Siêu Cấp Binh Vương

Chương 615: Chương 615: Nguyên Điền Huy Chết




Nguyên Điền Huy ý thức được là Diệp Khiêm không dám giết hắn, dù sao đây là đang ở trước mặt cảnh sát sảnh Đông Kinh. Mặc kệ thế lực Nanh Sói có lớn thế nào, nhưng tại Nhật Bản, Nanh Sói lại không có thế lực gì, Nguyên Điền Huy hiển nhiên là yên tâm vì đã có chỗ dựa vững chắc.

Nhưng mà, Nguyên Điền Huy lại không để ý đến một điểm, giết người có rất nhiều phương pháp, cũng không nhất định phải do Diệp Khiêm tự mình ra tay. Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: “Giết mày? Bất quá chỉ là chuyện tiện tay mà thôi. Chúng ta hãy đánh cuộc đi, tao nói mày sống không đến ngày mai, mày có tin không?”

“Diệp tiên sinh, anh cũng không nên làm ẩu, cảnh sát sảnh Đông Kinh chúng tôi sẽ không ngồi yên không để ý đến.” An Đằng Nghiễm Dã khẩn trương nói. Theo hắn, một khi Diệp Khiêm giết chết Nguyên Điền Huy, sẽ bị Yamaguchi Group trả thù; mà Diệp Khiêm là khách nhân của Phúc Thanh Bang, Phúc Thanh Bang tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý đến, đến lúc đó sẽ khiến cho Yamaguchi Group cùng Phúc Thanh Bang xảy ra đại chiến, đến lúc đó thế cục Đông Kinh tất sẽ loạn thành một đống. Bất quá, hắn lại không để ý đến một điểm, chính là cho dù Diệp Khiêm có giết chết Nguyên Điền Huy, thì Yamaguchi Group cũng không dám tùy tiện ra tay với Diệp Khiêm.

Diệp Khiêm quay đầu nhìn thoáng qua An Đằng Nghiễm Dã đang bị Mặc Long bắt, nhàn nhạt nở nụ cười một chút, sau đó phất phất tay, ý bảo Mặc Long buông hắn ra. Mặc Long nhẹ gật đầu, buông lỏng An Đằng Nghiễm Dã ra. Tảng đá trong lòng An Đằng Nghiễm Dã rốt cục có thể để xuống, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi. Bất quá, An Đằng Nghiễm Dã cũng không cho rằng đây là do Diệp Khiêm e ngại hắn nên mới làm ra hành động như vậy.

“Cảnh sát sảnh Đông Kinh, về sau anh sẽ có rất nhiều chuyện phải làm, cố gắng hảo hảo bảo trụ cái mạng nhỏ của mình a.” Diệp Khiêm có chút cười cười, nói.

An Đằng Nghiễm Dã hơi sững sờ, nói tiếp: “Diệp tiên sinh, hành vi của anh vừa rồi tôi xem như là không có phát sinh chuyện gì, hi vọng về sau anh có thể an phận một chút. Tuy tôi không phải là đối thủ của anh, nhưng cảnh sát sảnh Đông Kinh nhiều người như vậy, tuyệt đối sẽ không ngồi yên cho anh làm xằng làm bậy mà không để ý đến.” Sau đó lại nhìn Tạ Đông Bách cùng Nguyên Điền Huy một chút, An Đằng Nghiễm Dã nói: “Tôi hi vọng mọi người hiểu rõ, tôi chỉ cần Đông Kinh ổn định, một thành phố không có hỗn loạn, tôi không quản mọi người là ai, chỉ cần ai dám làm xằng bậy, thì đừng trách tôi không khách khí.”

Nhàn nhạt cười cười, Diệp Khiêm nói: “Hi vọng như thế, tôi cũng hi vọng thành phố Tokyo ổn định phồn vinh. Bất quá, kinh nghiệm lịch sử nói cho chúng ta biết, thế giới muốn có phồn vinh hưng thịnh, thì nhất định phải trải qua chiến loạn tẩy lễ. Bất kỳ quốc gia nào, bất luận dân tộc nào, đều không ngoại lệ.”

Lời này có chút xúc động đến trái tim An Đằng Nghiễm Dã, hắn không thể không thừa nhận lời Diệp Khiêm nói rất chính xác, nhưng mà hắn lại từ trong lời nói Diệp Khiêm nghe ra một tầng ý tứ khác, chính là Diệp Khiêm muốn mang đến một hồi chiến tranh tẩy lễ. Vưu Hiên thì lại âm thầm nở nụ cười một chút, hắn biết rõ mục đích của Diệp Khiêm Nhật Bản, từ trong lời Diệp Khiêm nói, hắn rõ ràng nghe được đây là Diệp Khiêm muốn đối phó Yamaguchi Group. Tình huống của Phúc Thanh Bang hôm nay vô cùng nguy hiểm, một khi không cẩn thận rất có thể sẽ bị diệt triệt để, nếu như có được sự trợ giúp của Diệp Khiêm, thì sẽ có một kết quả khác. Hoặc là nói, Diệp Khiêm muốn đối phó Yamaguchi Group, tất sẽ mượn nhờ lực lượng Phúc Thanh Bang, đến lúc đó Phúc Thanh Bang sẽ trở thành đồng bọn hợp tác của Diệp Khiêm, lợi ích của Phúc Thanh Bang sẽ gia tăng lên rất nhiều.

“Tốt rồi, lời cần nói tôi đã nói xong. Nếu như mọi người ai còn muốn lưu lại, vậy thì hãy đi vào trong uống một chén rượu ấm áp thân thể a.” Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói xong, liền cất bước hướng trong biệt thự đi đến. Lúc đi ngang Tạ Đông Bách, Diệp Khiêm vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Chúng ta còn có chuyện chưa nói xong, trở về trò chuyện tiếp a.” Sau đó, lại quay đầu nhìn Nguyên Điền Huy, nói: “Nhớ kỹ lời tao đã nói, mày hãy hảo hảo quý trọng thời gian còn lại của mày a.”

Nói xong, ha ha cười cười, cùng Tạ Đông Bách kề vai sát cánh đi vào trong biệt thự. Toàn thân của Nguyên Điền Huy run lên, tuy vừa rồi hắn rất ngạo khí, nhưng bây giờ vẫn nhịn không được có chút nghĩ mà sợ, trong nội tâm có chút sợ hãi. Chẳng lẽ hắn thật sự sắp chết rồi? Diệp Khiêm thật sự sẽ đến giết chết hắn? Cẩn thận nghĩ nghĩ, Nguyên Điền Huy cảm giác hắn nên nhanh đi về, tìm người bảo vệ tốt hắn rồi nói sau.

Diệp Khiêm đã nói ra như vậy, nếu như Nguyên Điền Huy không chết vậy đối với Yamaguchi Group sẽ là một sự cổ vũ rất lớn. Nguyên Điền Huy cảm thấy bất kể là tại phương diện công hay tư, thì hắn cũng phải cố gắng sống sót, ngàn vạn lần không thể chết được.

Tuy Diệp Khiêm mời bọn họ vào nhà, nhưng Nguyên Điền Huy cũng không ngốc thật sự đi vào. Tuy Diệp Khiêm không có ý định ám toán Nguyên Điền Huy, nhưng Nguyên Điền Huy lại có tiểu nhân chi tâm, sợ hãi khi hắn đi vào sẽ không đi ra được. Đến lúc đó thật có thể sẽ ứng nghiệm giống như lời Diệp Khiêm đã nói, hắn cũng sẽ không cho Diệp Khiêm cơ hội như vậy a.

“An Đằng tiên sinh, anh còn không đi sao? Chẳng lẽ muốn đi vào bên trong uống chén rượu? Cũng đừng trách tôi không đề tỉnh anh, anh tốt nhất nên từ bỏ ý niệm này đi a, nếu không chính mình chết như thế nào cũng không biết. Còn có, sau khi trở về anh hãy hảo hảo điều tra thông tin chi tiết của người ta a, đừng có chuyện gì cũng không biết mà cũng mò mẫm chộn rộn. Tôi có thể nói cho anh biết, thằng đó chính là tử địch của Yamaguchi Group chúng tôi, chuyện của chúng ta anh tốt nhất không nên nhúng tay vào. Tôi nghĩ anh có lẽ rất rõ ràng thực lực của Yamaguchi Group a, đừng nói anh chỉ là một cảnh sát sảnh, cho dù là thượng cấp của anh cũng không dám tùy tiện quản chuyện của Yamaguchi Group.” Nguyên Điền Huy lạnh giọng nói.

Nói xong, Nguyên Điền Huy cũng không để ý tới An Đằng Nghiễm Dã, phất phất tay, nói: “Chúng ta đi!” Sau đó liền dẫn thủ hạ của mình đi ra khỏi biệt thự Tạ Đông Bách.

An Đằng Nghiễm Dã đứng y nguyên tại chỗ có chút sững sờ trong chốc lát, cẩn thận suy nghĩ một chút lời Nguyên Điền Huy nói. Hắn cũng không có tức giận, kết hợp với biểu hiện vừa rồi cùng với khí thế phát ra từ trên người Diệp Khiêm, hắn cảm thấy Diệp Khiêm thật sự là người có thân phận rất cao. Bất kể như thế nào, An Đằng Nghiễm Dã cảm giác mình vẫn nên trở về hảo hảo điều tra tư liệu Diệp Khiêm một chút mới được, vừa rồi thiếu chút nữa là hắn đã mất cái mạng nhỏ này rồi. Vừa rồi nhưng hắn rõ ràng cảm giác được sát khí từ trên người Diệp Khiêm, đây cũng không phải tận lực giả vờ, mà là lúc đó Diệp Khiêm đã động sát tâm.

Sau khi rời khỏi biệt thự Tạ Đông Bách, Nguyên Điền Huy không thể chờ đợi được liền gọi điện thoại cho thượng cấp. Hắn đương nhiên cũng không thể trực tiếp cùng Trung Thôn Đại Hòa báo cáo, tư cách của hắn còn chưa đủ, phía trên hắn còn có đường chủ Thượng Điền Đại Địa. Lúc hắn đem chuyện này từ đầu chí cuối nói cho Thượng Điền Đại Địa, Thượng Điền Đại Địa hiển nhiên là lắp bắp kinh hãi. Thông qua Nguyên Điền Huy miêu tả tình cảnh lúc ấy, rõ ràng là Diệp Khiêm cố tình khiêu khích Yamaguchi Group.

Thượng Điền Đại Địa không dám hàm hồ, tranh thủ thời gian nói: “Nguyên Điền Huy, bây giờ mày hãy tranh thủ thời gian trở về. Tao sẽ phái người bảo hộ mày, bất kể như thế nào, mày nhất định phải sống qua ngày mai, đến lúc đó chuyện này sẽ đối với Diệp Khiêm đối với Nanh Sói có thể nói chính là một sự đả kích rất nghiêm trọng. Mày yên tâm đi, cho dù Nanh Sói có lợi hại như thế nào, cũng không có khả năng động được mày cho dù là một cọng lông.”

Tuy Nguyên Điền Huy biết rõ Thượng Điền Đại Địa cũng không phải vì hắn mà suy nghĩ, nhưng chỉ cần có thể bảo vệ cái mạng nhỏ của mình, Nguyên Điền Huy đâu có quản Thượng Điền Đại Địa là bởi vì nguyên nhân gì ah. Sau khi liên tục gật đầu, Nguyên Điền Huy nói: “Thượng Điền đường chủ, em biết rõ, hiện tại em...”

Nguyên Điền Huy vốn định nói là hiện tại đang trên đường trở về, thế nhưng mà lời con chưa nói hết lại bỗng nhiên ngừng lại, không phải là hắn không muốn nói tiếp, mà là đầu hắn đã bị một viên đạn xuyên qua, cho dù hắn muốn nói cũng không thể nói được nữa. Viên đạn xuyên qua đại não, trực tiếp phá huỷ hệ thống trung khu thần kinh của hắn, lời nói đã đến bên miệng cũng bị nuốt trở về.

Thượng Điền Đại Địa ở phía đối diện rõ ràng phát giác được có chút không đúng, thúc giục kêu lên: “Nguyên Điền Huy, Nguyên Điền Huy, làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

Nguyên Điền Huy đã không thể nói được nữa, thân hình chậm rãi ngã xuống. Thủ hạ trên xe chấn động, sau khi nhìn thấy vết đạn ở trên đầu Nguyên Điền Huy, liền hướng cửa sổ xe nhìn lại, chỉ thấy trên cửa sổ xe có dấu vết một lỗ đạn xuyên qua lưu lại. Thủ hạ không dám chần chờ, cuống quít cầm lấy điện thoại của Nguyên Điền Huy, nói: “Đường chủ, tiểu tổ trường Nguyên Điền Huy trúng đạn rồi, viên đạn là từ bên ngoài bắn vào.”

Thượng Điền Đại Địa sững sờ, sau nửa ngày nói không ra lời. Hồi lâu, Thượng Điền Đại Địa liền cúp điện thoại, có chút thở dài. Hắn thật sự sợ hãi Nanh Sói rồi, sợ hãi Diệp Khiêm, hắn cảm giác có lẽ nên thừa dịp hiện tại rời khỏi Nhật Bản, như vậy có lẽ có thể bảo trụ mạng sống của hắn a. Nếu không, vạn nhất có một ngày Yamaguchi Group thật sự cùng Nanh Sói chính diện khai chiến thì hắn có thể may mắn thoát khỏi gặp nạn sao? Bất quá, coi như là hắn muốn đi, cũng phải là chuyện có thể dễ dàng làm được. Hiện tại tối trọng yếu nhất vẫn là tranh thủ thời gian đem chuyện này nói cho Trung Thôn Đại Hòa, để cho hắn mau chóng chỉ định đối sách a.

Hết thảy mọi chuyện đều nằm trong sự khống chế của Diệp Khiêm. Lúc Diệp Khiêm tới biệt thự của Tạ Đông Bách, thì có thành viên Lang Thứ ẩn tàng trong bóng tối bảo hộ Diệp Khiêm. Bọn họ đối với chuyện đã xảy ra tự nhiên là biết rõ ràng, lời Diệp Khiêm nói với Nguyên Điền Huy bọn họ cũng nghe rõ ràng rành mạch. Nếu như không phải Diệp Khiêm âm thầm ra dấu ngăn cản tiểu tử Thanh Phong kia, thì chỉ sợ lúc đó hắn đã nổ súng bắn chết Nguyên Điền Huy rồi. Bất quá, cũng may có Trung Đảo Tín Nại ở một bên khuyên can, tăng thêm Diệp Khiêm âm thầm ngăn cản, Thanh Phong mới không có ra tay.

Một mực đợi đến lúc Nguyên Điền Huy đi ra khỏi biệt thự Tạ Đông Bách, Thanh Phong mới sử dụng súng ngắm bắn chết Nguyên Điền Huy. Viên đạn trực tiếp xuyên thấu cửa sổ xe, sau đó bắn xuyên đầu Nguyên Điền Huy.

Thanh Phong vốn là người hận thiên hạ không thể đại loạn, lúc hắn nghe được những lời Diệp Khiêm nói, quả thật hưng phấn không thôi. Hắn cảm thấy Diệp Khiêm cần gì phải cân nhắc nhiều như vậy a, trực tiếp hướng Yamaguchi Group tuyên chiến, đem thành viên Yamaguchi Group cùng Hắc Long hội giết sạch là xong hết mọi chuyện. Bất quá, Diệp Khiêm đã an bài như vậy, hắn cũng chỉ có thể nghe mệnh lệnh mà làm việc. Ở bên trong Nanh Sói, mặc dù không có chế độ đẳng cấp nghiêm mật gì, nhưng một khi chấp hành nhiệm vụ, hết thảy đều phải nghe theo quan chỉ huy chỉ huy.

Tuy Diệp Khiêm không có nhìn thấy kết cục của Nguyên Điền Huy, nhưng Nguyên Điền Huy chỉ là một tiểu nhân vật hắn căn bản không cần phải bận tâm làm gì, chuyện này đã giao choThanh Phong giải quyết, hắn tin tưởng Thanh Phong có thể giải quyết tốt chuyện này. Tuy tiểu tử này có chút hồ đồ, nhưng năng lực làm việc cũng không tệ lắm. Sau khi ngồi xuống trên ghế salon trong biệt thự Tạ Đông Bách, Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: “Đúng rồi, Tạ bang chủ, vừa rồi chúng ta đã nói đến rồi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.