Sẽ Chỉ Mình Nàng Là Hoàng Hậu Của Ta

Chương 8: Chương 8: Bị Phạt




Nghe đến hai chữ “nương tử” Vương Sỹ Anh không khỏi kinh ngạc , miệng lắp bắp :

- Ta có nghe nhầm không ? Huynh muốn cưới ? Đừng nói với ta huynh muốn cưới nam nhân à nha !

Lý Khắc Minh mạnh tay vứt về phía Vương Sỹ Anh chén trà , may sao người kia võ công cao cường , chặn được đưa lên miệng uống :

- Đa tạ sư huynh !

- Chính ta cũng không tin mình lại muốn lấy nàng làm nương tử sớm thế ! Chỉ có điều nhìn nàng vởn vơ trước mặt lũ đàn ông lại đáng yêu như vậy ! Kỳ thật chắc ta không chịu nổi được nữa ! - Lý Khắc Minh vừa nói , tay vừa bóp trán suy nghĩ : Quả thật cái cô nương kia cứ đáng yêu như vậy hỏi nam nhân nào có thể từ chối ?

- Thái Tử ? Người có đúng là Lý Khắc Minh không thế ? Người hóa ra cũng biết yêu ! Ha ha ! Muốn cười ghê !

Vừa dứt lời từ phía Lý Khắc Minh lại thêm một chén trà bay tới . Tất nhiên lần này Vương Sỹ Anh cũng bắt được .

- Đa tạ ! Tiểu đệ đang khát ! - Vừa nói xong muốn đưa lên miệng uống lại không thấy giọt nước nào bèn hạ xuống mắng nhiếc - Sư huynh ! Đừng tàn nhẫn thế ! Ném chén thì phải ném chén có nước ! Ai lại ném không như vậy !

- Ta là đang nói thật ! Ngươi chuẩn bị quà cưới đi là vừa ! - Lý Khắc Minh vừa nói , vừa hướng cửa bước đi .

- Không phải chứ ! Từ trước đến nay huynh lấy bao thê tử có bao giờ làm lễ cưới này nọ đâu !

Thoáng nhìn bước chân người kia rời đi , Vương Sỹ Anh trong mắt cũng có ý . Vị sư huynh này của hắn từ khi chào đời tới nay căn bản là chưa từng có ý với nữ nhân nào ! Nay lại rước về cho hắn thêm một tỷ tỷ , đúng là chuyện khó tin . Nhưng vị tỷ tỷ kia chắc không phải là cái vị cô nương hắn vừa cảm mến sáng nay chứ ? Cũng rất có khả năng , nàng xinh đẹp như vậy mà !

Suy nghĩ một hồi , Vương Sỹ Anh cũng đứng lên , ra khỏi Đông Cung điện .

---

Buổi đêm trong hoàng cung , một bóng người nào đó từ từ lướt qua các ban phòng của tú nữ .

- Thưa , chính là phòng này ạ ! - Phù công công cúi người trước Khanh Vân điện , nhìn nam chủ .

- Ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi ! Không cần theo ta nữa ! - Lý Khắc Minh phất tay ý bảo Phù công công .

Công công nghe lệnh , không dám nói gì ngoan ngoãn lui xuống . Lúc này chỉ còn lại bóng dáng của Lý Khắc Minh in lên cửa .

Hắn từ từ đi đến bên thân ảnh đang ngủ say , sợ nàng thức giấc bèn khẽ ngồi xuống chăm chú nhìn nàng ngủ . Tạ Uyển Nhã không hề duyên dáng như mấy cô nương kia , khi ngủ mép còn có nước dãi , dáng ngủ trôn rất lộn xộn . Có thể trong mắt mọi người đó là nữ nhân mất phẩm giá , nhưng có vẻ trong mắt hắn lúc này lại là nữ nhân đáng yêu hơn bao giờ hết .

Khẽ vén tóc bên mang tai nàng , Lý Khắc Minh thì thầm :

- Nha đầu thối ! Vì nàng mà ta không ngủ yên lại phải chạy đến đây nhìn nàng như vậy ! Để xem cưới nàng về rỗi trẫm xử phạt nàng thế nào !

Nói xong ngay tức khắc khẽ đặt lên cái má mềm mịn của nàng một nụ hôn , đứng lên xoay người rời đi . Hai cô nương nọ vẫn ngủ say hoàn toàn không biết gì . Lý Khắc Minh vừa rời khỏi , tâm trạng vừa từ từ tốt lên . Chân hắn bước nhanh về phía Đông cung điện .

---

- Các vị chủ tử ! Hôm nay là ngày đầu tiên các vị chính thức học lễ nghi . Bên cạnh nô tài là Trương ma ma sẽ dạy cho các vị nhưng quy tắc lễ nghi cần biết . Có gì không biết cứ hỏi Trương ma ma !

Sáng sớm , Phù công công đã nhanh chóng triệu tập các tú nữ , vang giọng ở Khang Ninh điện . Bên cạnh là Trương ma ma , người nổi tiếng ghê gớm trong hoàng cung . Những vị thê tử của vua chúa đều qua tay bà giáo huấn nên cũng nể bà ta vài phần . Tính tình bà ta không đến nỗi , duy chỉ có tật nhớ rất dai . Vì thế không ai dám đắc tội với bà ta .

- Các vị chủ tử ! Ta dạy cho các vị về lễ nghi . Nếu các vị làm sai đương nhiên sẽ không trách móc các vị ! Thay vào đó , ta sẽ trừ vào điểm ở chỗ hoàng hậu ... các vị thấy có được không ? - Trương ma ma từ từ đi ra giữa sảnh lớn , nhìn các vị cô nương kia một cách hết sức “hiền lành” . Lướt qua lướt lại một dọc thấy ở cuối Bảo Nhi cùng Tạ Uyển Nhã đang nói chuyện bèn lớn giọng :

- Hai vị chủ tử ở dưới có nghe nô tì nói gì không ?

Bảo Nhi cùng Uyển Nhã vốn đang buôn chuyện về tương lai sau này , khi ra khỏi chốm hoàng cung , nghe tên mình bị réo lên bất giác giật mình . Đến lúc hoàn hồn về xác thì Trương ma ma đã đi đến gần , dịu dàng nai tơ hỏi :

- Mới ngày đầu tiên đã như vậy ... nếu nô tì không phạt hai người có phải là không làm gương cho những người khác không ?

Nghe đến phạt , mắt Tạ Uyển Nhã sáng lên . Nếu nàng bị phạt nhiều không lên được lớp học lễ nghi gì gì đó thì tất nhiên sẽ không lọt vào “top những thái tử phi “ nữa rồi ! Vậy thì càng tốt ! Nàng đang muốn đây .

- Đúng vậy Trương ma ma ! Nếu người không phạt ta , những người khác sẽ cứ như vậy mà coi thường người . Họ sẽ không sợ đâu !

Câu nói kia nàng vừa thốt ra , hàng loạt con mắt dồn về phía nàng nhìn theo kiểu : Cô bị điên sao ? Điên cái gì chứ ! Chỉ là không muốn trở thành thái tử phi gì đó thôi mà !

Trương ma ma thấy nàng không hề sợ trừ điểm , nhanh chóng nghĩ ra hình phạt mới :

- Nhưng là buổi đầu , nô tì nghĩ trừ điểm sẽ không hay ! Chi bằng ... hai vị cứ đến phòng giặt đồ , giúp đỡ mấy cô cung nữ ở đó đi !

Tạ Uyển Nhã nhìn Bảo Nhi bên cạnh , không muốn liên lụy đành lên tiếng :

- Ta là người có lỗi , không liên can đến Lương cô nương . Chính ta dụ dỗ nàng nói chuyện , có phạt thì ta nhận một mình là được .

- Hảo ! Người cùng Lương chủ tử đáng lẽ mỗi người đi 3 ngày nay Lương chủ tử không đi ... vậy người sẽ đi thay phần của nàng là 6 ngày . Còn có ý kiến gì không ?

Tạ Uyển Nhã vẫn chưa thấy hài lòng , mạnh dạn đòi hỏi thêm :

- Ta thấy ta là người làm sai mà đã làm sai thì vẫn phải trừ điểm . Trương ma ma vẫn nên trừ điểm của ta , ta vẫn sẽ đến phòng giặt . Không chỉ 6 ngày mà hẳn một tuần được không ?

Trước cái sự đòi hỏi này , mấy vị cô nương kia mắt càng mở to hơn ! Trên đời sao lại có nữ tử ngu ngốc như vậy chứ ?

Trương ma ma vốn tưởng Tạ Uyển Nhã sẽ đòi lấy ngân lượng ra trao đổi nhưng hóa ra lại là đỏi hỏi thêm hình phạt . Cố tỏ ra vui vẻ , nói :

- Vậy mời chủ tử theo Phù công công đến phòng giặt ! Ta sẽ làm theo ý người !

- Được ! Phù công công , chúng ta đi thôi ! 

Tạ Uyển Nhã đáp ứng , không chờ Phù công công tung tăng chạy trước . Bên trong điện lập tức nổ ra cơn bão bàn tán :

“ Cô ta điên rồi sao ? Như vậy chẳng khác nào tự mình ném chức Thái tử phi đi ! “

“ Đúng vậy ! Như vậy là chúng ta có thể loại bớt đối thủ , từ từ đến với Thái tử rồi ! “

---

- Bẩm Thái tử điện hạ ! Tạ chủ tử hiện đang bị phạt ở phòng giặt đồ ạ ! - Phù công công tức tốc chạy về bẩm báo theo lệnh của Lý Khắc Minh .

Hôm nay , hắn đích thân đi dẹp loạn ở Tây Sơn , thời điểm về đến cung trời cũng đã sầm tối . Chưa kịp cởi quân phục , nghe Phù công công bẩm báo lập tức lao đến phòng giặt đồ không nói không ràng . Phù công công đi bên cạnh sợ đến run người , ngày càng cảm thấy nhiệt độ người bên cạnh hạ xuống âm âm độ rồi .

- Ai da ! Còn phải giặt đến bao giờ nữa ! Sao hoàng cung này lại mặc hết nhiều quần áo đến thế !? Mà mấy cung nữ kia nữa ! Sao lại có thể vứt hết quần áo cho mình mà chạy đi đâu không biết !

Uyển Nhã than trời trách phận từ chiều đến bây giờ , giọng cũng đã khát khô nhưng lại lười đi lấy nước bèn ngồi giặt tiếp . Hồi sáng , cứ tưởng sẽ có nhiều người giúp nàng , ai dè khi nàng đến cung nữ một người cũng không có ! Nàng ngồi giặt từ sáng đến giờ nhưng quần áo vẫn cò vô số . Mà nghe nói , chưa giặt xong thì chưa được ăn cơm nên đành cố gắng cặm cụi .

Lý Khắc Minh từ xa dừng lại đôi chút ngắm nhìn thân ảnh đang hì hục bên chậu quần áo , dơ tay ý bảo Phù công công lui . Hắn cứ thế đứng say sưa ngắm nhìn nàng chà hết bộ này đến bộ khác . Phải đến lúc thấy chán nàng lấm tấm mồ hôi lòng thấy xót xa mới từ từ đi đến :

- Nàng làm gì ở đây ? Không phải giờ là giờ ăn cơm sao ? Sao còn chưa đi ăn nữa ?

Nhận ra giọng nói quen thuộc của tên ác ma đó , nàng vẫn tiếp tục giặt giọng tức giận trả lời :

- Bị phạt ! Vì cái miệng mà khổ cái thân ! Không giặt song bọn họ không cho ăn cơm ! - nói đến lại ngước lên nhìn hắn - Ngươi đến đây làm gì ? Muốn chêu trọc ta sao ? Rảnh thì ngồi xuống giặt cùng ta , đứng đó mà cười !

Lý Khắc Minh nhìn khuôn mặt bé nhỏ kia đang giận dữ , lòng không hiểu sao lại lẫn lộn vô số cảm giác . Tức vì không thể ngay lập tức mang người phạt nàng , mấy cung nữ trong cung ra chém đầu . Buồn cười vì cái dáng điệu của nàng , xót vì thấy bàn tay của ai kia đang đỏ ửng .

- Nàng thử năn nỉ ta ngọt một chút xem ! Nhỡ đâu ta sẽ chuyển ý mà giúp nàng ?

Hai tay đang vò quần áo của Uyển Nhã cư nhiên dừng lại : “ Hắn là nam nhân xông pha trận mạc ... chắc chắn sẽ có nhiều sức lực . Nếu có hắn giúp sẽ nhanh chóng mà làm song ... như vậy còn sớm được ăn cơm nữa !”

Suy nghĩ vừa dứt khỏi đầu , khuôn mặt Tạ Uyển Nhã liền chuyển biến , ánh mắt tỏ ra đáng thương cái môi mếu máo túm áo người kia vùng vằng :

- Ca ca tốt ! Huynh thấy đó ! Muội sáng nay đã không được ăn gì tối cũng đã đói rồi mà chưa giặt xong ... Huynh có thể giúp muội một chút được không ?

Nhìn cái dáng vẻ làm nũng đáng yêu đấy của nàng , người đang đứng khẽ mỉm cười , ngồi xuống bên cạnh ra thêm điều kiện :

- Vậy muội muội thơm ca ca một cái ... ca ca liền giúp muội ! - Vừa nói vừa chỉ vào bên má .

Uyển Nhã bên ngoài vẫn cười nhưng bên trong lại thầm mắng :“ Đồ con heo xấu xí ! Ai gia đã xuống nước như vậy mà ngươi còn ... được , coi như vì đồ ăn , ai gia thơm ngươi ! “

Nàng đành mắt nhắm mắt mở , nhằm má ai kia đang định đặt môi lên thì thoắt cái Lý Khắc Minh xoay lại . Trong một nhoáng không phải là má chạm môi mà chính là môi chạm môi ! Nàng giật lùi , khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên vì ngượng chỉ tay về phía Lý Khắc Minh :

- Ngươi làm cái gì đó ! Không phải bảo là thơm má sao ?

Hắn khẽ nở nụ cười bá đạo , nhìn nàng tỏ ra vô tội :

- Tại bên đó có muỗi , ta không muốn bị đốt nên mới quay ra !

Nàng thầm mắng nhiếc trong đầu , mắt trừng trừng nhìn hắn : “ Đồ nam nhân háo sắc đê tiện !”

- Thôi ! Không tính toán với ngươi ! Thơm cũng thơm rồi ! Giờ giúp ta giặt đồ . - Nàng cố gắng bỏ qua , bình tĩnh trở lại giặt đồ .

Lý Khắc Minh thấy thế cũng nhanh nhẹn , ngồi xuống ghế bên cạnh nghe nàng dạy về cách giặt đồ . Hôm nay trêu tiểu nha đầu này thế là đủ !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.