, cánh tay dài đặt vào túi quần hai bên hông, chiếc bóng phản chiếu dưới chân dường như trở nên dài hơn hẳn dưới ánh nắng gay gắt của mùa hè.

Cô cảm thấy nó thật cô độc làmsao.

Và khi hắn quay đầu lại và mỉm cười khi bắt gặp cô đang ngồi từ tầng ba, đôi mắt to tròn của cô như dán chặt vào nụ cười đó không sao rời mắt nổi, tim đập lỡ mất một nhịp, mặt nóng ran như bị sốt.

Tiêu Mỹ Nhược không thể dối lòng mình được. Cô đã trúng tiếng sét ái tình với tên trúc mã chuyên gia bị cô ức hiếp - Khả Dĩ Nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.