Siêu Cấp Binh Vương

Chương 425: Chương 425: Lời nói dối thấp kém




Phong cách của Diệp Khiêm từ trước đến nay đều không treo cổ trên một thân cây, vì vậy chuyện tìm Đường Duy Hiên, Diệp Khiêm cũng sẽ không đặt hết toàn bộ hy vọng trên người Cơ Văn. Lúc Diệp Khiêm nhờ Cơ Văn hỗ trợ, hắn cũng đã phân phó nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói tìm kiếm tin tức của Đường Duy Hiên. Hơn nữa, vì biết Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn đang trong thời gian chuẩn chiến tranh, nên cũng đã an bài nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Những nhân viên cơ quan tình báo này đều là người mà Jack tỉ mỉ chọn lựa từ bên trong Nanh Sói, mỗi người đều đã từng là nhân viên tình báo nổi bật của các nước trên thế giới, bọn họ đối với việc theo dõi điều tra thu thập tư liệu đều rất chuyên nghiệp. Tuy bọn họ là không phải nhân viên chiến đấu, nhưng thân thủ của bọn họ cũng không thấp, có thế so sánh với thành viên chính thức của lính đánh thuê Nanh Sói.

Để trở thành một gã nhân viên tình báo hợp cách thì nhất định phải có thân thủ tốt, như vậy lúc gặp được tình huống đột ngột phát sinh thì mới có thể nhanh chóng chạy thoát thân. Trọng yếu hơn là, những nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói này, trong lúc hành động thì trong miệng của bọn họ đều cất giấu một mảnh đao nhỏ, đây là để ứng phó với tình huống đột ngột xảy ra, nếu bọn họ không thể trốn thoát, thì mảnh đao nhỏ kia được dùng để tự sát.

Đối với Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn, Diệp Khiêm đều là lần đầu tiên liên hệ, nên cũng sẽ không đơn giản mà tin tưởng bọn họ. Phái người nhìn chằm chằm vào bọn họ, đó cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

“Căn cứ vào điều tra của chúng em, thì Đường Duy Hiên đang ở trong biệt thự của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi. Những ngày này Hắc Quả Phụ Cơ Văn đã phái người tìm kiếm nơi Đường Duy Hiên ẩn náo, Đường Duy Hiên vì tìm kiếm sự che chở, nên đã tìm Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, đưa cho hắn một món đồ cổ, xem như là thù lao để Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi che chở hắn.” Nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói hồi đáp, “Còn về phần Hắc Quả Phụ Cơ Văn, sau khi lão đại rời khỏi biệt thự của cô ta, thì cô ta đã lái xe đi đến khu biệt thự ở trung tâm thành phố Cáp Nhĩ Tân.”

Diệp Khiêm dừng một chút, hỏi: “Có biết cô ta đi gặp người nào không?”

“Vân Loan, người trong giới giang hồ Đông Bắc đều phải gọi lão một tiếng Vân Lão. Mười mấy năm trước, Vân Lão là lão đại của Đông Bắc, cha của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi là Loan Hùng cùng với chồng của Hắc Quả Phụ Cơ Văn là Dương Thiên đều do lão một tay bồi dưỡng. Bất quá, Loan Hùng từ sau khi bước ra giang hồ, liền không để Vân Loan vào mắt, cho nên Vân Loan mới bồi dưỡng Dương Thiên. Đáng tiếc Dương Thiên mất sớm, Loan Hùng cũng bởi vì chuyện của Dương Thiên nên đã cùng Vân Loan trở mặt thành thù, sau khi Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi tiếp quản sự nghiệp của cha hắn, thì càng thêm coi thường Vân Loan.” Nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói hồi đáp. Với tư cách là một gã nhân viên tình báo, thì chuyện quan trọng nhất là không được đem tình cảm của mình cho vào trong tư liệu, phải dùng quan điểm khách quan để nói về tư liệu mà mình thu thập được.

“Nói cách khác Hắc Quả Phụ Cơ Văn là người duy nhất mà Vân Loan có thể tin dùng ah.” Diệp Khiêm nói.

“Không phải, mặc dù Vân Loan hiện tại đã không còn quyền lợi như lúc trước, nhưng những người có máu mặt trong giới giang hồ Đông Bắc vẫn bán cho lão vài phần mặt mũi. Có thể nói chỗ dựa hiện tại của Hắc Quả Phụ Cơ Văn là Vân Loan. Căn cứ tư liệu mà chúng em đã điều tra được, thì Vân Loan cùng những người trong cơ quan chính phủ có quan hệ rất lớn, khi lão còn trẻ đã từng là thổ phỉ, về sau lão tham gia chiến tranh chống quân xâm lược cũng được xem là một công thần. Trong những người trong cơ quan chính phủ có quan hệ với Vân loan thì Hoàng Phủ Kình Thiên hiện tại đang là cục trưởng Cục Quốc An, cùng với Hoàng Phủ Đỉnh Thiên người đang đảm nhiệm chức vụ phó tham mưu trưởng quân khu Nam Kinh là có quan hệ sâu sắc nhất.”

“Cái gì?” Diệp Khiêm không khỏi chấn động, nói, “Lão và Hoàng Phủ Kình Thiên cũng có quan hệ?”

“Vân Loan cùng cha của Hoàng Phủ Kình Thiên là chiến hữu, cùng trãi qua sinh tử, về sau, cha của Hoàng Phủ Kình Thiên chết trên chiến trường. Khi đó Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Hoàng Phủ Đỉnh Thiên còn rất nhỏ, nên Vân Loan đã trợ giúp bọn họ rất nhiều.” Nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói nói.

Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm rất tin tưởng vào tư liệu do nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói điều tra được, Vân Loan và Hoàng Phủ Kình Thiên đã có tầng quan hệ này, thì lão chắc đã sớm biết được thân phận của mình? Như vậy Hắc Quả Phụ Cơ Văn chắc hẳn cũng biết. Nói cách khác, bọn họ rất có thể đang muốn mượn đao giết người, muốn mượn tay của mình loại bỏ Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi.

Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cố ý che chở Đường Duy Hiên, nói cách khác hắn đang công khai khiêu chiến mình. Hai người kia một người thì lợi dụng mình, một người thì không để mình vào trong mắt, hừ, quả thật có chút khó chịu ah.

Sau khi dừng một chút, Diệp Khiêm nói: “Vất vả cho các cậu rồi, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bọn họ a, có tình huống gì mới thì lập tức báo cáo cho tôi.”

“Vâng!” Nhân viên cơ quan tình báo lên tiếng, sau đó đứng lên, nói: “Lão đại, vậy em đi trước.”

Nhẹ gật đầu, sau khi Diệp Khiêm nhìn thấy nhân viên cơ quan tình báo Nanh Sói rời khỏi phòng, hắn tựa lưng ở trên ghế sa lon, rút ra một điếu thuốc châm lửa, chậm rãi hút. hắn không muốn cuốn vào thế cục hỗn loạn ở Đông Bắc, thế nhưng mà hiện tại đã có chút thân bất do kỷ, hắn đã bị cuốn vào rồi. Nanh Sói hiện đang phát triển quá nhanh, tố chất nhân viên căn bản là không theo kịp, cho dù hắn có đánh ra một mãnh giang sơn thì cũng không có đủ người để thủ vững được.

Thế nhưng mà, việc này phát triển quá nhanh làm cho hắn không thể khống chế nổi, Diệp Khiêm cũng không ngờ rằng, hắn chỉ muốn tìm Đường Duy Hiên mà thôi, vậy mà lại liên lụy ra nhiều chuyện phiền phức đến như vậy. Bất quá, Diệp Khiêm không phải loại người sợ phiền phức, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi đã dám khiêu chiến hắn, thì hắn không thể không tiếp nhận sự khiêu chiến này. Còn chuyện Hắc Quả Phụ Cơ Văn muốn lợi dụng hắn, hắn cũng không phải người mà Hắc Quả Phụ Cơ Văn muốn lợi dụng là có thể lợi dụng.

Có chút hừ lạnh một tiếng, Diệp Khiêm bóp tắt tàn thuốc, đứng dậy đi vào trong phòng tắm đánh răng súc miệng.

Đêm không trăng không sao có chút đáng sợ. Gió thổi làm cho nhánh cây chập chờn lay động, phảng phất giống như ma quỷ đang giương nanh múa vuốt.

Trong biệt thự của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, Đường Duy Hiên sau khi đóng chặt cửa phòng, từ trong ngực của mình lấy ra một món đồ vật được vải bao phủ, chậm rãi mở ra. Chính là thanh Huyết Lãng đã mất của Diệp Khiêm, được Mẫn Duy Văn gọi là Thất Tuyệt đao. Đường Duy Hiên hiểu rất rõ, giữ thanh Huyết Lãng ở trên người rất nguy hiểm, hắn phải mau chóng tìm một chỗ giấu nó đi, vạn nhất có một ngày không cẩn thận bị Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi nhìn thấy, thì sẽ là một chuyện không tốt.

Đường Duy Hiên có thể đoán, nếu như Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi nhìn thấy Huyết Lãng thì hắn nhất định sẽ không chút do dự đem Huyết Lãng biến thành của hắn, đến lúc đó tính mạng của mình sẽ rất khó bảo toàn. Nếu như không phải tình thế bức bách, thì Đường Duy Hiên làm sao có thể đầu phục vào kẻ tiểu nhân hám lợi như Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi.

Hôm nay Đường Duy Hiên dùng những lời kia để nói dối Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, hắn biết rõ những lời nói dối kia sẽ không lừa được Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi trong thời gian dài, bất quá hắn tin tưởng hai ba ngày có lẽ sẽ không có vấn đề gì. Chỉ cần trong mấy ngày này hắn ngụy trang tốt không lộ ra bất luận sơ hở gì, đợi lúc tình hình ở bên ngoài có chút thư giãn, hắn sẽ lập tức bỏ chạy đến nước Nga, đến lúc đó cho dù là Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi biết hắn bị lừa thì cũng không có cách nào.

Nhẹ nhàng vuốt ve thân thanh Huyết Lãng, Đường Duy Hiên lẩm bẩm nói: “Thất Tuyệt ah Thất Tuyệt, tao vì mày mà thiếu chút nữa ngay cả mạng cũng không còn a, mày đúng là đồ vật hại người ah.”

Lại nói tiếp có chút buồn cười, đao là đồ tốt, xấu là do lòng người, bản thân hắn tham lam lại đem mọi chuyện đổ lên trên đầu Huyết Lãng. Đường Duy Hiên có chút lưu luyến không rời, phảng phất như đang nhìn một món tuyệt thế trân phẩm, vì thanh Thất Tuyệt đao này, hắn đã giết hai người, hôm nay lại bị người giang hồ đuổi giết. Bất quá, hiện tại thì thanh Thất Tuyệt đao đang nằm trong tay hắn, hắn cũng không có uổng phí công sức bỏ ra.

Ánh mắt của Đường Duy Hiên nhìn khắp phòng, hắn đang tìm kiếm một nơi có thể giấu thanh Huyết Lãng. Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, dù cho tương lai nếu như có chuyện gì đột ngột xảy ra, Đường Duy Hiên tin tưởng cũng không có ai sẽ nghĩ tới chuyện hắn giấu thanh Huyết Lãng ở trong biệt thự của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi. Đến lúc đó hắn chỉ cần tùy tiện tìm lấy cớ, là có thể lấy thanh Huyết Lãng lại rồi. Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, Đường Duy Hiên đều có cảm giác phải đem Huyết Lãng giấu đi mới là sự lựa chọn tốt nhất.

Dời qua một băng ghế, Đường Duy Hiên đứng lên trên, chậm rãi kéo một tấm la phông xuống. Đúng lúc này, cửa phòng “Phanh” một tiếng bị người đạp ra. Đường Duy Hiên thầm kêu một tiếng không ổn, muốn thu hồi Huyết Lãng, thế nhưng mà đã không còn kịp rồi. Chỉ thấy Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi đi đến trước mặt của hắn, giơ tay túm lấy thanh Huyết Lãng trong tay Đường Duy Hiên.

Chuyện xảy ra quá đột ngột, Đường Duy Hiên căn bản không có thời gian phản ứng. Sau khi sửng sốt một chút, Đường Duy Hiên ngượng ngùng nở nụ cười, giả bộ bộ dáng hồ đồ nói: “Ông chủ Loan, ông làm cái gì vậy?”

Bị người trong giới giang hồ vụng trộm gọi là kẻ khẩu Phật tâm xà, Loan Băng Lợi làm sao không có mưu kế cùng nhãn lực. Hắn có thể lăn lộn cho tới ngày hôm nay, đó cũng không phải chỉ dựa vào vũ lực, sự âm hiểm xảo trá của hắn cũng rất nổi tiếng trong giới giang hồ. Hôm nay lúc hắn cùng Đường Duy Hiên đối thoại, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi đã nhìn ra tên nhóc này có chuyện gì đó gạt hắn, bất quá vì muốn biết rõ là chuyện gì, nên hắn đã làm như không có chút hoài nghi nào.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, Đường Duy Hiên sau khi ăn cơm tối xong, liền chạy nhanh về phòng của mình. Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi đã sớm giám thị hắn, đợi chờ chính là lúc này, chờ Đường Duy Hiên ngoan ngoãn mang thứ đó ra. Hắn nói giết tình nhân của Vương Hổ, loại chuyện nhảm nhí này Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi làm sao dễ dàng tin tưởng. Đường Duy Hiên muốn tướng mạo không có tướng mạo, muốn quyền lợi không có quyền lợi, tình nhân của Vương Hổ sẽ thích hắn sao? Thật là chuyện buồn cười nha.

Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có chút nở nụ cười, nói: “Tao còn đang muốn hỏi mày, mày hủy trần nhà của tao làm cái gì a?”

“A, là như thế này, em thấy tấm la phông này có chút không khớp, cho nên muốn tháo xuống xem nó có bị gì không.” Đường Duy Hiên nói. Thế nhưng mà, lời nói dối thấp kém như vậy ngay cả hắn cũng không lừa được, thì đừng nói là lừa gạt Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.