Dương Phàm mấy ngày này đều cả ngày ở trong nhà, vài ngày đầu bằng hữu đều
đến nhà thăm, nhưng Dương Phàm bây giờ là người rảnh rỗi, người bên
ngoài cũng không dị nghị, nhất là người trong quân ngũ, nghĩ đi ra được
một chuyến cũng không dễ dàng, nên qua vài ngày Dương gia cũng liền
thanh tĩnh, Dương Phàm vừa lúc tu thân dưỡng tính, làm bạn với kiều thê
ái tử.
Tiểu Man dường như căn bản không biết trượng phu đã bị buộc tội, quan
chức cũng khó giữ được, nàng chưa từng có hỏi Dương Phàm một câu nào về
chuyện quan trường, tuy nhiên nàng vốn trước kia một ly cũng không rời
xa nhi tử bảo bối, nhưng bây giờ lại giao nhi tử cho vú em chăm sóc.
Mà Tiểu Man, lại dành nhiều thời gian ở bên trượng phu . Mỗi ngày nàng
đều đã tỉ mỉ an bài tốt một ngày ba bữa, thức ăn cũng không lặp lại quá
ba ngày, vào mùa thu thế này quả là chuyệt thật không dễ dàng, thời đại
này không đồ ăn gì nhiều, ngoại trừ người trong hoàng thất và một số ít
người sang quý có được một vài loại thức ăn hiếm lạ, rau xanh giống như
giảm bớt thay vào đó là một số đồ ăn được chế biến cầu kì, đủ thấy dụng
tâm của Tiểu Man.
Thời gian khác, Tiểu Man sẽ theo Dương Phàm luyện kiếm, chơi cờ, nói
chuyện phiếm, ngoại trừ khi Dương Phàm ngồi vào thư phòng, xử lý việc
không phải là công sự nhưng cũng là sự tình trọng yếu, nàng mới đi chăm
sóc chơi với con trai bảo bối.
A Nô cũng không hỏi chuyện hướng Dương Phàm về việc đóng cửa tự suy
ngẫm, loại sự tình này nàng có hỏi cũng không giải quyết được gì, chỉ
càng khiến Dương Phàm phiền lòng thêm, nàng chỉ có thể biểu hiện dịu
dàng hơn so với bình thường, tuy rằng ngày cưới chưa đến, nàng và Dương
Phàm còn chưa đi đến một bước cuối cùng kia, nhưng lang quân nếu muốn
hồng chí của nàng, chiếm tiện nghi của nàng, A Nô cũng sẽ thuận nước đẩy thuyền, cười mà hưởng ứng.
Tuy nhiên, không biết có phải bởi vì Tiểu Man thường xuyên làm bạn ở bên người Dương Phàm hay không, phần lớn thời gian cũng không thấy bóng
dáng của a Nô đâu, Dương Phàm hiện tại tuy rằng thôi chức ở nhà, nhưng
kế hoạch của hắn lại vừa mới bắt đầu, có thể thành công hay không thì
đây là thời khắc quan trọng nhất, hắn cả ngày bận việc.. Những sự vụ
này, cũng không có phát giác ra a Nô khác thường.
Giờ phút này, Dương Phàm chính là ở trong thư phòng bận rộn.
Trong tay hắn có một phong hàm tín, giấy khiết như tuyết, ẩn hiện đào
vân, phía trên là một hàng chữ nhỏ xinh đẹp, cẩn thận ngửi, còn có lưu
lại một hương thơm thản nhiên. Mặt trên tỉ mỉ ghi lại lời nói, hành
động, cử chỉ mấy ngày nay của nữ hoàng đế, thậm chí hỉ nộ ái ố của bà,
cũng được Uyển nhi ghi chép lại mà chuyển ra cung.
Sau khi Dương Phàm bị buộc tội, Uyển nhi vì hắn mà lo lắng, tuy rằng
Dương Phàm đã lộ cho nàng một ít tin tức, nàng biết kẻ khiến Dương Phàm
lâm vào khốn cảnh bị buộc tội không phải là người khác, mà lại là chính
bản thân hắn, nhưng Uyển nhi vẫn là lo lắng. Nàng ở bên người nữ hoàng
đế quá lâu, biết rõ nữ hoàng đế tàn nhẫn cỡ nào, Dương Phàm đùa với lửa, nàng xem mà thấy thật hiểm trở.
Uyển nhi hao tổn tâm cơ đem nhất cử nhất động của nữ hoàng đế ghi lại
rồi phóng xuất cung, để lang quân có thể chuẩn xác nắm chắc ý tưởng của
Hoàng đế , để việc ứng đối lại cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Uyển nhi ghi lại những cái này tuy là từng ly từng tý những sinh hoạt
hàng ngày của nữ hoàng đế, kỳ thật tác dụng quả là rất lớn, trong lịch
sử rất nhiều quyền thần đúng là câu kết với nội đình, ở bên trong cung
đình có nhiều tai mắt đắc lực, tinh tường hiểu nhất cử nhất động, hỉ nộ
ái ố của Hoàng đế, lúc này mới xu cát tị hung, dần dần trở thành cánh
tay, tâm phúc không thể thiếu của Hoàng đế.
Dương Phàm có con đường riêng của mình để biết tin tức, đương nhiên, con đường có được tin tức đó không có khả năng tỉ mỉ hơn so với Uyển nhi kể lại, nhưng những tài liệu kia cũng đầy đủ khiến hắn đoán được tâm tính
biến hóa của Nữ hoàng đế. Tuy nhiên bức mật thư nay của Uyển nhi cũng là một mảnh tình ý, hắn vẫn là thật chân tâm, chân chính ngồi xem hết.
Sau khi xem xong mật hàm, Dương Phàm hít vào một hơi thật sâu, đó là
hương khí trên người, ngửi được kia hương khí Uyển nhi, hắn liền nghĩ
đến thân thể mê người kia của Uyển nhi, nghĩ tới nàng đối với chính mình thâm tình tựa hải, còn lúc ước hẹn riêng tư thì quẩn quýt triền miên….
Quay lại nhìn bức mật hàm đầy hương khí, Dương Phàm đem mật hàm để lên
ngọn nến đang cháy bên cạnh bàn, tận mắt thấy nó từng tấc một cháy thành tro tàn.
Tin tức Uyển nhi đưa tới, đại thế tương tự như tin tức mà hắn theo một
con đường khác biết được, và tương xứng với đại thể phán đoán của hắn.
Là hắn đã biết, bởi vì hắn ngay từ khi vừa mới bắt đầu liền đem Võ Tam
Tư chắn ở phía trước mặt, chẳng khác nào tìm cho mình một cái khiên thịt tốt nhất, Hoàng đế căn bản không có biện pháp truy cứu chuyện này đến
cùng.
Kỳ thật Uyển nhi từ mười bốn tuổi đã theo bên người nữ hoàng đế, nàng so với bất cứ kẻ nào đều hiểu rõ vị nữ hoàng đế này nhất, nàng sớm nên cho ra phán đoán như vậy. Chỉ có điều này tiểu nữ tử thông minh sắc sảo này cũng khó tránh khỏi việc phạm vào tật xấu của thường nhân: quan tâm tất loạn, bởi vì sự tình liên quan đến Dương Phàm, chẳng sợ chỉ có một phần vạn nguy hiểm, nàng cũng không dám coi như không quan trọng.
Ngồi ở đối diện Dương Phàm chính là một vị ở bổn gia của Thượng Quan
Uyển Nhi, theo bối phận mà luận, Thượng Quan Uyển Nhi phải gọi y một
tiếng đường huynh, hắn tên là Thượng Quan Bá Long.
Đem tin tức truyền ra khỏi cung đình, Uyển nhi cũng phải có biện pháp,
từ khi Đoàn Nhi chết đi, Uyển nhi tiếp chưởng thế lực của Đoàn Nhi, toàn bộ nội cung gần như là thiên hạ của nàng, nhưng vị nội tướng này cũng
nên biết đâu là giới hạn của cung vua, muốn đem tin tức từ trong cung ra bên ngoài cũng cần phải có người tiếp ứng .
Còn có ai đáng tin hơn so với tộc nhân của chính mình?
Niên đại này, gia tộc là đơn vị cơ bản để hình thành xã hội, thành viên
trong gia tộc vinh cùng vinh, tổn cùng tổn, cho dù là quốc pháp cũng là
cực lực giữ gìn loại chế độ này, ngoại trừ tạo phản, bất luận hành vi
phạm tội nào, cũng không tới phiên thành viên trong gia tộc của ngươi đi tố cáo, nếu là tố cáo trưởng bối gia tộc, quốc pháp lại nghiêm trị
không tha.
Điều này, theo Dương Phàm lúc trước xử lý kia vụ án mẹ chồng đánh chết
con dâu liền có thể lờ mờ nhận ra, đứa con của lão bà và tôn tử, căn bản không dám tố cáo bà.
Đồng dạng, ai dám tố cáo thành viên gia tộc, vậy là vi phạm đạo đức cơ
bản mà mọi người trong thiên hạ giữ gìn, vì để tránh cho gia tộc của
mình cũng xuất hiện người như vậy, vì để tránh cho chế độ gia tộc căn
bản tan vỡ, một khi xuất hiện một con sâu làm rầu nồi canh, bất luận
bằng hữu, tất cả mọi người sẽ phỉ nhổ hắn, xa lánh hắn, thiên hạ to lớn, sẽ không còn nơi cho hắn dung thân.
Nguyên nhân chính là như đã nói, "Thừa tự đường" tồn tại bí ẩn như thế,
nguyên nhân chính là như vậy, Thượng Quan Uyển Nhi lần trước đến"Thăm
viếng", được biết Dương Phàm lấy thân phận là trượng phu của người cầm
lái Thượng Quan gia tộc đã giành được tín nhiệm và ủng hộ của Quan Lũng
thế gia, làm nàng vui đến phát khóc. Thượng Quan Uyển Nhi lập tức đem
toàn bộ mạng lưới quan hệ và thế lực của Thượng Quan gia tộc không chút
do dự giao cho hắn.
Thượng Quan Bá Long, cũng chính là một con đường liên hệ bí mật của Dương Phàm và Uyển nhi.
Đợi tờ giấy viết tin tức cháy đến chỉ còn một chút, Dương Phàm buông tay ra, nhìn nó lượn lờ bay rớt trên mặt đất, vẫn còn một đốm lửa cuối cùng đang thiêu trụi, lúc này mới nhìn về phía Thượng Quan Bá Long, mỉm cười nói:
- Triệu Càn thế nào?
Thượng Quan Bá Long dựa theo bối phận là đường huynh của Uyển nhi, nhưng ở Thượng Quan gia tộc, y lại là con cháu ở chi thứ, địa vị không cao,
cho nên ở trước mặt Dương Phàm y không dám có chút nào lên mặt, nghe vậy vội vàng đứng lên, tất cung tất kính mà đáp nói:
- Triệu Càn hiện tại danh khí vô cùng vang dội, sĩ lâm quan trường, rất
nhiều người đều đang nghị luận về hắn, có người phỉ báng, cũng có người
thừa nhận người, nói tóm lại, vẫn là danh dự chiếm thượng phong.
- Ngồi xuống nào, Bá Long huynh không cần khách khí!
Dương Phàm mời Thượng Quan Bá Long ngồi xuống, lúc này mới như thoáng chút suy nghĩ cười cười:
- Như vậy cũng tốt, kinh nghiệm lý lịch, địa vị, hắn đều đủ rồi. Duy
nhất khiếm khuyết đúng là danh vọng, đem việc này cói như vì hắn mà lót
đệm, như vậy mục đích của chúng ta đạt được rồi.
Dương Phàm căn cứ vào tin tức của Uyển nhi và tin tức theo cái khác con
đường có được, đã phán đoán chính xác ra Võ Tắc Thiên tâm tính, cho nên, hắn hiện tại có thể lớn mật thêm vào một đòn bí mật để sau này có lợi
cho mình rồi.
Dương Phàm hơi hơi suy tư một lát, đúng lúc đó Thượng Quan Bá Long nói:
- Nói bọn hắn đừng một bên thì tố cáo ta ra, một bên lại lôi Lương Vuong ra, bằng không nữ hoàng bệ hạ của chúng ta không hạ nổi quyết tâm
rồi....!
Hôm sau, mục tiêu buộc tội quan viên của và độ mạnh yếu bắt đầu cải
biến, tuy rằng tấu chương buộc tội còn không có rõ ràng chỉ hướng Võ Tam Tư, nhưng trong tấu chương buộc tội mãnh liệt yêu cầu điều tra rõ bối
cảnh quan viên trúng cử, tiếng hô đả kích độc thủ phía sau màn càng ngày càng cao.
Lý Chiêu Đức đã là chuột chạy qua đường, người nhất phái của Lý Chiêu
Đức đã lần lượt bị thanh tẩy , trận bão táp này không cần hỏi cũng biết, là hướng về phía Võ Tam Tư mà đi . Trên thực tế, tấu chương cùng loại
đã sớm có, Võ Thừa Tự sẽ bỏ qua cơ hội đả kích đồng môn tốt như vậy? Gã
đã sớm kẻ sai khiến buộc tội rồi.